"Tụ tập tại U Minh thành?" Ngụy Tác quét thần thức, lấy cả nạp bảo nang của Đông Hoang tông tông chủ, nhét vào ngực, "Tụ tập ở đó làm gì?" Đông Hoang tông tông chủ hơi trấn định tâm thần, méo xệch mặt mày hỏi: "Nếu ta khai hết, các hạ có nâng cao quý thủ, không tiêu diệt Đông Hoang tông chăng?" "Chỉ cần ngươi không nói dối, ngon ngoãn nghe lệnh thì khi ta đi, sẽ chừa đường sống cho các ngươi." Ngụy Tác gật đầu, mặt mũi lạnh tanh nói. "Được, cho các hạ biết." Đông Hoang tông tông chủ nghiến răng: "U Minh thành đã hủy tại thú triều, tu sĩ U Minh cung trừ số ít đào thoát, còn lại đều chết, sơn môn đã tan nát, có một bí địa do đại năng U Minh cung bố trí cấm chế phòng hộ kinh nhân. Chắc đó là chỗ U Minh cung chứa chí cao điển tịch Liệt khuyết tàn nguyệt, một trong thượng cổ thập đại công phạt chi pháp." "Liệt khuyết tàn nguyệt, Huyền Phong môn quả nhiên thèm muốn môn thiên cấp đỉnh giai công kích chi pháp này." Ngụy Tác giật giật chân mày. "Các đại nhân vật Huyền Phong môn định phá cấm chế bí địa để lấy Liệt khuyết tàn nguyệt. Nhưng U Minh cung bí địa không thể phá, trừ tu sĩ biết cách ra vào mới vào được. Huyền Phong môn tuy có nhiều đại năng tụ tập ở bí địa, nhất tề tham ngộ mấy ngày mà không tìm ra ảo diệu." Đông Hoang tông tông chủ nói tiếp, "các đại nhân vật Huyền Phong môn cho rằng công pháp này trong tay Lý Tả Ý nên họ định tìm cách tìm ra y rồi bức y đến bí địa." "Ép Lý Tả Ý đến bí địa? Vì sao?" Mắt Ngụy Tác lóe lên. "Vì họ đã phát hiện Lý Tả Ý thật sự thần trí hỗn loạn, điên thật rồi, dù bắt sống rồi dùng sưu thần thuật pháp cũng chưa chắc lấy được môn thuật pháp đó." Đông Hoang tông tông bảo Ngụy Tác: "Lý Tả Ý điên rồi, khi đối địch thì mặc kệ tự thân tổn hao, giết thì có thể chứ bắt sống rất khó. Họ định bức Lý Tả Ý đến bí địa vì y đã từng vào, biết cách ra vào nơi này. Lý Tả Ý từ bé đã tu luyện ở U Minh cung, đến nơi này rồi thì khi hết đường, chưa biết chừng sẽ mở ra trốn vào. Các đại nhân vật Huyền Phong môn sẽ vào theo lấy môn thuật pháp công kích khoáng thế này." "Bức thỏ huynh đệ đến đó xem thỏ có vào hang không, tu sĩ Huyền Phong môn được lắm." Lục bào lão đầu kêu lên trong tai Ngụy Tác, "Thỏ huynh đệ sẽ bị bao vây tứ bề, khó mà thoát được." "Họ đã tìm ra tung tích Lý Tả Ý?" Ngụy Tác sầm mặt hỏi. "Chắc chưa, nếu phát hiện tung tích Lý Tả Ý thì đã phái người đến Đông Hoang tông lấy loại quả này. Họ định bức Lý Tả Ý đến bí địa, nếu y không mở được thì họ sẽ dùng dị quả này bắt y, xem có cách nào lấy được môn thuật pháp đó không." Đông Hoang tông tông chủ nói. "Huyền Phong môn để lấy được môn thiên cấp đỉnh giai công phạt chi pháp này mà không từ thủ đoạn, tìm cách bắt sống y, tiểu tử, tính mệnh vị thỏ huynh đệ không sao hết." Lục bào lão đầu nói. "Tức là phát hiện tung tích Lý Tả Ý thì người Huyền Phong môn sẽ đến đây?" Ngụy Tác liếc Đông Hoang tông tông chủ, "Huyền Phong môn có bao nhiêu Kim đơn tu sĩ tại U Minh thành?" "Tại hạ chỉ biết Lâm Thái Hư và mấy thái thượng trưởng lão Huyền Phong môn đều có mặt, cộng thêm một số chân truyền đệ tử và phổ thông trưởng lão, số lượng Kim đơn đại tu sĩ chắc không dưới mười người." Nếu bình thường Ngụy Tác hỏi thế, Đông Hoang tông tông chủ khẳng định cho rằng đầu óc gã có vấn đề, nhưng thấy thần thông của gã thì y biết mấy lão quái vật Huyền Phong môn chưa chắc là đối thủ. "Y định đấu với cả Huyền Phong môn?" Nhớ ra Ngụy Tác lúc vào sơn môn đã định tìm người Huyền Phong môn, Đông Hoang tông tông chủ vẫn không hiểu nổi. Y cho rằng, một tán tu dù thần thông kinh nhân hơn cũng không thể so với tông môn có Thần huyền cảnh đại tu sĩ. "Huyền Phong môn tông chủ không đến hả?" Ngụy Tác nhìn vào mắt Đông Hoang tông tông chủ xem y có nói dối không. "Huyền Phong môn tông chủ sao lại tự thân đến." Đông Hoang tông tông chủ nhìn Ngụy Tác, càng lúc càng chấn kinh, gã tựa hồ định đấu với cả Huyền Phong môn. "Chân Võ tông có tu sĩ gần U Minh thành không?" Ngụy Tác bình tĩnh như thường, hỏi tiếp. Qua phản ứng của tu sĩ Đông Hoang tông thì tin, Hứa Thiên Ảo mất mạng chưa truyền đi. "Việc này rất bí mật, chỉ có Huyền Phong môn và vài người của Đông Hoang tông biết. Chắc không có tu sĩ Chân Võ gần U Minh thành." "Thú triều hiện thế nào rồi?" "Hiện tại cả Thiên Huyền đại lục bắc bộ đã bị yêu thú chiếm cứ. Mấy thú triều đại quy mô đang kịch chiến ở các tòa thành giữa bắc bộ và trung bộ. Tu sĩ đang kém thế, bất quá càng ngày càng nhiều tu sĩ đến, trong vài ngày thì tu sĩ sẽ chiếm cứ thượng phong. Nhưng vết nứt Thiên khung chưa được phong bế, tu sĩ muốn khống chế Thiên Huyền đại lục bắc bộ, phải vài năm cũng nên. Thiên Huyền đại lục bắc bộ còn những khu vực đã bị yêu thú bát cấp trở lên chiếm cứ." "Nghe nói Thần huyền cảnh tu sĩ và mấy đỉnh cấp đại nhân vật của Bắc Minh tông không hiện thân trong thú triều? Hiện tại sơn môn Bắc Minh tông thế nào?" "Đúng thế, Bắc Minh tông phát hiện không thể chống nổi thú triều thì rút đi rất nhanh, bỏ cả những tông môn phụ thuộc, chỉ kích phát cấm chế bảo vệ đại bộ phận sơn môn, phầm lớn chìm xuống địa để hỏa mạch." Đông Hoang tông tông chủ gật đầu: "Nên nhiều người cho rằng, Bắc Minh tông tông chủ và mấy đại tu sĩ đã mất mạng trước đó." "Dẫn ta đến các kho Đông Hoang tông chứa thạch, pháp khí, và bảo vật, cả chỗ tàng kinh nữa." Ngụy Tác hơi trầm ngâm, hạ lệnh cho Đông Hoang tông tông chủ. Đông Hoang tông tông chủ run lên, biết Ngụy Tác hỏi những nơi đó là muốn cướp bóc Đông Hoang tông, nhưng tu vi Kim đơn lưỡng trọng của y khó chống nổi nguyên khí dị quả, thể nội chân nguyên cơ hồ tiêu hao hết, kim đơn uy năng cũng tổn hao gần hết vẫn chưa khống chế được toàn bộ, một phần nguyên khí được trấn áp vào lòng tay trái, trong khi Ngụy Tác hỏi thì gã đã cắt huyết nhục ở đó mới tránh được cảnh toàn thân mộc hóa, nên giờ chỉ biết chấp nhận kết quả. Run lên, mặt mày nhợt nhạt nhưng Đông Hoang tông tông chủ không dám nói gì, mặc nhiên đứng dậy, đi trước dẫn đường. "Huyền cấp trung giai, pháp bảo này tuy không bằng Phá diệt thần thương của Lâm Thái Hư nhưng chất liệu cũng khá, uy năng còn hơn Phần thiên thần lô." Ngụy Tác đi theo Đông Hoang tông tông chủ, vung tay thù chí bảo Đông hoang trấn yêu tháp rơi dưới đất vào nạp bảo thủ trạc. Thấy Ngụy Tác thu trấn tông chí bảo, Đông Hoang tông tông chủ nhợt nhạt mặt mày nhưng không dám nói gì. "Oa ha ha ha! Ngần ấy linh thạch! Phát tài rồi!" Lục bào lão đầu cười vang. Đông Hoang tông tông chủ đến trước một toàn điện xây bằng bạch sắc ngọc thạch, mở cửa ra, quang hoa lấp lánh, linh thạch chất đống, ít nhất cũng bảy, tám trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Nguồn truyện: Truyện FULL Ngụy Tác cộng số linh thạch và pháp bảo không dùng trên mình gã lại thì không biết giá trị bao nhiêu, nhưng gã là tiểu gian thương Linh Nhạc thành nên ở đây được bộc lộ hết, thấy ngần ấy linh thạch thì sáng mắt, không hề khách khí, gọi mấy tu sĩ Đông Hoang tông dùng nạp bảo nang gom sạch. Tiếp theo, kho pháp bảo, kho linh dược, kho đựng nguyên liệu luyện khí đều bị Ngụy Tác sai người đằng không dùng nạp bảo nang thu lấy. "Phù!" Khi kho pháp phù và tạp vật bị dọn sạch, Đông Hoang tông tông chủ hộc máu. Đông Hoang tông tích lũy gần nghìn năm đều bị hủy, lọt vào tay người khác. Nếu trước kia sơn môn Đông Hoang tông còn ở Đông Hoang thành thì còn cấm chế lợi hại mà đại tu sĩ mấy đời trước để lại, chưa biết chừng sẽ ám toán được Ngụy Tác, nhưng sơn môn lâm thời này thì không có, cấm chế lợi hại đó đương nhiên không thể chuyển tới, nên những nhà kho như mở tong với Ngụy Tác. "Điện vũ kia là chỗ chứa kinh sách hả?" Ngụy Tác coi như không thấy Đông Hoang tông tông chủ khí huyết công tâm thổ huyết, chỉ vào tòa điện rực minh hoàng sắc quang hoa. "Phù!" Đông Hoang tông tông chủ lại thổ máu.