Thôn Phệ Tinh Không Hậu Truyện

Chương 15: Dã tâm của La Phong



La Phong đi theo sau Ma La Tát, hai người không ngừng thuấn di, rất nhanh đã đi tới phủ đệ của Mộ Trần Chúa Tể.

La Phong cùng Ma La Tát vừa đi vào trong phủ đệ thì Mộ Trần Chúa Tể đã cảm ứng được, ông ấy lập tức xuất hiện ở phía trên chỗ chủ vị trong đại điện.

La Phong cung kính đi theo sau Ma La Tát, đi tới đại điện của Phủ chủ.

“Tham kiến Phủ chủ!” Trên người Ma La Tát mặc một bộ áo bào màu trắng, ôm quyền mà nói.

“Bái kiến Phủ chủ!” La Phong cũng nói với vẻ cung kính.

Đột nhiên, một đạo ý chí của cấp bậc Xưng Thánh đè ép lại đây, Ma La Tát biết rõ đây là Mộ Trần Chúa Tể đang thử thực lực của bản thân.

Ma La Tát đứng bất động, sừng sững như núi. Ma La Tát chính là Giới Thú Vương, tốc độ tu luyện nhanh không có gì sánh được, ý chí đã mạnh hơn La Phong từ lâ, sắp đạt tới Xưng Thánh đỉnh phong rồi.

“Tốt, tốt.” Mộ Trần Chúa Tể nói hai chữ tốt liên tục, tỏ vẻ rất hài lòng với thực lực của Ma La Tát.

“Có thực lực Vĩnh Hằng Chân Thần đỉnh phong, ý chí cũng không thấp hơn bổn tọa! Bổn tọa thật sự đã nhặt được một viên Đại tướng.” Mộ Trần Chúa Tể rất vui mừng, so với việc lấy được một kiện chí bảo còn vui sướng hơn.

“Phủ chủ quá khen rồi.” Ma La Tát nói với vẻ khiêm tốn.

“Đúng rồi, nếu ngươi đã không muốn nhúng tay vào chuyện quản lý linh tinh của Mộ Trần tiên phủ, vậy thì bổn tọa sẽ phong ngươi làm đệ nhất khách khanh của Mộ Trần tiên phủ. Địa vị chỉ ở dưới bổn tọa, quyền lợi và đãi ngộ giống với Đại trưởng lão.” Mộ Trần Chúa Tể nói.

“Cảm ơn Phủ chủ!” Ma La Tát quỳ một chân xuống đất để cảm tạ. Ma La Tát là Giới Thú Vương, tính tình cao ngạo thì khỏi phải nói nhưng phải nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân La Phong, cho nên hắn đành phải tạm thời quỳ một gối xuống trước mặt Mộ Trần Chúa Tể.

“Đứng lên đi. Ngươi mau trở về tu luyện đi, đợi đến khi bổn tọa đi đến Hủy Diệt chi địa sẽ cử người tới gọi ngươi.” Mộ Trần Chúa Tể nói.

“Xin hỏi bao giờ thì Phủ chủ sẽ đi Hủy Diệt chi địa, thuộc hạ sẽ chuẩn bị cho thật tốt.” Ma La Tát cung kính mà hỏi.

“Vì trận quyết chiến lần này, bổn tọa sẽ ở trong phủ thật lâu. Ít thì vài vạn năm, nhiều thì mấy vạn kỷ nguyên rồi sau đó sẽ đi tới Hủy Diệt chi địa lưu lạc một phen.” Mộ Trần Chúa Tể nói với vẻ hờ hững.

“Vâng, thuộc hạ sẽ đi chuẩn bị.” Ma La Tát cung kính lui ra ngoài.

“Thuộc hạ cáo lui.” La Phong cũng nói theo.

Đợi sau khi La Phong và Ma La Tát đi rồi.

“Thực lực của người này không tệ, nhưng mà không biết có phải là người trung thành hay không, sau này sẽ khảo nghiệm hắn một phen. Nếu như trung thành thì sẽ là một trợ lực lớn của bổn tọa.” Mộ Trần Chúa Tể lẩm bẩm rồi thuấn di đi mất. Lần này ông ấy thật sự rời khỏi phủ đệ, không biết là đi tới nơi nào.

La Phong và Ma La Tát trở về phủ đệ của mình.

“Chủ nhân làm đệ tử của ngươi nên ngươi rất đắc ý có phải không.” La Phong bộc phát, nổi giận bừng bừng.

“Hắc hắc.” Ma La Tát thật thà chất phác mà cười.

“Thời gian mấy vạn kỷ nguyên rất ngắn, lúc trước ta cảm ngộ bổn nguyên hủy diệt của Nguyên Thủy Vũ Trụ, một lần ngồi xuống cũng là ba mươi sáu vạn kỷ nguyên.”

“Thời gian ngắn ngủi như vậy, ý chí của ta không có cách nào đạt đến Xưng Thánh đỉnh phong. Tu vi của ngươi cũng không thể đạt đến Xưng Thánh được.”

“Được rồi, có thể tăng lên bao nhiêu thì được bấy nhiêu thôi. Có lẽ lần này đi tới Hủy Diệt chi địa sẽ đạt được một chút thu hoạch.” La Phong lẩm bẩm.

“Ma La Tát, ngươi có ngàn vạn hóa thân, ta lại có Bất Tử Huyết Hà, lại có ý chí thuộc cấp bậc Xưng Thánh, dưới tình huống bình thường thì việc bảo vệ tính mạng không thành vấn đề. Lần này đi đến Hủy Diệt chi địa không thể mang theo trọng bảo rồi.”

“Chủ nhân, vốn dĩ ta không cần dùng đến bảo vật.” Ma La Tát thành thật mà nói.

“Đương nhiên là ta biết rõ, ngươi đường đường là Giới Thú Vương còn cần gì đến bảo vật. Ngươi có địa vị cùng cấp với Nguyên Thủy Vũ Trụ, tùy tiện chọn ra một kỹ năng cũng siêu việt hầu hết tất cả các bí pháp đỉnh phong rồi.” La Phong bất mãn, điều kiện của Giới Thú Vương thật sự quá tốt rồi, ăn xong rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn liền có thể đạt tới cảnh giới Thần Vương.

“Ta có lợi hại hay không thì vẫn là nô bộc của chủ nhân.” Ma La Tát nói thầm.

“Hừ, coi như là ngươi cũng biết nói lời hay.” Giới Thú Vương là nô bộc của mình, điều này vẫn khiến cho La Phong rất đắc ý.

“Hắc hắc.” Ma La Tát ở một bên cười ngây ngô.

“Được rồi, ngươi đi tu luyện tiếp đi.” La Phong phất phất tay.

Ý chí của La Phong thuộc cấp bậc Xưng Thánh, cộng với Liệt Nguyên Thuật, có thể nói là vô địch trong cảnh giới Vĩnh Hằng Chân Thần. Nhưng mà Liệt Nguyên Thuật đối phó với tồn tại Xưng Thánh thì cũng chỉ có thể ảnh hưởng một chút mà thôi, lập tức có thể khôi phục, La Phong vẫn chưa phải là đối thủ của tồn tại Xưng Thánh. La Phong muốn tu vi của mình mau chóng tăng lên Xưng Thánh, lần này đi tới Hủy Diệt chi địa chính là một cơ hội.

La Phong đạt được truyền thừa của Hồ Duyên Bác, đoạt xá Kim Giác Cự Thú, đạt được Cửu Kiếp Bí Điển, thu được Tinh Thần Tháp, thai nghén ra U Hải phân thân, đạt được truyền thừa của Đoạn Đông Hà, học được Liệt Nguyên Thuật. Từng cái từng cái cũng không phải là do bản thân có đại khí vận, mặc kệ là ở từng giai đoạn nào mà không thể thành công thì La Phong sẽ đi trên con đường khác, rất có thể bây giờ hắn đã bị hủy diệt cùng với Nguyên Thủy Vũ Trụ.

Đối mặt với kỳ ngộ, thực lực cũng rất quan trọng, vận khí lại càng không thể thiếu. La Phong là người có đại khí vận. Tất cả các thiên tài của Khởi Nguyên Đại Lục đều không có tư cách học Liệt Nguyên Thuật, cái đó mà La Phong cũng có thể học được thì còn có cái gì có thể làm khó La Phong? Tam quốc chủ của Thực quốc, chờ La Phong ta trở thành Thần Vương thì sẽ lấy các ngươi đến làm món khai vị.

Điều mà La Phong muốn chính là đạt tới cảnh giới “Nguyên”. Mặc kệ là Thần Vương thì cũng sẽ bị hạn chế bởi quy tắc chí cao, chỉ khi đạt tới cảnh giới “Nguyên” mới có thể không cần quan tâm đến quy tắc chí cao, thậm chí bản thân cũng có thể lập ra quy tắc. La Phong có dự cảm, Khởi Nguyên Đại Lục cũng không phải là điểm cuối. Giống như “Nguyên” đã biến mất khỏi Khởi Nguyên Đại Lục không biết bao nhiêu ức thời đại Luân Hồi, không có người giết hắn thì hắn ở nơi nào chứ?

Làm sao La Phong có thể cam lòng bị hạn chế ở bên trong Khởi Nguyên Đại Lục được. Đương nhiên là muốn đột phá hạn chế mà quy tắc chí cao đề ra, đạt tới cảnh giới mà người người không thể với tới.

“Nguyên” là tồn tại bực nào, tại sao lại lưu truyền Liệt Nguyên Thuật xuống hậu thế? Hơn nữa, trai qua bao nhiêu vô số thời đại Luân Hồi đến nay, người phù hợp với điều kiện tu luyện Liệt Nguyên Thuật chỉ có một mình La Phong. Chẳng lẽ “Nguyên” muốn có người đạt tới độ cao như của hắn? Hoặc là phù hợp với điều kiện tu luyện của Liệt Nguyên Thuật thì sẽ có tư cách đạt tới độ cao như “Nguyên”, La Phong chợt nghĩ.

Nhưng mà bây giờ La Phong còn quá non, ngay cả cảnh giới Xưng Thánh cũng chưa đạt tới. Lại càng không dám chạy loạn ở Khởi Nguyên Đại Lục. Muốn vấn đỉnh tới cảnh giới “Nguyên”, trước hết phải đoạt xá Nguyên Thủy Vũ Trụ để đạt tới cảnh giới Thần Vương.

“Bây giờ nói đến những thứ này còn quá sớm. Ngay cả tốc độ tu luyện của Ma La Tát mà ta thúc ngựa cũng không đuổi kịp, ta phải mau chóng tu luyện, mau chóng đoạt xá Nguyên Thủy Vũ Trụ.” La Phong cắn răng.

“Hủy Diệt chi địa, mong rằng có thể cho ta một ít kinh hỉ.” La Phong thầm nói rồi lập tức lâm vào cảm ngộ trong khi tu luyện.

Ở bên cạnh phủ đệ của La Phong, Nguyên Tổ đang cố gắng tu luyện. Ngoại trừ đoạn diệt- Đông Hoa- Bất Tử Hà, Nguyên Tổ không có cách nào học được bí thuật đỉnh phong như Liệt Nguyên Thuật, La Phong đưa hết những truyền thừa đỉnh phong khác của tấn chi thế giới cho Nguyên Tổ.

Nguyên Tổ là người lạnh nhạt, tính tình trầm ổn, luôn luôn giữ vững nguyên tắc còn hơn La Phong. Nguyên Tổ biết rõ La Phong là Vĩnh Hằng Chân Thần, Nguyên Tổ không muốn lúc nào cũng dựa vào La Phong, thậm chí là làm vướng chân La Phong.

Thật ra thì Nguyên Tổ cũng có tư cách đoạt xá Nguyên Thủy Vũ Trụ. Ngoại trừ La Phong thì Nguyên Tổ là người có hy vọng nhất nhưng mà Nguyên Tổ sẽ không tranh giành với La Phong, nhân loại có thể không có Nguyên Tổ chứ không thể không có La Phong được.

Thực lực của La Phong càng cường đại thì địa vị của nhân loại ở Vũ Trụ Hải lại càng vững chắc. Thậm chí là không bao lâu nữa, trong tương lai, sau khi trải qua vô số thời đại Luân Hồi, nhân loại cũng có thể trở thành thế lực đỉnh phong của Khởi Nguyên Đại Lục.