Thịnh Thế Khói Lửa

Chương 133: Trở lại bang



Edit: hoabingan

Beta: hoanguyendinh

Cho dù là trạch nữ (người suốt ngày ru rú trong nhà), thì trong lòng mỗi thiếu nữ đều có đam mê với việc mua sắm, Hỉ Ca cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, thể lực của cô so với người thường còn tốt hơn. Vì thế, ba người bọn họ dạo phố suốt một ngày trời. Đến khi sắc trời tối hẳn, họ mới về nhà. Vừa mở cửa, Hỉ Ca liền thấy Sở Tiếu Ca như một con cá chết ngả ngửa ngồi trên salon, nghe tiếng động, Sở Tiếu Ca suy yếu ngẩng đầu.

“Tiểu Cửu. Cứu mạng. Đói sắp chết a~~~”

“…”

Bận rộn cơm nước xong, Hỉ Ca về phòng đăng nhập vào trò chơi. Hệ thống đã hoàn tất cập nhật. Mở máy tính vào website chủ liền nhìn thấy tin tức ở ngay trang đầu. Hỉ Ca đọc qua một lượt, thầm nhớ mấy tin quan trọng. Không thể không nói, trò Thịnh Thế này không tính là có sáng tạo độc đáo gì nhưng ngược lại có tính giải trí khá cao.

Sau lần cập nhật này, trình độ thao tác của người chơi được đề cao. Người chơi 50 cấp trở lên sẽ được tiến hành đánh giá chức nghiệp. Đánh giá càng cao sẽ lấy được danh hiệu càng độc (hiếm), đeo loại danh hiệu này lên sẽ có thêm kỹ năng phụ trợ hoặc được cộng thêm điểm thuộc tính. Tin tức quan trọng thứ hai, Di Thất đại lục trên biển đã khai mở. Di Thất đại lục từng là hoàng thành huy hoàng nhất của Thịnh Thế. Đáng tiếc, hiện giờ nơi đó chỉ là một tòa phế tích. Ở trên Di Thất đại lục, người chơi có thể nhận nhiệm vụ, có thể nhận trợ giúp, đánh quái được kinh nghiệm với phần thưởng vật phẩm cực kỳ phong phú. Quan trọng nhất là, pk ở đây sẽ không bị hồng danh. Loại địa phương này luôn được đông đảo người chơi hiếu chiến mong đợi. Nó rốt cục đã xuất hiện rồi.

Còn có, hệ thống đã mở ra thành chiến. Sau khi có người xây thành, người chơi khác có thể thông qua thành chiến để chiếm đoạt tài nguyên trong thành ấy. Thành chiến phân làm 2 loại: cướp đoạt và hủy diệt. Căn cứ theo quy định, mỗi tháng có thể tiến hành một lần thành chiến. Đoán chừng đến khi các thế lực đủ khả năng xây thành, hoạt động này nhất định sẽ được phần đông người chơi yêu thích. Phần thưởng của thành chiến sẽ làm không ít người chơi thèm thuồng. Sau lần cập nhật này, Thịnh Thế mới thật sự bước vào giai đoạn tranh bá. Bảng xếp hạng (BXH) của riêng từng đại lục đã bị hủy bỏ, hệ thống chỉ giữ lại 3 BXH mà thôi: bxh cấp bậc thế giới (cá nhân, level cao-thấp), bxh tổng hợp thực lực (cá nhân, thuộc tính công kích-phòng ngự cao-thấp) và bxh PK (cá nhân, trị số pk cao-thấp). Trong đó bxh tổng hợp thực lực có thay đổi lớn nhất. Hệ thống đánh giá từng thuộc tính của chức nghiệp trước, sau đó mới tính đến phần phụ thêm từ trang bị. Nó còn phân nhánh ra thành bxh của 5 loại chức nghiệp riêng biệt. Hơn nữa tất cả các bxh đều không cho phép ẩn tên. Các cao thủ vốn luôn ẩn nấp, lần này có lẽ đều sẽ lên bảng.

Xem xong tin tức, Hỉ Ca mới log in vào trò chơi. Lần trước log out ở Cát Tường tửu lâu, giờ xuất hiện vẫn đang ở trong phòng. Thất Tử thì đang nằm bò trên bàn, đôi mắt nhìn chằm chằm một chậu cây văn trúc ở chân tường mà ngẩn người.

“Hỉ Ca~~~” – cuối cùng cũng đợi được Hỉ Ca log in, Thất Tử lúc này mới khôi phục dáng vẻ bình thường, trực tiếp nhào vào Hỉ Ca, chớp chớp mắt, nhìn vừa vô tội vừa đáng thương như con nai con.

“…Anh luôn ở đây chờ em à?” – Bị Thất Tử gắt gao ôm lấy, Hỉ Ca không giãy giụa.

“Anh sợ em không cần anh nữa ~~” (bạn Thất buồn nôn quá :)))

Hỉ Ca tức giận trợn mắt nhìn hắn, gõ lên đầu hắn một cái: – “Anh bình thường một chút cho em.”

“Ừ hừ ~” – Thất Tử nghe lời mà đứng thẳng người – “Chúng ta đi chỗ nào chơi đi?”

Một thời gian dài không login, cấp bậc Thất Tử rớt không ít. Hiện tại hắn mới cấp 50 mà thôi, muốn đến bản sao luyện cấp đoán chừng phải đợi một đoạn thời gian nữa. Ban đầu Hỉ Ca muốn đi Di Thất đại lục. Nhưng ở Di Thất rất dễ pk, Thất Tử mặc dù kĩ thuật tốt, nhưng cấp bậc và trang bị hiện giờ theo không kịp người ta. Nơi đó hiện giờ không thích hợp cho hai người đi tham quan.

“Tìm một chỗ thăng cấp trước đã.”

“Tốt.” – Thất Tử ngoan ngoãn nghe lời.

Bây giờ, người chơi cấp 50 đầy ra đường, mà trò chơi vừa cập nhật, cho nên tất cả mọi người đều chạy sang bản đồ mới. Ngược lại bản đồ cấp 50 ở đại lục chính thì lại vắng vẻ. Trước đây lúc Hỉ Ca một mình luyện cấp cũng thích tìm những nơi vắng vẻ như vậy, mặc dù đi hơi xa, nhưng hiệu quả gặt hái rất rõ rệt. Thất Tử hoàn toàn không để ý, chỉ cần có Hỉ Ca bên cạnh, đối với hắn đi đâu cũng như nhau. Hơn nữa, càng vắng vẻ hắn càng có nhiều cơ hội bồi dưỡng tình cảm nha!!!

Phía bắc Xích hỏa đại lục có một tòa thành nhỏ. Hỉ Ca vào tiệm tạp hóa mua những vật dụng cần thiết cho chuyện luyện cấp. Cô Tửu bình thường đều xem Hỉ Ca như kho hàng di động, không còn cách nào, ai bảo balo của cô nhiều ngăn như vậy. Cho nên trên người Hỉ Ca không thiếu nhất chính là lam dược hồi máu. Sau khi giao lam dược cho Thất Tử, Hỉ Ca lại chạy đi mua thức ăn để hồi phục thể lực.

Chọn nơi này luyện cấp, chủ yếu là vì ở đây có điểm tiện lợi, dĩ nhiên, còn vì thức ăn nơi này có hương vị khá ngon. Tiệm tạp hóa ở đây chỉ bán một loại thức ăn hồi phục thể lực, đều đựng trong các hộp điểm tâm tinh xảo. Bên trong có đủ loại bánh điểm tâm mùi vị thơm ngon. Tất nhiên, giá tiền không hề thấp, 10 kim tệ một hộp. Ăn một hộp, có thể liên tục đánh quái 8 tiếng đồng hồ không biết mệt. Mặc dù hơi đắt, nhưng đáng giá. Hỉ Ca trực tiếp mua 50 hộp. Hai người không ăn nhiều như thế, nhưng dạ dày của Thất Tử…. luôn khác với người bình thường, coi như mua đồ ăn vặt cho hắn đi.

Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Hỉ Ca cùng Thất Tử đi đến điểm luyện cấp.

Từ cửa tây đi về bên trái hơn 10 phút là có thể nhìn thấy một ruộng lúa mạch. Trong ruộng lúa mạch tụ tập một đống quái cường đạo cấp 50. Ngay ranh giới của ruộng lúa, có một lão nông phu đang đứng. Lão giả này sẽ giao nhiệm vụ tuần hoàn cho người chơi, phần thưởng nhiệm vụ chỉ có kinh nghiệm, là 30% kinh nghiệm đánh quái. Nghe đồn nếu người chơi làm xong 1000 nhiệm vụ sẽ lấy được một danh hiệu gì đó. Hỉ Ca chưa từng thấy qua danh hiệu này. Hơn nữa, lão giả còn có thể bỏ ra một lượng kim tệ nhất định mua lại những thứ rơi ra từ quái, mảnh ghép tàng bảo đồ này, mảnh vụn đồ cổ này, vân vân và vê vê…

Cùng Thất Tử nhận nhiệm vụ, Hỉ Ca triệu hoán tiểu nữ vương, sau đó để 2 người kia đi dụ quái, còn cô thì đứng cách cường đạo gần mười thước. Bọn quái nhìn cũng không thèm nhìn cô một cái. Không thể trách được, cấp bậc quá cao thì độ cừu hận cũng giảm. Ngược lại, Thất Tử bị những cường đạo kia bu lấy, rất nhanh liền không nhìn thấy bóng dáng hắn đâu luôn.

Lúc này Hỉ Ca giơ cao pháp trượng phóng ra một cái băng đống thuật. Lực công kích của cô rất cao, chỉ cần 2 lần quần công thì đám quái nằm vật ra chết như rạ. Đại thể cứ 2 phút thì họ đánh xong một đám quái. Thất Tử cùng tiểu nữ vương hai người dẫn quái cũng không đủ để Hỉ Ca đánh. Dù Hỉ Ca không hưởng được bao nhiêu kinh nghiệm, nhưng kinh nghiệm của Thất Tử tăng vù vù. Đoán chừng sau 2 giờ có thể thăng một cấp. Tốc độ nhanh như ngồi hỏa tiễn vậy.

Lúc hai người đang đánh quái, Vực Sâu xảy ra một chuyện không lớn không nhỏ. Phần Thiên tước bỏ chức vị phó bang chủ của Phi Khuynh Thành, đưa Lam Sắc lên thay thế. Bình thường Hỉ Ca không mở kênh bang phái, cho nên không biết chuyện này. Chỉ đến khi Cuồng Vũ nhắn tin qua thì cô mới biết. Lúc này, bang phái đã loạn thành một đoàn. Hỉ Ca mở kênh bang phái. Bên trong ầm ĩ không ngớt. một phe ủng hộ Phi Khuynh Thành, một phe ủng hộ Lam Sắc. Nhân số hai bên dù không chênh lệch cho lắm, nhưng người ủng hộ Lam Sắc đều là hàng tinh anh. Hai người trong cuộc đều không lộ diện, Hỉ Ca nghe mọi người bàn tán một lát, cũng không biết thêm tin tức gì. Cô trực tiếp mở thông tấn khí gọi Phần Thiên.

“Hỉ Ca, ngươi biết rồi?” – âm thanh của Phần Thiên mang nhiều phần mệt mỏi, đoán chừng Phần Thiên cũng không nghĩ tới chuyện sẽ biến thành cục diện như hiện nay.

Cho tới bây giờ, người chơi tinh anh trong bang đều là dạng đơn thân độc mã, dù có quan hệ chặt chẽ với Vực Sâu, nhưng bọn họ có chút cao ngạo, chuyện xích mích với thành viên bình thường là không thể tránh khỏi. Nhưng Phần Thiên không thể lường được, chuyện lần này lại gây chấn động lớn như vậy. Vốn chuyện xây thành đang khiến Phần Thiên đau cả đầu, lần này thì tốt rồi, náo loạn như vậy, vấn đề càng nghiêm trọng hơn.

“Nói lý do của ngươi đi?” – Hỉ Ca ngồi trên một tảng đá lớn cạnh ruộng lúa mạch, Thất Tử gối đầu trên đùi cô, cầm hộp điểm tâm, tìm trong đó món điểm tâm ngọt mà hắn thích. Hỉ Ca thật không biết Thất Tử lại thích đồ ngọt như thế.

“Tinh anh đoàn yêu cầu với ta, hi vọng Lam Sắc làm phó bang chủ. Vừa lúc Phi Khuynh Thành đang ở, ta thương lượng với Khuynh Thành. Sau đó chúng ta quyết định đem vị trí phó bang chủ nhường cho Lam Sắc, còn Khuynh Thành sẽ làm trưởng lão.”

“Lam Sắc biết chuyện này không?” – Cắn một miếng điểm tâm Thất Tử đưa tới, Hỉ Ca mở miệng hỏi.

“Không. Chuyện xong rồi ta mới thông báo. Lam Sắc vốn muốn cự tuyệt, nhưng ta với Phi Khuynh Thành cảm thấy chuyện diệt đoàn lần trước khiến tinh anh đoàn chịu đả kích rất lớn, cho nên nếu họ ra yêu cầu cũng không phải là không chấp nhận được. Dù sao chuyện trong bang Lam Sắc cũng biết, Phi Khuynh Thành ở bên cạnh giúp đỡ cũng được.”

Hỉ Ca âm thầm gật đầu một cái, cũng không có vấn đề gì, nói như thế chỉ cần Phần Thiên giải thích với người chơi trong bang một chút sẽ xong.

“Vậy tại sao cuối cùng lại loạn thành như vậy?”

“Làm sao ta biết được. Vừa đem tin tức nói ra, chưa đến hai phút thì kênh bang phái đã náo thành như vậy. Bây giờ ta ngay cả cơ hội giải thích cũng không có, có ai chịu nghe ta nói đâu.” – Phần Thiên ở bên kia nặng nề thở dài.

“Trước hết ngươi đem danh hiệu của ta cho Phi Khuynh Thành, một lát ta sẽ ra mặt giải thích.” – Ở trong bang danh tiếng Hỉ Ca coi như không tệ, còn có mấy đường chủ hợp tính với cô, cô nói chuyện nhất định sẽ có uy tín.

Nhưng, chuyện rõ ràng không có đơn giản như vậy, người chơi trong bang nhất định sẽ gây náo loạn, về phần người chơi tinh anh có náo loạn hay không, khó mà nói trước được. Rất nhanh, danh hiệu phó bang chủ của Hỉ Ca bị đổi thành trưởng lão. Thông báo bang phái của hệ thống vang lên, âm thanh gây gổ trong bang dần dần lắng xuống. Nhưng rất nhanh lại có âm thanh bất mãn vang lên.

“Bang chủ, đây là có ý gì a? Chức phó bang có phải là ai cũng có thể ngồi hay không?”

“Lời vừa rồi là ai nói đó, có thể đứng ra cho ta xem một chút không?” – Gần như cùng một lúc, Hỉ Ca cất tiếng. Vốn những người khác đang chuẩn bị làm ầm ĩ lên, nghe thấy, nhất thời đều im lặng.

“Phó bang chủ, ta cũng chỉ nói thế thôi. Tại sao lại lấy đi danh hiệu của ngươi chứ, ta không có ý gì khác.” – Nhìn ghi chép một chút, Hỉ Ca ghi nhớ tên người kia, đồng thời nhắn tin cho Cuồng Vũ, nhờ tra xét người này. Cô đem ghi chép lật ngược về trước, nhìn thấy lần đầu tiên thay đổi, người nói chuyện đầu tiên cũng là hắn. Có chút ý nghĩa à!!!

“Chuyện đổi chức phó bang chủ cũng không phải là đại sự gì, đơn thuần là thay đổi nhân sự thôi. Huống chi Lam Sắc đủ tư cách để làm phó bang chủ, về điểm này ta tin rằng mọi người đều công nhận, đúng không?”

Lời của Hỉ Ca được mọi người ủng hộ. Hồi lâu, Hỉ Ca lại nói tiếp

“Ta rất hiếu kì, các ngươi muốn biết nguyên nhân thay đổi, tại sao không đi hỏi bang chủ mà ở đây gây gổ với nhau là có ý gì? Làm sao, cảm thấy thực lực Vực Sâu mạnh rồi, muốn chia năm xẻ bảy à?”

Giọng nói của Hỉ Ca mang theo ý cười, nhưng người nghe thì không có chút buồn cười nào. Vừa rồi là bị người châm ngòi, người chơi mỗi người một câu, nói một chút liền biến thành gây gổ. Hỉ Ca nói thế, người thông minh đều biết là bị người khác tính kế.

“Còn nữa, người chơi tinh anh đoàn nghe cho rõ. Chớ vì một câu nói chúng ta là tinh anh đoàn mà kiêu ngạo. Hãy nhớ, các ngươi đều là bang chúng của Vực Sâu. Ai cảm thấy ta nói không đúng, cảm thấy mình quá giỏi, cảm thấy Vực Sâu không đủ sức giữ chân mình, có thể rời bang. Trong trò chơi này không thiếu những loại tinh anh cậy tài khinh người đó, ít đi một người, trái đất cũng không ngừng quay. Ai cảm thấy không phục, có thể tới tìm ta, ta sẽ một mình đối chiến.”

Lời của Hỉ Ca khiến cho tinh anh đoàn rối loạn. Cách nói này không khác gì làm mất mặt bọn họ. Nhưng ngại danh hiệu của Hỉ Ca, nhất thời không có ai dám phản bác. Lúc Hỉ Ca vừa gia nhập Vực Sâu, có không ít thành viên tinh anh đoàn từng pk với Hỉ Ca, nhưng đến nay chưa có ai đánh bại được cô. Cuối cùng vẫn là phó đoàn trưởng tinh anh đoàn Thanh Thanh Thảo bị đẩy ra đầu ngọn gió.

“Phó bang, chúng tôi tuyệt đối không có ý kiến gì về chuyện nhân sự của Vực Sâu. Nhưng chúng tôi cũng không muốn phó bang nói…”

“Tiểu Thảo, ngươi đã xem video đánh thống lĩnh rồi chứ?”

“Xem rồi, dĩ nhiên là xem rồi.”

“Ngươi cảm thấy, thực lực của thích khách Thê Lãnh trong đội đánh chính ra sao?” – Thất Tử ăn xong, nằm ở trên đùi Hỉ Ca hát một điệu dân gian, Hỉ Ca cúi đầu liếc hắn một cái, đưa tay chặn miệng của hắn lại.

“Cao thủ hàng đầu.”

“Ta có thể nói cho ngươi biết, hắn là thành viên của Thứ. Ở Nam Uyên đại lục, Thứ thành lập một tinh anh đoàn, Thê Lãnh chỉ là một thành viên nhỏ nhoi trong đó. Ngươi cảm thấy, người như hắn nếu ở trong tinh anh đoàn của chúng ta, có thể xếp thứ mấy?”

Sau khi Hỉ Ca nói xong, tinh anh đoàn không ai lên tiếng nữa. Vẫn nghĩ mình là cao thủ, kết quả họ cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.

“Phó bang, chúng tôi sai rồi.”

Cuối cùng, trận khẩu chiến này vì tinh anh đoàn nhận lỗi mà kết thúc. Vừa đúng lúc, Cuồng Vũ điều tra ra tư liệu của thành viên phá rối kia. Hỉ Ca nhìn một chút, chẳng có bao nhiêu hứng thú, dù sao chỉ là kẻ bị người ta phái tới gây rối mà thôi. Cô quăng tài liệu cho Phần Thiên, sau đó im hơi lặng tiếng.

Cô lộ diện cũng không phải muốn đánh chửi người khác, chủ yếu lên tiếng vì Phần Thiên thôi. Phần Thiên là người thông minh, tinh anh đoàn mặc dù trung thành, nhưng công cao che chủ. Ai mà không có tư tâm đây. Hôm nay, bọn họ có thể yêu cầu để cho Lam Sắc làm phó bang, ngày mai không biết còn có thể nói ra yêu cầu gì nữa. Ai~ Hỉ Ca thở dài, cô chỉ thích hợp đóng vai phản diện, về phần trấn an lòng người, chờ Phần Thiên với Phi Khuynh Thành ra mặt đi.