Tán Tu Chi Vương

Chương 412: Thiên Sâm chân nhân



"Cơ đại chưởng quỹ, trả linh thạch tất nhiên không thành vấn đề, nhưng có việc cần bàn." Trung niên bạch sam tu sĩ bình tĩnh như thường.
Cơ Nhã lạnh như băng sương liếc trung niên bạch sam tu sĩ, "Bàn việc gì?"
"Thế này." Trung niên bạch sam tu sĩ nhạt giọng: "Với thân phận của Cơ đại chưởng quỹ tất nhiên do Cơ đại chưởng quỹ quyết nhưng đã gả đến Đông Dao thắng địa, không quản sinh ý của Trân Bảo các lâu rồi, hiện tại Trân Bảo các đại chưởng quỹ là mỗ, hiện tại mỗ trả linh thạch, những thứ này phải do Trân Bảo các giữ, Trân Bảo các là Trân Bảo các, Đông Dao thắng địa là Đông Dao thắng địa."
"Thế nào, ngươi tưởng ta nuốt mấy thứ này?" Cơ Nhã không nhiều lời, lạnh lùng nhìn trung niên bạch sam tu sĩ.
"Không hề." Trung niên bạch sam tu sĩ nghiêm mặt: "Tại hạ là Trân Bảo các chưởng quỹ, tất nhiên phải lo cho, Cơ đại chưởng quỹ chắc hiểu được."
"Nói hay lắm!"
Một giọng nói yêu kiều vang lên.
"Ai đây?"
"Đây là Trân Bảo các đại tiểu thư Hàn Vi Vi, sư muội của Cơ Nhã."
Nhiều tu sĩ tại trường kinh ngạc, Hàn Vi Vi mặc pháp y vàng pha bạc, cười cười đi đến chỗ Cơ Nhã.
Hàn Vi Vi xuất hiện tại, trung niên bạch sam tu sĩ lại biến sắc, nhưng nở nụ cười lạnh.
"Hàn đại tiểu thư nghe nói tình như thư muội với Cơ Nhã, sao ngữ khí lại như giúp cho Dư chưởng quỹ, chống đối Cơ Nhã thì phải?"
"Pháp y của Hàn đại tiểu thư sao mà linh quang kinh nhân như thế, lẽ nào là đạo giai pháp bảo!?"
Trong khi tu sĩ tại trường bàn luận thì Hàn Vi Vi mỉm cười: "Trân Bảo các và Đông Dao thắng địa, tất nhiên ai lo nhà nấy, nhưng ta mua vật này cho sư thư thì lại khác. Dư chưởng quỹ, trả linh thạch đi."
"Đại tiểu thư nói vậy, tại hạ tuân mệnh." Trung niên bạch sam tu sĩ nhìn Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã rồi lấy ra nạp bảo nang, ném cho Chân Sùng Minh, "Linh thạch trong này chắc đủ rồi."
"Họ Dư này cũng khá, lại nhịn được." Trung niên bạch sam tu sĩ làm thế, Hàn Vi Vi cười lạnh nói.
Trung niên bạch sam tu sĩ mắt lóe lên, thần sắc không hề thay đổi, "Không biết đại tiểu thư nói vậy là sao?"
Hàn Vi Vi cười lạnh, định lên tiếng thì một giọng nói mang theo uy nghiêm vô thượng như từ chín tầng trời vọng xuống: "Có tu sĩ giết người cướp của tại Linh Nhạc thành trung, giết cả đệ tử Thiên Nhất môn, mọi tu sĩ tại Linh Nhạc thành từ giờ không được xuất thành, trong vòng nửa canh giờ phải về chỗ ở, mọi tu sĩ mới tạm thời đến Linh Nhạc thành, chưa chính thức cư trú, cũng trong nửa canh giờ phải đến quảng trường ở thành bắc. Ai vi phạm, giết!"
"Gì hả! Có kẻ giết người cướp của trong Linh Nhạc thành, giết cả đệ tử Thiên Nhất môn?"
"Chỉ chân nguyên của Kim đan kỳ đại tu sĩ mới phát ra được âm thanh như sấm động chín tầng trời, mới uy nghiêm như thế. Y giết bao nhiêu đệ tử Thiên Nhất môn mà cả Kim đan kỳ đại tu sĩ cũng bị kinh động!"
Giọng nói vang lên, cả Linh Nhạc thành, cả tu sĩ tụ tập tại Trân Bảo các đều biến sắc, cùng ngẩng nhìn, mấy trăm dải độn quang từ sơn môn Thiên Nhất môn bắn ra, quanh bốn thành môn có mười mấy đạo độn quang lượn vòng.
"Nửa tuần hương, đi cho mau! Lúc này mà chạm đến Thiên Nhất môn, chưa biết chừng sẽ là họa sát thân."
Nhất thời, tu sĩ cả Linh Nhạc thành biến sắc chạy về chỗ ở hoặc thành bắc quảng trường, tích tắc sau quanh Trân Bảo các sạch bóng tu sĩ, ở cửa chỉ còn lại Cơ Nhã, Hàn Vi Vi, Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân nãy giờ chưa làm gì.
Trung niên bạch sam tu sĩ hé nụ cười đắc ý âm hàn cực độ.
"Cơ đại chưởng quỹ, Hàn đại tiểu thư, không ngờ các vị chưa chết." Cười lạnh nhìn quanh, trung niên bạch sam tu sĩ nheo mắt, "Bất quá các vị không ngờ Thiên Nhất môn cũng nhúng vào hả?"
Mấy dải độn quang đáp xuống ngoài Trân Bảo các.
Mấy dải độn quang là tu sĩ Thiên Nhất môn, khí tức đều hùng hậu, tu vi Phân niệm cảnh lưỡng tam trọng trở lên, nhưng đáp xuống thi không xông vào mà tản ra như hộ vệ Trân Bảo các.
Tiếp đó, chỉ mấy tích tắc sau, uy áp hùng hậu từ trên không bao trùm cả Trân Bảo các.
Hoàng sắc quang hoa lóe lên, một lão giả râu tóc trắng xóa, diện mạo thanh thoát, mặt mũi lạnh tanh đi vào đại sảnh.
Bạch phát lão giả mặc kim sắc pháp y chứa đầy lưu diễm phù văn, linh quang lóe sáng, trên mình ánh lên hoàng sắc linh khí còn hơn cả linh quang của pháp y ngưng thành hình nhân sâm kỳ dị.
Linh khí hóa hình!
Bạch phát kim sam lão giả là một Kim đan kỳ đại tu sĩ, tu luyện mộc hệ công pháp không hề thấp cấp, không chỉ linh khí ngưng thành hình dạng đặc biệt mà mộc linh khí tức cũng cực kỳ nồng hậu.
"Dư Phong Bình, Đông Dao thắng địa các ngươi không phải nói chúng tan xương rồi hả? Sao còn xảy ra việc này!" Vào đại điện Trân Bảo các, bạch phát lão giả tỏ vẻ mắt cao quá trán, cao cao tại thượng, chỉ liếc bọn Cơ Nhã rồi coi như họ không tồn tại, tỏ vẻ không vui nhìn bạch sam trung niên tu sĩ.
"Sư tôn hao phí một món dị bảo, khiến truyền tống không gian trong truyền tống pháp trận tan vỡ mà các ngươi vẫn sống sót." Trung niên bạch sam tu sĩ với hành lễ bạch phát lão giả, cười lạnh: "Xem ra các ngươi đã gặp may, quay về định trả thù hả."
"Chúng không đáng lo nhưng việc này liên quan đến danh dự tông môn, nếu đồn ra, Thiên Nhất môn sẽ đối phó với việc Linh Nhạc thành giảm bớt cửa tiệm, giảm bớt số tu sĩ định cư, việc này thập phần nghiêm trọng." Bạch phát kim sam lão giả trong mắt lóe lên hàn quang, mặt mũi lạnh tanh nói.
"Thiên Sâm tiền bối nói đúng, may mà tiền bối xử lý kịp thời, chúng chưa kịp nói gì, chưa làm lớn chuyện lên." Trung niên bạch sam tu sĩ vội nói, "Hiện tại vãn bối thấy nên tra xem chúng định làm gì, còn đồng bọn không để làm rõ mọi việc."
"Còn nữa." Trung niên bạch sam tu sĩ đột nhiên nhớ ra: "Trong tay chúng có một viên Tuyệt diệt kim đan dùng kim đan của Kim đan tu sĩ luyện chế. Chúng chắc dựa vào bảo vật này nên mới dám sinh sự. Lúc đó đi với chúng còn một nam tu, vì y bắt thiếu chủ nên sư tôn vãn bối mới sử dụng dị bảo đó."
"Tuyệt diệt kim đan? Tu sĩ Phân niệm cảnh có pháp khí đó thì sao?"
Bạch phát kim sam Thiên Sâm chân nhân mặt mũi lạnh tanh hừ lạnh, không nhiều lời, thần thức uy áp ép tới bọn Cơ Nhã và Hàn Vi Vi.
"Ta và Dư chưởng quỹ bàn chuyện, các ngươi đã nghe rõ? Nam tu đó ở đâu?" Đồng thời, Thiên Sâm chân nhân cất giọng mang theo vô thượng uy áp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"À!" Theo Thiên Sâm chân nhân tưởng tượng, bị thần thức uy áp của lão dồn xuống, bọn Cơ Nhã sẽ nhanh chóng bị khống chế mới đúng nhưng lão ngẩn người vì Hàn Vi Vi và Chân Sùng Minh, Chu Tiếu Xuân đều run người nhưng Cơ Nhã bất động, ti không hề ảnh hưởng.
"Thiên Sâm chân nhân, chỉ bằng vào ông chưa có tư cách nói thế với ta." Cơ Nhã liếc Thiên Sâm chân nhân, cầm Tuyệt diệt kim đan lên nhạt giọng, "Còn y thì các vị không cần nóng lòng, y sắp đến gặp mặt các vị rồi."
...
"Không phải chứ?"
Bọn Thiên Sâm chân nhân không ngờ là Ngụy Tác đang đứng trước một truyền tống pháp trận, đang tròn mắt.
Gã ăn vận theo kiều hủ nho mạt rệp, trông không có gì đặc biệt, lại đang ở Thất Tinh thành.
Lúc đó, tu sĩ hơi cao cấp một chút trong thành tựa hồ cảm ứng được, ngẩng nhìn về sơn môn Đông Dao thắng địa.
Tầng không Đông Dao thắng địa vốn trong trẻo đột nhiên xuất hiện nhiều dải mây khiến bầu trời u ám hẳn.
"Oành!"
Một đạo lục sắc hà quang quang trụ, đột nhiên từ Đông Dao thắng địa bắn lên trời cao.
Mây trên không tụ lại thành hình nón, các loại thiên địa nguyên khí cuồn cuộn.
"Kết đan, có người kết đan thành công!"
"Đông Dao thắng địa có người kết đan thành công!"
"Kim đan đại tu sĩ, Đông Dao thắng địa lại thêm một Kim đan đại tu sĩ!"
"Khẳng định là Lý Thiệu Hoa trưởng lão của Đông Dao thắng địa, nghe nói y sắp xung kích kim đan, không ngờ là thật, y đã kết đan thành công!"
Đạo lục sắc hà quang quang trụ kinh nhân dấy lên, ả Thất Tinh thành đều phản ứng, tuyệt đại đa số tu sĩ biến sắc.
"Không ngờ vô tình lại thế." Ngụy Tác không ngờ lại gặp lúc Lý Thiệu Hoa đan thành công, bất quá gã còn cười hắc hắc, tựa hồ không lo lắng gì.