Thời Không Hỗn Loạn

Chương 54: Cự Long



Thân ảnh In cấp tốc lướt đi trên không trung, một bên suy nghĩ những chuyện cần làm một bên nhìn lấy xung quanh tìm kiếm dấu hiệu của cổng.

Được một lúc thì In tiếp cận bìa rừng, hắn hạ dần tốc độ rồi bay vào, bên trong rừng chướng ngại vật nhiều, không thích hợp bay quá nhanh, thêm nữa hắn cũng không thể bay lên phía trên rừng để tìm, nếu các thế giới khác thì có lẽ bay lên trên các tán cây sẽ nhanh và dễ tìm hơn nhưng thế giới này thì không thể.

Cánh cổng cao khoảng trăm mét nhưng đám cây cối còn cao hơn, ở thế giới khủng long đi đầy đất thế này thì cây cối cũng cao ngoại hạng, cao vài trăm mét là chuyện thường, có cây cao đến tận cả ngàn mét, trông chẳng khác gì ngọn núi chọc trời, cổng ở trong đây cũng hoàn toàn bị táng cây che mất, bay bên trên không giải quyết được vấn đề.

Không biết bởi vì tán cây quá dày đặc hay là có gì khác mà dẫn đến tín hiệu sóng âm cao tần và Kenbunshoku haki của hắn không phát huy được tác dụng, một mực bị đè nén lấy.

In nghĩ lại việc của Poseidon thở dài, đúng là xui tận mạng, trong nguyên tác thì chẳng thấy việc này, thậm chí cả kiếp trước khi cổng thế giới hải tặc mở ra hơn 20 năm cũng chẳng nghe thấy chuyện này, đến hắn đời này lại bị va lên đầu, là bao lớn thù bao lớn hận thì mới có thể làm được như vậy cơ chứ? Chấp nhận dùng linh hồn nữ cướp lấy xác nam?

( Tác giả: In, ngươi không có điểm số à, không tự vấn lại lòng mình? Ngươi giết nàng hút máu, ngươi nói ngươi không có thù, không có oán? Ngươi tin?

In:…)

Hắn xuyên qua giữa các tán cây rộng lớn, bên dưới thỉnh thoảng có một ít khủng long ngước lên nhìn hắn nhưng rồi cũng thôi, phần lớn có thể với tới hắn thì đều là khủng long ăn cỏ, bọn này khá phật hệ, chẳng buồn quan tâm hắn, đám khủng long ăn thịt thì căn bản không với tới được, hắn bay ngoài tầm với bọn nó.

Đang bay, In bỗng nhiên dừng lại, hắn ghé vào phía sau một thân cây ẩn nấp thân mình, thò đầu ra nhìn lấy phía trước, vừa lúc hắn nhìn thấy hình ảnh phía trước, đồng tử hắn co rụt lại, mắt không chớp nhìn về phía trước.

Một con rồng khổng lồ, nói chính xác hơn là một con cự long phương tây với thân hình cao khoảng 100 mét, sải cánh dài tới gần 300 mét đang dùng hàm răng sắt nhọn của mình cắn xé lấy con mồi vừa săn được, trong mũi nó thỉnh thoảng thở ra từng dòng khí nóng mang theo những tia lửa nhỏ bé bắn ra bên ngoài.

In có thể loáng thoáng nhìn ra con mồi bên dưới chân nó đang ăn là một loại khủng long ăn cỏ rất lớn, cao có hơn trăm mét, thuộc loại khá là phật hệ, tuy nhiên sức chiến đấu cũng không phải dạng vừa, đám khủng long thế giới này rất mạnh.

Trong một năm điên điên khùng khùng mất khống chế đã không chỉ một lần đi tấn công loại khủng long này, tuy nhiên đều ăn phải trái đắng, chỉ có bản năng tấn công và nhờ thêm giáp ngoài thì hắn không phải là đối thủ của nó, mấy lần bị nó đánh trọng thương, may mắn nhờ đặc tính bất tử và khả năng khôi phục siêu cường của hệ Zoan Mythical Batto Batto No Mi đã thức tỉnh mà tránh được việc mất mạng.

— QUẢNG CÁO —

Hiện giờ nhìn thấy con khủng long đang ăn phía trước trên thân thể không thấy bao nhiêu thương tổn, chỉ là có vài chỗ lõm vào hoặc xưng ra, khả năng trong lúc giao chiến để lại, cơ mà chẳng đáng là bao nếu so với cái thân thể khổng lồ của nó.

Chắc chắn con cự long phương tây này mạnh hơn nhiều so với con khủng long kia, In không dám manh động, hắn lặng yên chờ lấy, thu lại tất cả khí tức và cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của bản thân, đến thở hắn cũng cố gắng hạn chế lại, tiếng hít thở rất nhỏ, dài và chậm rãi.

Cự long phía trước như cảm nhận được điều gì, nó ngừng ăn, đầu quay sang hướng In, ánh mắt nó khoá chặt lấy khu vực xung quanh In mà đảo qua đảo lại, tự như đang tìm kiếm con mồi.

“ Đáng chết, cảm nhận nhạy bén như vậy?”

In không thể tin được, chỉ là một ánh mắt của hắn nhìn lấy mà nó đã bắt được sự hiện diện của hắn.

In vừa định quay người lại chạy thì phía trước dị biến nổi lên, một con rồng to lớn khác xuất hiện trong tầm mắt hắn, nó đang phi hành với tốc độ cực cao hướng về con cự long phía trước, hai con trông rất tương tự nhau chỉ là nếu nhìn kỹ sẽ thấy bọn chúng có chút khác biệt nhau.

Con cự long ban đầu cho cảm nhận như một đoàn dung nham nóng chảy có thể bùng phát bất cứ lúc nào, còn con cự long vừa mới xuất hiện thì lại cho cảm nhận lạnh lẽo như một toà băng sơn vạn năm.

Vừa bay đến cách nhau hơn ngàn mét, hai con đồng thời rống to lên, bên trong bao hàm lấy sự cảnh cáo.

Đám rồng này trời sinh có tính bảo vệ lãnh thổ và tham lam rất mạnh mẽ, nhất là đối với con mồi của bàn thân bọn này lại càng để ý.

“ Grào…Grào…”

“ Grào…”

— QUẢNG CÁO —

Cả hai con cách xa nhau gần ngàn mét thì ngừng lại, mắt to trừng lớn, thỉnh thoảng gầm lên điều gì đó tựa hồ như đang giao lưu, cái này In cũng chỉ là đoán, bản thân hắn căn bản không phải rồng, có thể hiểu được loài rồng nói chuyện thì mới là có quỷ.

Cả hai con rồng giao lưu loạn thất bát tao gì đó In không quan tâm, dù gì hắn cũng không biết ngôn ngữ loài rồng, có trứng gì dùng?

Nhưng thông qua nhìn thấy bọn nó ngữ điệu ngày một cao hơn, có mang theo vẻ phẫn nộ thì In đã đoán được, có thể hai con này đang bất đồng ý kiến, In thậm chí kém chút ra hô cổ vũ cho bọn nó, chỉ khi hai tên này đánh nhau thừa sống thiếu chết thì mới là thời cơ tốt nhất để chạy trốn.

Hiện tại khả năng In không chiến thắng được mấy con rồng này, thêm nữa khí tức hắn đã bị một con cự long phương tây khoá chặt, dù cho đi bị giờ chạy đi thì cũng sẽ bị nó phát hiện, làm nó đối với In phát động tấn công, hiện tại hắn không muốn chiến đấu chút nào cả, hắn chỉ muốn ổn thoả tìm được cổng vào rồi xuyên trở về.

Cả hai bắt đầu lao vào đánh nhau, rồng dung nham (sau đây gọi là rồng dung nham cho dễ phân biệt với con kia) nhanh chóng mở miệng ra, phía trước mặt nó xuất hiện lấy từng vòng ma pháp đan xen lẫn nhau, phía trên dần dần hiện lên từng đợt mùi cay mũi giống như lưu huỳnh, nó mở miệng ra, một cột dung nham khổng lồ bắn về phía con rồng kia.

Con rồng băng (sau đây gọi là rồng băng cho dễ phân biệt) cũng nhanh chóng mở miệng ra, phía trước mặt nó xuất hiện từng vòng ma pháp đan xen lẫn nhau, phía trên truyền ra khí tứng lạnh lẽo, nó mở miệng ra muốn ngạnh kháng với nó cột dung nham đang phun qua hướng nó.

Ngay lập tức sau khi hai luồng tấn công này va chạm vào nhau tạo nên tiếng nổ vang dội, một cái nóng và một cái lạnh giao thủ với nhau.

Cả hai thấy không ai làm gì được ai thì dứt khoát không dùng ma thuật nữa, trực tiếp cứng đối cứng, dùng cách đánh nguyên thuỷ nhất mà vật nhau.

Rồng dung nham mở to hàm răng khổng lồ như chậu máu của mình, một phát cắn thẳng về phía cổ rồng băng, rồng băng thấy thế thì đôi cánh đã co lại nhanh chóng đánh vào một bên làm lệch ra quỹ đạo đòn tấn công của rồng dung nham.

Bọn họ đánh nhau hăng máu, con rồng dung nham cũng không chịu thua kém, chiếc đuôi nhắm thẳng vào một bên vai rồng băng mà quất tới, chiếc đuôi quất với tốc độ quá nhanh tạo nên từng đợt âm bạo kèm theo tiếng xé gió.

Bất thình thình, rồng băng vừa mới ra chiêu chưa kịp ổn định thân hình đã bị một đuôi quất trúng vai trái, chân trước bên trái của nó trầm xuống, thừa dịp rồng dung nham kia thu đuôi lại, chiêu cũ vừa ra chưa kịp lấy đà thì nó nhịn đau, một miệng cắn thẳng vào cổ rồng dung nham khiến máu chảy ra đầm đìa.

— QUẢNG CÁO —

Rồng dung nham bị đau, nó rống lên một tiếng rồi miệng phun ra lửa nóng cực mạnh ra xung quanh, phía trước một mảng rừng bị lửa nó thiêu đốt bốc cháy ngùn ngụt, tuy nhiên cổ đang bị cắn chặt không nhả nên nó không làm sao phun vào rồng băng được.

Cả hai giằng co hơn hai tiếng trời, cây cối xung quanh khu vực chiến đấu giữa hai con rồng bị đổ ngã, đốt cháy, băng phong hàng loạt, các loài khủng long khác đã sớm tránh khỏi nơi đây, bọn nó sợ bị chết lây.

In trên cây cũng muốn rời đi, tuy nhiên khí cơ hắn vẫn một mực bị con rồng kia khoá lấy, trừ khi nó chết, không thì In đừng hòng rời đi.

Hắn đợi hơn hai tiếng trời, thấy được hai con rồng đã chiến đấu vào giai đoạn cuối, cả hai đều đã đuối sức, nhìn thấy cảnh này hắn mừng rỡ trong lòng, tốt nhất là lưỡng bại câu thương để hắn có thể nhặt được tiện nghi.

Dù sao sinh mệnh lực loài rồng luôn luôn là thịnh vượng nhất, hai con này cũng đủ hắn dự trữ rèn luyện thể phách một cách điên cuồng rồi.

Nhìn hai con rồng chiến đấu đã vào giai đoạn cuối, con nào cũng đều mình đầy thương tích, thân thể lung la lung lay như có thể ngã bất cứ lúc nào.

In kiên nhẫn đợi thêm, cẩn thận một chút thuyền đi vạn năm, đợi thêm chút thời gian không chết được, nếu mà bay giờ ra không khéo hai con rồng kia hợp lại vây công hắn thì khóc không ra nước mắt, không biết tìm ai mà tố khổ đi.

Phía trước, hai con rồng đã bắt đầu suy yếu rất nhiều, con rồng nham tương vết thương ở cổ khá sâu, máu mất quá nhiều nên sau khi bị một đuôi của rồng băng quất vào thì nó té ngã xuống đất, thân hình to lớn của nó làm cho mặt đất rung động, bụi mù bốc lên tứ phía.

Con rồng băng thì cũng đã đến biên giới sụp đổ, nó cố gắng chèo chống lấy cơ thể của mình, ngửa mặt lên trời, nó muốn rống một tiếng thật to để tuyên bố mình thắng.

In nhìn thấy thế, hắn biết được cơ hội của bản thân đã đến, chân hắn chùn xuống, đầu gối cong lại, hắn dồn hết sức lực vào chân đạp Soru lên trên thân cây phóng nhanh về phía con rồng băng.