Tán Tu Chi Vương

Chương 637: Thiên lôi kiêu, Kim xác trùng



Cùng lúc, nhiều tu sĩ đang ở mấy chục dặm ngoài thành đều kích phát hỏa hệ thuật pháp vào hố sâu, tức thì hỏa trụ xung thiên bốc lên bốn, năm mươi trượng. Trừ một vài khu vực bố trí cấm chế thì những nơi khác cứ vài trượng lại có hỏa trụ, cơ hồ bên ngoài Bắc Linh thành là biển lửa.
Trừ một phần vẫn ở dung luyện tinh kim, luyện chế pháp khí, mọi tu sĩ khác đều lên bức tường mới dựng.
"Hừ!" Lục bào lão đầu không nói gì mà chỉ hầm hừ.
Lão và Ngụy Tác hiểu rõ trong thú triều, ít nhất một nửa yêu thú không biết phi độn. Nếu bị yêu thú này đột nhập vào thành hỗn chiến cùng tu sĩ thì cục diện rất khó khống. Còn dựa và tường thành và cấm chế phòng ngự, chặn yêu thú dưới đất lại thì tuy trên không dày đặc yêu thú nhưng cũng bớt đi một mối uy hiếp.
Thành trì đối diện thú triều thì trên trời dưới đất và dưới lòng đất, có ba nhánh yêu thú tấn công, đại quy mô tràn tới, thành trì sẽ thủng như tổ ong.
Bắc Linh thành vốn có ưu thế đặc biệt, dưới đất cực kỳ rắn, khó lòng thổ độn qua được nham thạch nên chỉ cần chặn đàn yêu thú dưới đất thì áp lực nhẹ hẳn. Lục bào lão đầu chỉ hầm hừ vì cho rằng tình hình này, không có yêu thú quá mạnh đến thì Bắc Linh thành kiên trì nửa canh giờ không thành vấn đề.
"Hàn huynh, là Thiên lôi kiêu và Kim xác trùng, ít nhất hơn vạn con!" Giọng nói hùng hồn cất lên.
"Thiên lôi kiêu, Kim xác trùng?" Ngụy Tác và Lý Hàn Lâm lướt đến sau Hàn Thiên Mặc, mắt gã ánh lên.
Thiên lôi kiêu là tứ cấp cao giai lôi hệ yêu thú, độn tốc trên không trung cực nhanh, thần thức tu sĩ Chu thiên cảnh trở xuống khó nắm bắt.
Kim xác trùng có ngoại hình như Xích giáp trùng, không biết thi triển thuật pháp, chuyên xáp lá cà nhưng giáp xác kim quang còn cứng hơn nhiều Xích giáp trùng, là tứ cấp cao giai yêu thú.
Hai loại yêu thú này đối với bọn Ngụy Tác không là gì nhưng Bắc Linh thành và thành trì khác đều có đến tám phần mười là tu sĩ Phân niệm cảnh trở xuống, nghe nói số lượng yêu thú này hơn vạn con thì nhợt nhạt mặt mày, chân tay run rẩy, không cầm vững cả pháp khí.
"Kim xác trùng không to, bố trí hỏa trụ ờ ngoài cũng không ngăn được. Lý đạo hữu, truyền lệnh cho các tu sĩ thi phóng băng hệ thuật pháp, những tu sĩ khác đừng vọng động!"
"Các vị tiền bối, tuyệt đại đa số tu sĩ trong thành chưa từng trải qua thú triều, hiện tại mới là bắt đầu của thú triều đại quy mô, nhân tâm dao động, chiến lực sẽ đại giảm, mong chư vị tiền bối thi triển thần thông, nâng cao sĩ khí!"
Hàn Thiên Mặc càng bình tĩnh, nói với Lý Hàn Lâm và bọn Ngụy Tác. Thú triều liên tục hai lần hủy sạch gia môn, sư môn, đối với y thì thú triều là địch nhân lớn nhất.
Trong bọn Ngụy Tác, trừ Kỳ Long Sơn và Thanh Bình vẫn kích phát thổ hệ pháp phù, giúp xây tường thàn thì còn lại đều bất động. Họ hiểu khi có hơn vạn yêu thú tập kích, nhất thời không thể giết sạch, không giết hết hơn vạn con Thiên lôi kiêu và Kim xác trùng trở lên thì yêu thú khác sẽ có đủ thời gian tràn đến ngoài Bắc Linh thành.
Khi có đàn yêu thú đại quy mô tràn tới, mới là thú triều chân chính. Quanh Bắc Linh thành sẽ tụ tập càng lúc càng nhiều yêu thú. Xông ra giết yêu thú, chi bằng ở lại bố trí, tốc độ giết yêu thú còn nhanh hơn.
Ngụy Tác thấy Hàn Thiên Mặc ra mệnh lệnh xong, hơn trăm tu sĩ được Lý Hàn Lâm chỉ huy, thi triển các loại băng hệ thuật pháp và pháp phù. Đủ loại băng lăng, băng sương, băng trụ, băng phiến rải xuống, bức tường xây bằng thổ hệ thuật pháp và tinh kim lỏng được bao một lớp băng dày, đến gần trong vòng trăm trượng là một thảm băng, mặt đất cũng chi chít mũi băng.
Bố trí kiểu này khiến yêu thú đến gần thành sẽ hành động bất tiện, khó leo lên.
Ngụy Tác nhìn thấy băng hệ pháp phù hiện tại kích phát đều là pháp phù hạn chế và uy lực sát thương kém. Hàn Thiên Mặc đã tính đến việc chống lại thú triều lâu dài, được Vạn Linh tông phối hợp mà sử dụng tiết kiệm.
"Được, chúng ta hiệp trợ Lý đạo hữu, bọc băng cho tường thành." Mắt Ngụy Tác ánh lên, bảo bọn Cơ Nhã và Hàn Vi Vi.
Cơ Nhã gật đầu, không nhiều lời, bạch sắc băng long mười mấy trượng đột nhiên ngưng thành.
Bạch sắc băng long nổ tung trên tường thành, băng hàn nguyên khí tràn lên, một đoạn tường dài mười mấy trượng kết thành một lớp băng dày.
"Kim đơn tu sĩ! Nàng ta cũng là một Kim đơn đại tu sĩ!" Hàn Thiên Mặc tõ rõ thần sắc chấn kinh.
Uy năng băng long cùng đạo thuật pháp Cơ Nhã thi phóng và linh khí dao động, khiến y nhận ra nàng là một Kim đơn kỳ đại tu sĩ.
"Kim đơn kỳ đại tu sĩ! Kim đơn kỳ đại tu sĩ!"
Cơ Nhã dùng Băng Ly chân quyết hóa ra bạch sắc băng long cực lớn, cơ hồ thu hút ánh mắt của mọi tu sĩ trên tường thành, những tu sĩ đang thi pháp và kích phát băng hệ pháp phù phải mấy lần mới khiến vài trượng đóng băng, còn nàng chỉ một đạo thuật pháp là băng phong được mười mấy trượng, uy năng này khiến nhiều tu sĩ nhận ra mà kêu lên.
"Kim đơn đại tu sĩ, có Kim đơn đại tu sĩ tọa trấn!"
Nhiều tu sĩ phía sau cũng kêu lên. Bắc Linh thành dâng tràn sĩ khí. Trong tình hình này, một thành trì có Kim đơn tu sĩ tọa trấn hay không rất khác nhau.
Vù!
Vù!
Trong tiếng kinh hô và hoan hô, Cơ Nhã không ngừng thi triển Băng Ly chân quyết, bạch sắc băng long không ngừng xuất hiện trên không trung. Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh cũng dùng Băng Ly chân quyết. Chỉ là bạch sắc băng long của hai người nhỏ hơn của Cơ Nhã một phần ba.
"Oành!"
Đột nhiên, cả Bắc Linh thành vang lên tiếng kinh hô thanh và hoan hô vang trời.
Cơ Nhã lại phát ra bạch sắc băng long, còn lớn hơn con trước, uy thế phi phàm!
Hàn Thiên Mặc tỏ vẻ không dám tin, ngoái lại nhìn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Bạch sắc băng long này do Thủy Linh Nhi kích phát. Trong thời gian vừa qua, Ngụy Tác đã truyền Băng Ly chân quyết cho nàng, với thiên tư thập phần kinh nhân thì lĩnh ngộ không khó. Ngụy Tác cũng phát ra bạch sắc băng long.
Bọn Ngụy Tác trở nên thần bí cực độ trong mắt y!
Ba Kim đơn đại tu sĩ! Hiện tại bọn Ngụy Tác đã hiển lộ ba Kim đơn đại tu sĩ!
Kích phát thuật pháp thì Ngụy Tác tu vi thấp nhất, chỉ Chu thiên cảnh nhất trọng nhưng trong cả toán thì gã lại đứng đầu.
Ngụy Tác không chỉ khiến y chấn kinh như thế.
Không ngừng kích phát bạch sắc băng long, Ngụy Tác lấy từ nạp bảo thủ trạc ra mấy băng hệ pháp bảo, đưa cho Thủy Linh Nhi cùng bọn Cơ Nhã.
Từng món băng hệ pháp bảo kiểu ngọc bội, băng bàn, hồ lô được bị kích phát, băng hàn nguyên khí nhưng thành từng băng trụ sững sững.
"Đến rồi!"
Thoáng sau, bức tường bên ngoài vừa khép lại, còn một phần ba bức tường chưa được phủ băng, hơn nghìn đạo độn quang từ thông đạo chưa đốt thành hỏa trụ xung thiên bắn về, sau lưng họ, thinh không đã vàng rực.
Thinh không có vô số quang điểm bắn tới, mặt đất như có vạn con ngựa tung vó, trong lớp bụi cuồn cuộn có vô số kim quang lấp lánh.
Mười mấy tích tắc mà có quá nửa tu sĩ phi độn về bức tường ngoài Bắc Linh thành, đàn yêu thú đã hiện rõ.
Thiên lôi kiêu không khác gì phổ thông cự ưng, nhưng lôi quang liễu nhiễu, cơ hồ do thiểm điện ngưng thành, Kim xác trùng trông như một viên vàng, không thấy cả đầu và mắt, nhưng tám cái chân như liêm đao di động với tần suất phi thường kinh nhân, thậm chí dấy lên tàn ảnh.
Những tu sĩ còn lại tiếp tục rút về Bắc Linh thành, mười mấy tu sĩ dừng lại cuối cùng, kích phát hỏa hệ thuật pháp và pháp phù, đốt cháy hố đựng dầu đỏ tía tạo thành hỏa trụ.