Thời Gian Quay Trở Lại, Em Sẽ Không Yêu Anh

Chương 21: Hai người ở hai nơi khác nhau.



Hạ Băng và Thiên An trên đường đi chơi bỗng nhiên nổi hứng lên đổi ý, bởi vì trời nắng quá hai người sợ đi về sẽ đen mât.

Cô gái nhỏ Thiên An nói với bạn mình:

Hạ Băng hay là mình đi chơi ở địa điểm khác đi, trời nắng này mà đến công viên nước chắc đến chiều bọn mình sẽ đen mất.Tớ cũng vừa nghĩ giống cậu nè! Vậy bây giờ chúng ta đi đâu chơi đây? Cậu có ý kiến nào không?Thiên An đậu xe vào một quán nước Starbucks vừa gọi thức uống, vừa suy nghĩ xem nên đi đâu? Trong lúc đang suy nghĩ thì Hạ Băng nhìn sang bên đường.

Cô thấy First Colony Mall là một trong những trung tâm thương mại lớn ở thành phố này, Hạ Băng chỉ theo hướng đó nói:

-Nếu cậu sợ nắng hay là chúng ta đến đó chơi?

Thiên An nhìn theo hướng của bạn mình chỉ, nhìn thấy First Colony Mall cô liền gật đầu đồng ý, đưa tay lên ra dấu nút like cho bạn mình cô nói:

-Được đó, lần trước ở trên du thuyền anh trai của cậu cứ bám mình riết làm mình không mua được gì hết, bây giờ chúng ta vào đó chơi đi.

Thế là hai cô gái bắt đầu vào trong tham quan, ở đây có rất nhiều quầy bán quần áo, cửa hàng thời trang và nơi để mọi người ăn uống nữa.

Hai cô gái nhỏ đi hết cửa hàng này đến cửa tiệm kia và mua được rất nhiều thứ, đến khi mệt rồi thì đến khu ẩm thực tìm thức ăn yêu thích của mình.

Vừa đi qua quầy kem bi Dippin' Dots hai cô liền ghé lại, đang đi mệt mà được ăn kem ngon vị trái cây thì còn gì bằng.

(Kem Dippin' Dots)

Ăn kem mát lạnh khiến cho hai cô gái vui vẻ lại có sức tiếp tục đi chơi, hôm nay hai cô nhất định phải đi hết ngày mới vừa lòng à

Thế nhưng hai cô gái nhỏ lại không biết được nguy hiểm đang ở bên cạnh mình, các cô cứ mãi tập trung vào mua sắm mà thôi.

****************



Ở bên này Minh Khôi và Minh Vương cùng nhau đến công viên nước để tìm hai cô gái nhỏ, hai anh rất vui vẻ còn bàn với nhau sẽ cố ý suất hiện theo kiểu gì?

Là nói hai người tình cờ đến chơi nên gặp được các cô ở đây, hay sẽ trực tiếp đến trước mặt hai cô nói là "các anh đến đây để tìm hai người?"

Thế nhưng hai người có tính thế nào cũng không ngờ được hai cô lại đổi hướng đi ở phút cuối, nên các anh có tìm thế nào cũng không ra.

Bởi vì công viên nước Schlitterbahn Galveston là một khu vui chơi nước rất lớn, hai người đi mấy giờ liền cũng không thấy hai cô đâu hết.

(Một góc nhỏ của công viên nước Schlitterbahn Galveston)

Khi nhìn thấy hai cô gái đang đứng xếp hàng để đợi lên cầu tuột, có dáng người hơi giống với Hạ Băng anh cứ tưởng là cô, Minh Khôi định kéo tay để hỏi vì sao lại trốn anh đi chơi.

Nhưng khi cô gái đó quay mặt lại thì không phải là Hạ Băng, anh liền nói:

-Tôi xin lỗi vì đã nhận nhầm người.

Lúc này đây cả Minh Khôi và Minh Vương đều cảm thấy lo lắng, bởi vì các anh đã chia nhau đi tìm hầu như là hết tất cả.

Từ cầu tuột đôi, cầu đơn, sông lười cho đến nhà hàng ăn uống vẫn không nhìn thấy người đâu cả.

Cả hai anh em nhà họ Dương bắt đầu lo lắng, các anh đến phòng đều hành của công viên nước hỏi.

Bởi vì công viên nước này khi vào phải đăng ký vé online trước, khi đến nhân viên của công viên sẽ kiểm tra và biết được ai đến đây và đến khi nào?

Nhưng kỳ lạ là người quản lý ở đây kiểm tra đã không tìm thấy tên của Hạ Băng hay Thiên An, đều đó chứng minh hai cô chưa từng đến đây hôm nay.

Minh Khôi liền lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Băng, chuông điện thoại vừa kết nối được hai hồi thì cô bắt máy:



"Anh tìm em có việc gì không?"

-Hiện tại em đang ở đâu vậy?

"Sao em phải nói cho anh biết chứ?"

-Bởi vì anh lo.

"Anh quản lý em nhiều quá rồi đó."

Biết là cô sẽ không nói cho anh biết mình đang ở đâu, nên Minh Khôi hạ giọng xuống:

-Được rồi bé cưng anh chỉ lo sợ em đói thôi, hay là em nói với anh em đang ở đâu đi anh liền chạy qua được không?

"Ừm thì... Áaaaa."

Và điện thoại tự nhiên bị ngắt kết nối Minh Khôi vô cùng lo lắng hỏi:

-Hạ Băng, bé cưng em đang ở đâu vậy?

Nhưng mà điện thoại đã không còn kết nối được nữa rồi, anh nói với Minh Vương:

-Chúng ta phải lập tức tìm Hạ Băng mới được.

-....

Rồi hai người lập tức chạy ra ngoài xe mà không thèm nhìn đến ai hết.