Cửa phòng phẫu thuật bị mở ra, Tiết Minh đi ra.
"Thế nào, con dâu tôi sao rồi?" Lúc này Trác Nhã Dung không rãnh quản chuyện khác.
Bà trấn định lại.
Lục Dục Thần bên kia, dù cũng trong tình trạng khẩn cấp nhưng bà không lo lắng, hiện tại bà chỉ lo Tâm Lạc cùng cháu của bà.
"Chuyện khá phiền phức, chủ yếu là, Đường tiểu thư có nhóm máu đặc biệt, máu trong bệnh viện không đủ.
Các người có ai là người thân của cô ta không, nhanh chóng đi truyền máu.
"Tiết Minh rất nhức đầu, anh không bác sĩ khoa sản, vì anh quen mấy người này, nên liền bị đẩy đến.
"Người thân! " Nghe Tiết Minh nói không đủ máu, cần người thân hiến máu, sắc mặt Trác Nhã Dung liền trắng bệch.
Vì trong trí nhớ của bà, cơ bản không có xem mấy người Đường gia kia là người thân của Tâm Lạc.
"Không có, Tâm Lạc không có người thân.
""Không đúng, có! có có.
" Đột nhiên Tô Tình giữ chặt tay của Trác Nhã Dung:"Có, Tâm Lạc có bà nội, dì và em họ nữa.
""Đúng đúng đúng, còn có ba người này!" Trác Nhã Dung xém chút thất thố vỗ đầu, sao bà lại quên mất ba người kia.
"Lục Thất, anh nhanh mang ba người Đường gia kia tới.
Không quản mấy người đó đồng ý hay không! " Trác Nhã Dung biết quan hệ của Tâm Lạc và ba người kia rất không tốt:"Chỉ cần mấy người đó dám phản kháng, liền trực tiếp trói tới.
""Vâng, phu nhân!"Lục Thất rời đi, lúc này Việt Trạch luôn ngồi ở bên liền yên tĩnh nhăn mày.
Thân phận của Tâm Lạc, anh rất rõ ràng.
Ba người Đường gia kia, tuyệt đối không trùng nhóm máu.
Nhưng bây giờ, nếu anh nói, thì kế hoạch của anh sẽ không thực hiện được nữa.
Còn nếu anh không nói! Tâm Lạc! Mắt xanh thâm trầm nhìn phía phòng phẫu thuật đang đóng cửa.
Trên cửa, ba chữ to "Phòng phẫu thuật" lóe sáng, lúc này vô cùng chói mắt.
Mọi người đang nóng nảy chờ người Đường gia đến, đột nhiên Việt Trạch đứng lên.
"Tiết Minh, kêu Diana ra.
" Anh đi qua, nói với Tiết Minh.
Tiết Minh biết rõ thân phận của Việt Trạch, không dám cự tuyệt, đành phải làm theo.
Một lát sau, Diana đi ra khỏi phòng phẫu thuật.
Nhìn thấy thiếu chủ bên ngoài, sắc mặt không khỏi nghiêm túc mấy phần.
Lúc này, Trác Nhã Dung và Tô Tình đã chú ý đến hành động của Việt Trạch.
Anh làm người khác quá chú ý, gọi một bác sĩ ra ngay lúc này, làm người khác cảm thấy anh đang định làm việc gì rất quan trọng.
Việt Trạch không có thời gian quản những người phía sau, ngoắc ngoắc Diana đến, nhỏ giọng dặn dò vài câu.
Ngay sau đó, mọi người khó hiểu nhìn Diana dẫn Việt Trạch vào một phòng nhỏ kế bên.
"Bác sĩ Tiết, bọn họ làm gì vậy?" Tô Tình cảm thấy khó hiểu, nhịn không được hỏi.
Thật ra Tiết Minh cũng không biết chuyện gì xảy ra, chẳng qua khi nhìn thoáng qua căn phòng kia liền đoán được.
"Chắc là xét nghiệm máu.
"Nói đến đây, Tiết Minh cũng gật đầu đồng ý:"Ý tưởng này của Việt tiên sinh rất đúng, lượng máu trong kho máu không đủ, ngoại trừ tìm người thân, thì người bình thường cũng có thể xét nghiệm xem máu của mình có trùng với nhóm máu của Đường tiểu thư hay không.
Chẳng qua, nhóm máu của Đường tiểu thư rất đặc biệt, là nhóm máu RH âm tính, trừ người thân, thì rất hiếm người có nhóm máu này.
"Nói xong, trên hành lang liền vang lên tiếng bước chân ồn ào.
Giọng nói bén nhọn của phụ nữ truyền đến.
"Các người muốn làm gì.
.
Thả chúng tôi ra! Đường Tâm Lạc hại chúng tôi còn chưa đủ thảm sao, dựa vào cái gì mà chúng tôi phải hiến máu cứu cô ta!".