Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 54



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

Nhưng đầu bên kia không có giọng nói truyền tới nữa, ngược lại tiếng hít thở của Lý Lâm lại hết sức rõ ràng, dường như anh ta đang đứng ngay sau lưng Thẩm Đình Thâm mà thở dài vậy. “Sao thế? Tra được người không thể nói tên sao?” Giọng điệu của Thẩm Đình Thâm có chút khó chịu, anh rất không thích Lý Lâm lúc này.

“Vâng, là Hạ Tiểu Tiêu.”

Thẩm Đình Thâm dừng động tác lật xem tài liệu trên tay, mí mắt nhướn lên. Ngay sau đó sắc mặt anh trầm xuống, giọng nói cũng thay đổi lạnh như băng, “Thu hồi tất cả tài nguyên mà chúng ta tài trợ cho cô ta đi, còn nữa, bán toàn bộ cổ phần của chúng ta ở công ty quản lý của cô ta, công ty đó không còn là tài sản phụ thuộc của công2ty chúng ta nữa.”

“Sở dĩ cô Hạ có danh tiếng lớn như vậy cũng bởi vì công ty quản lý của cô ấy là của công ty chúng ta, thế cho nên mới có chế tác tìm cô ấy để quay phim, hơn nữa cô Hạ cũng nhờ mối quan hệ này mà tất cả lịch trình trong năm nay đều do tài nguyên của chúng ta tài trợ, nếu anh thu lại toàn bộ thì trong vòng một năm cô ấy sẽ không thể nhận bất kỳ vai diễn nào, chẳng phải đồng nghĩa với việc bị đóng băng sao?” Lý Lâm nói một mạch mấy chuyện đó mà chẳng hề thở gấp.

Thật ra thì những năm gần đây Lý Lâm đi theo Thẩm Đình Thâm, mặc dù không dám tham gia vào chuyện riêng của anh nhưng thường xuyên đưa sếp về nhà nên ít nhiều5cũng coi như là hiểu rõ một chút. Một năm 365 ngày, căn bản thì mỗi ngày Lý Lâm đều gặp Thẩm Đình Thâm, cho nên anh ta hiểu rõ mối quan hệ giữa Thẩm Đình Thâm với Hạ Tiêu Tiêu.

Từ một góc độ khách quan mà nói, trong lòng Lý Lâm vẫn hết sức đồng cảm với Hạ Tiêu Tiêu. Qua nhiều năm như vậy mà Thẩm Đình Thâm chưa từng cho cô ta một danh phận nào. Cô ta dùng quãng thời gian tươi đẹp nhất của người phụ nữ để ở bên cạnh anh, nhưng vĩnh viễn không được đáp lại.

“Cần anh nói những chuyện đó cho tôi biết à?” Thẩm Đình Thâm lạnh lùng hỏi ngược lại.

Lý Lâm vội vàng nói: “Thật xin lỗi, là do tôi can thiệp quá nhiều.” “Biết là được rồi, đi thực hiện đi.”

Ba ngày sau.

Hạ Tiêu Tiêu nằm6trên bờ cát, cô ta mặc một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình ở ngoài làm dáng người nổi bật của mình tựa như thoắt ẩn thoắt hiện.

Cô ta vươn tay ra để cô gái nhỏ ngồi ở đối diện bôi kem chống nắng hộ mình.

Xem ra Hạ Tiểu Tiêu đang vô cùng thoải mái, thoạt nhìn thì thấy tâm tình cũng coi như không tệ.

Bỗng một xấp tài liệu đập mạnh xuống chiếc bàn trước mặt cô kèm theo tiếng “bộp”, chúng tán loạn ngổn ngang trên mặt bàn. Cô gái nhỏ ở đối diện thấy thể vội vàng tránh ra.

Hạ Tiểu Tiêu nhíu hàng lông mày nhỏ nhắn lại, khó hiểu nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn người ném xấp tài liệu kia.

Người đại diện luôn luôn nghe theo lời Hạ Tiêu Tiêu lúc này lại trừng mắt nhìn cô ta. “Rốt cuộc cổ đã5làm chuyện gì chọc giận Thẩm Đình Thâm hả?” Đôi mắt đẹp của Hạ Tiêu Tiêu nheo lại, đã rất nhiều ngày rồi cô ta không đi tìm Thẩm Đình Thâm, đâu có trêu chọc gì tới anh ấy? “Nói rõ một chút đi, chuyện gì xảy ra?” Từ vẻ mặt của người đại diện, Hạ Tiêu Tiêu hiểu được rằng đã có việc lớn xảy ra rồi. Ngón tay người đại diện dùng sức nhấn vào tài liệu trên mặt bàn, “Cô xem đi, những tài liệu này vốn là lịch trình trong một năm nay của cô, với một ít kịch bản phim nữa, cô có biết có bao nhiêu ngôi sao nhìn những tài nguyên này mà đỏ mắt hay không hả?” Hạ Tiêu Tiêu rũ mắt nhìn tài liệu trên mặt bàn, ngón tay mảnh khảnh nhặt mấy tờ lên xem một chút.

Ngay sau3đó cô ta đột nhiên ngồi thẳng dậy, ánh mắt mở to hết cỡ, nhanh chóng lật xem từng tờ một trong cấp tài liệu. Phía trên đều có một thứ giống nhau, nhân vật chính đã bị đổi người.

“Chuyện gì đã xảy ra?” Hạ Tiêu Tiêu ngẩng đầu nhìn người đại diện.

Người kia hung hăng trưng cô, gần như trong mắt muốn bắn ra tia lửa, “Chuyện gì đã xảy ra? Cô hỏi tôi à? Nhà họ Thẩm rút tất cả tài nguyên đầu tư cho cô rồi! Còn nữa, anh ta cũng đang bán tất cả cổ phần của công ty chúng ta, công ty chúng ta không còn liên quan gì đến nhà họ Thẩm nữa! Cô nghĩ bây giờ cô tách khỏi nhà họ Thẩm thì còn ai tới tìm cô đóng phim nữa chứ?”

“Đủ rồi, đừng nói nữa!” Hạ Tiêu Tiêu đã ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, cũng không muốn nghe người đại diện giáo huấn thêm nên bực mình thấp giọng quát một câu.

Rốt cuộc người đại diện vẫn bị Hạ Tiểu Tiểu đè ép, nghe Hạ Tiểu Tiêu hờn trách thì lập tức không còn nói gì nữa.

Hạ Tiêu Tiêu có vẻ hơi hốt hoảng lấy điện thoại di động ra rồi gọi cho Thẩm Đình Thâm, trong lúc đó cô ta còn liếc mắt nhìn người đại diện.

Người kia hiểu ý nên đứng cách xa một chút, cô ta biết Hạ Tiêu Tiêu không muốn mình nghe được nội dung của cuộc gọi. Điện thoại vừa mới vừa được nối thì Hạ Tiểu Tiểu lập tức hỏi: “A lô, Đình Thâm à?”

“Ừ.” Thẩm Đình Thâm lạnh lùng lên tiếng, trong lòng cũng hiểu rõ Hạ Tiểu Tiêu tìm mình vì chuyện gì.

“Gần đây em không làm chuyện gì khiến anh không vui mà, tại sao anh lại làm thế?” Hạ Tiêu Tiêu trực tiếp mở miệng hỏi, không cần phải hỏi chuyện gì, trong lòng mỗi người đều tự biết rõ. “Vậy sao?” Giọng nói của Thẩm Đình Thâm ở trong điện thoại vẫn luôn thu hút như vậy, đặc biệt là khi cất cao giọng.

Đột nhiên anh đè giọng xuống thật thấp, “Chẳng phải tôi đã từng nói với cô, không được đi gây chuyện với Bạch Nhược Y sao, gần đây cô làm gì với cô ấy, cô còn không rõ à?”

Tim Hạ Tiêu Tiêu run lên, không nghĩ tới nhiều ngày như vậy mà chuyện đó vẫn bị Thẩm Đình Thâm tra ra được.

Cô ta cắn răng mở miệng phủ nhận, “Em không có, em không làm gì cô ta cả!”

“Cô biết tôi ghét nhất hạng người nào không? Là kẻ dám làm mà không dám nhận.” Thẩm Đình Thâm nói xong thì liền cúp điện thoại, không muốn tiếp tục nghe thấy giọng nói của người bên kia nữa. Hạ Tiêu Tiêu cầm điện thoại di động hét to một tiếng “A!” rồi vung tay ném điện thoại xuống mặt đất. Người đại diện thấy Hạ Tiêu Tiêu nói chuyện xong thì nhanh chóng bước tới, “Sao rồi, còn có thể cứu vãn không?” Hạ Tiêu Tiêu ném cái nhìn hung dữ về phía người đại diện: “Yên tâm đi, dù tách ra khỏi Thẩm Đình Thâm thì tôi vẫn có thể tiếp tục dấn thân vào trong làng giải trí, không phải chỉ là tài nguyên thôi sao? Có phải năm nay tác phẩm được chuẩn bị hoành tráng nhất là Xuân Cung Đô hay không?”

“Đúng, nhưng tổ đạo diễn không ai tìm đến cô quay cả.” Người đại diện buồn rầu nhìn Hạ Tiêu Tiêu.

“Tôi có biện pháp, cô về trước trấn an ông chủ một chút đi.” Hạ Tiêu Tiêu nói xong rồi đứng dậy bỏ đi. Ngay lúc cô ta xoay người thì hai mắt đỏ bừng, “Bạch Nhược Y! Mày chờ đi!” Dù sao thì hiện tại Hạ Tiểu Tiểu đã chẳng có quan hệ gì với Thẩm Đình Thâm nên cũng không phải dựa vào anh ta. Không cần phải kiêng kỵ Thẩm Đình Thâm nữa, bởi vậy lần này cô ta hoàn toàn hạ quyết tâm.

Hạ Tiểu Tiểu thuận tay nhặt điện thoại di động bị đập trên mặt đất lên, cũng may màn hình chỉ bị bể một chút. Cô ta mở số điện thoại của mấy người bên giới truyền thông đã lâu không liên lạc ra, bấm gọi cho từng người một. Dù sao bây giờ tao đã muôn đời muôn kiếp không trở lại được, thế nên tao cũng sẽ không để mày sống thoải mái đâu!

Lý Lâm thừa lúc Thẩm Đình Thâm còn chưa đi làm nên xem mấy tin tức nóng hổi. Trên đó viết Hạ Tiểu Tiểu nhận đóng vai chính trong “Xuân Cung Đồ“.

Anh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, không nghĩ tới Hạ Tiêu Tiêu vẫn còn có chút thủ đoạn. Tách ra khỏi Thẩm Đình Thâm mà cô ta còn giành được vai diễn vào tay như vậy, xem ra lo lắng trước kia của anh ta đều dư thừa rồi.