Đại Lệ Thiên tu vi Chân tiên ngũ trọng điên phong đã đủ kinh người, nhưng Linh Lung Thiên trước kia còn cao hơn! "Trên chân tiên một chút, chân tiên không ai đánh lại ta nhưng còn kém xa đại đế." Linh Lung Thiên liếc Ngụy Tác vốn sắp phát cuồng. "Chả trách Bát tí Hoang tộc đại năng thấy ngươi thì tỏ vẻ như thế, ngươi trên cấp chân tiên mà chưa từng gặp thiên kiếp?" Bọn Ngụy Tác sắp phát cuồng, trên mức chân tiên là tu vi gì! "Ta chỉ định dọa Bát tí Hoang tộc, ai ngờ y giở chiêu đó." Linh Lung Thiên nghe Ngụy Tác đề cập đến Bát tí Hoang tộc đại năng thì lại bực mình. "Ta thấy không dọa y, có khi y giở trò khác, chứ không đến mức thế này." Ngụy Tác chỉ muốn bóp cổ nó, "Trước kia ngươi lợi hại thế, sao không nói sớm, có thứ gì hay thì giao ra. Mẹ nó chứ, trên cấp chân tiên thì mất mặt lắm hả mà cứ giấu giếm!" "Trách ta hả, không phải vì ngươi sao!" Linh Lung Thiên thẹn quá hóa giận, nhìn Ngụy Tác kêu to. "Vì ta thì liên quan gì đến ta! Đừng có đổ thừa." Ngụy Tác suýt ngất. "Thế nào, người tưởng nhân vật trên cấp chân tiên bị ngươi đánh vào mặt thì quang vinh lắm hả!" Linh Lung Thiên kêu tiếp. "..." Ngụy Tác tắt tiếng, từ Ma văn hung mạch đến Vân Linh đại lục, gã luôn đấu với Cương nha muội và đã từng đánh bầm mặt nó, đại nhân vật mà bị như thế thì không quang vinh gì. "Ha ha, tức là ta đã đánh bầm mặt cả cao thủ trên cấp chân tiên." Gã đắc ý cười ha hả. "Muốn chết!" Linh Lung Thiên nghiến răng. "Được rồi, đừng gây nữa, xem có ra khỏi chỗ quỷ quái này không đã." Hàn Vi Vi kêu lên. "Đúng, Linh Lung Thiên, nể tình chúng ta vào sinh ra tử, ngươi lợi hại như thế, lấy thêm đồ tốt cho ta dùng đi." Lục bào lão đầu sáng mắt. "Có thể nhưng hiện tại không được, đợi đã." Linh Lung Thiên nhìn quanh, mặc kệ lục bào lão đầu, nói. "Đợi bao lâu?" Hàn Vi Vi hỏi. Nguồn: http://truyenfull.vn "Tối thiểu là một tháng, tối đa không quá hai tháng." Linh Lung Thiên bình tĩnh lại, giơ hôi sắc thủ trạc: "Đợi thực lực của ta khôi phục một chút thì có thể thoát khỏi Sa tịnh không gian." "Cương nha muội, tu vi của ngươi khôi phục không chậm, hình như ở trong không gian này tu luyện chắc không thành vấn đề." Ngụy Tác nghiêm túc hẳn, hỏi nó: "Hôi sắc thủ trạc của ngươi là sao mà thiên kiếp không phá được, uy năng phản kích của Thiên khung cũng tự động tránh đi, không có nó tất ta bị Hắc Bồ Đề thiên mẫu lấy mạng rồi." "Cả uy năng phản kích của Thiên khung cũng tránh cái vòng này? Ngụy Tác, chuyện gì thế nhỉ?" Bọn Cơ Nhã và Thủy Linh Nhi cả kinh. Ngụy Tác không nói mà nhìn Linh Lung Thiên. "Được rồi, cho ngươi biết vậy." Linh Lung Thiên ra vẻ ngươi phiền quá, ta sợ rồi, trừng mắt nhìn rồi nói luôn một mạch: "Trong Linh tộc, chi của ta là Ma hoàng long nhất mạch, trời sinh có thể tiêu diệt các loại nguyên khí pháp tắc, nhục thân cao cường, không thể sử dụng thuật pháp nhưng diệt được nguyên khí uy năng của đối phương. Trước kia thiên địa tan vỡ, Ma hoàng long nhất mạch còn mạnh hơn, sức mạnh tiêu diệt các loại nguyên khí pháp tắc bao trùm rất rộng nhưng sau đó, thiên địa nguyên khí thay đổi lớn, hậu nhân của chi bọn ta cũng thay đổi, nhục thân càng mạnh nhưng sức mạnh đó chỉ còn được trong vòng vài trượng, cơ hồ trở thành chỉ biết cận chiến. Hôi sắc thủ trạc là thư Ma hoàng long nhất mạch truyền thừa lại, nhờ vào nó mà bọn ta có thể đẩy sức mạnh tiêu diệt nguyên khí pháp tắc xa hơn. Thiên khung là chuyện của mười lăm vạn năm trước nên ta không biết, chỉ biết đại năng dựng lên nó có quan hệ với Ma hoàng long nhất mạch, có lẽ Thiên khung cảm ứng được khí tức nên không diệt ngươi. Sa tịnh không gian này cũng như nhét vào hư không một miệng túi, sơn môn thượng cổ phật tông đều lập ở đó, nguyên khí bất lợi cho tu sĩ tu luyện đều bị cách tuyệt, đương nhiên có thể tu luyện, có khi càng lợi cho tu luyện cũng nên." "Ma hoàng long nhất mạch, trời sinh có thể diệt các loại nguyên khí pháp tắc? Cả đại năng lập ra Thiên khung cũng có quan hệ với các ngươi?" Ngụy Tác và bọn Hàn Vi Vi sững sờ. "Không phải toàn bộ, tuyệt đại đa số thôi, có nhưng nguyên khí pháp tắc siêu thoát thiên địa thì khác." Linh Lung Thiên giải thích tiếp. "Trước kia sức mạnh tiêu tan các loại nguyên khí pháp tắc bao trùm rất rộng, tức là có nhân vật như thế ở cạnh ta thì thiên kiếp giáng xuống cũng không sao hả?" Ngụy Tác nuốt nước bọt. "Đâu có dễ thế. Tiêu diệt thiên kiếp uy năng là thật nhưng cũng không thể hút được nguyên khí thì độ thiên kiếp làm cái gì." Linh Lung Thiên nhìn gã như nhìn kẻ ngốc, "Ngươi tưởng kích phát sức mạnh đó không tổn hao nguyên khí hả?" "Ngươi dùng hôi sắc thủ trạc, uy năng tiêu diệt nguyên khí bao trùm được bao nhiêu?" Ngụy Tác trợn tròng trắng, mục quang nhìn lên hôi sắc thủ trạc, rõ ràng cái vòng này không thể dùng phẩm giai để hình dung. "Bắc Mang đại chiến thì tối đa ta bao trùm được hai trăm trượng." Linh Lung Thiên mắt ánh lên, nhớ lại đại chiến kinh thiên, "Đại năng phe ta mai phục, truyền tống ta đến chỗ đế cấp của đối phương để ta hạ sát, sau đó ta trọng thương, chìm xuống địa mạch nên không biết gì nữa." "Hóa ra đế cấp từng chết trong tay ngươi, xem ra trận chiến đó ngươi chiếm công đầu. Chả trách Bát tí Hoang tộc đại năng cũng chỉ là tiểu lâu la với người." Ngụy Tác nghiêm túc hẳn với Linh Lung Thiên, "Như ngươi mà chưa từng dẫn động thiên kiếp, cổ quái quá, lúc trước ngươi sợ thiên kiếp như vậy thì xem ra ngươi dẫn động thiên kiếp sẽ khác hẳn bọn ta?" "Thiên địa tan vỡ, nguyên khí biến hóa xong thì bọn ta chưng từng có ai có thể dẫn động thiên kiếp, thiên kiếp thế nào thì bọn ta không biết, đại năng nào trong chi của ta cũng thế, chỉ có thể dùng nguyên khí và nhục thân chống lại, chứ không thể dùng pháp bảo và pháp khí như các tu sĩ, thành thử rất khó qua được thiên kiếp." Linh Lung Thiên gật đầu. "Xem ra không có đại địch không thể đối phó thì vĩnh viễn không độ thiên kiếp vẫn hơn." Ngụy Tác lẩm bẩm, đáng sợ nhất không phải là thiên kiếp mà là thiên kiếp có uy năng thế nào cũng không biết. "Đã nói rồi thì có thứ gì tốt cứ cho ta..." Lục bào lão đầu kêu lên, khiến nhiều người trợn tròng trắng. "Bọn ta không thể tu luyện công pháp thuật pháp, nên không có gì cả." Linh Lung Thiên nói đoạn đi vòng vòng nhặt vẫn kim bị hút vào. Ngụy Tác hiểu ngay nhưng thứ đó là nó dùng để tu luyện, hiện tại nó đã định thần, định thu gom những thứ hữu dụng rồi tìm cách thăm dò Sa tịnh không gian xem có Linh tộc đại năng nào không. "Bọn Vương Vô Nhất đều không bị hút vào, hình như còn sống." Linh Lung Thiên nhặt mọi thứ rơi chung quanh, gã mới nhớ đến bọn Vương Vô Nhất, lúc bị cuốn vào Sa tịnh không gian thì cả ba ở dưới hỗn kim sắc tàn phiến mà nó không hề bị hủy hoại. Xem ra hỗn kim sắc tàn phiến không tầm thường, luôn có tác dụng chính yếu khi chống lại thiên kiếp, nhưng không bị hút vào, có điều bọn Hoàng Đạo Quân ở gàn đó nên không mất, gã không cần cả nghĩ. "Kia là... Ngụy Tác, mau nhìn kìa!" Nam Cung Vũ Tinh cạnh đó đột nhiên kinh hô. "Phát hiện gì thế?" Ngụy Tác định cùng khẽ tâm tình với bọn Cơ Nhã và cảm nhận thay đổi sau khi đột phá thiên kiếp thì nghe Nam Cung Vũ Tinh kinh hô, gã ngẩn người nhìn qua. "Thần dược của cổ đế thi?!" Thứ trong tay Nam Cung Vũ Tinh ánh lên, là lam sắc thần dược mà Hoang tộc đại năng chưa dùng hết! Tứ tí hoang tộc đại năng bị Bát tí Hoang tộc đại năng thôn tính nguyên khí phát động đòn sau cùng lam sắc thần dược còn tồn lại nên bị hút vào!