Tán Tu Chi Vương

Chương 1009: Nhân lúc ngươi bệnh lấy mạng ngươi



Tất cả đều yên lặng.
Lần đại chiến này thu hoạch không nhiều, trừ nạp bảo nang của mười mấy tu sĩ bị Diệt tiên đằng giết còn nguyên thì còn lại bị Tuyệt diệt kim đơn và chúng nhân vây giết thì gần như tổn hủy hết, chỉ còn vài viên kim đơn.
Vô danh hoang đảo tổn thất một nửa Diệt tiên đằng, nhiều nhánh bị gãy, mọc ra nhánh mới tương tự.
Nhưng chiến thắng khi không có Ngụy Tác tọa trấn, phương là một siêu cấp đại tông môn, hai thần huyền cùng tới thì cả vô danh hoang đảo đều thập phần hưng phấn.
"Động phủ của chúng ta thực lực như thế, ngần ấy pháp bảo lợi hại, chủ nhân tích lũy như thế mà vẫn không khai tông lập phái?" Long Mộc Tinh kích động đến trào nước mắt, tự thấy mình phúc lớn mạng lớn, theo được một chủ nhân tốt.
"Biết thế không kích phát Khiên cơ cảm ứng châu, không biết y lo thế nào." Cơ Nhã cũng thập phần hưng phấn, nàng cho rằng bọn mình đã chứng minh được năng lực, không khiến Ngụy Tác lo lắng, việc đó còn quan trọng hơn chiến lợi phẩm, nhưng nàng vẫn trách mình.
"Không sao, tỷ sẽ đưa tin đi. Y và Linh Lung Thiên về đến Vân Linh đại lục sẽ biết. Sẽ không cần vội nữa." Âm Lệ Hoa hơi mỉm cười, liên tục kích phát quang diễm, đồng thời lấy ra hắc sắc mộc điêu tiểu quỷ pháp khí, "Chúng tan nên chia ra, không thì đối phương chưa biết chừng sẽ mai phục đánh lén."
"Ta lại không giết được một kim đơn này." Luyện đơn lão đầu Lưu lão ấm ức, trừng mắt không vui.
"Y ở Thiên Huyền đại lục lâu như thế, Thiên khung Thiên Huyền đại lục không còn, đâu cũng là thú triều, nạp bảo nang của y thế nào cũng có cả núi thi thể yêu thú, nuôi dưỡng lại Diệt tiên đằng không khó." Nam Cung Vũ Tinh tính chuyện tu bổ động phủ.
"Không ra sao cả, hai thần huyền cũng định hạ chúng ta hả." Hàn Vi Vi phất tay, "Lần này hoang đảo của chúng ta đã nổi tiếng, cũng nên có tên, Diệt Thần đảo được không."
"Chỉ diệt một toán Kim đơn đại tu sĩ, hai thần huyền đại năng chạy mất, gọi là Diệt Thần khủng không ổn, Nhiếp Thần thì hơn." Mấy lão đầu luyện đơn và bố trận phản đối.
... Nguồn truyện: Truyện FULL
"Cái gì?!"
Trong ngọc điện Hải Tiên tông, Hiên Viên lão tổ cầm một hắc sắc mộc điêu tiểu quỷ pháp khí, suýt nữa ngã khỏi bảo tọa, "Thực lực của họ đạt tới mức này?"
"Luyện Vu Đường! Lý Chúng Dịch! Mau vào đây!" Chốc sau, Hiên Viên lão tổ đứng dậy kêu lên, thu hắc sắc mộc điêu tiểu quỷ pháp khí, lấy ra ngọc phù ghi chép vào.
"Sư tôn, có việc gì chăng?"
Luyện Vu Đường và Lý Chúng Dịch nhanh chóng xuất hiện ở cửa đại điện, hai đệ tử kiệt xuất nhất Hải Tiên tông kinh hoàng, không hiểu có chuyện gì.
"Truyền tin trong ngọc phù này ra khắp Vân Linh đại lục, càng nhanh càng tốt!"
"Từ hôm nay đệ tử Hải Tiên tông, kể cả các ngươi ra ngoài không nên dùng bản lai diện mục, tránh bị ám toán trút giận!"
Hiên Viên lão tổ vung tay, đưa ngọc phù cho Luyện Vu Đường và Lý Chúng Dịch.
"Cái gì... Đăng Tiên tông tông chủ đích thân tới... Đại bại..." Liếc qua ngọc phù, hai đệ tử kiệt xuất của Hải Tiên tông biến sắc.
"Sư tôn, con hiểu!" Cả hai chấn kinh nhưng mắt ánh lên thần sắc kinh hỉ, hành lễ rồi đi nhanh.

"Cái gì, Đăng Tiên tông tông chủ dẫn Kim đơn tu sĩ tiến công động phủ của Ngụy Tác, kết quả đại bại, tổn thất hơn mười kim đơn?"
"Ngụy Tác không có mặt, Đăng Tiên tông tông chủ và một toán Kim đơn tu sĩ bại trong tay mấy đạo lữ của y? Đạo lữ của y có thực lực đó?"
"Cái gì, Đăng Tiên tông không chí có là một thần huyền đại năng là tông chủ, mà còn cả một người tên Trạm Đài Linh Lan cùng tới mà vẫn đại bại! Sao lại thế được!"
Một tin tức nhanh chóng triệt để chấn động Vân Linh đại lục, Đăng Tiên tông thừa cơ Ngụy Tác không có mặt mà tiến công đạo lữ và động phủ của gã, kết quả bị đạo lữ và chúng hảo của gã đánh cho đại bại, chân truyền đệ tử và các lão bất tử chết gần hết.
Ban đầu nhiều người không tin.
Nhất là có tin Ngụy Tác còn sống khiến nhiều người không dám tin, ai cũng biết sau khi san bằng Thiên Kiếm tông, gã chết vì nhục thân mộc hóa.
Nhưng rồi còn tin tức càng kinh nhân truyền ra.
Có tin đồn rằng Đăng Tiên tông tông chủ vì thất thủ trước Ngụy Tác tại Thiên Huyền đại lục nên định san bằng động phủ của gã, trận trước đó thì Công Đức tông tông chủ chết trong tay gã.
Công Đức tông tông chủ chết, tin này quá kinh nhân, nhiều người ở Thiên Huyền đại lục biết Công Đức tông tông chủ đã đạt Thần huyền tam trọng.
Tin tức càng đồn càng rộng, nhiều tu sĩ đỉnh nhọn của Công Đức tông và Đăng Tiên tông mất tăm thay vì phải ra mặt phủ nhận tin đó.
"Bọn Cơ Nhã tự xử lý được?"
Ngụy Tác đứng trước bố cáo bài ở Linh Cữu thành, tròn mắt.
Truyền thừa pháp khí của Tây Tiên nguyên đưa gã và Linh Lung Thiên đến man hoang hoang nguyên ở Vân Linh đại lục nên tốc độ quay về của gã nhanh hơn bọn Đăng Tiên tông tông chủ dự liệu.
Lúc tại vô danh hoang đảo bạo phát đại chiến, gã và Linh Lung Thiên đã đến Linh Cữu thành của Âm Thi tông.
Như Cơ Nhã lo lắng, gã nóng lòng nhưng không ngờ lúc đến Linh Cữu thành thì tin Đăng Tiên tông đại bại đã lan khắp.
Tin tức này tuy chấn kinh nhưng truyền nhanh như thế vì có người ngầm thuê vô số tu sĩ, thương đội trợ giúp.
Không có Thiên lý truyền âm phù hoặc Vạn lý truyền tấn diễm của các thương đội thì tin tức không thể lan khắp hang cùng ngõ hẻm thế này.
Tin tức này là thật.
Bố cáo bài có một phần để đăng tin, đăng ám ngữ mà Cơ Nhã, Âm Lệ Hoa ước định với gã, ghi chép càng tường tận. Có lẽ Cơ Nhã và Âm Lệ Hoa thông qua Hải Tiên tông và Âm Thi tông truyền đi để gã yên lòng.
Ngụy Tác cũng không dám tin.
Đăng Tiên tông tông chủ và Trạm Đài Linh Lan là hai thần huyền đại năng, dẫn theo một toán người mà bị mấy bà vợ của gã đánh cho tơi tả, bỏ lại không ít thi thể?
"Có gì lạ đâu, họ có ba pháp bảo gần đạt tiên khí cùng ngần ấy bán tiên khí. Cả ba linh thú và Lý Tả Ý, động phủ lại được bố trí, chỉ cần họ không ngốc đến mức lao ra liều mạng với đối phương thì không có Thần huyền tứ trọng đại năng , có thêm một đại năng Thần huyền nhất, lưỡng trọng cũng có sao?" Linh Lung Thiên cười khẩy trước phản ứng của Ngụy Tác nhưng càng cười khẩy với Đăng Tiên tông, "Định nhân cơ hội, kết quả đâm đầu vào đá."
"Nhân lúc ta không có mặt mà đánh vào động phủ của ta... Hiện tại không cần quay về đó." Đừng trước bố cáo bài, ẩn đi thân hình, Ngụy Tác ăn vận theo kiểu tu sĩ lùn mập hầm hừ.
Không về đó? Tiểu tử, ngươi định làm gì?" Lục bào lão đầu lên tiếng trong tai gã.
"
Ta định giết gà dọa khỉ, Đăng Tiên tông tích lũy còn hơn Thiên Kiếm tông hân, xem có thứ gì có thể dùng độ kiếp không." Ngụy Tác nhe răng như Linh Lung Thiên: "Nếu không phải Đăng Tiên tông gây phiền, ta ở Toái Ngọc cổ vực nhờ vàoTụ linh trận, chí ít cũng đề thăng đến tu vi Thần huyền tam trọng trung kỳ, Đăng Tiên tông khiến ta tổn thất tổn thất như vậy, ta cũng nên thu chút vốn lại."
"
Tiểu tử, ngươi định đến Đăng Tiên tông... san bằng sơn môn?" Lục bào lão đầu ngẩn người, kêu lên.
"
Trạm Đài Linh Lan và Đăng Tiên tông tông chủ thụ thương không nhẹ, Kim đơn đại tu sĩ chết gần hêt, đang lúc yếu ớt, chúng định nhân lúc ta bệnh mà định lấy mạng ta, sao ta lại không như thế?" Ngụy Tác cười hắc hắc, "Đến Đăng Tiên tông xem sao, không có cơ hội thì thô, có thì ta sẽ san bằng Đăng Tiên tông, cho những kẻ rập rình biết tay."
"
Được!" Lục bào lão đầu kích động, "Công Đức tông tông chủ đã bị ngươi giết, đánh Đăng Tiên tông thì Công Đức tông không còn ai lợi hại, đây đúng là thời cơ tốt nhất để san bằng Đăng Tiên tông!"
"
Đi thôi!"
Ngụy Tác nhìn Linh Lung Thiên, thấy nó trợn tròng trắng thì biết nó không phản đối. Không hề dừng lại, gã đến một truyền tống pháp trận của Linh Cữu thành.