Tán Tu Chi Vương

Chương 529: Muốn lấy mạng của ngươi



"Tại hạ không đồng ý lắm với phương pháp giải quyết này." Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh liếc Bàn Long chân nhân, "Trường sinh bi vốn là vật của bọn tại hạ, dù các vị không cho biết khe nứt không gian ở đâu, bọn tại hạ cứ từ từ tìm thì cũng ra. Hiện vật ở trong tay mình mà bảo phải bỏ lại một đồng bạn để ra thì tại hạ không làm được. Bạch đạo hữu không phải người của Chân Võ, chi bằng tại hạ và Thanh Bình đạo hữu đưa các hạ ra, để Bạch đạo hữu lại."
Ngụy Tác nói thế, Thanh Bình tỏ vẻ cảm kích.
Nàng ta hiểu rõ nếu Ngụy Tác cùng Bàn Long chân nhân, Bảo Phiến chân nhân Bạch Kiếm Không liên thủ đối phó thì mình không có cả cơ hội hủy hoại trường sinh bi hòng ngọc thạch câu phần.
"Tại hạ không chắc mình ép được Bạch đạo hữu ở lại mà không phải trả giá." Ngụy Tác nói vậy, Bàn Long chân nhân mỉm cười, "Nếu tại hạ và Bạch đạo hữu đấu với Ngụy đạo hữu và Thanh Bình đạo hữu, dù không dễ đối phó được Ngụy đạo hữu, nhưng cơ hội giết Thanh Bình đạo hữu chắc không nhỏ đâu nhỉ?"
"Hai vị cứ thử xem." Ngụy Tác không nhướng mí mắt lên.
"Tại hạ không muốn làm găng, chi bằng tìm cách chiết trung." Bàn Long chân nhân hơi trầm ngâm, "Nếu các hạ đáp ứng điều kiện, ba chúng ta rời đi, mỗ sẽ cho các hạ thêm lợi ích. Chân Võ không thiếu gì đan dược địa giai trở lên."
Thoáng ngừng lại, Bàn Long chân nhân nói với Ngụy Tác, "Nếu đạo hữu không tin tại hạ, tại hạ sẽ thề."
"Đan dược đạo giai trở lên?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, có vẻ đọng lòng.
Thanh Bình lại nhợt nhạt mặt mày.
"Với thân phận tại Chân Võ của tại hạ, hai ba viên đan dược đạo giai trở lên, không thành vấn đề." Bàn Long chân nhân liếc Ngụy Tác, "Ngụy đạo hữu còn điều kiện gì thì cứ nêu ra, được thì tại hạ sẽ đáp ứng."
"Nghe nói Bạch đạo hữu có một thứ mà tại hạ cần." Ngụy Tác bình tĩnh như thường liếc Bạch Kiếm Không, "Có việc mà tại hạ muốn nói riêng với Bạch đạo hữu."
"Hả?" Ngụy Tác nói vậy, Bàn Long chân nhân và Bạch Kiếm Không đều ngạc nhiên.
"Ngụy đạo hữu!"
Thanh Bình biến sắc, thân ảnh lướt sang, ấn tay lên nạp bảo nang thượng, định ra đòn.
"Bàn Long chân nhân, phiền các hạ trông chừng Thanh Bình đạo hữu, có gì thì phiền các hạ xuất thủ." Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh, không nhìn Thanh Bình, "Tại hạ có mấy câu nói riêng với Bạch đạo hữu."
"Tất nhiên không vấn đề gì." Thần sắc âm lãnh đắc ý lóe lên trong mắt Bàn Long chân nhân.
Thân ảnh Bạch Kiếm Không loáng lên, đến gần hơn mười trượng, tỏ vẻ kinh ngạc, "Không biết Ngụy đạo cần vật gì của tại hạ?"
"Cần mạng... ngươi!" Ngụy Tác nhìn Bạch Kiếm Không, thần sắc không hề biến hóa.
"Gì hả!" Bạch Kiếm Không ngẩn ra, Ngụy Tác chưa dứt lời thì cảm giác cực kỳ nguy hiểm đã dâng lên trong lòng lão.
"Chát!"
Nhưng lão chưa kịp làm gì thì một đạo ám kim sắc kiếm khí dài mấy trăm trượng, rộng mấy trượng đã chém tới!
"Ngụy Tác, ngươi!" Bàn Long chân nhân không ngờ, thân ngoại linh khí nổ tung.
"Tốc độ thi pháp nhanh quá!"
Bạch Kiếm Không không lên tiếng nổi, đầu tóc dựng lên!
Lão phản ứng không chậm nhưng đạo thuật pháp của Ngụy Tác xung kích đến mà lão vẫn chưa kịp phát ra một đạo thuật pháp nào!
Tốc độ thi pháp của Ngụy Tác cao hơn hẳn y.
"Oành!"
Bạch Kiếm Không há miệng, vạn đạo bạch sắc hà quang bay lên.
Một viên bạch sắc kim đan cỡ một quả rưỡi trứng ngỗng dấy lên trong hà quang.
Tích tắc điện quang hỏa thạch đó, bạch sắc kim đan hà quang ngưng thành hình bạch sắc thiên sư.
"Chát!" Bạch sắc thiên sư và ám kim sắc kiếm quang va nhau, cùng vỡ tan.
Đồng thời, tử sắc hà quang càng chói lòa từ mi tâm Ngụy Tác bay lên.
"Oành!"
Tử sắc kim đan như trái dưa từ tử sắc hà quang bay lên.
"Lớn thế hả?!"
Đừng nói Bạch Kiếm Không và Bàn Long chân nhân kinh hãi, ngay cả Thanh Bình cũng rung động, há miệng kinh hãi.
Tử sắc viễn cổ thiên long cưỡi sóng, hình thành trong tích tắc, ép xuống Bạch Kiếm Không vừa chặn một đòn của Ngụy Tác.
"Bản mệnh pháp bảo! Ngươi đã tu luyện bản mệnh pháp bảo!"
"Ngươi dám lừa gạt ta, rồi đột nhiên đánh lén, muốn chết hả!"
Bàn Long chân nhân đã kịp phản ứng, hai tay phát ra hoàng sắc cương khí vô cùng vô tận trút xuống, hình thành một chiếc đàn tỳ bà kích cỡ ngang với tử sắc viễn cổ thiên long của Ngụy Tác!
Hoàng sắc tỳ bà do Bàn Long chân nhân dùng thuật pháp ngưng thành, trấn áp lên tử sắc viễn cổ thiên long do kim đan hà quang ngưng thành, thế mà lại chấn tan được.
Ngụy Tác đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng, uy năng kim đan hà quang ngưng hình đạt tới huyền giai hạ phẩm, ngang với hai bán huyền giai pháp bảo! Trường hà thao thiên quyển đã luyện hóa thành bản mệnh pháp bảo thì tử sắc viễn cổ thiên long cưỡi sóng còn có uy năng cao hơn huyền giai hạ phẩm hai thành.
Uy năng như thế cũng bị một đạo thuật pháp của Bàn Long chân nhân đánh tan, chứng tỏ thuật pháp của lão là thiên cấp đỉnh giai thuật pháp!
Đoạn hoàng sắc tỳ bà của Bàn Long chân nhân chưa hết đà, ép xuống kim đan của Ngụy Tác.
Ngụy Tác tỏ vẻ chấn kinh.
Thiên long quần tinh tôi thể thuật của gã cũng là thiên cấp đỉnh giai thuật pháp, nhưng chuyên môn luyện thể, bồi dưỡng căn cơ. Hiện tại, gã đã tận mắt thấy uy lực của thuật pháp công kích thiên cấp đỉnh giai.
Vù!
Nhưng gã không hề ngừng xuất thủ, cơ hồ cùng lúc tử sắc viễn cổ thiên long bị chấn tan thì một dải hắc quang từ tay bay ra, bắn một đạo huyết quang vào Bạch Kiếm Không.
"Thái nhất phân quang kính!"
"Sao lại thế được!"
Đạo huyết quang bắn tới Bạch Kiếm Không, trước mặt lão xuất hiện một chiếc gương hình vỏ con trai trong suốt. Nhưng Bạch Kiếm Không kinh hãi vô cùng vì tấm gương bị huyết quang đánh vỡ tan ngay!
Không kịp thừa lời, Bạch Kiếm Không chỉ kịp trầm kim đan xuống chặn đạo huyết quang.
"Chát!" Kim đan của Bạch Kiếm Không va ngược vào mình lão, máu phun ào ào.
"Ngươi!"
Bàn Long chân nhân kinh nộ dị thường lách đi, chặn trước mặt Bạch Kiếm Không.
Đồng thời, bạch quang lóe lên, thân ảnh Ngụy Tác xuất hiện cạnh Thanh Bình.
"Bàn Long chân nhân, hiện tại chúng ta bàn lại điều kiện chứ nhỉ?" Xuất hiện cạnh Thanh Bình, Ngụy Tác không động thủ, nhạt nhẽo bảo Bàn Long chân nhân, "Hiện tại thực lực của Bạch đạo hữu chắc không bằng Thanh Bình đạo hữu, ba chúng ta đi ra là lựa chọn hay nhất."
Bàn Long chân nhân biến sắc mấy lần.
"Phù!"
Bạch Kiếm Không giận quá, há miệng phun ra một ngụm máu.
"À!"
Ngụy Tác và Bàn Long chân nhân, Thanh Bình cũng biến sắc.
Ở chân trời xuất hiện một đạo hắc sắc độn quang.
"Ha ha ha ha!"
Chỉ mấy chục tích tắc sau, Bàn Long chân nhân vốn nhăn nhó chợt ngửa mặt điên cuồng bật cười.
"Bàn Long đạo hữu?!"
Trên đạo hắc quang vang lên tiếng hú kinh hỉ của Cổ Ngạc động chủ!
Cổ Ngạc động chủ tuy cũng bị cuốn vào đây nhưng thất tán với Bàn Long chân nhân, giờ vì nghe thấy tiếng đấu pháp mà mò đến.
"Ngụy Tác, y lộ mặt rồi, tên mới đến có tu vi còn trên Bạch Kiếm Không, xem ra không hay rồi..." Lục bào lão đầu hít hơi lạnh trong tai Ngụy Tác.
Ngụy Tác nhăn nhó hẳn.
Từ đầu gã đã không tin Bàn Long chân nhân vô tình xuất hiện tại Thanh Thành khư rồi bị cuốn vào.
Lúc Huyền Vũ chân nhân tại Hoàng Đạo thành có đi cùng Chân Võ thiếu chủ Hứa Thiên Ảo. Bàn Long chân nhân xuất hiện, gã nghĩ ngay tới Thất khiếu tiên đan.
Gã giả bộ chấp nhận đề nghị, sự thực thì đã ngầm trao đổi với Thanh Bình sẽ đánh lén Bạch Kiếm Không, chứ không phải thật lòng muốn cùng Bàn Long chân nhân, Thanh Bình rời khỏi đây. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bàn Long chân nhân tạo cho gã cảm giác là có ý xấu, trừ được Bạch Kiếm Không rồi cùng Thanh Bình đối phó lão thì càng chắc.
Ban nãy động thủ, Bàn Long chân nhân tức giận mà gọi ra tên, gã nhớ rõ chỉ nói là họ Ngụy chứ không bảo tên là Ngụy Tác đích, Thanh Bình cũng chỉ gọi gã là Ngụy đạo hữu, căn bản không nhắc đến tên.
Bàn Long chân nhân gọi ra tên gã, xem ra cũng hiểu rõ gã, rõ ràng có ý đồ riêng.
Vốn gã định sẽ đấu một trận với lão.
Cổ Ngạc động chủ đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn nằm ngoài tính toán.
Ban nãy vì muốn hạ gục Bạch Kiếm Không nên gã không chỉ trực tiếp tế xuất kim đan, ngay cả Thực huyết pháp đao cũng sử dụng, nhưng đột nhiên mọc ra một tu sĩ có tu vi hơn cả Bạch Kiếm Không thì tình hình quá tệ!