“Được rồi.” Vú Trương vẫn muốn nói vài lời nói hay cho thiếu gia, nhưng mà Đường Tâm Lạc hiếm khi có khẩu vị, không dám bỏ lỡ, lập tức đỡ cô dậy ngồi lên ghế dựa.
Cháo hoa đặt ở trên bàn, nhìn qua đậm đặc mịn, xa đã ngửi thấy được thơm ngọt ngon miệng.
Vốn Đường Tâm Lạc cho rằng, ngửi được mùi sẽ dẫn đến buồn nôn, kết quả sau khi để sát vào, nhưng không có bất cứ cảm giác không khỏe nào.
“Thiếu phu nhân, cô mau thừa dịp nóng uống vào. Đúng rồi, trước khi ra ngoài thiếu gia đặc biệt dặn dò qua, muộn một chút để cho bác sĩ Trương đến truyền dinh dưỡng cho cô, chờ thêm trong thời gian này cô có thể ăn đồ ăn bổ thân thể, lại dừng truyền dinh dưỡng.”
Đường Tâm Lạc nghe được vú Trương nói, nhẹ nhàng thổi thổi cháo nóng, làm bộ không để ý nói: “Lục Dục Thần anh ấy…ra ngoài sao?”
“Vâng, vừa mới đi trước khi thiếu phu nhân xuống, nếu thiếu phu nhân có việc gì tìm thiếu gia, có thể gọi điện thoại cho thiếu gia.”
Trải qua chuyện ngày hôm qua, vú Trương quyết định, sau này hễ là thiếu phu nhân có việc, đầu tiên phải đi tìm thiếu gia.
Như tối hôm qua, rõ ràng thiếu phu nhân đang đợi thiếu gia trở về ăn cơm, kết quả…Bởi vì bà bị thiếu phu nhân ngăn, không có chủ động đi hỏi, cuối cùng làm thiếu phu nhân đợi đến ngất xỉu, thiếu gia vẫn không biết chuyện.
Thực sự là vú Trương cũng không hiểu, rõ ràng nhìn qua thiếu gia đối với thiếu phu nhân vô cùng không giống, nhưng tối hôm qua, vì sao muốn lỡ hẹn?
Đường Tâm Lạc không biết suy nghĩ của vú Trương, ngược lại lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Lục Dục Thần không ở nhà cũng được, dù sao anh cũng là ông chủ của cô, nhưng vừa rồi bọn họ lại ầm ĩ không vui.
Dưới tình huống như vậy, ô còn chưa có nghĩ muốn làm sao đối mặt với anh.
Sau khi Đường Tâm Lạc ăn xong cháo đang chuẩn bị chợp mắt, đột nhiên điện thoại của luật sư Phạm gọi đến.
Hóa ra, cô và Đường gia tranh sản kiện tụng ngày mai phải mở phiên tòa
Vốn lấy thân phận của anh, để cho luật sư Phạm làm luật sư của cô ra tòa ngay liền có thể, nhưng nghe đến luật sư Phạm, bỗng nhiên cô thay đổi chủ ý.
“Luật sư Phạm, ngày mai mở phiên tòa tôi sẽ gặp. Mặt khác, bằng bản lĩnh của luật sư Phạm, ngoài 20% cổ phần công ty ra, nhà cũ Đường gia có phải hay không có thể giúp tôi thu hồi trở về?”
Vốn trong tay cô có 40% cổ phần công ty Đường thị, sau khi ly hôn bị Lục Kình Hạo lấy đi 20%, còn có 20% bị người Đường gia tự tiện chiếm lấy.
“’Đương nhiên đương nhiên. Có chỗ dựa Lục gia, đương nhiên không thành vấn đề.”
Đường Tâm Lạc nghe được hai chữ “Lục gia” thình thịch trong lòng.
Quả nhiên cô, vẫn chỉ có thể dựa vào Lục Dục Thần, mới có thể đoạt lại toàn bộ Đường gia.
Bỏ lại cảm xúc phía sau không cần thiết, cùng luật sư Phạm xác nhận mấy hạng nội dung chính, thoáng chốc mới vừa cúp điện thoại, điện thoại lại vang lên.
Nheo mắt nhìn dãy số quen thuộc kia, đây là Đường Vương Xuân Phương, thân bà nội của cô điện thoại.
Sau khi cô rời đi Đường gia cho đến giờ, có lẽ bà cũng chưa từng đi tìm cô.
Vốn không phải đã quên cô, mà là không cần thiết.
Nhìn, bây giờ giấy gọi của tòa án vừa đến, bà gọi đến đây.
“Đường Tâm Lạc…”
Mới vừa nhận điện thoại, đầu kia truyền đến Đường Vương Xuân Phương hổn hển gào thét, “Cô là nghiệp chướng, cô cư nhiên dám đem bà nội của mình, dì của mình tố cáo tòa án? Đường Tâm Lạc, tôi cho cô thời gian hai mươi phút, lập tức về nhà cho tôi!”
Đường Tâm Lạc nghe được bà Đường gầm thét, giận quá hóa cười, nhẹ nhàng nói: “Vị này lão bà, giọng nói bà nghe qua có chút quen tai, xin hỏi bà là ai vậy?”
“Cô…Cô súc sinh này, tôi là Đường Vương Xuân Phương, cô lại có thể cả bà nội của mình đều nói không biết!?”
“A, bà nội?” Đường Tâm Lạc cười đến càng vui vẻ, “Tôi nhớ rõ có người đã đem tôi xóa tên ra khỏi Đường gia, tôi và bà cũng không có quan hệ, vị này lão bà, không cần tùy tiện kết thân.”