Vu thần nữ là ai? Nàng ta thiên tư trác tuyệt, tại Đông Lai bí cảnh cũng nghìn năm không có, luôn cao cao tại thượng, tu đạo giả thông thường thậm chí không dám nhìn nàng ta. Nàng ta lẻn vào Đăng Tiên tông, định đích tay giết Ngụy Tác, nhưng giờ lại thành con dê nằm trên thớt, mặc đối thủ thoải mái khinh nhờn, đùa giỡn. Đối với Vu thần nữ thì cảm giác đó thế nào?! "Ngụy Tác! A, ta phải giết ngươi!" Hổ thẹn vô biên và sợ hãi cực độ nổ tung trong lòng Vu thần nữ. Nhưng vô dụng, nàng ta thậm chỉ không nói được cho thành tiếng, chỉ kêu ô ô như khóc. Tay kia của Ngụy Tác cực kỳ nhuần nhuyễn cho vào áo, tùy ý bóp nặn đôi quả tuyết lê. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn Thần huyền tứ trọng đại năng, một cao thủ chí cao của đại lục, thần thông vô tận, có cả chí bảo kinh nhân Man thiên cổ phù đến giết đối thủ mà lại thành đồ chơi của đối phương! "A!" Vu thần nữ ré lên vì Ngụy Tác đưa tay, thành thạo cởi pháp y của nàng ta xuống, rồi nhanh chóng cởi pháp y của gã. Đông Lai bí cảnh nữ đế, thiên chi kiêu nữ, ngọc thể của Vu thần nữ hoàn toàn lộ ra trước mắt Ngụy Tác, trước đối thủ của nàng ta. "Chát!" Ngụy Tác mỉm cười, pháp y của gã cũng được lột ta, cả hai trần trụi bên nhau. "A! Đừng!" Nụ cười của Ngụy Tác khiến Vu thần nữ suýt ngất xỉu, thật sự sợ hãi, biết sẽ xảy ra chuyện gì. Nhưng nàng ta bó tay, Ngụy Tác cười hắc hắc, nham nhở nói, "Vợ ngoan mông cong, chúng ta lại chơi trò tiểu điếm viên dùng thuốc làm đại tiểu thư hôn mê, đại tiểu thư không thể phản kháng." "A!" Vu thần nữ mắt tối sầm, ngất đi. "Lẽ nào ngất thật, diễn tốt thế nhỉ... Vợ ngoan mông cong, xem ra ta cũng phải diễn cho thật một tí, có khi nhẹ lòng, đừng nghĩ đến đại chiến, ạ cảm ngộ thần văn sẽ khá hơn... Được, ta đến đây. Đại tiểu thư, bình thường nàng coi thường tiểu điếm viên bọ ta, nhìn cũng không thèm nhìn, lần này lọt vào tay ta rồi. Hiện tại không phải ta thích thế nào thì thế ấy hả, thích sờ đầu thì sờ, cả đánh mông nàng mà cũng được..." Vu thần nữ nhanh chóng tỉnh lại vì một loạt cú bóp cùng câu nói đó. Chát! Chát! Ngụy Tác vỗ mạnh lên cặp mông chưa từng bị ai sờ vào. Ngụy Tác thì thầm mấy câu đó vào tai nàng ta rồi ép đến, "Đại tiểu thư, ta đến đây, ta sẽ khiến nàng..." "Đừng! A!" Vu thần nữ chỉ muốn gào lên, nhưng dương nguyên hùng hậu đã tràn vào thể nội. "A!" Đầu óc Vu thần nữ trống trơn, xử nữ chi thân lại bị đối thủ chiếm mất. A! Ngụy Tác đi vào chính đề thì hít sâu một hơi, cảm thấy âm nguyên cực kỳ kinh nhân quấn lấy chỗ gã và Vu thần nữ nối nhau, cường độ âm nguyên hoàn toàn không kém gì lúc Hàn Vi Vi đột phá kim đơn. "Lưu lão quả nhiên có thủ đoạn, dược lực Xá nữ bồi nguyên đơn quả nhiên cực kỳ kinh nhân! Có lẽ Huyền sát quỷ trảo sẽ gần đạt tiên giai!" "Hả, sao lại khóc?" Hít sâu một hơi kinh hỉ, gã thấy mắt Vu thần nữ có nước chảy ra. "Không phải chứ, hiện tại diễn tốt thế hả? Còn tốt hơn ta?" "Lẽ nào nhục thân của ta đại tăng, khống chế không tốt khiến nàng đau?" Ngụy Tác như hiểu ra, hỏi Vu thần nữ. "Ta phải giết ngươi!" Vu thần nữ không sao ngờ mình lại đối thủ thống hận chiếm hữu, đùa nghịch mỗi một mảnh cơ thể, hơn nữa còn nói thế, tức thì nàng ta chỉ còn ại ý nghĩ đó, nươc mắt tuôn trào. "Đau hả, là lỗi của ta. Đại tiểu thư, ta sẽ cẩn thận, sẽ ôn nhu." Ngụy Tác nói tiếp khiến nàng ta trước mắt tối sầm, ngất đi. Ngụy Tác thập phần ôn nhu ôm lấy nàng ta hành sự. "Âm nguyên nồng quá!" Ngụy Tác hoàn toàn dùng dương nguyên dẫn đạo âm nguyên của Vu thần nữ lưu động, lợi dụng Huyền sát đại pháp chuyển hóa thành Huyền sát âm khí. Man thiên cổ phù cực kỳ huyền diệu, dương nguyên và chân nguyên của Ngụy Tác hành tẩu tại thể nội Vu thần nữ, cả hai liên thành nhất thể mà gã không hề cảm giác được nhục thân và khí huyết nàng ta có gì dị thường. Càng không ngờ người bị gã phi lễ không phải Hàn Vi Vi, mà là Vu thần nữ. A! Ngụy Tác kêu lên cực kỳ thoải mái, âm nguyên quá cường thịnh lại cực kỳ ngưng tụ, cơ hồ chỉ một chu thiên lưu chuyển chi là gã nhận ra Huyền sát âm khí như sông lớn hòa vào Huyền sát âm khí sẵn có, uy năng Huyền sát quỷ trảo tăng cao. Cảm giác đề thăng kinh nhân này đối với tu sĩ còn hơn niềm vui nhục thể. "A!" Vu thần nữ lại ngất đi. Ngụy Tác càng ôn nhu và càng tỏ vẻ thoải mái thì nàng ta càng không chịu nổi, không vì khí huyết và đại bộ phận chân nguyên bị cấm cố thì nàng ta đã hộc máu rồi. Càng không chịu nổi là nàng ta cũng có niềm vui sướng âm dương giao thái, sức mạn tăng lên, bị địch thủ biến thành thế nào, sao nàng ta chịu nổi. "Quả nhiên gần đạt tiên giai!" Ngụy Tác cho là "Hàn Vi Vi" diễn xuất siêu hạng, nên không ngừng thi pháp, hưởng thụ niềm vui, đồng thời cảm giác được Huyền sát quỷ trảo đã vượt bán tiên giai uy năng, cứ thế này tất sẽ như Lưu lão, bọn Cơ Nhã tính trước, song tu kết thúc là Huyền sát quỷ trảo sẽ gần đạt tiên giai. Uy năng sánh với thanh sắc cổ du đăng. "Dược lực sắp chuyển hóa hết rồi." Ngụy Tác nhanh chóng nhận ra thể nội Vu thần nữ không còn hóa sinh cuồn cuộn âm nguyên, dược lực Xá nữ bồi nguyên đơn được Lưu lão cùng Cơ Nhã thay đổi đã sắp tan hết. "À!" Thân thể gã và Vu thần nữ rung lên, cả hai đều thấy dị thường! "Việc gì hả, sao lại có khí tức và chân nguyên cỡ này!" Ngụy Tác nhận ra thể nội "Hàn Vi Vi" như có biển lớn đang tỉnh lai, chuyển hóa thành kinh đào hãi lãng nhấn chìm tất cả! Chỉ tích tắc tỉnh lại đo, khiến dương nguyên của gã thấy vào thể nội Vu thần nữ và chân nguyên bất động, bị ép chặt. Cảm giác này như đứng trong suối nhỏ nhưng con suối lại dậy sóng ngút trời, kinh đào hãi lãng! Đồng thời, Vu thần nữ vốn đã ngất đi cũng nhận ra sức mạnh cấm cố thể nội khí huyết và chân nguyên sắp tan, tất cả đang hồi phục! Vù! "A!" Tiếng dẫn phát thuật pháp cùng tiếng kinh hô đồng thời vang lên trong tĩnh thất. Cơ hồ do phản ứng trực giác khi nguy hiểm, tay Ngụy Tác xuất hiện mấy đạo lục sắc phù lục, ấn vào thể nội Vu thần nữ, nàng ta run lên, khí huyết và chân nguyên lại bị áp chế, lại kinh hô. "Dù tu vi Thần huyền lưỡng trọng tam trọng cũng không thể có nhục thân khí huyết và chân nguyên cỡ này! Ngươi không phải Hàn Vi Vi, thật ra là ai!" Theo trực giác phát ra một đạo cấm chế thuật pháp, Ngụy Tác cũng kinh hô không dám tin, đồng thời mười mấy đạo quang diễm bắn vào Vu thần nữ đang trần trụi dính sát gã. Mười mấy đạo quang diễm bắn vào thể nội Vu thần nữ thì gã mới hơi nhẹ người, nhận ra chân nguyên kinh đào hãi lãng của đối phương đã bị khóa chặt. "Ta phải giết ngươi!" Vu thần nữ bị triệt để cấm cố chân nguyên nhưng đã khí huyết khôi phục lưu chuyển, ré lên. "Thật ra ngươi là ai! Sao ngươi lại giả trang thành Hàn Vi Vi, nàng ta ở đâu?!" Ngụy Tác hơi cứng người, tuy không biết là ai nhưng biết người vừa song tu trứ với mình không phải Hàn Vi Vi, mà là một thần huyền đại năng tu vi cực kỳ kinh nhân. "Đồ biến thái, vô sỉ! Ta làm quỷ cũng không tha cho ngươi!" Vu thần nữ không đáp Ngụy Tác mà ré lên. "Ta hỏi lại một lần! Thật ra ngươi là ai, Hàn Vi Vi ở đâu!" Ngụy Tác co rút tròng mắt, nhắc Vu thần nữ là cả hai đang trần trụi dính lấy nhau, "Nếu không đáp, ngươi chỉ đơn giản là chết đâu! Ngươi cùng Hỏa Vực thần vương đến đối phó ta, ta không ngại đi ra cho tất cả xem nữ tu được phái đến bị ta bắt, bị ta tùy ý đùa giỡn, mất âm nguyên cho ta tu luyện!..." Nói đoạn Ngụy Tác đột nhiên run lên, nhìn Vu thần nữ, "Lẽ nào ngươi là Vu thần nữ?!"