Sau khi các đồng đội lần lượt thể hiện kỹ năng, chỉ còn lại hai người Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách, mọi người đồng loạt nhìn về phía họ, Việt Tinh Văn quay đầu nhìn Giang Bình Sách, cười nói: "Cậu trước?"
"Được." Giang Bình Sách dứt khoát bước lên, hắn vươn tay phải, quả nhiên hệ tọa độ xyz quen thuộc bỗng xuất hiện, Giang Bình Sách nhanh chóng viết ra một dãy phương trình.
Hai quả bóng rổ trên mặt đất bỗng bay vút lên, sau đó bay về hai phía trái, phải ngược nhau, chúng vạch lên không trung hai đường cong đối xứng.
Sau đó, Giang Bình Sách hơi cong tay phải, quả cầu lông bên cạnh cũng bay lên, đồng thời chuyển động theo hình xoắn ốc kỳ lạ trên đỉnh đầu mọi người, nó vẽ ra từng vòng tròn tựa như "nhang muỗi", khiến người khác nhìn vào là thấy choáng váng.
Việt Tinh Văn nói: "Cậu mở khóa phương trình mới à?"
Giang Bình Sách gật đầu: "Ừ, sau khi nâng cấp hệ tọa độ, mở khóa đường hyperbol[88] và đồ thị xoắn ốc C[89]."
Việt Tinh Văn từng được học về đường hyperbol hồi cấp ba, mở khóa phương trình này, Giang Bình Sách có thể tách hai mục tiêu ra, dù gì đường hyperbol cũng chuyển động theo hai hướng ngược nhau.
Đồ thị xoắn ốc Archimedean? Phương trình này Việt Tinh Văn chưa nghe thấy bao giờ.
Nhìn quả cầu lông không ngừng xoay vòng, vờn quanh giữa không trung, Việt Tinh Văn không khỏi cười nói: "Nếu là người hoặc động vật, bị cậu tung lên trời xoay vòng vòng thế này, đến lúc xoay xong, kiểu gì cũng đầu váng mắt hoa, còn kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn đi tàu lượn siêu tốc nữa."
Đường parabol có kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn nữa cũng chỉ là một hướng, vận động xoắn ốc không ngừng xoay vòng dễ khiến người khác choáng váng hơn.
Giang Bình Sách nói thêm: "Thời gian cooldown của hệ tọa độ cấp tối đa rút ngắn còn nửa tiếng, tọa độ có thể khống chế tăng đến 12 tọa độ, hiện giờ có thể sử dụng các phương trình đường parabol, hàm tam giác, hyperbol, xoắn ốc Archimedean.'
Việt Tinh Văn khen ngợi: "Hệ tọa độ Descartes rất có tiềm năng, nhưng phải phụ thuộc vào người dùng. Người chơi hệ vô học không thể viết được phương trình trong khoảng thời gian ngắn. Nhưng, hệ tọa độ Descartes có thể phát huy tác dụng tối đa trong tay Bình Sách."
Các đồng đội đều gật đầu tán thành: "Dùng kỹ năng còn phải tính toán, khó quá chừng." "May mà kỹ năng chuyên ngành mình đơn giản, thô bạo. Bảo tôi dùng hệ tọa độ chắc tôi làm thinh luôn cho rồi!"
Đường parabol đưa đồng đội băng núi vượt sông, đồ thị hình sin di chuyển liên tục, đường hyperbol chia cắt mục tiêu, đồ thị xoắn ốc khiến người khác choáng váng, hiện giờ Giang Bình Sách đã nâng hệ tọa độ lên cấp tối đa, có hệ tọa độ trong tay, hắn vẫn sẽ là người kiểm soát mạnh nhất.
Việt Tinh Văn hỏi: "Điểm tích lũy của cậu chỉ đủ nâng cấp hệ tọa độ thôi à? Có đổi dụng cụ gì khác không?"
Giang Bình Sách nói: "Đổi một chiếc ê ke tiện dụng trước."
Mọi người nghe vậy đều háo hức nhìn hắn.
Quả nhiên, ký hiệu hình tam giác mới xuất hiện trong lòng bàn tay Giang Bình Sách, hắn khẽ giơ tay phải, vô số thước ê ke trong suốt bắn ra như mưa, đâm thủng từng lỗ trên quả bóng rổ dưới đất trong nháy mắt!
Việt Tinh Văn đi qua, cúi người định nhặt một chiếc ê ke, Giang Bình Sách lập tức tiến lên nắm lấy cổ tay cậu: "Cẩn thận, cạnh thước rất sắc, đừng để bị đứt tay."
Việt Tinh Văn gật đầu, cẩn thận dùng ngón tay kẹp một chiếc thước lên, quan sát kỹ càng...
Thước ê ke trong suốt mỏng như cánh ve, tựa như mảnh kính đụng vào là vỡ, nhưng trên thực tế, ê ke cứng như kim loại, mỗi một cạnh thước đều sắc bén vô cùng, mũi nhọn của thước có thể đâm thủng quả bóng trong tíc tắc, cạnh thước cũng có thể cứa đứt cổ người khác một cách nhẹ nhàng. Việt Tinh Văn khen ngợi: "Có thể dùng như ám khí."
Lưu Chiếu Thanh cũng bước tới, nhặt một chiếc ê ke lên ngắm nghía một chốc, anh kết luận: "Sắc bén hệt như dao phẫu thuật của anh, hẳn là đầu nhọn có thể dễ dàng đâm thủng lồng ngực một người."
Kha Thiếu Bân nâng kính, vừa ghi chép vừa nghiêm túc nói: "Tiểu Lưu phi đao của đàn anh Lưu, mưa bom bão ê ke của Bình Sách, kỹ năng tấn công vật lý của nhóm chúng ta rất mạnh... đúng rồi, còn cả cục gạch của Tinh Văn nữa."
Việt Tinh Văn triệu hồi từ điển thành ngữ, biểu diễn cho cô xem một lần.
Cậu nâng tay phải, ra sức ném văng cuốn từ điển, cuốn từ điển va thủng một cái hố to trên sàn nhà, cậu cười nói: "Đàn chị, đây là cách dùng cục gạch đơn giản thô bạo." Lam Á Dung cúi đầu trầm ngâm, vài giây sau, cô chợt nghĩ ra điều gì đó, bèn lấy cuốn "Luật hình sự" ra, sau đó học theo Việt Tinh Văn, dồn sức ném văng cuốn luật dày cộp, đập lõm một hố nhỏ bên cạnh cái hố to của Việt Tinh Văn.
Lam Á Dung cười nói: "Thế này à?"
Mọi người: "..."
Kha Thiếu Bân nhỏ giọng than: "Đàn chị Lam theo bọn em là toang rồi."
Việt Tinh Văn nói: "Đúng ạ, đàn chị đúng là học đâu dùng đó! Sau này em với chị cùng phang người, đàn anh với Bình Sách cùng phi dao, phi ê ke, chúng ta sẽ tạo ra một chiếc lưới phòng ngự vật lý hoàn hảo, khiến kẻ địch không thể tới gần."
Từ điển thành ngữ, luật hình sự, dao phẫu thuật, thước ê ke.
Một loạt vũ khí lộn xộn bay trong không trung, nghĩ thôi đã thấy cảnh tượng này rất kỳ dị.
Tần Lộ nhỏ giọng nói: "Nếu đối phương học khoa Lịch sử, dùng một chiêu 'Dùng Rượu Tước Binh Quyền' là vũ khí của chúng ta ra chuồng gà hết rồi." Việt Tinh Văn thu lại từ điển, tán thành nói: "Cũng phải. Vậy nên, chúng ta có cả tấn công bằng phép thuật nữa!"
Giang Bình Sách nói: "Xem thử kỹ năng mới của từ điển đi."
Việt Tinh Văn lật từ điển thành ngữ, nói: "Hai kỹ năng Ngũ Thể Đầu Địa, Thất Thượng Bát Hạ không có gì thay đổi, tôi biểu diễn lại một lần cho những ai chưa từng thấy."
Đám Chương Tiểu Niên, Lam Á Dung là những đồng đội gia nhập nhóm sau cùng, chưa được thấy một vài kỹ năng trong từ điển của Việt Tinh Văn, cậu lần lượt biểu diễn cho mọi người, sau đó triệu hồi mưa đã thăng cấp.
Tân Ngôn hơi kinh ngạc: "Phạm vi mưa mở rộng vậy sao?"
"Ừm, còn có thể di chuyển." Việt Tinh Văn nói: "Mọi người cẩn thận, lại đứng cạnh em đi."
Mọi người lập tức vây cạnh Việt Tinh Văn, ngón tay cậu vạch một đường trên không, mây đen trên trời bắt đầu di chuyển theo tuyến đường cậu đã chỉ định, màn mưa cũng di chuyển theo đó. Tân Ngôn thử bơm nước cường toan vào đám mây, nước mưa trong suốt lập tức biến thành màu trà, nước mưa trút xuống ăn mòn mặt sàn trong phạm vi bao trùm thành những lỗ hổng lớn. Trác Phong ca ngợi: "Mưa acid có thể di chuyển, đỉnh quá!"
Việt Tinh Văn nói: "Chỉ giữ được 10 phút thôi, khi gặp quái vật có số lượng nhiều, chúng ta có thể clear trong phạm vi rộng."
Lưu Chiếu Thanh ném dao phẫu thuật vào đám mây, quả nhiên màn mưa dao dày đặc xuất hiện; sau đó Trác Phong vung điện vào đám mây, nước mưa mang theo điện, mục tiêu trong phạm vi mưa đều bị điện giật cháy sém."
Chỉ dùng kỹ năng này thì không thể tấn công người khác, kết hợp với đồng đội mới là mạnh nhất.
Việt Tinh Văn thu mưa lại, sau đó, cậu thể hiện hai kỹ năng mới cho mọi người xem.
Cậu nâng tay phải, một ngọn lửa bắn ra từ tay cậu, chẳng mấy chốc đã đốt cháy rất nhiều quả cầu lông trước mặt. Ngọn lửa đỏ sẫm nhanh chóng bốc lên, lan ra, không bao lâu đã hình thành một đám cháy lớn rộng khoảng 100 mét vuông! Nhìn ngọn lửa hừng hực đủ để thiêu đốt mọi thứ, Kha Thiếu Bân không nhịn được nói: "Tinh Văn biến thành pháp sư thật rồi, học được kỹ năng hệ hỏa rồi hở?"
Việt Tinh Văn cười nói: "Hệ thủy nữa cơ."
Thủy Mạn Kim Sơn!
Cậu khẽ giơ tay phải, dòng nước trào ra mãnh liệt, dập tắt đám cháy trước mặt trong tíc tắc.
Khi đám cháy bị dòng nước dập tắt hoàn toàn, Việt Tinh Văn mới thu hồi kỹ năng, nói: "Thủy Mạn Kim Sơn, Liệt Hỏa Liệu Nguyên, hai thành ngữ này là kỹ năng tấn công tập thể, phạm vi đều là 100 mét vuông, thời gian cooldown 24 tiếng."
Lâm Mạn La cảm thán: "Từ điển phép thuật của khoa tiếng Trung đúng là mạnh thật, có khống chế, có tăng tốc, có cả tấn công nữa."
Lưu Chiếu Thanh không nhịn được hỏi: "Tinh Văn, em định thăng cấp mỗi từ điển thôi à? Có đổi sách kỹ năng mới không? Anh nhớ lần trước em gái mình gặp ở khách điếm có cầm 'Bách khoa toàn thư dấu câu', hẳn là khoa tiếng Trung có nhiều sách kỹ năng lắm." Việt Tinh Văn nói: "Em không đủ điểm đổi bách khoa toàn thư dấu câu, nên em đã đổi 'Tuyển tập văn học kinh điển tác giả hiện đại'."
Mọi người nghe vậy, đều tò mò vây quanh Việt Tinh Văn: "Kỹ năng gì thế?" "Mau cho bọn tớ xem với!"
Việt Tinh Văn nói: "Kỹ năng này cần một người phối hợp với tôi, mọi người có ai tình nguyện làm thí nghiệm với tôi nào?"
Kha Thiếu Bân hào hứng giơ tay: "Tớ ạ!"
Việt Tinh Văn cười nói: "OK, Kha Thiếu lại đây."
Kha Thiếu Bân đưa laptop cho Tân Ngôn bên cạnh mình, cậu nâng kính, đứng nghiêm trước mặt Việt Tinh Văn.
Việt Tinh Văn cầm cuốn tuyển tập văn học, nói với Kha Thiếu Bân: "Con đứng yên đây đừng đi đâu hết, bố đi mua quýt cho con."
Mọi người: "???"
Kha Thiếu Bân vừa định hỏi sao lại phải mua quýt, kết quả phát hiện mình không thể cử động. Cậu ngạc nhiên trợn mắt há miệng, lại không thốt ra được tiếng nào. Một quả quýt to rất tươi xuất hiện trong tay Việt Tinh Văn.
Giang Bình Sách nhận ra điều khác thường, thấp giọng hỏi: "Kỹ năng khống chế?"
Việt Tinh Văn cười nói: "Dáng lưng của Chu Tự Thanh đó."
Lâm Mạn La phản ứng lại đầu tiên, nói: "Chị hiểu rồi, bố của Chu Tự Thanh từng nói câu này, bảo ông ấy đứng yên tại chỗ đừng đi đâu hết, bố ông ấy đi mua quýt cho. Nói vậy là vừa rồi Tinh Văn sử dụng kỹ năng này không chế Tiểu Kha, bắt Tiểu Kha đứng tại chỗ đợi?"
Mọi người: "..."
Kha Thiếu Bân khóc không ra nước mắt.
Bố của tớ ơi! Cậu đừng đùa vậy được không?
Ngốc ngếch đứng đần ra tại chỗ, cảm giác biến thành pho tượng bị mọi người vây quanh ngắm nghía không ổn chút nào!
Tân Ngôn chăm chú quan sát Kha Thiếu Bân như đang bị "điểm huyệt", đoạn nói: "Cậu thích ăn quýt không?" Kha Thiếu Bân: "..."
Các bạn học xung quanh cười nghiêng ngả, Lâm Mạn La nói: "Tiểu Kha bảo là, bố mua nhiều quýt vào nha." "Không, em mà là Tiểu Kha, em sẽ bảo, bố ơi con muốn ăn đào nữa."
Kha Thiếu Bân đỏ mặt, đứng ngây ngốc tại chỗ.
Việt Tinh Văn khẽ ho một tiếng, nói: "Nghiêm túc nào, tớ thử dùng Kim Thiền Thoát Xác xem có được không."
Cậu sử dụng kỹ năng Kim Thiền Thoát Xác, tất cả đồng đội đều di chuyển đến địa điểm chỉ định cùng cậu, nhưng Kha Thiếu Bân lại không được "giải thoát" – Nói cách khác, không thể giải trừ kỹ năng điều khiển.
Việt Tinh Văn quay lại trước mặt Kha Thiếu Bân, nói: "Tớ đưa quýt cho cậu, thử xem có cử động được không nha?"
Dứt lời, cậu đưa quýt cho Kha Thiếu Bân.
Sau đó, Kha Thiếu Bân vô thức làm ra một hành động khiến mọi người đều há hốc miệng... Cậu bóc vỏ quýt, đặt quả quýt mọng nước trong lòng bàn tay, hỏi: "Ăn được không?"
Việt Tinh Văn: "..."
Ai bảo cậu ăn hả?!
Kha Thiếu Bân tự ăn một múi, thấy mọi người đều chăm chăm nhìn mình, cậu còn tự giác tách mấy múi quýt ra, chia cho mỗi người một múi, cậu cười nói đùa: "Quýt bố mua cho ngon quá chừng, mọi người ăn thử đi."
Mọi người hớn hở chia nhau ăn quýt.
Việt Tinh Văn: "..."
Đồng đội kiểu gì thế này?! Quýt tôi lấy ra cho mấy cậu ăn đó hả?
Thấy mọi người ăn hết quả quýt trong nháy mắt, Việt Tinh Văn bất lực day huyệt Thái Dương, nói với Giang Bình Sách: "Xem ra đưa quýt cho mục tiêu là họ có thể cử động ngay lập tức. Nếu không đưa thì có thể khiến người ta đứng yên trong vòng 5 phút."
Giang Bình Sách nói: "Có thể dùng cho những boss đơn khó xử lý."
Việt Tinh Văn gật đầu, "Tôi cũng nghĩ vậy. Giống như ấn nút tạm dừng vậy, chuyên dùng với mấy boss đơn lẻ." Hai người nghiêm túc thảo luận cách dùng kỹ năng.
Còn những người khác thì đang bàn tán: "Đây là quả quýt ngon nhất tôi từng ăn." "Tươi lắm, y như mới hái vậy." "Đúng là rất ngọt."
"Tinh Văn, mua thêm quả nữa được không? Tớ muốn ăn nữa." Kha Thiếu Bân mặt dày nói: "Bảo tớ gọi cậu là bố cũng được."
"..." Làm gì vậy ba?
Việt Tinh Văn dở khóc dở cười vỗ vai Kha Thiếu Bân, "Được rồi, hôm nay tới đây thôi, mọi người về phòng nghỉ ngơi, 7 rưỡi sáng mai tập trung sớm ở sảnh chọn lớp khoa Sinh."
Đội trưởng đã lên tiếng, mọi người lập tức giải tán.
Kha Thiếu Bân gửi một bản thông tin mình đã chỉnh lí xong xuôi vào tablet của Việt Tinh Văn, Việt Tinh Văn đọc kỹ lại một lượt, sau khi thăng cấp kỹ năng, thực lực của cả nhóm đã mạnh hơn rõ rệt, nhưng các chương trình học sau này cũng có thể khó hơn. Điều gì đang đợi họ ở khoa Sinh?
-o0o-
Chú thích:
88, Hyperbol: Trong toán học, hyperbol hay hypecbol là một kiểu Đường cô-nic, được định nghĩa là đường giao của một mặt nón với một mặt phẳng cắt cả hai nửa của hình nón.
89, Xoắn ốc Archimedean: là một hình xoắn ốc được đặt theo tên của nhà toán học Hy Lạp thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên – Archimedes. Đó là quỹ tích của các điểm tương ứng với các vị trí theo thời gian của một điểm di chuyển ra khỏi một điểm cố định với tốc độ không đổi dọc theo một đường quay với vận tốc góc không đổi.