Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Chương 121



Không có cách nào, lần này tổng cộng có hơn bốn mươi đệ tử được tuyển chọn, trong môn mấy người có ân oán với mình đều tới, rất khó làm người ta không nghĩ lung tung.

Liễu Tiếu Tiếu buồn cười nói:

- Lấy chút tu vi nhỏ yếu của ngươi, còn muốn đắc tội Không Hư Tử trưởng lão, tỉnh lại đi! Những người này đều là nhân tuyển tốt nhất, không quan hệ gì tới ngươi.

Lâm Phong thở phào, còn tưởng mình đắc tội Không Hư Tử trưởng lão, vậy thì chết như thế nào cũng không biết.

Đệ tử được tuyển chọn, sau khi chỉnh đốn tốt hành trang đều tập trung ở trên quảng trường, Lâm Phong mang theo chín cái Túi Trữ Vật của mình, tiếp tục đóng vai trưởng lão chín túi của Cái Bang.

Nguyệt Nhi và Dạ nhi cũng lén lút theo sau lưng, mắt to quay tròn, không ngừng dò xét bốn phía.

Ở trong Huyền Cơ Môn, các nàng vẫn là lần đầu tham gia loại chuyện này, cũng không phải Lâm Phong mặt mũi lớn, mà là Nhị sư tỷ và Tứ sư tỷ lợi dụng đặc quyền của mình.

Sự tình Tẩy Tâm Các, đối với người như Liễu Tiếu Tiếu mà nói, chỉ xem như du lịch mà thôi.

Lâm Phong thì có chút lửa nóng, ở trong linh mạch thượng phẩm tu hành nửa tháng, nghĩ thôi cũng đã kích động.

Thời gian vừa đến, một chiếc thuyền khổng lồ từ Thủ Tọa Phong lái ra, đủ để dung nạp trên vạn người, khí phách mười phần, giống như ngày đó Vạn Kiếm Phái đến, hiện lộ rõ ràng nội tình của đại phái.

Loại pháp bảo phi hành này, là pháp bảo không thuộc về bất luận cảnh giới gì, nó thuộc về phạm trù pháp bảo siêu phẩm, chẳng những hao tốn tài nguyên to lớn, hơn nữa cần Luyện Khí Sư nhiều vô số kể.

Lấy một thí dụ, trình độ giống như Ngũ sư tỷ, ít nhất cũng phải hơn ngàn người mới có thể hợp lực rèn đúc ra loại pháp bảo này.

Môn phái nhất lưu như Vạn Kiếm Phái, trong môn nhiều nhất không cao hơn hai chiếc, nhưng nghe nói Huyền Cơ Môn có ít nhất mười lăm mười sáu chiếc, đây chỉ là con số bên ngoài, còn thực thế thì không biết nhiều bao nhiêu.

Mà chiếc này đã là nhỏ nhất, nghĩ thôi cũng làm cho người ta im lặng, hơn bốn mươi người ở trong pháp bảo phi hành diện tích lớn như vậy, gian phòng là hoàn toàn không lo.

Trừ một vài gian phòng tôn quý chuyên môn, thì tất cả mọi người đều hưởng thụ lấy đãi ngộ giống như đệ tử Kim Đan kỳ.

Lâm Phong cũng được chia một gian như vậy, cho nên Nguyệt Nhi và Dạ nhi đều chạy tới tham gia náo nhiệt, các nàng tình cảm thâm hậu, cơ hồ thời thời khắc khắc đều ở chung, đi ngủ tự nhiên cũng chiếm một cái giường mà thôi.

Tốc độ phi hành của pháp bảo siêu phẩm rất nhanh, tốc độ cực hạn không kém Độ Kiếp kỳ toàn lực phi hành bao nhiêu, nhưng ngày bình thường nhiều lắm là lấy tốc độ của Vạn Tượng kỳ bay đi, từ Huyền Cơ Môn đến Tẩy Tâm Các đại khái cần bảy ngày.

Rất nhiều đệ tử lựa chọn ở trong phòng tu luyện, đang điều chỉnh trạng thái, nghe nói lần này Tẩy Tâm Các bị ép ra không ít đồ tốt, để cho người ta cực kỳ động tâm.

Lâm Phong nhàn rỗi sẽ giao lưu với hai vị sư tỷ, ngẫu nhiên bị Nhị sư tỷ đùa giỡn một chút, buổi chiều thì bị Tứ sư tỷ chộp đi học trận pháp, nói thật, kiên nhẫn giống như nàng, Lâm Phong là lần đầu gặp.

Chẳng lẽ Tứ sư tỷ chưa từng nghe qua câu dưa hái xanh không ngọt sao!

Thỉnh thoảng sẽ gặp được Lăng Ba Tiên Tử và Phó Cảnh Thiên, cái trước ánh mắt u oán, giống như oán nữ bị khóa trong khuê phòng, làm toàn thân Lâm Phong run rẩy, thậm chí đang suy nghĩ có phải mình thật làm ra sự tình gì có lỗi với nàng hay không.

Cái sau nhìn thấy Lâm Phong liền than thở, chỉ ôm quyền hô một tiếng Lâm sư huynh liền quay đầu bỏ chạy, gọi lại cũng không được.

Tu Chân Giới chính là như thế, bất luận tuổi tác lớn nhỏ, bất luận nhập môn trước sau, thực lực mạnh chính là sư huynh sư tỷ, nguyên bản Lâm Phong còn cần gọi hắn một tiếng sư huynh, nhưng lúc này mới mấy tháng liền thay đổi vị trí, làm hắn rất khó chịu.

Các đệ tử Trúc Cơ kỳ đối với Lâm Phong có hảo cảm rất lớn, thậm chí có người đến thỉnh giáo kinh nghiệm tu luyện.

Nghe nói lần trước tiến về Sơn Hải Nhai, Lâm Phong đã từng ở trước mặt mọi người giảng giải nghi hoặc, cung cấp không ít mạch suy nghĩ tu luyện, để cho người ta ít đi rất nhiều đường quanh co.

Lâm Phong trợn mắt, lão Tam đáng chết, giày vò người có phải không, người khác người đi trà lạnh, nàng ngược lại tốt, phủi mông một cái, lưu lại một đống phiền phức.

Sớm muộn có một ngày sẽ giết tới Bách Huyễn Phong, lột sạch quần áo treo nàng lên, dùng roi da và sáp nến điều giáo đến nàng không dám gây chuyện thị phi mới thôi.

Liễu Tiếu Tiếu càng ác hơn, nàng ở trước đó phái người chuẩn bị kỹ càng các loại nguyên liệu nấu ăn, mỗi ngày bắt Lâm Phong làm món mới.

Lâm Nhược Vũ cứ giờ cơm sẽ đến, nhưng Lâm Phong không dám nói cái gì, ai bảo mình có lỗi với người ta, nhìn thân thể mỹ diệu của nàng mấy lần, đúng, là mấy lần, không phải một lần.

May mắn tính tình của Lâm Nhược Vũ tốt, đổi lại người khác sẽ trước giết mình, sau đó lại tự sát chứng minh trong sạch.

Lâm Phong đã có thể làm ra món Trúc Cơ kỳ, dựa vào tình huống này, khoảng cách làm ra món Kim Đan kỳ cũng kém không bao lâu, nên Nguyệt nhi và Dạ nhi càng cố gắng tu luyện.

Bây giờ hai nàng một cái Linh Đài thất phẩm, một cái Linh Đài lục phẩm, bởi vì có tâm kinh Tuyệt phẩm làm cơ sở, lại lấy máu tươi linh thú rèn luyện, nên đã bắt đầu sơ lộ phong mang, thậm chí có thể ở Linh Đài kỳ ăn món ngon Trúc Cơ kỳ của Lâm Phong.

Đây đối với hai tiểu la lỵ mà nói, đơn giản chính là thiên đại việc vui, so sánh với đó, tu luyện tựa hồ cũng không còn quá khổ sở.

Không Hư Tử cũng thỉnh thoảng chạy tới tham gia náo nhiệt, hắn là đại nhân vật dẫn đội của Huyền Cơ Môn lần này, lại là cao tầng Huyền Cơ Môn, Liễu Tiếu Tiếu cũng không thể trêu vào, sau khi bị hắn phát hiện đành phải ngoan ngoãn dẫn đến gian phòng của Lâm Phong.

Ăn món ngon của Lâm Phong làm ra, trong mắt lão gia tử tinh quang lấp lóe, tựa hồ liên tưởng đến nguyên nhân tu vi của Lâm Phong tiến nhanh, thậm chí không chỉ vậy, Lâm Phong tựa như một con hồ điệp, hắn xuất hiện mang đến không ít hiện tượng tốt.