Gian điện vũ tổng cộng có ba tầng. Tầng này cũng như hai tầng trước, đều bọc Tinh thần bạch lạc kim, chỉ khác là chi chít mảnh thanh ngọc vỡ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Từ những mảnh ngọc vỡ khá lớn thì tầng thứ ba vốn đặt không ít đài sen bằng thanh ngọc nhưng giờ tất cả đã vỡ nát. Trên bức tường phía đông khảm một khối bạch sắc tinh thạch, có điều đã nứt nẻ như mạng nhện. Đặc biệt mỗi khi có ánh sáng chiếu vào, bạch sắc tinh thạch lại rực quang hoa, tựa hồ có vô số nhân ảnh vụn vỡ đang lưu động. Thứ thu hút ánh mắt Ngụy Tác là lổ thủng trên nóc, qua mức Tinh thần bạch lạc kim nứt ra thì cảm giác tạo cho gã là vật nặng gì đó từ trên rơi xuống, giáng vào tầng này. Chính dưới một lỗ thủng có một thi hài hình người. Là một tinh kim khôi lỗi đã nát vỡ. Tôn tinh kim khôi lỗi màu lam sáng, hình đạo tôn nhưng đầu đã vỡ tung, ngực cũng thủng một lỗ. Tuy đã cách biệt không biết bao nhiêu vạn năm, trên mình tinh kim khôi lỗi và nhiều chỗ bên trong đã phong hóa, nhưng bề ngoài vẫn mới mẻ, lấp lánh lam quang. Phù văn trên mình nó cực độ huyền ảo, các loại cơ quan, linh kiện phức tạp như sao trời. Tinh kim khôi lỗi này tay trống trơn, dù đã vỡ nát nhưng vẫn toát lên khí tức lãnh khốc. Ngụy Tác có trực giác nó lợi hại hơn tinh kim khôi lỗi ở Đạo Huyền điện không biết bao nhiêu lần. Tinh kim khôi lỗi đang đối diện một bộ khô lâu hình hài tu sĩ ở dưới tường. Khô lâu như bạch ngọc, không hề bị phong hóa, thậm chí còn ánh lên linh quang nhàn nhạt. Pháp y không hề phá tổn, màu xanh óng ả có thêu phù văn đỏ tươi. Xanh và đỏ là hai màu bắt mắt, cực kỳ xung khắc nhưng ở cùng trên một tấm pháp y tnày lại rất hòa quện, phát ra khí tức bá đạo. Không thể nhận ra pháp y làm bằng chất liệu gì nhưng linh quang chói mắt, cảm giác đầu tiên tạo cho người ta là phẩm giai cực cao. Khô lâu cơ hồ khảm lên tường, Tinh thần bạch lạc kim cũng lõm xuống, trước mặt là mấy mảnh tinh kim cổ đồng sắc, như một món pháp bảo đã vỡ. Đầu óc Ngụy Tác chợt hiện lên một cảnh. Một tu sĩ mặc thanh hồng lưỡng sắc pháp y, vào đây nhìn tứ bề. Đột nhiên, trên đỉnh tách ra, bảo lam sắc tinh kim khôi lỗi lao xuống. Một chiêu là tu sĩ đó đánh vỡ đầu, ngực thủng một lỗ tinh kim khôi lỗi bố trí tại nơi khác trong Thanh Thành khư nhưng không hiểu sao lại truy kích đến đây. Y cũng bị đòn của tinh kim khôi lỗi đánh vỡ pháp bảo, bị uy năng hất vào tường, trọng thương mà mất mạng. "Đây là?" Ngụy Tác quét thần thức vào, đột nhiên vung tay chụp, hút một mảnh ngọc xanh từ sau lưng tinh kim khôi lỗi ra. Vật này giống một viên kim đan, bền mặt tròn xoe có vô số đường gồ lên, phù văn huyền ảo, lớn hơn kim đan của Ngụy Tác hai vòng! Đặc biệt nhất, một đầu của viên đan châu lại cùng một tấm hắc sắc tam giác lệnh phù dung hợp lại, tựa hồ dung hòa làm một. Đan châu kỳ quái có màu đồng đỏ, hiện tại không hề có quang hoa, linh khí, nhưng vẫn toát lên khí tức kinh nhân. Mãnh thú tuy chết, dư uy vẫn còn. Cảm giác như đối diện với một thi thể yêu thú đẳng cấp kinh nhân đã chết. "Kim đan! Ngụy Tác, kim đan của Kim đan tu sĩ tu luyện bản mệnh pháp bảo!" Nhìn rõ vật trong tay gã, lục bào lão hít một hơi lạnh, kinh ngạc kêu lên, "Viễn cổ tu sĩ, không có công pháp phối hợp với kim đan tu luyện bản mệnh pháp bảo, Ngụy Tác, người này không phải là viễn cổ tu sĩ cùng thời với Thanh Thành khư mà là Kim đan kỳ đại tu sĩ vào tìm bảo vật!" "Kim đan tinh hoa, vạn năm là sẽ tiêu tan, viên kim đan này đã koo còn linh khí, chỉ như phàm thiết, nguyên khí đã tan hết rồi, ít nhất cũng là của tu sĩ hai vạn năm trước!" "Ngụy Tác, mau xem tu sĩ này có thứ gì không, tu sĩ này có thể đã trải qua thời đại của ta, là đại tu sĩ mà ta biết!" "Tu sĩ ở thời của ngươi?" Ngụy Tác máy động, thân ảnh loáng lên, lướt đến cạnh bạch ngọc hài cốt. Hài cốt này cao lớn, rõ ràng là nam tu. Tìm kiếm pháp y của hài cốt xong, nhìn rõ phù văn trên áo thì lục bào lão đầu lại kinh hô, "Nghiệp hỏa hồng liên pháp y! Càn La chân nhân! Ngụy Tác, y là một trong thập đại thiên tài tu sĩ của tu đạo giới hai vạn năm nghìn năm trước! Mới hơn năm mươi tuổi đã đạt tu vi Kim đan tứ trọng! Kim đan tu sĩ năm xưa chết trong tay y không ít. Sau này y biến mất, không nghe nói bị ai giết, không ngờ lại mất mạng ở đây!" "Tu sĩ Kim đan tứ trọng? Chả trách kim đan to thế này." Ngụy Tác dồn chân nguyên hút hài cốt khỏi bức tường. "Xoạt", hài cốt y nguyên, nhưng kéo ra thì tan nát. Hóa ra mảng tường va với lưng đã tan nát. Ngụy Tác không nén được ngoái nhìn bảo lam sắc tinh kim khôi lỗi. Tu sĩ Kim đan tứ trọng, tu luyện bản mệnh pháp bảo, kim đan cũng tế xuất, thực lực như thế mà cũng mất mạng ở đây. Không cần nghĩ cũng biết thực lực bảo lam sắc tinh kim khôi lỗi cỡ nào. "Nghiệp hỏa hồng liên pháp y?" Mở pháp y ra, Ngụy Tác thấy màu xanh hình thành tàng vạt lá sen xanh, còn màu đỏ là phù văn, tụ thành từng đóa sen hồng, toát lên khí tức thiêu đốt trời xanh. Pháp y không hề có nạp bảo nang. Mở pháp y ra, Ngụy Tác lại chụp được một vật. Ngụy Tác cầm một chiếc nhẫn vàng sậm, có vô số phù văn nhỏ xíu, chính giữa khảm một khối kim hoàng sắc tinh thạch. "Nạp vật cổ giới! Ngụy Tác, là nạp vật cổ giới từ thượng cổ lưu truyền lại! Nạp vật cổ giới có không gian hơn nhiều cao giai nạp bảo nang, sau này ngươi không cần mang theo ngần ấy nạp bảo nang nữa." Nhìn cái nhẫn trong tay Ngụy Tác, lục bào lão kêu lên kinh hỉ. "Nghiệp hỏa hồng liên pháp y, phẩm giai gì?" So với lục bào lão đầu, Ngụy Tác tuy sáng mắt, nhưng lãnh tĩnh hơn, không hỏi về nạp vật cổ giới mà về pháp y. Hiện tại pháp y luyện chế từ da Hỗn nguyên ngân oa đã tổn hủy, pháp y này mà hơn đạo giai thượng phẩm thì quá hữu dụng. "Nghiệp hỏa hồng liên pháp y, pháp y phòng ngự huyền giai!" Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác, kích động vô cùng, "Đây là huyền giai hạ phẩm pháp bảo!" "Huyền giai pháp bảo?" Ngụy Tác run lên, tỏ rõ thần sắc chấn kinh. Tuy đoán được pháp y phẩm giai bất phàm, nhưng gã không ngờ lại là huyền giai pháp bảo! Gã chưa có pháp bảo ở cấp này, chỉ có bán huyền giai pháp bảo! Hiện tại gã đã có một món huyền bảo chân chính! Tu sĩ Kim đan lưỡng trọng có kim đan to như gã mà thi triển thiên cấp trung giai thuật pháp, uy lực không kém gì bán huyền giai. Tu luyện thiên cấp công pháp, tu vi đạt tới Kim đan tam trọng đại tu sĩ, thi triển thiên cấp thuật pháp, uy lực cũng vị tất cao hơn huyền giai. Tức là chỉ bằng uy năng pháp y này, Ngụy Tác có thể chống nổi một đòn của đại tu sĩ tu vi Kim đan tam trọng trở lên. "Ngụy Tác, mau xem kìa, trong nạp vật cổ giới của Càn La chân nhân còn bảo bối gì. Từ thời của ta, y đã nổi danh lạt thủ..." Lục bào lão đầu tỏ vẻ nóng lòng, cấp thiết bảo Ngụy Tác: "Nạp vật cổ giới là cổ bảo sử dụng đan giản nhất, dồn chân nguyên vào, bằng thần thức cũng lấy được." "Chỉ sử dụng được như nạp bảo nang?" Ngụy Tác không do dự, dồn chân nguyên vào nạp vật cổ giới. "A!" Lục bào lão đầu và Dương chi điểu kinh hô, hơn mười vật như dòng suối từ hoàng sắc quang hoa của nạp vật cổ giới phun ra. Trong hơn mười món có năm, sáu pháp bảo. Nhưng trong số này, trừ một hắc sắc tiểu nhân trông có vẻ là cổ bảo nguyên lành thì còn lại đều là tinh kim pháp bảo, toàn bộ đều phá tổn. Ngay cả đan bình lấy ra cùng pháp bảo đều trống trơn. Cảm giác là Càn La chân nhân vào đây thì đã trải qua mấy trận sinh tử kịch chiến, không chỉ pháp bảo phá tổn, đan dược cũng hao hết. Ngụy Tác lại nhìn lên hai tấm thanh sắc ngọc phù. Trong nạp vật cổ giới của Càn La chân nhân lại rất ít đồ, rất có thể những thứ khác đều được để ở động phủ, chỉ mang theo những thứ hay dùng. Hiện tại trừ hắc sắc cổ bảo hình người nhỏ xíu lấy được ở Thanh Thành khư thì những thứ có giá trị chỉ là hai tấm ký sự phù này.