"Trạm Đài Linh Lan? Dám đến Tây Hải đại hội gây loạn!" Ngân Chúc thần quân nói thế, quá nửa tu sĩ Thiên Huyền minh đang dự Tây Hải đại hội đều giận dữ gào lên. Trạm Đài Linh Lan và Thiên Huyền minh có mối thù không giải được, đưa lễ vật đến tất không tốt lành gì. "Ngân Chúc, không sợ ta giết ngươi hả?" Trưởng Tôn Cảnh cười lạnh. "Không thể nào, xem lễ vật của bọn tại hạ là gì đã chứ." Ngân Chúc thần quân cười hắc hắc ra vẻ không quan tâm. "Ca ca, đừng giận, đừng bị y quấy nhiễu Tây Hải đại hội." Trưởng Tôn Tiểu Như truyền âm cho Trưởng Tôn Cảnh, nói khẽ, "Được, Trạm Đài Linh Lan đưa lễ vật nào tới, sao y không dám tới?" Ngân Chúc thần quân mỉm cười, "Y chưa tới, Dao Hy thần quân nghe xong ba lễ vật là hiểu." "Cười cái gì, có rắm thì đánh mau, toàn thân là vảy cá, trông là buồn nôn còn ra vẻ phong phạm cao thủ." Trưởng Tôn Tiểu Như nói. Nguồn truyện: Truyện FULL "..." Ngân Chúc thần quân cứng lại. Một toán tu sĩ Thiên Huyền minh trẻ tuổi đều tròn mắt, không ngờ Trưởng Tôn Tiểu Như thanh lệ nhu nhược lại nói thế. "Được!" Ngẩn ran một chốc rồi tu sĩ Thiên Huyền minh đều cười ha hả. Đối phương cố ý giở trò huyền hư, trông có vẻ phong phạm cao nhân nhưng bị Trưởng Tôn Tiểu Như nói thế thì lại thành con rối. "Ngươi..." Ngân Chúc thần quân giận xì khói, bình thường các thần huyền đại năng đâu có châm chích dáng vẻ người khác, nhưng Trưởng Tôn Tiểu nói thế y cũng bó tay. "Được, được lắm, vậy thì ta sẽ nói ra ba món lễ vật!" Chật vật thở hồng hộc, Ngân Chúc thần quân nghiến răng, "Món lễ vật đầu tiên là một vạn tu sĩ Thiên Huyền minh." "Cái gì?" Mọi tu sĩ Thiên Huyền đều biến sắc. Nghịch Hỏa minh đã bắt sống một vạn tu sĩ Thiên Huyền minh? "Chư vị vội mở Tây Hải đại hội, việc lớn mấy năm một lần nên không để ý đến những nơi nhỏ bé, nên có việc tất không biết." Ngân Chúc thần quân đắc ý cười vang: "Vốn định mang theo mấy tụ tập điểm của Nghịch Hỏa minh nhưng Trạm Đài Linh Lan thấy hai minh hội sắp thành một nhà nên đưa món quà đầu tiên tới." "Đánh rắm! Ai là một nhà với Nghịch Hỏa minh." Nhiều tu sĩ Thiên Huyền minh vừa bực vừa cuống lên. Trước đó Thiên Huyền minh và Nghịch Hỏa minh thường công chiếm tu sĩ tụ tập điểm của nhau là thường, gần đây Thiên Huyền minh nhận tin có mấy nơi bị tấn công, Tây Hải đại hội là dịp tụ họp đại năng để thương nghị các ứng phó, dù gì Thiên Huyền minh đang lép vế, cần làm lớn mới được. Nhưng đối phương nói là một vạn tu sĩ Thiên Huyền minh, con số này khá kinh nhân, ít nhất mười mấy tu sĩ tụ tập điểm bị đối phương công phá. "Món lễ vật thứ hai của Nghịch Hỏa minh là Cực Âm thần quân." Ngân Chúc thần quân càng đắc ý. "Cực Âm thần quân?" Trưởng Tôn Tiểu Như cũng hơi biến sắc. Theo tính toán, Cực Âm thần quân lẽ ra phải đến rồi nhưng giờ vẫn chưa xuất hiện! "Được, đến rồi..." Ngân Chúc thần quân ra vẻ thở phào, đến độ khoa chân múa tay. Trên thinh không phía bắc, quang hoa hiển hiện, thoáng sau ẩn ẩn ước ước có số lượng kinh nhân tu sĩ tới. Sắc mặt tu sĩ Thiên Huyền minh cực kỳ khó coi, nhiều người nghiến răng kèn kẹt. Rõ ràng có một đám tu sĩ bị chế trụ đưa tới, có vẻ tới hơn vạn người. "Món lễ vật thứ ba là gì?" Trưởng Tôn Tiểu Như lạnh giọng, lòng đầy sát ý băng lãnh, nhưng vì lo cho an nguy của Cực Âm thần quân lại sợ có việc gì nữa nên cố nén ý định giết Ngân Chúc thần quân. "Là chính Trạm Đài Linh Lan." Ngân Chúc thần quân nhìn toán tu sĩ phía sau cười, "Y đến đề thân, chỉ cần Dao Hy thần quân đồng ý là đạo lữ, Thiên Huyền minh và Nghịch Hỏa minh sẽ là người một nhà." "Hỗn xược!" Bọn Trưởng Tôn Cảnh biến sắc. Những lời này có khác nào gây hấn và giễu cợt thẳng tay! "Không cần bàn luận vội, Trạm Đài Linh Lan có lý riêng, nếu y vẫn tu vi Thần huyền ngũ trọng thì không đủ tư cách nói thế với Dao Hy thần quân." Ngân Chúc thần quân cười hắc hắc. "Cái gì, lẽ nào y...!" Mọi tu sĩ Thiên Huyền minh đều lạnh mình, Ngân Chúc thần quân rõ ràng muốn nói Trạm Đài Linh Lan đã đột phá chân tiên! "Trạm Đài Linh Lan dám tới?" Trưởng Tôn Tiểu Như lại lên tiếng, Tây Hải thành đầy khí tức băng lãnh. Bọn Lệ Nhược Hải nhìn nhau, hiểu ý người kia, Tây Hải đại hội e không thành, đối phương cử đến nhiều đại tất xảy ra một trường tử chiến, Trạm Đài Linh Lan đến một mình thì với Hư Không đạo pháp cũng không ai cản được, uy thế của Thiên Huyền minh sẽ mất hết. Đám tu sĩ đến gần, từ từ xuất hiện trước mắt tu sĩ Tây Hải thành. "Y tính đúng thời gian, dọc đường hái Băng vân hoa. Hai món lễ vật kia đến xong là y tới." Ngân Chúc thần quân càng đắc ý, cười vang. "Sao thế!" Đột nhiên, Ngân Chúc thần quân tròn mắt. "Chuyện này..." Mọi tu sĩ Tây Hải thành, kể cả Thiên Huyền minh đều tròn mắt không hiểu nổi. Đích xác hơn vạn tu sĩ lao tới đen đặc, không phải tu sĩ Thiên Huyền minh mà là Nghịch Hỏa minh. Chỉ năm, sáu trăm người ở ngoài là tu sĩ Thiên Huyền minh. Khiến người ta tưởng nhìn nhầm là cả vạn tu sĩ đều cầm cành cây xiên thịt nướng chín vàng, mùi thơm nức mũi. "Thế là thế nào!" Vốn phải là phe minh áp giải một vạn tu sĩ đến, kết quả là một vạn tu sĩ phe mình bị áp giải tới, ai nấy đều cầm một miếng thịt nướng! Nhất thời, Ngân Chúc thần quân muốn cười cũng không nổi. "Cực Âm thần quân!" Thân thể y run lên, tu sĩ Thiên Huyền minh trong thành kinh hô vì một hắc bào lão giả đội tử kim quan xuất hiện, nhìn Ngân Chúc thần quân với vẻ lạ lùng, chính thị Cực Âm thần quân. "Cực Âm thần quân không sao?!" Tích tắc đó, Trưởng Tôn Tiểu Như đang sầm mặt cũng suýt hoan hô. "Xin lỗi, giúp người ta chuẩn bị lễ vật nên đến muộn một chút." Cực Âm thần quân ôm quyền với các tu sĩ Thiên Huyền minh rồi nháy mắt với Trưởng Tôn Tiểu Như cười hắc hắc. "Lễ vật cho tại hạ? Đang chuẩn bị?" Trưởng Tôn Tiểu Như ngẩn ra. "Trưởng Tôn Cảnh, Trưởng Tôn Tiểu Như, một người bạn cũ tặng món quà đầu tiên, một vạn tu sĩ Nghịch Hỏa và bốn thần huyền đại năng! Họ thấy theo Thiên Huyền minh có thịt ăn nên quyết định từ bỏ Nghịch Hỏa minh, gia nhập Thiên Huyền minh." Cực Âm thần quân cười ha hả, không thèm nhìn Ngân Chúc thần quân đang ngẩn ra: "Mời bốn thần quân ra!" "A!" Tu sĩ Thiên Huyền minh đều kinh hô. Bốn người bị yêu thú đưa tới. Là thần huyền đại năng đầy ủ rũ màhiều nhân vật tiền bối của Thiên Huyền minh đều biết: "Huyết Vũ thần quân!""U Đăng thần quân!""Bích Nhãn thần quân!""Thiên Hùng thần quân!" Bốn thần huyền đại năng của Nghịch Hỏa minh lại bị chế trụ đưa tới. Cả bốn mặt mày xám ngoét, tay cầm một cành cây cắm thịt nướng! "A! Huyết Vũ thần quân, U Đăng thần quân, sao thế!" Ngân Chúc thần quân cũng phải kêu lên. "Theo Thiên Huyền minh, có thịt ăn..." Bốn thần huyền đại năng giật giật khóe môi, còn khó coi hơn khóc nói. "Oành!" Cả Tây Hải thành, mọi tu sĩ Thiên Huyền minh sôi lên! Bắt liền bốn thần huyền đại năng của địch là thế nào! Tương đương với trực tiếp cắt đứt một phần mấy chiến lực của Nghịch Hỏa minh! "Chuyện gì thế nhỉ? Cực Âm thần quân, ai và ngươi bắt họ?" Trưởng Tôn Tiểu Như và Trưởng Tôn Cảnh đẳng truyền âm cho Cực Âm thần quân, họ hiểu y không phải đối thủ chứ nói gì đến bắt bốn người này! "Y nói sẽ cho các vị niềm vui bất ngờ nên bảo mỗ không nói." Cực Âm thần quân nhìn bọn Trưởng Tôn Tiểu Như đầy phức tạp. "Boong!" Tây Hải thành lại ngân nga tiếng chuông, có thêm người tới. "Bạn cũ đưa món lễ vật thứ hai tới!" Mấy chục tu sĩ Thiên Huyền minh cưỡi thanh sắc yêu thú lướt tới lên tiếng.