Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 566: Cùng nhau trở về



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

Người pha chế rượu cầm những chiếc ly, điều chế ra các loại nước rượu đủ màu cho khách ngồi phía trước, dưới ánh đèn sáng chói, gã híp mắt nhìn Bạch Nhược Y nói: “Thưa cô, với nhan sắc của cô, ở quán bar lại đi gọi một ly nước thường liệu có phải quá không phù hợp rồi không? Ý của người pha chế kia là Bạch Nhược Y nên uống loại rượu đắt tiền, dù sao phụ nữ ở quán bar này đa phần đều là những người đến để tìm vui

Bạch Nhược Y cười nhạt, dù cô đang ở quán bar, nhưng khí chất lộ ra vẫn thanh cao như thường, so với sự náo nhiệt ở đây thật3sự là không hợp chút nào.

“Không cần đâu, tôi chỉ đến chờ xe, nên thuận tiện uổng chút nước thôi.” Nếu không phải quán bar này ở ngay vùng giáp thành phố H thì Bạch Nhược Y cũng sẽ không vào đây làm gì

Cô thật sự đã rất mệt rồi, chỉ muốn kiếm một nơi ngồi nghỉ một lát, uống chút gì đó.

“Vậy được thôi.” Người pha chế thức thời cười, không nói chuyện với Bạch Nhược Y nữa.

Nước chanh vừa được đưa tới tay, Bạch Nhược Y liền không chờ được liền cầm lên uống một ngụm, đợi đến lúc cô buông ly xuống mới phát hiện hai bên trái phải của mình có hai người đàn ông đang ngồi, người bên1trái mặc đồ đánh bóng chày màu trắng, người bên phải mặc bộ vest màu đen.

Hai người đều cầm ly rượu trong tay, có ý gì khỏi nói cũng có thể biết được

“Thưa cô, tôi có vinh hạnh mời cô một ly được không?” Hai người đàn ông đồng thời mở miệng, vẻ mặt tươi cười

Bạch Nhược Y khẽ nhíu mày, cô chỉ muốn ngồi uống nước chanh một mình mà thôi

“Không cần đâu, tôi chỉ định chờ xe thôi.” Bạch Nhược Y mấp máy khóe môi, có lẽ là do cả hai bên trái phải đều có một người đàn ông đang ngồi đó, nên khiển trong lòng cô có chút áp lực.

Nên cô theo bản năng rụt cổ, ánh mắt và3bình tĩnh nhìn lướt qua bên cạnh

“Tôi có xe, để tôi tiễn cô về.” Người đàn ông mặc vest suy nghĩ rất nhanh, lập tức đáp được lời Bạch Nhược Y

“Không cần, không cần.” Bạch Nhược Y lập tức lắc tay, chỉ điện thoại: “Tôi đã gọi xe rồi.” “Rất nhiều tài xế trên đó đều không được tốt lắm, huống chi giờ đã trễ thể này rồi, gọi xe cô không sợ nguy hiểm sao?” Người đàn ông mặc vest dịu dàng cười: “Vẫn là để tôi đưa cô về thì tốt hơn.”

Bạch Nhược Y ngước mắt nhìn chằm chằm người đàn ông kia, thầm nói, gã mới là người nguy hiểm thì đúng hơn!

“Thật sự không cần đâu.” Bạch Nhược Y3từ chối ý tốt của người đàn ông kia.

Người đàn ông mặc đồng phục thể thao vỗ vai Bạch Nhược Y, để cô nhìn mình: “Đã trễ thế này, gọi xe bên ngoài thật sự không an toàn đâu, hay là cô gọi điện để bạn có tới đón đi.”

Bạch Nhược Y rất ít khi đến những nơi như quán bar, thế nên cô thật sự không biết được hai người đàn ông này rốt cuộc có chủ ý gì nữa

Vừa giống như muốn tiếp cận cô, nhưng lại cũng giống như đang lo lắng cho cô vậy

“Đúng đó, gọi bạn cô đến đón đi.” Người đàn ông mặc vest cũng nói tiếp

Bạch Nhược Y: “...”

Bởi vì hai người họ đều ngồi cạnh9cô, hơn nữa vị trí còn rất gần, Bạch Nhược Y tính quay mặt đi thẳng luôn, nhưng hai người họ lại không nhường đường, Bạch Nhược Y ngồi trên ghế cao muốn đứng dậy rời khỏi cũng rất khó.

Dưới ánh mắt chằm chằm từ hai phía, Bạch Nhược Y đành lấy điện thoại ra gọi cho Chu Dụ, điện thoại vang lên rất lâu nhưng vẫn không có người tiếp

Cô nghĩ có lẽ Chu Du đã đi ngủ, dù sao cũng muốn như vậy rồi

“Gọi cho người bạn khác thử xem.” Người đàn ông mặc vest chỉ vào dãy số trên điện thoại Bạch Nhược Y nói.

“Ừm...” Bạch Nhược Y bất đắc dĩ lại lướt tay đến số khác, dù sao số Thẩm Đình Thâm cũng không thể gọi được, lướt tới lướt lui ngoài dãy số khách hàng ra, cũng chỉ có vài người bạn đó thôi.

Cuối cùng do dự một lát cô gọi cho Cố Thần Trạch, Cố Thần Trạch nhận điện thoại hỏi: “Ai vậy?” “Là em, Bạch Nhược Y.” Trong lòng Bạch Nhược Y vui vẻ: “Bây giờ anh có rảnh hay không? Hiện tại em không có xe về nên muốn nhờ anh đến đón em?”

“Hiện tại anh không được tiện lắm, em gọi Thẩm Đình Thâm đến đón em nhé, anh giờ đang chăm sóc cho Chu Du, cô ấy sốt rồi.” Giọng nói của Cố Thần Trạch mang theo chút áy náy.

“A, cô ấy phát sốt sao!” Bạch Nhược Y lo lắng nói: “Có nghiêm trọng lắm không?”

“Không, tối nay đã đỡ rồi, ngày mai sẽ khỏe hơn.” Cố Thần Trạch cũng là người học y, nên anh biết rõ làm thế nào để chăm sóc tốt cho Chu Dụ

“Vậy anh chăm sóc cô ấy nhé, em gọi Thẩm Đình Thâm đến đón em.” Bạch Nhược Y thấp giọng nói

“Ừ.” Cố Thần Trạch chỉ lo quan tâm đến Chu Du đang còn nằm trên giường, nếu như là bình thường anh ta nghĩ kĩ chút sẽ nhận ra

Nếu Bạch Nhược Y có thể gọi điện cho Thẩm Đình Thâm thì cần gì phải gọi điện cho anh ta làm gì?

“Bạn có hình như đối xử với cô không được tốt lắm nhỉ?” Người đàn ông mặc đồ thể thao nói, trong mắt gã lại hiện rõ chuyện ý đồ của gã đã được thực hiện

Trong lúc Bạch Nhược Y không chú ý, gã liền trao đổi ánh mắt với người đàn ông mặc vest bên kia.

Kể từ khi Bạch Nhược Y vừa bước vào đây, hai người họ đã biết cô gái này rất ít khi đến những nơi như quán bar, nên bọn họ đã lên kế hoạch hợp tác lừa cô lên giường

Bọn họ bảo Bạch Nhược Y gọi điện để bạn đến đón, nếu bạn cô không đến, họ sẽ vừa mời cô uống vừa đòi tiễn Bạch Nhược Y về nhà

Bạch Nhược Y thấy lo lắng, cảm thấy hai người đàn ông ngồi bên cạnh ngày càng gần mình

Khuỷu tay họ cũng sắp chạm vào cô luôn rồi, Bạch Nhược Y giơ tay lên, nhanh tay lướt đến số điện thoại Nhan Như Ngọc trên điện thoại

“Không cần gọi nữa đâu, đã trễ vậy rồi bạn cô nhất định đã ngủ hết rồi.” Người đàn ông mặc vest giơ tay giật lấy điện thoại của Bạch Nhược Y.

“Trả điện thoại cho tôi, các người muốn làm gì hả?” Bạch Nhược Y tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông mặc vest, nghĩ thầm quán bar này có nhiều người như vậy, bọn họ sẽ không gan to đến nỗi làm cái gì với mình.

Người đàn ông mặc đồ thể thao giơ tay muốn ôm eo Bạch Nhược Y, hai người họ muốn cưỡng ép đưa cô ra ngoài.

Những cánh tay giơ tay còn chưa kịp chạm vào cô, người đàn ông mặc đồ thể thao đã là một tiếng vì đau, sau đó lập tức thu tay lại, phát hiện đứng sau Bạch Nhược Y là một người đàn ông điển trai.

Có người làm hỏng chuyện tốt của họ, nên hai người bọn họ thoáng cái liền đứng lên, không vui nhìn Nhan Như Ngọc đang đứng sau lưng Bạch Nhược Y: “Mày là ai?” Nhan Như Ngọc không để ý đến họ, lấy lại điện thoại Bạch Nhược Y trong tay tên mặc vest, tay kia tự nhiên khoác lên vai Bạch Nhược Y, chậm rãi nói: “Chúng ta về nhà thôi.” “Sao cậu lại ở đây?” Bạch Nhược Y thấy Nhan Như Ngọc, như nhìn thấy bạn bè đã quen vài chục năm vậy, trong lòng vô cùng vui mừng

Hai người đàn ông kia thấy họ quen nhau, liền thức thời rời khỏi đó.