Thoát Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 239: Miền đất hứa (33)



Edit: cơm trắng chan cà phê

Sau lưng Chu Khiêm là một hang động tối đen như mực, trước mặt anh là một căn cứ thí nghiệm trắng tinh có hình dạng như một bán cầu.

Căn cứ này không hoàn chỉnh, tàn tích chỉ còn lại một nửa. Trông nó như một quả trứng khổng lồ sau trận thiên tai, quả trứng vỡ làm đôi, một nửa bị trôi theo cơn đại hồng thủy, một nửa may mắn rơi xuống lòng đất, nằm sâu trong một hang động tối tăm, cuối cùng bị Chu Khiêm phát hiện ra.

Thiết kế tổng thể của phần đế có màu trắng tinh và được sắp xếp hợp lý, trên bề mặt kim loại của khối kiến trúc không có dấu vết cắt hay hàn, như thể nó vốn được xây dựng một cách tự nhiên như vậy.

Vì vậy có thể khẳng định rằng người xây dựng khối kiến trúc này có một trình độ khoa học kĩ thuật tiên tiến, ưu việt, khối kiến trúc có thể có cả hệ thống phòng chống thiên tai với chất liệu xây dựng như trong nghiên cứu khoa học vũ trụ.

Mặc dù vậy, sau trận đại hồng thủy, nó chỉ còn lại một nửa, nó cũng là chứng tích cho cơn thịnh nộ khủng bố của trời cao giáng xuống trái đất.

Địa điểm này cách xa Miền đất hứa, e rằng khối kiến trúc này là của những chủng tộc khác để sót lại.

Phần lớn nhân loại trên trái đất đã mất đi nền văn minh của mình. Khối kiến trúc này là một di tích may mắn còn sót lại, có lẽ nó sẽ Chu Khiêm giúp khám phá một chút chân tướng quá khứ ngày xưa.

Trông qua không có một công tắc điều khiển nào để mở cửa kiến trúc, vậy thì anh cần phải dựa vào công năng cảm ứng, ví dụ như âm thanh hoặc quét vân tay, mã mắt.

Chu Khiêm ôm rồng con trong lòng, đi từng bước vào trung tâm của căn cứ thí nghiệm.

Những bức tường xung quanh anh chợt bừng sáng.

Xem ra phân nửa căn cứ này vẫn còn được giữ nguyên vẹn, trang thiết bị trung tâm vẫn chưa bị tổn hại.

Trên màn hình trước mắt anh chợt xuất hiện một dòng chữ——

"Cơ sở dữ liệu số 3201".

Ngay sau đó, một đoạn hình ảnh tư liệu xuất hiện. Đó là một nhà nghiên cứu mặc áo blouse trắng ôm một em bé vừa chào đời trên người vẫn còn dính máu, người này nở nụ cười vui mừng trước màn hình.

"Thành công rồi! Đứa trẻ đầu tiên đã sinh ra thuận lợi! Các chỉ số đều bình thường, là một đứa trẻ khỏe mạnh! Đứa trẻ này sẽ mang theo loại gien tốt nhất của nhân loại!"

Bên cạnh nhà nghiên cứu, một nữ đồng nghiệp nói: "Chúng ta sẽ ngay lập tức mở rộng quy mô, nhanh chóng chế tạo thêm 1000 phôi thai nữa!"

Nhà nghiên cứu nam lại hỏi: "Đúng rồi, hồ sơ số liệu ở bên kia như thế nào?"

Nữ nhân viên nghiên cứu đáp: "Đã sửa lại xong, có thể lưu trữ trong thuyền cứu nạn đúng hạn. Đến lúc đó... Nhân loại mà chúng ta chế tạo ra có thể dựa theo những số liệu này để học tập."

Trong lúc hai nhà nghiên cứu nói chuyện với nhau, trên màn hình lại xuất hiện thêm một dòng chữ : 【 Ngày 7 tháng 10 năm 2X32 】.

Hình ảnh tư liệu rất ngắn.

Sau cuộc hội thoại giữa hai nhà nghiên cứu, thước phim tiếp tục lặp lại.

Hình ảnh tư liệu của cơ sở nghiên cứu này chỉ có một thước phim ngắn không đầu không đuôi này.

Chu Khiêm cẩn thận xem lại một lần nữa, lúc này anh nhìn thấy bên dưới góc trái cái một mũi tên hướng về bên trái, ở dưới góc phải có một mũi tên hướng về bên phải.

Chu Khiêm suy nghĩ một lúc, anh chọn mũi tên bên trái trước, hình ảnh tư liệu thay đổi, biến thành 【 Ngày 1 tháng 9 năm 2X32 】.

Chu Khiêm biết được anh có thể xem thước phim tài liệu xảy ra trước đoạn phim ban đầu. Anh như đang xem một bộ phim điện ảnh tua ngược.

Đoạn phim tài liệu này vẫn xảy ra trong phòng thí nghiệm.

Có nhiều nhà khoa học đang cải tạo gien, trước mặt họ xuất hiện nhiều hình ảnh 3D của ADN, họ đang dùng bút và thiết bị điện tử để điều chỉnh có hạng mục liên quan.

"Thật sự cần phải cải tạo như vậy?" Chợt một người hỏi.

Một người khác nói: "Giáo sư, đây là quyết định của nhóm lãnh đạo, bên phía xã hội học cũng đã tính toán nhiều khả năng, chỉ có như thế này mới bảo đảm được chúng ta có thể đánh bại được những nền văn minh khác, sống sót trong cuộc chiến tàn khốc!"



Người được gọi là "giáo sư" thở dài, đáp: "Tôi biết rồi. Chỉ là... Trong giai đoạn chiến tranh, khi chuyện sống chết là cấp bách nhất, để kéo dài được nền văn minh của nhân loại, tôi đồng ý làm như vậy. Tôi đồng ý để họ giết hại, tàn nhẫn, không có tình cảm... Đồng ý để họ biết được cách ngụy trang, nói dối."

"Nhưng đây chỉ là kế sách tạm thời. Giống người này sẽ ngày một nhiều hơn, nếu mỗi người vẫn duy trì tính cách như vậy... Khó mà bảo đảm không xảy ra nội loạn."

Người bên cạnh nói: "Cho nên trong tính cách của họ sẽ có sự phục tùng đối với chính quyền, đối với thần linh. Trong trí nhớ của họ sẽ có câu chuyện liên quan đến Thần. Họ sẽ tuyệt đối phục tùng người lãnh đạo của mình, cũng có lòng kính sợ đối với Thần. Trong tiềm thức, họ sẽ cho rằng một khi nổi loạn, họ sẽ chết. Cho nên họ sẽ không làm như vậy."

"Họ sẽ không phản loạn, nhưng còn họ đối với những người khác thì sao?"

Giáo sư lại đặt câu hỏi: "Chúng ta đã bằng lòng chịu chết ở đây, là vì chúng ta tự nguyện hi sinh vì nền văn minh của nhân loại, nhưng không đồng nghĩa với việc chúng ta muốn tự sát! Nếu chúng ta còn sống, những người có tính cách như họ khi quay lại trái đất sẽ xử trí chúng ta như thế nào?"

Sau một hồi im lặng, người bên cạnh đáp: "Giáo sư, chúng ta cứ chấp hành theo mệnh lệnh đi. Những chuyện đó không phải là những chuyện chúng ta nên suy nghĩ, nhóm nghiên cứu xã hội học am hiểu chuyện này hơn chúng ta nhiều. Nếu họ đã suy đoán ra thì sẽ không có vấn đề gì cả."

"Hơn nữa, bây giờ chúng ta không còn thời gian để suy xét. Chúng ta đã hoàn thành việc cải tạo gien của họ, làm sao giúp học khôi phục thiên lương trong thời kỳ hòa bình? Kĩ thuật này chúng ta chưa làm được, cũng không có thời gian để làm thí nghiệm nữa!"

"Thời gian cấp bách, nhiệm vụ nặng nề, mọi người đều cố gắng vì nhân loại từng ngày, chúng ta chỉ cần gắng sức hoàn thành nhiệm vụ của mình thôi."

"Giáo sư là chuyên gia giỏi nhất, mong giáo sư hãy nhanh chóng hoàn thành bước thí nghiệm cuối cùng, đồng thời tự mình giáo sát thực nghiệm đầu tiên chào đời."

Cuối cùng, người nọ khuyên bảo: "Tôi biết rằng giáo sư có lo lắng và tiếc nuối. Nhưng tận thế đã đến... Nhưng chúng ta làm sao có thể làm một việc một cách hoàn hảo mà không để lại hối tiếc chứ?"

Giáo sư nghiêm mặt, không nói gì, chỉ cầm bút viết.

Chu Khiêm có kĩ năng đánh bạc thần sầu, tốc độ tay nhanh, mắt nhìn cũng nhanh.

Anh đã nhìn thấy giáo sư làm một động tác nhỏ.

—— Giáo sư đã giấu thứ gì đó vào trong chuỗi gien cải tạo?

Tư liệu hình ảnh kết thúc, Chu Khiêm lại nhấn vào mũi tên bên trái.

Hình ảnh tư liệu thứ ba xuất hiện.

Đoạn phim này được quay trong một phòng họp cấp cao, thời gian là khoảng 1 tháng trước so với đoạn phim thứ hai.

Một nhóm người có những màu da, kiểu tóc khác nhau đang cùng nhau thảo luận trong buổi họp.

Ai nấy cũng đầy nghiêm túc, ngưng trọng, thậm chí ánh mắt còn đầy vẻ bi tráng.

Một người lớn tuổi ngồi trên ghế chủ trì, bắt đầu lên tiếng: "Mọi người... Đều đã nghĩ rõ ràng rồi đúng không? Mọi người có đồng ý để cho một giống người mới duy trì nền văn minh của nhân loại không?"

Tiếp theo, những người trên bàn hiệp liên tục nói ——

"Chỉ còn một năm nữa là sự kiện đó xảy ra. Nhưng nơi duy nhất để chúng ta sống sót lại cách trái đất đến vài trăm triệu năm ánh sáng. Nhiên liệu S211 vô cùng khan hiếm, nguồn dự trữ của cả trái đất chỉ có thể bảo đảm đủ cho một lần đi. Trong thời gian ngắn như vậy chúng ta cũng chỉ có thể xây dựng được một con thuyền Noah. Còn số lượng người đi... Chỉ có 1000 người là nhiều nhất. Chúng ta có thể làm gì đây?"

"Chúng ta không thể quyết định được một chủng tộc nào được phép bước lên con thuyền Noah trong vòng 1 năm! Nếu không, trước khi thảm họa xảy ra, chúng ta đã chết trong chính cuộc chiến tranh của mình!"

"Người Vũ tộc chúng tôi thông minh, am hiểu văn học nghệ thuật; Phong tộc lại là những thiên tài toán học; Hoài tộc có thể trạng khỏe mạnh nhất, có thể thích nghi với những hoàn cảnh nguy hiểm..."

"Đúng là chúng ta không có một chủng tộc mạnh nhất nào để có thể bảo tồn nền văn minh của nhân loại..."

"Để kéo dài nền văn minh nhân loại, chúng ta cần một giống người mới. Họ sẽ là sự kết hợp từ những đặc tính của mỗi tộc người chúng ta, họ sẽ thông minh, xinh đẹp, có thể trạng cường tráng... Nói cách khác, họ là sự kết hợp của những mã gien tốt nhất của nhân loại."

"Chỉ còn 1 năm, những nhóm chuyên gia về vật lý, vũ trụ đã cố gắng hết sức. Họ không thể thay đổi được thảm họa. May mắn là... May mắn là chúng ta có nhóm nghiên cứu gien đã nhanh chóng chế tạo ra phương pháp phôi thai nhân tạo. Chúng ta có thể sử dụng kĩ thuật này để bảo tồn nền văn minh nhân loại!"

"Đây là cách duy nhất!"

Không khí của cuộc họp vô cùng trang trọng, nghiêm túc.

Người lãnh đạo lên tiếng với giọng nói run rẩy nhưng đầy kiên định: "Tôi đại diện Hoài tộc kí hiệp định đồng ý! Tôi đồng ý... Đồng ý hi sinh chủng tộc của mình. Chúng tôi cam tâm tình nguyện ở lại hứng chịu thảm họa. Nhưng gien của chủng tộc chúng tôi phải được kế thừa trong giống người mới! Dù họ không thể thành công... Nhưng ít nhất phải giúp chúng tôi duy trì giống nòi."

"Phong tộc cũng đồng ý hi sinh. Đây là sự kiện có tính toàn cầu... Trước khi thảm họa diệt vong nhân loại xảy ra, chúng ta không thể ích kỉ vì bản thân mình được. Tôi kí hiệp định đồng ý!"



...

Người chủ trì nói: "Chúng ta hãy lấy một cái tên cho chủng tộc mới!"

Có người trả lời: "Hay là... gọi là "Cẩm tộc" đi. Tôi hi vọng họ có thể sống một cuộc sống phát triển, thịnh vượng. Họ sẽ kéo dài nền văn minh các chủng tộc trên trái đất. Tôi hi vọng rằng... Một này nào đó, họ có thể quay lại trái đất, ngắm nhìn nơi đã sinh ra họ, như câu "Áo gấm về làng"."

"Không, chúng ta sẽ không chết hết, chúng ta vẫn sẽ còn người may mắn sống sót. Đến lúc đó, Cẩm tộc sẽ giao trả lại những nền văn minh mà họ kế thừa cho chúng ta!"

"Khi đó, những người còn sống trên trái đất cùng với Cẩm tộc sẽ chung sốt với nhau... Không, Cẩm tộc thông minh hơn, họ sẽ giúp cho trái đất chúng ta phát triển hơn cả bây giờ!"

Cuộc họp kết thúc, mọi người đứng dậy, cùng đọc lời tuyên thệ ——

"Chúng tôi tự nguyện ở lại trên mặt đất, chờ đợi thảm họa xảy ra, chúng tôi không quản ngại hi sinh! Cẩm tộc là hi vọng kéo dài nền văn minh của nhân loại! Một năm sau, chúng tôi sẽ cố gắng phấn đấu vì sự ra đời của Cẩm tộc, phấn đấu vì sự tồn vong của nhân loại!"

Xem xong thước phim tư liệu số ba, Chu Khiêm gần như đã hiểu rõ những chuyện xảy ra trong quá khứ.

Một thảm họa đáng sợ giáng xuống trái đất.

Trước khi thảm họa xảy ra, con người chỉ còn lại một năm sống sót.

Trong thời gian này, họ chỉ kịp xây dựng một con thuyền Noah.

Đây cũng không phải điều quan trọng nhất, các tộc người hẳn cũng dự trữ nhiều thiết bị di chuyển trong không gian vũ trụ.

Nhưng vấn đề nằm ở nhiên liệu. Nhiên liệu trên trái đất không đủ cung cấp để nhân loại du hành một quãng đường dài. Phần nhiên liệu dữ trự trên trái đất chỉ đủ dùng cho một chuyến đi với số lượng là 1000 người.

Trên trái đất có vô số người, vậy thì làm sao chọn ra 1000 người thích hợp nhất?

Nhóm lãnh đạo đã tổ chức một cuộc họp với nhau, họ nhất trí cho rằng không chọn ai là thích hợp nhất.

Khi nền văn minh nhân loại đứng trên bờ vực diệt vong, họ không nên chém giết, tàn sát lẫn nhau. Họ đạt hiệu suất cao cùng nhau thương thảo, nhanh chóng tập hợp những nhóm chuyên gia, thực hiện kế hoạch vĩ đại nhất vì nhân loại ——

Họ tổng hợp những mã gien ưu tú nhất của nhân loại, chế tạo ra Cẩm tộc có khả năng kế thừa nền văn minh nhân loại trên trái đất.

Họ cho Cẩm tộc lên thuyền cứu nạn, bay vào vũ trụ xa xôi, hi vọng họ có thể thành công tìm kiếm một hành tinh mới, tiếp tục kéo dài nền văn minh nhân loại.

Cùng lúc đó, họ cũng sắp xếp tất cả những bản sao chép văn tự, sách vở, tư liệu kĩ thuật của nhân loại lên con thuyền cứu nạn. Như vậy thì Cẩm tộc có thể học tập trong hành trình dài đằng đẵng của mình, họ có thể kế thừa, giữ gìn và phát triển nền văn minh nhân loại.

Đương nhiên, nhóm lãnh đạo cũng đã suy xét đến những khả năng Cẩm tộc có thể gặp nguy hiểm, những cuộc tấn công từ những nền văn minh khác tiến bộ hơn trong quá trình du hành vũ trụ, cho nên họ yêu cầu Cẩm tộc cần có tính cách xảo trá, hung ác để có thể sống sót và tồn tại.

Cho nên Cẩm tộc được sinh ra với tính cách tàn nhẫn, quyết đoán sát phạt.

Sự ra đời của Cẩm tộc đổi lại bằng sự hi sinh của vài tỉ người trên trái đất.

Những con người ấy đã bộc lộc tinh thần nhân nghĩa vĩ đại nhất khi đối mặt với sinh tử, khi đối mặt với tận thế.

Nhưng cùng lúc đó, những người này lại tạo ra một chủng tộc âm hiểm, ác độc, tàn nhẫn như Cẩm tộc.

Không biết Cẩm tộc đã trải qua những gì trong chuyến du hành vũ trụ.

Cuối cùng, Cẩm tộc cũng đã "áo gấm về làng", nhưng họ lại xem những thế hệ sau của người tạo ra mình là chủng tộc hạ đẳng, thấp kém.

Nhân loại đã đồng lòng làm một quyết định vĩ đại. Họ cam tâm tình nguyện cùng nhau hi sinh để nền văn minh nhân loại có thể tiếp tục tồn tại.

Bây giờ, Cẩm tộc chỉ biết hưởng thụ quá trình hành hạ, thuần hóa những nhân loại còn lại trên trái đất để kiếm tìm niềm vui. Cẩm tộc thông minh, xinh đẹp, có năng lực thích ứng tốt nhưng lại không xứng đáng làm người kế thừa nền văn minh nhân loại.

Xem đến đây, Chu Khiêm bỗng nhiên nhận ra có lẽ điều kiện để vượt qua phó bản không chỉ đơn giản là đánh bại Cẩm tộc.