Âm nhạc lan ra khắp mọi nơi trong đại sảnh, những người phục vụ nam nữ sáng sủa đưa rượu ngon, thức ăn lên. Trong đại sảnh, những nhân vật nổi tiếng khắp nơi trò chuyện với nhau. - Lão Lý, một mình lánh ở bên này làm gì? Một thanh âm hùng hậu vang lên. Một nam tử trung niên hình thể cao lớn khôi ngô mặc âu phục mỉm cười đi tới. Lý Đạt Uy vừa thấy, không khỏi cười: - Diệp Trung, ngươi là đại thị trưởng, hôm nay tới sớm thế. - Khó mà được dịp có nhiều lão bằng hữu cùng ở đây, không đến sớm sao được? - Hán tử khôi ngô cười nói. Chỉ nhìn bộ dáng, hán tử khôi ngô này có vẻ như một vũ giả quân nhân, đâu có gì giống một thị trưởng! Sau thời kỳ Đại Niết Bàn, cả Hoa Hạ Quốc tổng cộng cũng chỉ có sáu Căn Cứ Thị, thị trưởng mỗi Căn Cứ Thị đều là một đại quan trong cả vùng lớn, địa vị cao hơn tỉnh trưởng, bí thư tỉnh trước thời kỳ Đại Niết Bàn nhiều. Bây giờ một Căn Cứ Thị có hai người lớn nhất, một là thị trưởng quản dân sinh, và một là thống soái quân đội cao nhất ở Căn Cứ Thị. Ở cơ sở Giang Nam Thị, thống soái quân đội cao nhất là thượng tướng Lý Đạt Uy kiêm nhiệm. - Nghe nói mấy ngày hôm trước ngươi đã đi tiểu khu Minh Nguyệt một chuyến rồi à? Diệp thị trưởng cười nói: - Có thu hoạch chứ? - La Phong vẫn rất yêu nước. Lý Đạt Uy mỉm cười nói, rồi đột nhiên ánh mắt hắn nhìn ra xa, không khỏi cười nói: - Xem kìa, người của Từ gia tới rồi. Diệp thị trưởng cũng quay đầu nhìn lại, ngoài miệng còn nói: - Từ gia hử? Ta nghe nói giám sát sứ La Phong đã kết giao với tiểu nha đầu Từ gia đó? À, chắc là Từ Hân rồi. Ừm… Chẳng trách, La Phong lại thích nó, tiểu nha đầu này đích xác không tệ. Từ gia tổng cộng có ba người đến. Người đi đầu là một lão già tóc bạc vóc người hơi mập, hai bên hắn, một bên là thiếu phụ mặc lễ phục đen tuyền có khí chất cao quý. Thoạt nhìn đại khái trên ba mươi, còn người kia là Từ Hân mặc dạ phục màu tím! Vốn lớn nhất của phụ nữ chính là tuổi trẻ. Từ Hân vốn trẻ, mặc bộ lễ phục này vào làm tôn lên vóc người tuyệt đẹp, lại pha thêm phần gợi cảm, làm cho người ta không khỏi sáng mắt lên. - Tiểu nha đầu Từ gia này qua lại với La Phong, có phải làm ngươi cảm thấy bất mãn không? Lý Đạt Uy cười chế nhạo nói: - Ngươi cũng có thể tìm trong Diệp gia các ngươi ra một cô gái trẻ tuyệt đẹp, giật lấy La Phong khỏi tay tiểu nha đầu Từ gia này. Hắn là một chiến thần vô địch mười chín tuổi đó, không biết chừng tương lai có thể trở thành 'tồn tại trên cấp chiến thần". Bây giờ không ra tay, sau này sẽ không có cơ hội đâu. Diệp thị trưởng không khỏi liếc mắt nhìn hắn, bất lực cười: - Lão gia hỏa này, không có vẻ gì của tướng quân cả. Trong đại sảnh rất ồn ào. Từ Hân đang cùng cô nàng ở một góc đại sảnh, bưng chén rượu nhấp môi. Mặc dù Từ gia là một trong mười hai đại gia tộc quốc nội, nhưng những người hôm nay tới đây đều là những nhân vật rất có trọng lượng. Từ gia tới đây chẳng hề có gì đặc biệt. Về phần Từ Hân và cô nàng với thân phận là gia thuộc tới dự tiệc lại càng im lặng hơn. - Người đang nói với ông nội là ai thế? - Từ Hân hỏi nhỏ. - Là nhi tử của giám sát sứ Lôi Điện Vũ Quán, Lôi Vũ Phong. Cô nàng thì thào nói. - Vũ Phong, cha ngươi còn chưa tới à? Tộc trưởng Từ gia cười hỏi với một thanh niên tóc dài hơi quăn. - Hôm nay là tiệc Cực Hạn Vũ Quán nghênh đón giám sát sứ, La giám sát sứ chưa tới, ba ta là giám sát sứ Lôi Điện Vũ Quán nếu tới sớm quá thì… không thích hợp lắm. Thanh niên tóc dài nói, thanh âm cũng không nhỏ. Những lời này làm một vài thành viên của Cực Hạn Vũ Quán phục vụ trong đại sảnh đều nhìn qua vẻ bất mãn. Hội trưởng Chu Chính Vĩnh quay đầu liếc mắt nhìn. - Hội trưởng, Lôi Vũ Phong quá kiêu ngạo. Chủ quản Du Sâm không kìm được nói nhỏ - Đây là tiệc Cực Hạn Vũ Quán chúng ta nghênh đón giám sát sứ, hắn dám không nể tình như vậy. - Lôi Điện Vũ Quán họ luôn đối chọi gay gắt với Cực Hạn Vũ Quán chúng ta, họ nể tình mới kỳ quái đó. Chu Chính Vĩnh thấp giọng cười lạnh - Mặc kệ hắn, tân nhậm giám sát sứ của chúng ta là chiến thần vô địch, nhất định sẽ… chỉ cần La Phong ở đây, khắp cả cơ sở Giang Nam Thị này, chúng ta vẫn áp đảo họ! Chủ quản Du Sâm bên cạnh không khỏi gật gật đầu, nở nụ cười. Lôi Điện Vũ Quán và Cực Hạn Vũ Quán là hai tổ chức khổng lồ ngang hàng trên toàn thế giới. Cực Hạn Vũ Quán thực lực mạnh hơn một chút, nhưng Lôi Điện Vũ Quán cũng không kém nhiều. Cả hai vũ quán đều tranh nhau tuyển học viên bình thường! Nếu gặp vũ giả thiên phú cực cao, hai vũ quán cũng tranh nhau mời, lôi kéo. Như La Phong lúc trước đã được lời mời của Lôi Điện Vũ Quán. Giữa hai vũ quán, luôn luôn có so kè cao thấp! Ngươi lập trại huấn luyện, ta cũng lập trại huấn luyện! Ngươi có giám sát sứ, ta cũng có giám sát sứ! Ngươi có tuần sát sứ, ta cũng có tuần sát sứ! Từ tầng dưới chót… cho đến tầng cao nhất, hai đại vũ quán luôn luôn cạnh tranh. Dù sao họ cũng chỉ có một đối thủ, không có bất kỳ thế lực gì khác là đối thủ của họ. Cho dù là hai đại quán chủ cao cao tại thượng, cũng vĩnh viễn là đối thủ! Lôi Thần, đệ nhị cường giả thế giới, đao pháp đệ nhất thế giới, được xưng là người có cường độ thân thể đệ nhất, tốc độ đệ nhất, còn Hồng, là đệ nhất cường giả thế giới không thể hoài nghi. Theo lý thuyết, cường độ thân thể đệ nhất, tốc độ đệ nhất, tốc độ phản ứng thần kinh chỉ cần vừa vừa… với lực bộc phát Cửu Trùng Lôi Đao của Lôi Thần, hẳn là có thể trở thành đệ nhất cường giả thế giới! Rất nhiều vũ giả cũng nghĩ như vậy, nhưng qua bao nhiêu năm, Hồng vẫn luôn là đệ nhất không thể thắc mắc. - Từ lão, vị này là ai? Lôi Vũ Phong nhìn chăm chú Từ Hân đi qua, không khỏi mắt sáng lên. - Đây là cháu gái ta Từ Hân. Từ Vân Quốc mỉm cười nói. Lôi Vũ Phong lại tiến thẳng lên vài bước, đi đến trước mặt Từ Hân, mỉm cười nói: - Từ Hân tiểu thư, xin chào, ta tên là Lôi Vũ Phong. - Xin chào. Từ Hân hơi lắp bắp. - Rất vui được biết cô. Lôi Vũ Phong vừa dứt lời… cả đại sảnh đều xôn xao. - La giám sát sứ tới. - Chiếc phi cơ chiến đấu đó là phi cơ chiến đấu thông minh đó. Lần trước tổ chức báo giá mấy ngàn ức Hoa Hạ tệ, thế mà Cực Hạn Vũ Quán cũng không chịu bán cho chúng ta một chiếc phi cơ chiến đấu thông minh. - La giám sát sứ từ trong phi cơ chiến đấu đó ra rồi! - La giám sát sứ thật trẻ! Những tiếng thảo luận ồn ào, trong cả đại sảnh rất nhiều người đều nhìn về phía cửa sảnh. Từ Hân và cô nàng cũng đều vội đi qua. Chỉ thấy cái thảm đỏ dài đến cả trăm mét, một nam tử trẻ măng mặc âu phục màu đen dang mỉm cười đi tới, ánh mắt mọi người nhìn vào hắn! Lúc này, khí độ vô hình của hắn rất cường đại. Là một tinh thần niệm sư cường đại, ánh mắt hắn làm cho người ta không khỏi dao động tâm thần! - Giám sát sứ. Hội trưởng Chu Chính Vĩnh, tam đại chủ quản Gia Cát Thao, Du Sâm, Vương Khắc Phiền đều chào - Chu hội trưởng. La Phong đi thẳng vào đại sảnh. - Giám sát sứ, ta giới thiệu cho ngươi một vài khách nhân trọng yếu. Hội trưởng Chu Chính Vĩnh rất thức thời dẫn La Phong về phía tộc trưởng gia tộc họ Từ, Từ Vân Quốc. La Phong thoáng cái đã thấy được lão giả tóc bạc, lão già này lần trước La Phong đã từng thấy từ rất xa. - Vị này là tộc trưởng Từ gia Từ Vân Quốc Từ lão tiên sinh. Chu Chính Vĩnh mỉm cười. - Rất vui gặp La giám sát sứ. Thanh danh La giám sát sứ truyền bá khắp nơi, với tuổi của La giám sát sứ lại càng làm cho người ta thán phục. Từ Vân Quốc tươi cười, như một đóa hoa nở rộ - Tuổi và thực lực, hai điều này cộng lại… tương lai của La giám sát sứ quả là không thể tưởng tượng được. Những lời tâng bốc này làm cho không ít người cười lạnh. Không phải là đã nhận định La Phong là tôn nữ tế tương lai của ngươi à… làm gì phải nhiệt tình như vậy? - Không dám, lần đầu tiên gặp Từ lão, được quá khen rồi! La Phong mỉm cười nói. - Giám sát sứ, chúng ta qua bên kia… Chu hội trưởng chuẩn bị giới thiệu một vị khách nhân khác. - Không vội. La Phong lại đi thẳng về phía Từ Hân, khi ánh mắt đảo qua thanh niên tóc dài quăn đứng bên cạnh Từ Hân, hắn không khỏi nhướng mày. Nam nhân đó luôn luôn muốn được sở hữu. Thấy một nam tử xa lạ đứng cạnh bạn gái mình, La Phong đương nhiên không thích rồi. - Xin cho qua. La Phong nhìn nam tử tóc dài. Lôi Vũ Phong bị La Phong nhìn chằm chằm, chỉ cần ánh mắt áp bức cũng đã khiến cho Lôi Vũ Phong không khỏi nín thở, ý thức hắn trở nên mơ hồ, lập tức lùi lại vài bước theo bản năng. Thấy Lôi Vũ Phong thối lui, La Phong mới tới trước mặt Từ Hân, cố ý nháy mắt. Từ Hân hắc hắc cười, khoác khuỷu tay La Phong. - Đi thôi. La Phong và Từ Hân cùng đi đến bên cạnh Chu Chính Vĩnh. Chu Chính Vĩnh kinh ngạc liếc mắt nhìn Từ Hân, lộ ra nụ cười, rồi gật đầu nói: - Hay. Cảnh này làm cho cả rất nhiều nhân vật nổi tiếng nhìn Từ Hân ồ lên. Trường hợp này, khi La Phong có hành vi như vậy, hiển nhiên là công khai tuyên bố quan hệ giữa hắn và Từ Hân rồi! Cảnh này làm không ít người ở đây rất thất vọng. Không ít người muốn dựa vào phương pháp kết hôn để lôi kéo La Phong mà. Từ Vân Quốc và con gái hắn đều nở nụ cười. - Hừ. Lôi Vũ Phong lại trông có vẻ rất khó chịu. - Vị này là thị trưởng cơ sở Giang Nam Thị chúng ta, Diệp Trung. - Giám sát sứ, vị này, là ngành chín đặc thù quốc gia, trưởng phòng Lưu Ngạn. - Vị này, là ngành đặc thù mười một của quốc gia, Lưu Đức Khải, Lưu lão. - Vị này, là một trong mười hai đại gia tộc quốc nội ở cơ sở Giang Nam Thị chúng ta, ngang hàng với Từ gia "Diệp". Vị này là tư lệnh quân khu Bắc cơ sở Giang Nam Thị chúng ta, Đồng Học Trợ Đồng tư lệnh. Hội trưởng Chu Vĩnh Đích giới thiệu xong, La Phong cũng biết được khá nhiều nhân vật đặc thù. Những người này ai nấy đều là người rất có trọng lượng ở Hoa Hạ Quốc. Còn những người này khi đứng trước mặt La Phong, ai nấy đều có thái độ rất tốt. - Giám sát sứ, còn có một người cuối cùng. Chu Chính Vĩnh nói nhỏ - Người cuối cùng là một nhân vật thân phận khó lường, hắn là ngành đặc thù mạnh nhất quân đội quốc nội, tổ trưởng tổ hai "Hoa Sơn". Sư phụ hắn chính là người khai sáng ra tổ chức 'Hoa Sơn', tên là "Cổ Nghị', là một tồn tại trên cấp chiến thần. Ngành đặc thù mạnh nhất quân đội? Hoa Sơn? - Sao lại gọi là 'Hoa Sơn', có vẻ không tự nhiên lắm? La Phong thấp giọng cười hỏi. - Đây là người khai sáng "Cổ Nghị", Cổ nghị sĩ kia đặt, nhất định có mục đích, nhưng chẳng ai biết nguyên nhân là gì. Chu Chính Vĩnh nói nhỏ - Cổ Nghị là một trong vài tồn tại trên cấp chiến thần đếm trên đầu ngón tay ở Hoa Hạ Quốc, địa vị cực cao. Hắn khai sáng ra ngành, nên đương nhiên có rất nhiều đặc quyền! Chu hội trưởng không nói thêm gì nữa, cứ thế đưa La Phong tới trước mặt một nam tử trung niên. Khi La Phong đang muốn nói vài lời với vị đại biểu cho ngành đặc thù mạnh nhất quốc nội này thì… - Ha ha, La giám sát sứ, ta tới hơi chậm, xin lỗi nhé! Một thanh âm sang sảng tựa như tiếng sấm ầm ầm vang lên, vang vọng cả đại sảnh. ----- o O o -----