Tán Tu Chi Vương

Chương 1247: Hoang biến



"Có Phân quang tiên thuẫn và Trầm túy tinh vân, đối phương sẽ ngất ngay, Vũ Tinh tỷ đơn đả độc đấu một Chân tiên tam trọng vực ngoại thiên ma không thành vấn đề." Hàn Vi Vi hưng phấn.

"Tiếc là Trầm túy tinh vân bao trùm hơi hẹp, chỉ đối phó được một đối thủ." Nguyên Âm lão tổ gật đầu.

Ai nấy gật đầu. Trầm túy tinh vân cả Ngụy Tác cũng không chống nổi, uy lực không cần bàn, chỉ là vì đề phòng và ảnh hưởng khi thi pháp nên các đại năng đều không tới gần, thành ra chỉ bao trùm mấy chục trượng thì không thể cùng lúc bao trùm hai đại năng.

"Đúng rồi, phu quân, Thích Già Lam nói không thể đọc được ý nghĩ của phu quân là vì sao?" Vu thần nữ đột nhiên nghĩ ra. Trầm túy tinh vân là vũ khí bí mật, nếu bị đối phương phát hiện thì không còn hiệu quả nữa.

"Ta thử thôi, không ngờ hữu hiệu." Ngụy Tác giải thích: "Ta dùng đại đạo tiên âm, đồng thời nghĩ thêm đủ thứ. Y nắm bắt thần thức cũng tương đương với chúng ta xem tranh, nếu trước mắt là vô số bức biến ảo thì trong tích tắc có nhìn rõ một bức cũng vô dụng. Vũ Gia Ưng đã bảo là thủ đoạn này rất tiêu hao tâm thần. Y phát hiện vô hiệu thì không phí công nữa."

"Lúc cần chúng ta dùng phương pháp đó, đồ của Trạm Đài Linh Lan có thể ngăn thần thức y, không hiểu lai lịch thế nào." Cơ Nhã gật đầu.

"Là Tử phủ tiên hồ, bản mệnh pháp bảo của một thượng cổ đại năng..." Trạm Đài Linh Lan lên tiếng khiến Cơ Nhã và bọn Hàn Vi Vi giật nảy mình.

"Trạm Đài Linh Lan đã bị độ hóa?" Chúng nhân ngoái nhìn, Bắc Minh thần quân Diệp Tử Mị vẫn thi triển Phổ độ thần quang, còn Trạm Đài Linh Lan tỏ vẻ cung kính.

"Đừng tin, y giả bộ đấy." Ngụy Tác liếc Trạm Đài Linh Lan, nói với vẻ khinh miệt.

"A... Sao ngươi biết!" Trạm Đài Linh Lan vốn rủ mắt cung kính, chợt biến sắc, ré lên.

"Vốn không biết, thấy là tu vi như ngươi thì thời gian như thế khá ngắn, thử một câu là biết kết quả." Ngụy Tác Nói.

"A! Đồ ti bỉ vô sỉ!" Trạm Đài Linh Lan ré lên.

"Vũ Tinh, nàng cũng thi triển Phổ độ thần quang độ hóa giúp, dù gì hồ lô đó khi cần có thể ẩn vào hư đánh lén." Ngụy Tác cười với Trạm Đài Linh Lan rồi bảo Nam Cung Vũ Tinh.

"Được." Trạm Đài Linh Lan kêu như heo bị chọc tiết, Nam Cung Vũ Tinh thi triển Phổ độ thần quang, độ hóa y.

"Đại nhân!"

Nữ vực ngoại thiên ma đang ngưng luyện Thiên nguyệt luân phi kiếm kiếm thai đột nhiên nói.

"Sao hảo?" Bọn Ngụy Tác cả kinh.

"Hai Hoang thần nô đó quay lại, đang đuổi theo chúng ta." Nữ vực ngoại thiên ma Cổ Ti Lệ chỉ về phía sau.

"Họ quay lại?" Bọn Ngụy Tác máy động, nhìn về phía Cổ Ti Lệ chỉ.

Thoáng sau, hai Hoang thần nô độn quang bắn tới.

Cả hai đến trước mặt Ngụy Tác, nam tu Hoang thần nô xòe tay.

Lòng tay y có ba thứ, một rễ sâm kỳ dị có vân đen và trắng, một nhánh cổ đồng sắc linh thảo lá hình chĩa ba, và một chùm quả đỏ vỏ cứng.

"Chuyện này..." Bọn Ngụy Tác mong chờ chuyện này nhất, hoan hỉ đón lấy xong, quét thần thức vào là sắc mặt Ngụy Tác cổ quái hẳn.

Ba nhánh này đều tạo cảm giác kinh đào hãi lãng, chứa đầy thủy linh nguyên khí.

Đều là thủy hệ linh dược thích hợp cho gã đề thăng tu vi, phẩm giai thập phần kinh nhân.

Bình thường, Ngụy Tác khẳng định sẽ sướng phát cuồng, nhưng giờ thì hơi khó xử vì gã muốn đề thăng thực lực cho bọn Hàn Vi Vi.

Trước đây gã tưởng Hoang thần nô hiểu hết nhưng xem ra không hiểu gì, hoặc cả hai chỉ chấp nhận mình gã, hái giúp cho gã thì thật không xong.

"Đa tạ hai vị... nhưng giờ chỉ giúp mỗ đề thăng tu vi cũng vô dụng. Sẽ có cả đống kẻ xấu lợi hại đến vây giết, mình mỗ không đối phó nổi... cần giúp họ đề thăng tu vi mới hữu dụng. Các vị có thể hái linh dược cho họ không?" Ngụy Tác nói nhanh với hai Hoang thần nô đang nắm tay nhau, bảo Hàn Vi Vi và Vu thần nữ cùng Nam Cung Vũ Tinh kích phát chân nguyên, để cả hai cảm nhận thuộc tính.

Hai Hoang thần nô nhìn nhau rồi lướt đi.

"Họ có hiểu không?"

Hoang thần nô nắm tay nhau lao đi, Trưởng Tôn Tiểu Như hỏi.

Không biết." Ngụy Tác muốn khóc mà không có nước mắt.
...

"Yến đạo hữu, dọc đường có khí tức Nguyệt thố tiên thảo?"

Bọn Ngụy Tác đang không rõ hai Hoang thần nô có hiểu không thì Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương Yến Bắc Quy cùng toán Kim đơn đại tu sĩ Nghịch Hỏa minh lướt qua một khối vẫn thạch.

Khối vẫn thạch này mấy nghìn dặm, có khí tầng bao quanh, trông như vì sao, trên đó xanh um rừng rậm, cây cối còn hơn cả man hoang hoang nguyên của tu đạo giới, không rõ mọc đã bao nhiêu năm.

Không vực quanh vẫn thạch lơ lửng tử hồng sắc tinh thần nguyên khí ngưng tụ thành dải tinh quang, như dòng sông trên không, đẹp đẽ khôn tả.

"Khẳng định, Nguyệt thố tiên thảo qua đây chưa lâu." Thần Lan vương Yến Bắc Quy mỉm cười.

"Được." Thiên Cửu thần quân gật đầu, tựa hồ không hề dị nghị. Theo chân Thần Lan vương Yến Bắc Quy.

"Cái gì kia?"

Đột nhiên, Kim đơn đại tu sĩ của Nghịch Hỏa minh kinh hô, lao sang mé trái.

"À?" Thần Lan vương Yến Bắc Quy giật giật chân mày, bất giác nhìn về phía đó.

"Chát!"

Thiên Cửu thần quân đứng cạnh chợt mắt lóe lệ mang, há miệng phun hoàng sắc thần quang.

"Oành!" "Oành!" "Oành!" ... Các Kim đơn đại tu sĩ sau lưng cũng kịch liệt dấy lên nguyên khí dao động, đạo đạo quang hoa dã thị bay lên, đổ vào Thần Lan vương Yến Bắc Quy.

Thiên Cửu thần quân phát ra hoàng sắc thần quang sắp trúng thì Thần Lan vương Yến Bắc Quy đột nhiên gầm khẽ, mặt phủ lam sắc thần quang, tức thì thần quang màu lam và đen chặn đứng đòn đánh lén, nửa tấm pháp y cũng thành tro, thể nội vag lên tiếng xương gãy.

"Được lắm, hóa ra các ngươi đã ngầm thương lượng đối phó ta." Văng đi, Thần Lan vương Yến Bắc Quy cất lên giọng nói băng lãnh cực độ.

"Ngươi tưởng ta ngốc hả, đưa bọn ta đi lâu thế mà không thấy bóng Nguyệt thố tiên thảo đâu, ngươi có ý gì..." Thiên Cửu thần quân cười lạnh, nhìn rõ tình trạng Thần Lan vương Yến Bắc Quy thì hơi run môi, giọng nói bất giác dừng lại.

Da Thần Lan vương Yến Bắc Quy đã biến thành lam sắc, có gân như tinh kim vồng lên, gai nhọn thò ra tựa lưỡi dao, làm gì còn giống nhục thân tu sĩ!

"Không ngờ các ngươi ngầm hạ thủ, Thiên Cửu thần quân ngươi tưởng đánh lén là đối phó được ta?" Thần Lan vương Yến Bắc Quy lại bị mấy Kim đơn đại tu sĩ đánh văng đi nhưng thừa cơ tế xuất pháp bảo hình con quay, cười vang.

"Đoạt xá?"

Bọn Thiên Cửu thần quân biến sắc, vì Thần Lan vương Yến Bắc Quy không chỉ nhục thân thay đổi mà ngữ khí và thần thái như thành người khác.

"Các ngươi không cần biết nhiều, ngoan ngoãn nghe lệnh ta thì còn chừa cho đường sống." Sắc mặt Thần Lan vương Yến Bắc Quy chợt biến thành màu lam.

"Chát!"

Thiên Cửu thần quân càng rùng mình, tam giác bạch sắc cổ kỳ rách hiện lên.

Lá cờ phát ra chân tiên khí tức, bạch sắc đạo tôn hư ảnh cầm phất trần bay lên, ép vào Thần Lan vương.

“Oành!” Yến Bắc Quy lóe thần quang hai màu lam và đen, bạch sắc đạo tôn bị chẻ tan.

"Sao có thể thế được!" Thiên Cửu thần quân và các đại tu sĩ Nghịch Hỏa minh kinh hô không dám tin.

Thần Lan vương Yến Bắc Quy trước kia tu vi ngang ngửa Thiên Cửu thần quân, dù toàn lực điều khiển tiên bảo, Thiên Cửu thần quân dùng pháp khí tủ ra tất cũng gây thương tổn cho y nhưng lúc này chân nguyên của y mạnh hơn hẳn, dễ dàng chặn được.