Sau khi mỗi hạng mục kết thúc sẽ trao huy chương ngay tại sân, quán quân cuối cùng của hạng mục 400 mét là Hứa Diệc Thâm khoa Sinh, á quân là nữ sinh khoa Thương mại, người giành được huy chương đồng là nữ sinh khoa Môi trường.
Không một bạn học trường thể thao nào giành được giải, khoa Địa cũng bị diệt toàn quân.
Kết quả này khiến khán giả và các tuyển thủ đều vô cùng bất ngờ, có người tổng kết ra một quy luật: "Chuyên ngành càng mạnh sẽ càng bị mọi người nhắm vào. Chuyên ngành ít ai để ý lại ngư ông đắc lợi, khả năng đoạt giải sẽ cao hơn!"
Đúng là như vậy, Dụ Minh Vũ là một ví dụ, anh ta còn chưa chạy hết 400 mét chung kết, đến khi cuộc thi kết thúc vẫn đang đứng ngủ ở vạch xuất phát.
Hứa Diệc Thâm vui vẻ cầm huy chương vàng về chỗ ngồi của nhóm C-183.
Các đồng đội đều đứng dậy, chúc mừng anh.
Trác Phong ôm anh ta, cười nói: "Cậu cũng thâm nho lắm đấy nhé, không ngờ được huy chương vàng luôn!"
Lâm Mạn La nhìn huy chương trong tay anh, nói: "Huy chương vàng này thiết kế cũng khéo lắm."
Hứa Diệc Thâm nói: "Hai huy chương vàng mới đổi được một học phần, hạng mục cá nhân tiếp theo tôi không chắc được hạng nhất đâu, tôi nhớ huy chương vàng cá nhân có thể tặng cho đồng đội nhỉ? Nếu mọi người cần thì tôi đưa huy chương của tôi cho mấy cậu."
Việt Tinh Văn sáp qua nhìn laptop của Kha Thiếu Bân, hỏi: "Lịch thi đấu của các hạng mục khác đã có chưa?"
Kha Thiếu Bân nói: "Vừa được công bố trên mạng thư viện đó, sáng nay toàn là mấy hạng mục điền kinh, sau 400 mét là chạy dài 3000 mét, chạy vượt chướng ngại vật 200 mét, chạy marathon 50km, cuối cùng là chạy tiếp sức 4×800 mét."
Vì trong thư viện có quá nhiều dị năng, thậm chí có thể kết thúc cuộc thi trong 3 giây, những hạng mục chạy thường thấy trong hội thao như chạy nước rút 50 mét, 100 mét đều bị hủy, chỉ giữ lại 400 mét và 3000 mét.
Dựa trên lịch thi đấu, marathon 50km được xếp trước chạy tiếp sức. Việt Tinh Văn và Hứa Diệc Thâm đều đăng ký tham gia hạng mục marathon, nếu họ chạy marathon, thì sẽ không còn sức để chạy tiếp sức nhóm nữa.
Việt Tinh Văn nghĩ một lát, hỏi: "Chạy tiếp sức cần bốn người, mọi người thảo luận xem phái ai tham gia thì ổn?"
Trác Phong nói: "Chắc chắn Tinh Văn phải tham gia nhỉ? Kỹ năng tăng tốc nhóm Nhanh Như Chớp Điện có tác dụng với tất cả mọi người, cực kỳ hữu dụng."
Hứa Diệc Thâm nói: "Tôi cũng có thể tham gia, có điều chạy tiếp sức cần phải đưa gậy tiếp sức vào tay đồng đội, sau khi biến thành tế bào tôi không cầm gậy tiếp sức được, chỉ có thể phân bào để di chuyển cho nhanh, lúc cần thiết cũng có thể dùng xoắn ốc kép DNA để khống chế người khác."
Tần Lộ nhỏ giọng nói: "Tớ có thể di chuyển mảng kiến tạo, nhanh chóng di chuyển tới đích. Nhưng khoa Địa tham gia hạng mục chạy đều bị đối phó rất thảm, tớ sợ lúc đó không dùng được kỹ năng."
Việt Tinh Văn cười nói: "Không sao, chỉ cần màn hình có ghi nhóm nghiên cứu C-183, dù ai trong chúng ta tham gia đều sẽ bị mọi người nhắm vào."
Mọi người: "..."
Tinh Văn nói vậy cũng không sai, dù sao danh tiếng của nhóm C183 trong thư viện gần như là "nhà nhà đều biết", bài hướng dẫn mấy nghìn bình luận trên diễn đàn đều từ tay họ mà ra.
Mọi người đều biết họ rất mạnh, khi chạy tiếp sức đụng phải họ, chắc chắn sẽ ưu tiên dùng kỹ năng khống chế với họ.
Lưu Chiếu Thanh bất lực đỡ trán: "Cũng phải, nếu phái ai tham gia chúng ta cũng bị nhắm vào, vậy dứt khoát phái một nhóm có tốc độ nhanh nhất đi. Anh đề nghị Tinh Văn, Bình Sách, Hứa Diệc Thâm và Tần Lộ cùng tham gia." Lam Á Dung, Lâm Mạn La, Tần Miểu đều có kỹ năng khống chế, nhưng tốc độ chạy của ba nữ sinh không nhanh, chỉ dựa vào kỹ năng tăng tốc nhóm của Việt Tinh Văn thì không chạy lại những nhóm khác; người người khác cũng không có kỹ năng di chuyển.
Bốn người Lưu Chiếu Thanh nói đến quả thật là bốn người di chuyển nhanh nhất cả nhóm.
Giang Bình Sách nói: "Em thì không sao. Nhưng Tinh Văn và đàn anh Hứa đều đăng ký chạy marathon, có xung đột với thời gian thi chạy tiếp sức, chạy marathon xong rồi có còn sức chạy nữa không?"
Việt Tinh Văn nhìn sang Hứa Diệc Thâm: "Đàn anh, hay lúc thi marathon mình cứ chạy đại thôi, bị loại từ vòng loại luôn đi, giữ sức để thi chạy tiếp sức nhóm. Em thấy vốn chúng ta đã có(?) đoạt giải chạy marathon 50km rồi."
Hứa Diệc Thâm gật đầu tán thành: "Ừ. Chạy dài 50km cần kỹ năng di chuyển liên tục, dù khoa Địa có di chuyển mảng kiến tạo 12 lần cũng không thể về đích, các bạn học trường Thể thao sẽ có ưu thế hơn, họ có thể trượt ván, nhảy sào hoặc nhảy xa ba bước đến hết 50km, hai chúng ta thật sự rất khó giành giải, cứ bỏ luôn cho rồi." "Vậy chúng ta giữ sức cho hạng mục nhóm." Việt Tinh Văn dừng một lát, quay đầu hỏi Kha Thiếu Bân: "Quy tắc thi chạy tiếp sức là những ai tham gia đều được dùng kỹ năng, hay những người cầm gậy tiếp sức mới được dùng?"
Kha Thiếu Bân tra thông báo trên mạng thư viện, nói: "Tất cả đều được dùng."
Việt Tinh Văn chau mày nói: "Thế thì phiền rồi, 10 nhóm cùng chạy tiếp sức, sẽ có 40 tuyển thủ trên đường chạy, để giúp đồng đội của mình có thành tích tốt, những người khác cũng có thể dùng kỹ năng, khống chế đối thủ các nhóm khác. Nếu ngay từ đầu chúng ta đã chạy quá nhanh, sẽ bị các nhóm khác vây công."
Giang Bình Sách nhanh chóng hiểu ý cậu: "Ý cậu là ban đầu chúng ta cố ý tụt lại, để mọi người đỡ nhắm vào chúng ta?"
Việt Tinh Văn nói: "Nếu từ đầu đã chạy quá nhanh, 36 tuyển thủ ở 9 đường chạy khác đều sẽ nhắm vào chúng ta, luân phiên sử dụng các loại kỹ năng khống chế, dù chúng ta có là thần cũng không chạy nổi." Hứa Diệc Thâm híp mắt suy nghĩ vài giây, nói: "Cũng tức là ra vẻ yếu thế, lùi một bước để đánh trả sau?"
Việt Tinh Văn gật đầu: "Đúng vậy, muốn thắng chỉ có cách lội ngược dòng ở giai đoạn cuối cùng, chỉ làm vậy chúng ta mới giành giải được."
Trác Phong tán thành: "Có lý lắm. Nhóm nghiên cứu 183 chắc chắn sẽ bị nhắm vào từ đầu, chúng ta thuận nước đẩy thuyền, giả vờ bị khống chế, chậm hơn mọi người vài giây, khi mọi người phát hiện nhóm 183 tụt lại phía sau, tất nhiên sẽ không phí kĩ năng với chúng ta nữa, mà khống chế những người chạy nhanh nhất. Đến vòng cuối cùng, chúng ta sẽ nghĩ cách lội ngược dòng.
Lâm Mạn La tò mò nhìn Việt Tinh Văn: "Nhưng nếu khi bắt đầu tụt lại quá nhiều, đến vòng cuối cùng muốn chuyển bại thành thắng sẽ rất khó phải không? Tinh Văn có biện pháp gì không?" Việt Tinh Văn thấp giọng nói cho các đồng đội suy nghĩ của mình, mọi người nghe xong đều bật ngón cái.
Các môn điền kinh lần lượt diễn ra, 800 mét, 3000 mét đều đã kết thúc, sau khi đến hạng mục marathon 50km, Việt Tinh Văn và Hứa Diệc Thâm đều bị loại ngay từ vòng đầu.
Việt Tinh Văn không nuối tiếc chút nào.
Marathon mấy chục cây số quả thật rất khó tranh quán quân với sinh viên trường Thể thao, không bằng giữ sức cho chạy tiếp sức nhóm.
Quy tắc đổi huy chương của hội thao lần này là các hạng mục đơn/đôi có thể dùng 2 huy chương vàng đổi một học phần cho mình, cũng có thể tặng huy chương cho đồng đội để người đó đổi học phần. Còn hạng mục nhóm có thể đổi học phần cho cả nhóm, toàn bộ thành viên đều được cộng học phần.
Rất rõ ràng, hạng mục nhóm quan trọng hơn. Chạy tiếp sức 4×800, Việt Tinh Văn muốn thử tiến về vị trí quán quân.
Sách lược của cậu hơi mạo hiểm, nhưng nếu có thể thuận lợi thực hiện, họ cũng có hy vọng giành quán quân.
Đúng 11 giờ trưa, tiếng hệ thống vang lên: "Hạng mục tiếp theo là 'Chạy tiếp sức nhóm 4x800m, thành viên những nhóm nghiên cứu đăng ký tham gia chạy tiếp sức vui lòng điểm danh qua tablet."
Việt Tinh Văn, Giang Bình Sách, Hứa Diệc Thâm và Tần Lộ lập tức đặt ngón tay lên tablet cạnh ghế ngồi.
Xác nhận vân tay xong, một dòng thông báo hiện lên trên tablet: "Nhóm nghiên cứu C-183, đã xác nhận bốn thành viên tham gia thi đấu. Chia tổ thi đấu vòng loại: Tổ 11."
Có gần 400 nhóm nghiên cứu đăng ký tham gia chạy tiếp sức 4×800 mét, chia thành 40 tổ đấu loại, mỗi tổ 10 nhóm.
Loa phát thanh tiếp tục nói: "Sau đây là quy tắc thi chạy tiếp sức: 1, Các thành viên trong nhóm phải sắp xếp thứ tự chạy từ trước, đứng theo vị trí được đánh dấu sẵn trên đường chạy, không được đảo lộn; 2, Một khi gậy tiếp sức rơi khỏi tay, buộc phải nhặt lên mới được chạy tiếp; 3, Trong thời gian thi, tất cả thí sinh trên đường chạy đều được dùng kỹ năng; 4, Chạy tiếp sức 4×800 mét, mỗi tuyển thủ phải chạy hai vòng mới được trao gậy, chỉ chạy một vòng đã trao gậy được tính là phạm quy, hủy bỏ tư cách thi đấu." Gậy tiếp sức rời tay, phải nhặt lại mới được chạy tiếp, Tần Miểu nhắc nhở: "Mọi người chú ý, kỹ năng 'Dùng Rượu Tước Binh Quyền' của khoa Lịch sử có thể tước vũ khí tập thể, khiến gậy tiếp sức của tất cả buộc phải rơi xuống, đồng thời không thể nhặt lên trong 10 giây."
Sắc mặt Việt Tinh Văn nghiêm túc: "Nói cách khác, nếu trong các nhóm khác có bạn học khoa Sử, rất có thể đến vòng cuối cùng, họ sẽ dùng kỹ năng tước vũ khí, kéo dài 10 giây để giúp đồng đội mình chạy nước rút về đích?"
Tần Lộ nói: "Chị, kỹ năng 'Dùng Rượu Tước Binh Quyền' này, phải đọc thành tiếng mới bắt đầu có tác dụng phải không?"
Tần Miểu gật đầu: "Phải. Vậy nên nếu muốn chạy nước rút vòng cuối cùng, Tinh Văn có thể tĩnh âm xung quanh trước, để khoa Sử không thể dùng kỹ năng." Việt Tinh Văn cười nói: "Biết rồi, vòng cuối cùng Bình Sách phụ trách, tôi sẽ dẹp hết mọi rào cản giúp cậu trước."
Giang Bình Sách nói: "Sắp bắt đầu thi rồi, chúng ta xuống sân đấu đi."
Những đồng đội khác đồng loạt cổ vũ bốn người.
Bốn người xuống sân thể thao.
Vòng loại, 10 nhóm lấy 2, tỷ lệ loại vẫn là 80%.
Thấy bốn người Việt Tinh Văn, các bạn học xung quanh bắt đầu bàn tán: "Nhóm C-183 à?" "Đàn anh Tinh Văn, các anh cũng chạy tiếp sức à?"
Việt Tinh Văn khách sáo nói: "Đúng vậy, lát nữa mọi người nhẹ tay thôi nha."
Khách sáo ngoài miệng vậy thôi, đến lúc thi đấu thật sự, ai lại nhẹ tay với người khác?
Trọng tài nổ súng, quả nhiên đủ loại kỹ năng khống chế phạm vi lớn ùn ùn kéo đến.
Gậy đầu tiên của nhóm nghiên cứu C-183 là Hứa Diệc Thâm, phản ứng của anh vô cùng nhanh, gần như ngay khi tiếng súng vang lên, anh đã phân bào thành năm bản sao tại chỗ! "Phân bào nguyên nhiễm" của khoa Sinh không chỉ có thể phân bào ra những bản sao, còn có thể để năm bản sao đó phân tán đến những vị trí khác nhau để tránh các kỹ năng tấn công/khống chế. Kỹ năng khống chế của các bạn học đều giới hạn phạm vi, chỉ cần không khống chế cả 5 Hứa Diệc Thâm cùng lúc, chỉ cần một Hứa Diệc Thâm thoát khỏi phạm vi khống chế, anh có thể để bản thể của mình di chuyển tới đó ngay tức khắc.
Phân bào nguyên nhiễm, thật ra cũng có thể dùng như một "kỹ năng thoát thân".
Quả nhiên Hứa Diệc Thâm thuận lợi khoát khỏi đợt khống chế đầu tiên, Việt Tinh Văn lập tức khởi động "Nhanh Như Chớp Điện", tăng tốc toàn nhóm lên 5 lần.
Hứa Diệc Thâm được buff tăng tốc chạy nhanh như bay, không ngừng phân bào chạy về phía trước, mọi người chỉ thấy bóng dáng Hứa Diệc Thâm khắp nơi trên đường chạy, không đến nửa phút, anh đã chạy hết hai vòng, giao gậy tiếp sức cho Việt Tinh Văn. Việt Tinh Văn nhận gậy tiếp sức, tiếp tục nhanh chân chạy đi.
Tiếc là cậu không có kỹ năng di chuyển nào khác, chỉ dựa vào tăng tốc 5 lần, cậu nhanh chóng tụt lại sau những bạn học có kỹ năng di chuyển. Việt Tinh Văn cũng không sốt ruột, dù sao những bạn học chạy phía trước sẽ dùng kỹ năng kìm kẹp lẫn nhau, giành vị trí vào vòng trong, không phải cậu đóng băng tôi, thì tôi "điểm huyệt" cậu, cậu không muốn chạy lên trước hứng kỹ năng đâu.
Việt Tinh Văn trao gậy cho Tần Lộ với thành tích thứ năm.
Tần Lộ lập tức di chuyển mảng kiến tạo, 3 giây một vòng, 3 giây vòng thứ hai, nháy mắt đã giao gậy cho Giang Bình Sách.
Giang Bình Sách liên tiếp vượt hai người ở vòng cuối cùng, cuối cùng họ đi tiếp với thành tích hạng hai đầy nguy hiểm.
Kha Thiếu Bân nhìn bốn người phối hợp ăn ý, nghiêm túc phân tích: "Nhìn từ bên ngoài, bốn người Tinh Văn có thể vào trong là vì ba vị trí đầu khống chế lẫn nhau, để hạng bốn có cơ hội lợi dụng. Nhưng trên thực tế, Tinh Văn đã tính trước kết cục rồi phải không? Cậu ấy còn không dùng Kim Thiền Thoát Xác, nếu dùng đã có thể di chuyển 200 mét rồi." Trác Phong nói: "Đối thủ ở vòng loại chưa mạnh lắm, họ không cần dùng quá nhiều kỹ năng."
Tiếp theo là bán kết, nhóm C-183 xào lại chiêu cũ, một lần nữa thành nhóm thứ hai bước tiếp đầy nguy hiểm, tiến thẳng vào chung kết.
Trên khán đài bắt đầu tranh luận sôi nổi: "Không phải nhóm học bá C183 của đàn anh Tinh Văn đó sao? Thành tích hôm nay của họ không được tốt lắm nhỉ!" "Nhưng được cái may mắn, vòng loại và bán kết đều là hạng hai."
"Nếu cứ vậy thì đến chung kết nguy hiểm rồi, trong bốn người họ, nhanh nhất là Tần Lộ khoa Địa lý, một khi Tần Lộ bị khống chế, đừng nói là hạng hai, có khi còn không vào được top năm ấy chứ!" "Chưa chắc đâu ha? Chắc chắn bọn họ ém nhiều kỹ năng cho vòng chung kết lắm, những đại chiêu CD lâu họ đều chưa dùng đến!"
Loa phát thanh lại vang lên: "Sau đây, xin công bố 10 nhóm tham gia chung kết chạy tiếp sức 4×800 mét, các tuyển thủ vui lòng chuẩn bị sẵn sàng. Đường chạy số 1, nhóm nghiên cứu A-76, đội trưởng Dụ Minh Vũ; đường chạy số 2, nhóm nghiên cứu A-153, đội trưởng Tần Lãng; đường chạy số 3, nhóm nghiên cứu B-98, đội trưởng Trần Mộc Vân; đường chạy số 4; nhóm nghiên cứu C-183, đội trưởng Việt Tinh Văn!" Việt Tinh Văn: "..."
Trùng hợp thế, toàn là người quen!
Thành viên những nhóm được gọi tên nhanh chóng tập trung trên sân đấu.
Dụ Minh Vũ đi về phía Việt Tinh Văn, nửa cười nửa không nói: "Lần này Hứa Diệc Thâm không biến thành tế bào ngồi lên người người khác được nữa nhỉ?"
Việt Tinh Văn bất lực: "Đúng rồi, biến thành tế bào không cầm gậy được."
Tần Lang cười vỗ vai Việt Tinh Văn: "Anh sẽ để ý em đó, đã bảo đồng đội tập trung giảng bài cho em rồi."
Việt Tinh Văn: "???"
Đợi đã, em bị ghim dữ vậy sao? Đàn anh đàn chị xin hãy nương tay!
~ CHUNG KẾT CHẠY TIẾP SỨC ~
Cuộc thi còn chưa bắt đầu, các bạn học xung quanh đã đổ dồn ánh mắt về phía Việt Tinh Văn, được mọi người "đặc biệt chú ý" khiến kế hoạch của Việt Tinh Văn càng khó thực hiện, dù gì cũng có nhiều người theo dõi cậu như vậy, còn có nhiều kỹ năng có thể nhắm vào cậu như vậy, trừ phi thành tích của cậu tệ đến mức không nhìn nổi, mọi người mới thôi chú ý đến họ. Việt Tinh Văn vốn định tụt lại một vòng sau khi bắt đầu, nhưng giờ xem ra một vòng chưa đủ để mọi người buông lỏng cảnh giác.
Còn khoảng một phút chuẩn bị trước khi cuộc thi bắt đầu, Việt Tinh Văn gọi ba đồng đội lại, thấp giọng nói: "Chung kết chúng ta thay đổi kế hoạch, em sẽ chạy đầu tiên."
Vòng loại và bán kết đều là Hứa Diệc Thâm cầm gậy đầu, vì khi cuộc thi bắt đầu là lúc nhiều kỹ năng khống chế nhất, Hứa Diệc Thâm có thể "phân bào nguyên nhiễm" tránh khỏi khống chế của đối thủ khác, đến vòng thứ hai, thứ ba, kỹ năng của nhiều bạn học đang CD, khi đó sẽ an toàn hơn.
Việt Tinh Văn chủ động chạy đầu tiên cũng vì có suy tính của mình, cậu nhỏ giọng giải thích: "Em bị chú ý nhiều nhất, họ thấy em chạy đầu tiên sẽ dùng hết kỹ năng với em." Giang Bình Sách lập tức hiểu ý cậu: "Cậu muốn đứng ra đầu tiên để thu hút hỏa lực?"
Việt Tinh Văn gật đầu: "Ừ, tôi thu hút sự chú ý của mọi người trước, sau đó tìm một thời cơ phù hợp dùng Kim Thiền Thoát Xác để thoát khỏi khống chế, trao gậy cho đồng đội tiếp theo. Chúng ta tụt lại nhiều quá, tuyển thủ ở các đường chạy khác sẽ không chú ý đến chúng ta nữa."
Hứa Diệc Thâm lo lắng nói: "Nhưng nếu tụt lại nhiều quá, sau đó có đuổi kịp được không?"
Việt Tinh Văn nghiêm túc nói: "Gậy thứ hai đàn anh Hứa sẽ chạy, em sẽ mở tăng tốc toàn đội, anh dùng kỹ năng phân bào nguyên nhiễm tránh khống chế, đưa gậy tiếp sức cho Tần Lộ, Tần Lộ liên tục di chuyển mảng kiến tạo, trao gậy cho Bình Sách ở cuối cùng, em tin Bình Sách sẽ có cách đuổi kịp khoảng cách bị kéo giãn trước đó." Cậu và Giang Bình Sách nhìn nhau, hai người ăn ý cùng gật đầu.
Việt Tinh Văn chạy đầu tiên, Giang Bình Sách phụ trách chốt cuối, có hai người họ, Hứa Diệc Thâm và Tần Lộ cũng yên tâm hơn nhiều.
Tiếng máy móc quen thuộc lại vang lên: "Chung kết chạy tiếp sức 4×800 mét chính thức bắt đầu, tuyển thủ gậy đầu tiên vui lòng chuẩn bị, vào vị trí, chuẩn bị...... Chạy!"
Ngay khi tiếng súng vang lên, quả nhiên đủ mọi kỹ năng cùng lúc ập xuống!
Ở đường chạy số 1, 'Không khí lạnh Siberia' của Dụ Minh Vũ kéo đến trước tiên, gió lạnh thổi qua khiến các bạn học xung quanh đóng băng. Trên đường chạy số 2, Lưu Tiêu Tiêu của đại học Sư phạm lại bắt đầu giảng bài, vừa lên tiếng, mọi người đều đứng yên tại chỗ!
Nhóm nghiên cứu ở đường chạy số 3 thuộc group B, có buff vô địch, đội trưởng Trần Mộc Vân dựa vào buff vô địch này lập tức phóng đi như bay, đồng thời phán quyết "Tù giam 7 năm" – Chiếc lồng sắt giáng xuống, nhốt Việt Tinh Văn lại! Đường chạy số 6, dây leo phóng ra từ tay nữ sinh khoa Môi trường, trói chặt Việt Tinh Văn; khoa Hóa ở đường chạy số 9 cũng không chịu kém miếng, ném một bình thí nghiệm về phía Việt Tinh Văn; trên đường chạy số 5, nữ sinh khoa Thương mại vung tiền vàng đầy trời, chẳng mấy chốc đã chôn vùi Việt Tinh Văn...
Việt Tinh Văn mới chỉ nhích được một bước, cuộc thi vừa bắt đầu đã được hưởng "đãi ngộ VIP" cực kỳ đáng sợ!
Cậu bị phạt đứng nghe giảng, bị đóng băng, bị trói, bị nhốt trong lồng, bị bình thí nghiệm bao vây, sau đó còn bị tiền chôn vùi nữa.
Mọi người đều thấy Việt Tinh Văn biến thành một "tượng băng bị dây leo trói trong chiếc lồng sắt chôn vùi dưới ánh vàng chói lọi".
Màn hình lớn quay trực tiếp dáng vẻ lúc này của Việt Tinh Văn, trên khán đài vang lên một trận cười vang. Các bạn học ngồi phía trước không nhịn được nói: "Đàn anh Tinh Văn cũng thảm quá đó!" "Đủ mọi kỹ năng đều dồn hết vào anh ấy?" "Khống chế tập thể thì cũng đành, khoa Luật còn nhốt anh ấy vào lồng, khoa Thương mại dùng tiền đập ảnh, khoa Môi trường lấy dây leo trói ảnh... Mấy kỹ năng này gần như được dùng cùng lúc, đàn anh Tinh Văn bị ghim đến mức nào chứ? Đãi ngộ cỡ boss phó bản ấy nhỉ!"
Tượng băng Việt Tinh Văn lúc này cũng rất ngầu, dù sao người cậu cũng đang treo nhiều kỹ năng như vậy, vừa dây leo, vừa tiền vàng, còn được đậy một chiếc bình thí nghiệm, bên ngoài bình là lồng sắt, thật sự phải cảm ơn tình cảm của các bạn học!
Kha Thiếu Bân ngồi trên khán đài, tranh thủ bảo Tiểu Đồ chụp lại cảnh tượng hiếm hoi này.
Trong tiếng cười rộn rã trên khán đài, Giang Bình Sách lại đang bình tĩnh tính toán tình hình sử dụng kỹ năng và thứ hạng của những đường chạy khác. Buff vô địch của group B quả thật rất có ưu thế khi đấu đội, những người thoát khỏi đợt khống chế đầu tiên, thuận lợi xuất phát đều là các nhóm thuộc group B, bao gồm đường chạy số 3, số 7, số 8, số 10.
Còn có đường chạy số 6 dùng kỹ năng dọn cỏ giải trừ khống chế.
Giang Bình Sách khẽ nói cạnh tai Việt Tinh Văn: "Sinh viên thể thao đường chạy số 7 là nhanh nhất, theo sau là sinh viên thể thao ở đường chạy số 10 nhảy từ đầu đến giờ, sau đó nữ sinh khoa Sinh phân bào ở đường chạy số 8, khoa Môi trường ở đường số 9 và khoa Luật ở đường số 3."
Việt Tinh Văn nhìn tình hình trên đường đua, "Dù Trần Mộc Vân ở đường chạy số 3 có buff vô địch tránh khỏi đợt khống chế đầu tiên, nhưng chị ấy đang tụt lại cuối cùng, chắc chắn chị ấy sẽ nghĩ cách chặn những người phía trước, nữ sinh đường chạy số 6 cũng vậy." Đúng như Việt Tinh Văn dự đoán, hai nữ sinh chạy cuối cùng đồng thời ra tay!
Trần Mộc Vân liên tiếp phán quyết "tù có thời hạn", nhốt hai bạn học thứ hai và thứ ba lại, nữ sinh khoa Môi trường dùng dây leo trói người chạy đầu tiên!
Top 3 bị khống chế, hai nữ sinh tăng tốc chạy nhanh, vừa chạy vừa cản đường nhau.
Top 5 trên đường đua cạnh tranh rất dữ dội.
Mà các bạn học bị khống chế ở vạch xuất phát cũng không ngồi yên chờ chết!
Sau khi thi đấu nhiều hạng mục điền kinh như vậy, mọi người đã học hỏi được nhiều kinh nghiệm, rất nhiều đội đưa theo một tuyển thủ "giải trừ khống chế" tham gia chạy tiếp sức, như lọc sạch của khoa Môi trường, Kim Thiền Thoát Xác của khoa tiếng Trung, vaccine của ngành y học dự phòng, "tiêm tỉnh táo" của ngành gây mê...
Những kỹ năng này đều có thể giải trừ khống chế. Những bạn học bị đóng băng xung quanh dần hoạt động được nhờ sự giúp đỡ của đồng đội, cục diện trên sân đấu lập tức trở nên khó đoán.
Chẳng mấy chốc, bạn học ở đường chạy số 7 đã thoải khỏi khống chế của dây leo, cậu ta cưỡi ván trượt chạy hết vòng đầu tiên, nhưng ngay khi cậu ta đến gần điểm xuất phát, lại có một giọng nói vang lên: "Các bạn, chép lại những ý quan trọng trên PPT cho tôi."
Người lên tiếng là Tần Lãng, bạn học trường Sư phạm không chỉ có thể giảng bài mọi lúc mọi nơi, lại còn có thể bắt người ta chép PPT?
Sinh viên thể thao nhìn PPT bỗng xuất hiện trước mặt mình, dở khóc dở cười!
Ngược lại, lúc này Việt Tinh Văn đang đứng bên cạnh hóng hớt...
Mọi người đã không chú ý đến cậu nữa rồi.
Đặc biệt là đàn anh Tần Lãng, không còn giảng bài cho mình cậu nghe nữa, mà chuyển qua mấy bạn học chạy nhanh, mở PPT bắt họ chép bài. Kết quả là các bạn học ở đường chạy số 7, 10, 8 đều đứng trân trân nhìn PPT, các bạn học khác lập tức vượt qua họ! Ở đường chạy số 2 là nhóm đại học sư phạm Tân Giang, Lưu Tiêu Tiêu cầm gậy đầu tiên, mặc dù nữ sinh không tới một mét sáu, nhưng tốc độ chạy lại rất nhanh, chẳng mấy chốc đã chạy hết một vòng; trên đường chạy số 1, sau khi Dụ Minh Vũ thoát khỏi khống chế, anh trực tiếp di chuyển mảng kiến tạo, di chuyển hai lần là vươn lên số một, đồng thời trao gậy tiếp sức cho đồng đội khoa Sinh!
Bạn học khoa Sinh nhận gậy, nhanh nhẹn phân bào chạy về phía trước, bạn học trên những đường chạy khác nhận thấy nguy cơ, đồng loạt khống chế bạn học khoa Sinh này.
Mà lúc này, Việt Tinh Văn vẫn đang đóng băng trong tù.
Trên đường đua cạnh tranh dữ dội, đã có ba đội trao gậy tiếp sức cho tuyển thủ thứ hai, nhóm Việt Tinh Văn còn chưa bắt đầu gậy thứ nhất... Họ từ bỏ hẳn rồi sao? Khán giả ngồi phía trước cũng gần như bỏ qua Việt Tinh Văn, chú ý đến những nhóm đang chạy phía trước.
Giọng Giang Bình Sách vang lên sau lưng cậu: "Cũng được rồi nhỉ?"
Việt Tinh Văn cười nói: "Ừ, bắt đầu thôi!"
Kim Thiền Thoát Xác!
Cả nhóm thoát khỏi khống chế, đồng thời di chuyển 100 mét.
Trên đường chạy cạnh tranh khốc liệt, khán giả đã hoa mắt chóng mặt từ lâu, ống kính chiếu lên màn hình lớn cũng bắt chuẩn ba tuyển thủ đang chạy nhanh nhất, mà không mấy ai chú ý đến tượng băng Việt Tinh Văn trong tù ở đường chạy số 4 đã biến mất.
Di chuyển 100 mét của Kim Thiền Thoát Xác là di chuyển tối đa 100 mét theo đường thẳng, mà sân chạy lại là hình tròn. Vậy nên, khi Việt Tinh Văn sử dụng kỹ năng, gần như cậu di chuyển quá nửa vòng trong phút chốc, ngay sau đó, cậu khởi động "Nhanh Như Chớp Điện" cho toàn đội, bắt đầu chạy với tốc độ gấp năm, đồng thời cậu cố ý giữ khoảng cách với mấy người chạy nhanh nhất, vì cậu sợ mình sẽ bị dính vào phạm vi khống chế của họ. Trên khán đài, Kha Thiếu Bân tập trung theo dõi sân đấu, "Những đội khác đều đã chạy gậy thứ hai rồi, đường chạy số 1 còn đến gậy thứ ba rồi, Tinh Văn vẫn đang chạy vòng đầu tiên!"
Màn hình lớn hiển thị thứ hạng hiện tại trên đường chạy, lúc này, nhóm nghiên cứu C183 đang xếp cuối cùng.
Trác Phong nói: "Anh tin ở quyết định của Tinh Văn, đến lúc này cậu ấy mới dùng kỹ năng thoát khỏi khống chế, chắc chắn là để tụt lại cuối cùng, đỡ bị các nhóm khác chú ý."
Trên sân đấu, nữ sinh khoa Hóa ở đường chạy số 6 triệu hồi bình thí nghiệm, nhốt bạn học ở đường chạy số 1 đang dẫn đầu lại, đồng thời nhanh chóng vượt qua cậu ta. Song, cô vừa dẫn trước chưa được mấy giây, nam sinh Thể thao ở đường số 7 giơ tay phải, mười mấy rào chắn màu trắng dựng lên trước mặt cô – Chạy tiếp sức bỗng biến thành chạy vượt rào. Nữ sinh suýt nữa đã vấp vào rào chắn, quay đầu nhìn lại, nam sinh Thể thao kia đang chống sào bay qua bên cạnh!
Mấy tuyển thủ tốp đầu tranh nhau, Việt Tinh Văn tăng tốc chạy hai vòng, trao gậy cho Hứa Diệc Thâm.
Lúc này, nhóm nghiên cứu C183 vẫn đang chạy cuối hàng.
Hứa Diệc Thâm bắt đầu phân bào.
Dưới sự trợ giúp của "Nhanh Như Chớp Điện", Hứa Diệc Thâm chạy nhanh như bay, năm phân thân của anh khiến mọi người hoa mắt, nhưng vì "Nhóm nghiên cứu C183" vẫn luôn xếp cuối cùng trên màn hình lớn, mọi người không rảnh chú ý đến họ.
Hứa Diệc Thâm mất không tới nửa phút để chạy hai vòng, giao gậy tiếp sức cho Tần Lộ.
Thứ hạng trên màn hình dần có sự thay đổi...
Khán giả tinh mắt phát hiện, nhóm nghiên cứu C183 ở đường chạy số 4 vẫn luôn hạng chót từ đầu đến giờ, không biết từ lúc nào đã vươn lên hạng sáu, Hứa Diệc Thâm vượt một lúc bốn hạng. Có điều, hạng sáu vẫn cách giải thưởng rất xa!
Đường chạy số 7 xếp hạng nhất đã trao gậy cho tuyển thủ cuối cùng, chỉ còn cách vạch đích nửa vòng nữa, lúc này nhóm Việt Tinh Văn vừa giao gậy thứ ba, khoảng cách lớn vô cùng.
Việt Tinh Văn bỗng liến thoắng đọc một câu: "Vui buồn của con người khác nhau, tôi chỉ thấy họ thật ầm ĩ!"
Không gian xung quanh bỗng yên tĩnh lại.
Bạn học khoa Sử bên cạnh muốn dùng "Dùng Rượu Tước Binh Quyền" ở vòng cuối cùng, khiến gậy tiếp sức của tất cả mọi người cùng rơi xuống, thuận lợi cho đội họ lội ngược dòng ở vòng cuối cùng, kết quả phát hiện, mình lại không thể lên tiếng?
Khoa Âm nhạc cầm sáo trên tay, định rủ ngủ ba vị trí đầu, bỗng phát hiện sáo của mình không ra tiếng?
Thậm chí những bạn học ngồi gần sân đấu cũng phát hiện, không nghe tiếng mình gào giọng cổ vũ nữa rồi. Chuyện gì vậy nè?!
Sân đấu yên tĩnh đến mức có thể nghe tiếng kim rơi, rất nhiều người đều hoang mang trông thấy.
Song, mọi người ngạc nhiên phát hiện, nhân lúc mọi người đang sững sờ, Tần Lộ nhận gậy tiếp sức từ tay Hứa Diệc Thâm, di chuyển mảng kiến tạo liên tục hai lần, mất 4 giây chạy hết 800 mét, hơn nữa đã giao gậy tiếp sức cho Giang Bình Sách!
Bảng xếp hạng trên màn hình lớn hiển thị, nhóm C-183 ở đường chạy số 4, phút chốc nhảy lên hạng ba!
Gậy cuối cùng đã đến tay Giang Bình Sách.
Xung quanh vẫn yên lặng như trước, Tần Lãng tức giận gào lên: "Má, bỏ bu, mình chỉ ghim mỗi Tinh Văn mà quên luôn ông boss này!" Nhưng anh ta có nói thêm nữa, các bạn học cũng chỉ thấy miệng anh ta đang mấp máy, mà không nghe được gì hết.
Tần Lãng chỉ vào bóng lưng Giang Bình Sách, cười khổ nhún vai. Lúc này, Giang Bình Sách vừa nhận gậy tiếp sức, vẫn cần chạy hai vòng 400 mét nữa mới hoàn thành phần thi.
Khoa Toán không có kỹ năng di chuyển trực tiếp...
Nhưng hắn có thể di chuyển người khác!
Mọi người bỗng thấy Giang Bình Sách cầm gậy tay trái, tay phải khẽ nâng lên, vẽ ra hệ tọa độ Descartes, sau đó nhanh chóng viết mấy phương trình.
Nam sinh hiện đang xếp thứ nhất bỗng bay lên trời, lùi lại như gió dọc theo đường chạy!
Nữ sinh khoa Hóa xếp thứ ba cũng bất chợt bay lên, lùi lại như bị sức mạnh nào đó điều khiển!
Người thứ ba cũng bị Giang Bình Sách cho trôi ngược về vạch xuất phát bằng đồ thị hình sin!
Khán giả: "...."
Giang Bình Sách viết ba phương trình điều khiển ba người, đẩy toàn bộ những người trước mặt ra sau lưng mình!
Trên khán đài, Kha Thiếu Bân không nhịn được vỗ tay: "Tinh Văn và Bình Sách đỉnh hết biết luôn, chạy nhanh hơn tui hả? Xin lỗi nha, lùi lại đi, ha ha ha!" Trác Phong nhịn cười nói: "Mấy bạn học bị Giang Bình Sách kéo lùi lại chắc đang khó hiểu lắm?"
Thi chạy tiếp sức, trông thấy chỉ còn cách vạch đích nửa vòng nữa thôi, vậy mà lại kéo chúng tui lùi lại?
Mấy người còn chơi mất nết hơn được nữa không?
Lưu Chiếu Thanh nói: "Đừng làm ồn của Lỗ Tấn đỉnh quá, gần như loại bỏ toàn bộ kỹ năng cần lên tiếng, những kỹ năng còn dùng được chỉ có kỹ năng công cụ, bình thí nghiệm, dây leo gì đó thôi, Giang Bình Sách đã bay lên trời rồi, căn bản không tóm được cậu ấy."
Năng lực tính toán của Giang Bình Sách ghê gớm thế nào, cuối cùng hôm nay khán giả ở đây cũng được mở mang tầm mắt.
Hắn không chỉ nhanh chóng đầy lùi ba bạn học chạy phía trước mình, đồng thời dùng một "vận động xoắn ốc" đơn giản nhất, gắt nhất tự điều khiển mình chạy quanh sân chạy hai vòng, sau đó vững vàng đáp đất. "Đừng làm ồn" của Việt Tinh Văn chỉ có thể khống chế 10 giấy, có thể bảo đảm Tần Lộ, Giang Bình Sách chạy đoạn cuối không bị phần lớn kỹ năng dùng âm thanh khác ảnh hưởng.
Tần Lộ mất 4 giây để đưa nhóm 183 từ hạng sáu lên hạng ba.
Giang Bình Sách mất 4 giây để lội ngược dòng thành quán quân!
Khi hệ thống tuyên bố: "Quán quân chạy tiếp sức 4×800 mét là nhóm nghiên cứu C-183", khán giả trên khán đài vẫn đang ngơ ngác – Từ đội sổ đến hạng nhất, lội người dòng chiến thắng? Chơi vậy cũng được sao?!
Dụ Minh Vũ vô cùng hối hận: "Tôi quên mất tên sát thần Giang Bình Sách này, còn có thể dùng công thức kéo ngược người ta lại!"
Tần Lãng cạn lời: "Tinh Văn cố ý tụt xuống cuối cùng phải không? Cậu ấy đã tính chiêu sẵn, đến vòng cuối sẽ khống chế toàn sân đấu để Giang Bình Sách lội ngược dòng?" Nhìn cảnh tượng Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách nhìn nhau cười, những bạn học khác đều bất lực đỡ trán.
Đúng là lắm trò!
Nói tới những "cách làm ngược đời" trên sân đấu, vẫn phải học tập nhóm 183!