Tán Tu Chi Vương

Chương 1110: Gian nan tiến bước



Ngụy Tác cố ý dọa dẫm, gã lúc này không chắc thắng Thánh Vương tông tông chủ và hoa y thanh niên mà có thắng cũng không dễ dàng nên dọa được kẻ nào đi là hay kẻ đó.
"Y lại đến mức này, cả Hắc Bồ Đề thiên mẫu cũng không phải đối thủ!"
Thánh Vương tông tông chủ nếm đòn với gã, tuy lần này mang theo truyền thừa pháp khí, lại cùng hoa y thanh niên liên thủ,vốn rất hung hăng nhưng thấy Hắc Bồ Đề thiên mẫu thê thảm như thế, lại thấy gã cười lạnh thì run lên như bị hắt tuyết lạnh vào ngươi.
"Có thể y hư trương thanh thế, không thì với tính y tất không cùng bọn ta lắm lời như thế mà đã giết ngược lại chứ đợi làm gì?" Mắt hoa y thanh niên lóe lên, tỉnh khỏi cơn sợ hãi, sầm mặt truyền âm cho Thánh Vương tông tông chủ.
"Y chống nổi cả uy năng Đại chư thiên tạo hóa bình thì có thể có pháp bảo và pháp khí mà bọn ta không biết, hiện tại Hắc Bồ Đề thiên mẫu cũng không phải đối thủ, hai chúng ta đấu với y tất cực kỳ nguy hiểm." Thánh Vương tông tông chủ vẫn sợ hãi, nhanh chóng truyền âm đáp.
"Nếu y có pháp bảo và pháp khí đối phó chúng ta thì đã quang minh chính đại tung hoành, không cần trốn nữa. Hắc Bồ Đề thiên mẫu tối đa trúng kế của y." Hoa y thanh niên càng tỏ vẻ lãnh tĩnh truyền âm, "Đúng là đại đạo cần mạo hiểm, Hắc Bồ Đề thiên mẫu trong tay y, chỉ cần chúng ta đối phó được y thì mọi thứ sẽ thuộc về chúng ta!"
"Với thần thức công phạt bí pháp của tại hạ, ít nhất cũng có thể chế trụ được y tạm thời, cướp lấy tiên cơ, tông chủ trực tiếp tế truyền thừa pháp khí, nếu một đòn hạ được y thì chúng ta lời to, không được thì chúng ta chạy. Thượng thanh phi thiên phù đủ cho chúng ta đánh xong lui đi hai vạn dặm, y không thể đuổi kịp!" Hoa y thanh niên hơi sững lại rồi lạnh lùng liếc Ngụy Tác nh.
"Được!" Thánh Vương tông tông chủ vốn thầm kinh hãi, nghe vậy thì nghiến răng động lòng.
"Xem ra hai người này truyền thừa pháp khí lợi hại!" Thấy Thánh Vương tông tông chủ và hoa y thanh niên hơi sững lại rồi định đi tiếp, Ngụy Tác lạnh buốt trong lòng, biết không dọa được họ, vô số bạch sắc hà quang rực lên diễn hóa Đăng tiên pháp vực.
"Đạo thần thức công phạt chi pháp của y đến mức mà phá được nhiễu thần uy năng của Đăng tiên pháp vực? Y đột phá thần huyền rồi thì thần thức lại như thế?"
Ngụy Tác cảm giác hơi lạnh như nước quét tới.
"Vù!"
Với lóe lên ý nghĩ thì mi tâm gã như bị kim châm!
Ngụy Tác tổn thương thần thức không nhẹ, giờ trúng đòn thì hộc lên, co người, Đăng tiên pháp vực cũng tan đi.
Thánh Vương tông tông chủ và hoa y thanh niên cách gã một nghìn ba trăm dặm.
Hoa y thanh niên đột phá thần huyền thì thần thức đến mức từ cự ly đó cũng phát động công kích, hoàn toàn vượt tính toán của gã.
"Ngụy Tác, lần trước ngươi đánh nát nhục thân của ta, lần này cho ngươi nếm mùi tương tự!"
Đăng tiên pháp vực tan đi, Thánh Vương tông tông chủ cười vang, bạch sắc cổ phù trên đầu rực quang hoa, độn tốc của y và hoa y thanh niên tăng gấp đôi, như vượt giới hạn hư không, vượt liền mấy trăm dặm, như Tứ tí hoang tộc đại năng phát động Động Hư bộ pháp.
Thánh Vương tông tông chủ và hoa y thanh niên đã định dẵn, tam giác cổ phù lấp lóe xuất vô số khoa đẩu quang tự bay lên trước mặt Thánh Vương tông tông chủ.
Cổ phù trông như vẫn thiết xám đen, tạo cảm giác mấp mô tự nhiên rồi được đại năng nào đó luyện chế thành cổ phù thế này.
Cổ phù bay lên, miệng Thánh Vương tông tông chủ phun hồng quang bắn vào, cổ phù hóa thành hắc hôi sắc quang trụ, lóe lên rồi thấu vào người Ngụy Tác.
"Xoạt..." Hắc hôi sắc quang trụ giáng vào, khí huyết trong thể nội Ngụy Tác hóa thành tro với tốc độ kinh nhân, thân thể khô đi.
"Chát!" Ngụy Tác gần đây lĩnh ngộ đại đạo pháp vực Thái cổ hung hỏa quyết, hắc sắc quang trụ thấm vào thể nội là phát động Thái cổ hung hỏa quyết, thể nội bừng bừng hắc hỏa nhưng chạm vào hắc hôi sắc quang là uy năng Thái cổ hung hỏa quyết như chạm vào vũng xoáy kinh nhân mà thành tro!
Pháp vực kinh nhân khiến gã nhận ra đạo hắc hôi sắc quang trụ là do đại năng dùng thuật pháp phong ấn một môn đại đạo pháp vực, là nguyên khí pháp tắc kinh nhân, chuyên môn suy bại khí huyết!
"Oành!"
Đồng thời, tinh khí bàng bạc từ sau gáy Ngụy Tác tràn lên, đấu với uy năng diệt tính, gã rúng động, như gỗ mục được nước mát tưới vào.
Thánh Vương tông tông chủ và hoa y thanh niên nhận ra.
"Hóa ra ngươi dựa vào cổ phù này, tưởng biến nhục thân của ta thành tro hả!"
Ngụy Tác gầm vang, toàn thân bao trong quang hoa chói lòa lao vào Thánh Vương tông tông chủ và hoa y thanh niên.
"Nguyên thủy thần mộc thần căn! Lẽ nào y có cách trồng Nguyên thủy thần mộc thần căn của Hóa Thiên giáo vào thể nội! Không được! Y liều mạng thì chúng ta không phải đối thủ!" Thánh Vương tông tông chủ gào lên, bạch sắc ngọc phù lại rực quang hoa, đạo đạo bạch sắc thần quang lao đi, càng lúc càng xa Ngụy Tác.
"Ngụy Tác, dù ngươi có Nguyên thủy thần mộc thần căn, thì Thần vẫn huyết phù của Thánh Vương tông đủ khiến nội phủ và kinh mạch ngươi khô cong, lần tới ta sẽ giết ngươi!"
Nhất triệt để lạp khai cự ly, Thánh Vương tông tông chủ oán độc ngoan lạt đích thanh âm, dã mã thượng tại hư không chi trung truyền liễu xuất lai.
Thoáng sau giọng nói như chỉ rung trong hư không, bạch sắc độn quang bao lấy Thánh Vương tông tông chủ và hoa y thanh niên đã khuất tầm mắt gã. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thấy không đuổi kịp, Ngụy Tác dừng lại, mặt vàng vọt, thể nội như có dòng nước và vô số hỏa khí đối va nhau, làn da khô cong rúng động.
Đúng như Thánh Vương tông tông chủ nói, Ngụy Tác nhận ra Thần vẫn huyết phù dần suy kiệt, có tinh khí của Nguyên thủy thần mộc thần căn tràn ra, nhục thân gã tuyệt đối không sao, nhưng uy năng đạo cổ phù thấm vào kinh mạch và nội phủ nên hai nơi này không được nguyên khí tưới nhuần đầy đủ, sẽ suy bại trong vài ngày.
Mấy ngày khó mà phục nguyên, truyền thừa pháp khí cỡ này bị tiêu hao thì giao thủ trong tích tắc, gã không thiệt gì.
Nhưng tình thế nguy ngập, nội phủ và kinh mạch suy bại, trong vài ngày sẽ ảnh hưởng đến chân nguyên lưu động tạo và uy năng thuật pháp.
Thần thức sát phạt của hoa y thanh niên lại đả thương thần thức gã nên tới đây gã phải dùng nhục thân đi đường. Như thế sẽ không thể cắt đuôi bọn Thánh Vương tông tông chủ được xa, cũng may y và hoa y thanh niên không có gan liều mạng, không thì sẽ trọng thương thần thức gã, thậm chí là lấy mạng gã.
"Phù!" Dừng lại trên không, Ngụy Tác hít sâu một hơi, không khí băng lãnh khiến thần thức và nhục thân gã bớt nóng, gã thu Bất diệt tịnh bình, chân nguyên cuón Hắc Bồ Đề thiên mẫu, tiến về Minh vĩnh băng xuyên.
Nghĩ lắm cũng vô dụng nên gã cứ đi tới.
"A! A! Không ngờ trước đây nhục thân y thụ thương nhưng không khôi phục nhờ linh dược mà nhờ Nguyên thủy thần mộc thần căn, phương pháp này không hiểu thất truyền bao nhiêu vạn năm, Hóa Thiên giáo cũng không biết mà y biết!"
Thánh Vương tông tông chủ thấy không thành thì bỏ chạy, đã cách gã năm nghìn dặm chợt gào lên.
Tuy lời y lúc bỏ chạy tựa hồ thập phần đắc ý, nhưng thật ra trước mắt tối sầm, lửa giận bừng bừng, vì tiếp theo tất Ngụy Tác thực lực đại giảm, nhưng y và hoa y thanh niên không chắc hạ được gã nên đành hợp lực với đại năng khác. Lẽ ra phần được ăn hết thì lại phải chia chác.
"Vù!" "Vù!" "Vù!" ...
Thánh Vương tông tông chủ vung tay lên tục, xung thiên quang diễm tỏa đi.