Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 460: Nửa năm



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

Chúng ta vẫn nên nói về chuyện của cô và Thẩm Đình Thâm đi

Quả thực hôm nay tôi đến nhà tìm cô cũng có một nửa nguyên nhân là vì những chuyện anh ấy nói với tôi, nói về chuyện đã xảy ra giữa hai người.”

“Ừ, anh ấy nói sao?” Bạch Nhược Y ngước mắt nhìn chằm chằm Chu Du, đầu mày vương nỗi buồn khiến người ta nhìn mà thấy xót xa

“Anh ấy xa lánh cô, thực ra là vì chuyện ba anh ấy nằm viện, chắc cô biết rồi đúng không? Hôm ấy khi xảy ra chuyện, cô cũng biết còn gì? Còn đến bệnh viện thăm Thẩm Đình Thâm nữa.”

“Ừ, hôm đó không phải Cố Thần Trạch vừa khéo nói với cô, đúng lúc tối đang ở cạnh cô sao?” Đầu mày của Bạch Nhược Y lại nhíu thêm mấy phần, thực ra cô đã đoán3được đại khái rằng Thẩm Đình Thâm vì chuyện Thẩm Thanh Du bị bệnh, cô chỉ tức vì Thẩm Đình Thâm chẳng nói năng gì mà cứ xa lánh cô như thế.

Nếu vì bệnh tình của Thẩm Thanh Du mà Thẩm Đình Thâm không thể ở bên Bạch Nhược Y, chuyện như thế cứ nói thẳng là được

Ít nhất Bạch Nhược Y có thể yên lòng, dù là chia tay cũng được hay là thế nào cũng tốt, Bạch Nhược Y đều sẽ không miễn cưỡng.

“Phải, bác sĩ nói hình như bệnh tình của chủ Thẩm hơi nghiêm trọng, đại khái là tình huống gì đó mà tôi cũng không biết rõ

Vốn đã nói là mấy ngày rảnh rỗi, tôi và Cố Thần Trạch đến bệnh viện thăm chủ Thẩm rồi

Dù sao thì cũng chính chủ Thẩm bảo Thẩm Đình Thâm đừng ở bên cô, anh ấy hết cách0nên mới xa lánh cô.” Chu Du bắt đầu nói giúp Thẩm Đình Thâm, nhưng chỉ với lý do này mà muốn khiển Bạch Nhược Y không giận Thẩm Đình Thâm thì cũng hơi khó,“Với lại, anh ấy bảo tôi nói với cô, bảo cô đợi anh ấy nửa năm

Chỉ cần sau nửa năm, bệnh tình của chú Thấm tốt lên thì anh ấy sẽ quay về tìm cô.”

“Nửa năm.” Bạch Nhược Y thất vọng quay đầu qua, ánh mắt tối đi rất nhiều, “Nếu không có những chuyện xảy ra ở Mỹ, anh ấy lại muốn xa lánh tôi nửa năm, anh ấy xác định nửa năm đó tôi sẽ một mực thích anh ấy ư?” “Bạch Nhược Y.” Hai tay Chu Du nắm lấy vai Bạch Nhược Y, ép cô quay đầu nhìn vào mắt mình, “Cô đừng nghĩ nhiều như thế, bây giờ cô chỉ cần5trả lời tôi, cô vẫn còn thích Thẩm Đình Thâm đúng không?”

Bạch Nhược Y nhìn vô định, tâm trạng phức tạp mà lại buồn bã, “Thích, tôi thích anh ấy, nhưng mà...”

“Không có nhiều nhưng mà như thế đâu, tôi biết tình cảm trước giờ đều không đơn giản, ngoại trừ hai người thích nhau thì còn có rất nhiều nhân tổ

Nhưng cô nhất định phải biết rõ điều mà cô muốn, nếu cô đã thích anh ấy, cũng biết anh ấy thích cô thì đừng nghĩ nhiều như thể làm gì.” Chu Du nhìn Bạch Nhược Y bằng khuôn mặt nghiêm túc, dáng vẻ đó như thế bản thân cô đang bộc bạch với Bạch Nhược Y vậy, “Chờ đợi anh ấy, đợi anh ấy xử lý mọi chuyện xong xuôi, sau nửa năm, tôi tin rằng anh ấy nhất định sẽ cho cô một lời giải thích4rõ ràng.”

Bạch Nhược Y khẽ mím môi, rủ mắt, chần chừ hồi lâu rồi mới nói vu vơ, “Ừ.”

“Ngoan!” Chu Du thầm thở phào, vốn cô còn tưởng phải nói rất lâu với Bạch Nhược Y nữa đấy, chẳng ngờ rằng làm công tác tư tưởng một lúc như vậy mà Bạch Nhược Y đã thông rồi.

Chu Du không nhịn được mà ôm chặt Bạch Nhược Y, tựa như trong thoáng chốc lòng đã thoải mái hơn rất nhiều

Chuyện công ty cũng xử lý xong rồi, chuyện của bạn cũng xử lý xong rồi, cuối cùng cô có thể thoải mái ngủ một giấc thật ngon

“Bạch Nhược Y, vậy hôm nay tôi ngủ lại nhà cô nhé, tôi không muốn quay về nữa.” Chu Dụ cười hì hì, đôi mắt vừa to vừa sáng tựa như biết nói.

Bạch Nhược Y cười bất lực, liếc Chu Dụ một cái với9vẻ ghét bỏ, “Được thôi, dù sao nhà tôi cũng có một phòng dành cho khách, trước đây Thẩm Đình Thâm đều ngủ ở đó, nếu cô không để bụng thì cứ ngủ ở đó nhé.” “Còn lâu!” Chu Dụ trợn mắt, “Còn lâu tôi mới ngủ ở chỗ của Thẩm Đình Thâm, tôi muốn ngủ cùng cô!” “Tôi chẳng muốn ngủ với cô đâu, tôi thích ngủ một mình cơ!” Bạch Nhược Y chạy ra khỏi lòng Chu Du, từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ từng ngủ cùng Thẩm Đình Thâm, cô thật sự chưa từng ngủ cùng người khác.

Chu Dụ cười hì hì, “Sợ cái gì chứ! Còn sợ tôi nhìn thấy ba vòng của cô hả? Hay là sợ ban đêm tôi ngủ không ngoan, lén sờ ngực cô?”

“Chu Dụ!” Bạch Nhược Y trừng Chu Dụ với vẻ hơi khó xử, “Cô nói năng vớ vẩn gì đấy? Vậy tối nay cô ngủ phòng tôi, tôi ngủ sofa.”

Bạch Nhược Y cũng sợ Chu Du rồi, lúc đùa thì luôn không nghiêm chỉnh

Cô vẫn nên ngoan ngoãn nhường phòng ngủ chính cho Chu Dụ thì hơn, mình tự ngủ sofa thì cũng an tâm

“Không! Cô ngủ đâu thì tôi ngủ đó, tôi muốn ngủ cùng cô!” Chu Dụ nũng nịu như một đứa trẻ, bò dậy khỏi sofa đến bên cạnh Bạch Nhược Y, một tay ôm cánh tay Bạch Nhược Y, “Tôi cứ muốn ngủ với cô cơ!” “Haizz!” Bạch Nhược Y đau đầu muốn tách tay Chu Dụra, “Chu Dụ..

cô muốn làm gì đây hả!” “Không làm gì cả! Tụi mình đều là nữ, ngủ cùng nhau thì có làm sao?” Chu Dụ vươn tay sờ khóe miệng mình, không hề có râu, dáng vẻ muốn trêu Bạch Nhược Y, “Chị gái à à..

nào..

cùng ngủ nào...”

Vừa nói, Chu Du lại vươn tay ôm vai Bạch Nhược Y, sáp tới muốn hôn lên mặt cô

Bạch Nhược Y vừa cười trốn tránh vừa đẩy tay Chu Dụ ra, “Được rồi đấy! Đừng làm loạn nữa! Tôi đi tắm trước cái đã!”

“Đi đi, tắm sạch sẽ chút, tôi đợi cô trên giường.” Chu Du lật người ngồi co lại trên sofa, nhướng mày cười xấu xa với Bạch Nhược Y.

Bạch Nhược Y lắc đầu bất lực, thực sự hết cách với Chu Dụ, khi còn chưa quá thân quen với Chu Du cô còn cảm thấy cô ta là một người nghiêm túc, chẳng ngờ rằng sau khi đã thân quen, lúc náo loạn cô ấy lại mặt dày như vậy, nhưng như thế cũng khiến Bạch Nhược Y cảm thấy rất thoải mái

Đợi sau khi Bạch Nhược Y vào nhà tắm, Chu Dụ mới ngồi khoanh chân trên sofa, lấy di động từ trong túi ra

Màn hình di động vẫn luôn sáng, cô vừa lấy ra đã nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú trên màn hình

Không phải ai khác, chính là Thẩm Đình Thâm.

Chu Du để di động bên miệng, nói nhỏ, “Thế nào? Bây giờ yên tâm rồi chứ, Bạch Nhược Y đã được tôi làm công tác tư tưởng rồi, anh định cảm ơn tôi thể nào hả?” Thẩm Đình Thâm trong màn hình một tay chống cằm, liếc Chu Dụ một cái đẩy hững hờ, “Cô làm gì vậy hả? Tôi bảo cô đi làm công tác tư tưởng cho Bạch Nhược Y nhưng không bảo cô quấn lấy đòi ngủ với cô ấy.” “Hả?” Chu Dụ thực sự dở khóc dở cười, “Không phải đấy chứ, tôi ngủ cùng Bạch Nhược Y mà anh cũng để bụng à? Tôi là nữ đấy? Vậy mà anh cũng ghen nữa hả?” “Lúc ngủ không được chạm vào người cô ấy.” Thẩm Đình Thâm đen mặt nói.

Chu Dụ: “...”