Hoang tộc, và Linh tộc cùng các siêu cấp đại năng được Linh Lung Thiên nhắc đến cũng như hiện hữu qua dấu tích trong Bắc Mang di tích đều không được ghi lại. Linh Lung Thiên bưng kín miệng bình về Hoang tộc, tựa hồ còn có bí ẩn, nhưng thượng cổ đại năng cách biệt Ngụy Tác hiện tại quá xa nên nó không nói thì gã không hỏi gặng. Ngụy Tác không lãng phí thời gian. Gã đến chỗ trồng Thanh hư đằng và tĩnh thất của Lý Tả Ý. Thanh hư đằng mọc tốt, tuy vẫn thế nhưng thân rễ cho thấy dược lực đang được tích lũy. Lý Tả Ý vẫn không hiển lộ linh khí, như có mấy người trong thể nội khống chế chân nguyên và tu luyện. Hai mươi mấy hôm nay, y lại xếp thêm hơn hai mươi câu kinh văn Liệt khuyết tàn nguyệt, chỉ là không thêm được hình ảnh nào, vẫn chỉ có hình đầu tiên. Ghi lại hơn hai mươi câu kinh văn Liệt khuyết tàn nguyệt đoạn Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, Linh Lung Thiên lại vào chỗ Âm Thi tông tàng kinh. Cả toán lật tung chỗ tàng kinh, đọc hết điển tịch, nhưng Ngụy Tác không hềphát hiện thứ gì đặc biệt có giá trị, cũng không tìm được ghi chép về thần huyền tu luyện. Hiện tại gã còn hai hài cốt thượng cổ đại năng trong Bắc Mang di tích, tuy không đầy đủ nhưng thập phần bất phàm, nhất là sau khi ngưng luyện thần văn, gã có cảm giác hai bộ hài cốt này tự nhiên thành khí. Âm Thi tông và Bắc Mang liên quan đến nhau, công pháp và thủ đoạn luyện khí phàn nào dính đến thi thể yêu thú, tu sĩ, gã định tìm xem trong chỗ tàng kinh có phương pháp xử lý hài cốt không, có điều ở chỗ có hôi sắc cốt quan dính đến chân tiên này song lại không có điển tịch như thế. Vì không còn nhiều thời gian, Ngụy Tác không đem nguyên liệu luyện khí thượng thặng còn lại của Hoang cổ cự ngao, hai cái càng và đuôi, luyện chế thành pháp bảo, mà chuẩn bị cho chuyến đến Hóa Thiên giáo. Đại hội lần này tất có đông đảo cao giai tu sĩ, chưa biết chừng không chỉ một thần huyền đại năng có mặt, nếu mang theo nhiều đồ tốt có khi lại phiền hà. Nên gã quyết định gọn nhẹ, trừ những thứ thiết yếu như Trấn thiên pháp tướng thì cả Bảo nguyên ngọc hạp cũng không mang theo. Những thứ cao cấp như Huyết hoàng mộc lấy được của các lão bất tử Huyền Phong môn vốn vô dụng với gã hoặc năm viên lục tinh kỳ dị thì gã mang theo hai viên, phòng khi những thứ khác không đủ trao đổi thì mang ra. Tại thú triều lấy được các hệ cao giai yêu đơn, Ngụy Tác cũng mang theo, trừ thủy hệ yêu đơn thì còn lại không nhiều tác dụng, khả năng Cơ Nhã luyện chế được chỉ hữu hạn, không ít cao giai yêu đơn không thể luyện chế thành linh dược nhưng với các đại tu sĩ lai khác chưa biết chừng lại hữu dụng. Đến Hóa Thiên giáo lần này, Dương chi điểu và thanh loan cũng phải ở lại, thứ nhất vì thực lực của chúng không là gì với đối thủ của gã, thứ hai tu vi tiến cảnh của cả hai rất nhanh, cho vào nô thú đại sẽ ảnh hưởng tu luyện. Phệ tâm trùng còn đang say ngủ, thời gian lâu hơn hẳn gã dự tính, nhưng gã cảm ứng được nó sắp tỉnh, lần này tiến giai, chưa biết chừng năng lực sẽ tăng tiến không ít, cũng là một món lợi khí, hơn nữa cách quá xa nó sẽ mất quyền khống chế, nên gã mang Phệ tâm trùng theo. Còn lại chút thời gian, Ngụy Tác nhắm mắt dưỡng thần, điều chỉnh thần thức và chân nguyên đến mức cao nhất rồi cùng Linh Lung Thiên rời hoàng ngọc đại điện, cùng Âm Lệ Hoa rời Âm Thi tông, đến Hóa Thiên giáo tham gia Đại Hóa minh hội. Cùng đi còn có một tu sĩ Hắc Phong tông, là một lão giả họ Lương, tu vi Phân niệm ngũ trọng, là đại trưởng lão Hắc Phong tông. Linh Lung Thiên giả làm tu sĩ Hắc Phong tông. ... "Sư huynh, Âm Lệ Hoa và tu sĩ đó đã rời Âm Thi tông, còn có hai tu sĩ Hắc Phong tông đồng hành." Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, Linh Lung Thiên cơ hồ vừa rời sơn môn Âm Thi tông, thì trên một tòa lầu các, chân truyền đệ tử Hoàng Thiên đạo mặc tử sắc pháp y đã vào gặp Lưu Duy Chân đứng trên một bạch ngọc liên đài. Lưu Duy Chân nở nụ cười đắc ý, "Truyền tin cho Hoàng Phủ Tuyệt Luân chưa?" "Ông ta đã nhận được tin, chỉ là yêu cầu chúng ta đến nơi, muốn gặp sư huynh thì mới cùng đi giết y." Đệ tử mặc tử sắc pháp y đáp. "Đạt tới thần huyền quả thật không ai không tâm cơ cực kỳ cẩn thận." Lưu Duy Chân cười nhạt: "Lão làm thế là sợ chúng ta giở trò, không phải đối phó họ Ngụy mà đối phó lão. Với tu vi của lão, giết chúng ta không thành vấn đề, chỉ cần chúng ta đi cùng, lão sẽ yên tâm, không thấy chúng ta đáng ngại." "Ý sư huynh là..." Đệ tử mặc tử sắc pháp y ngần ngừ nhìn Lưu Duy Chân đoán ý. "Đồng ý đi." Lưu Duy Chân phất tay: "Bảo y đến gặp ta." "Được." Đệ tử Hoàng Thiên đạo gật đầu, đi ra. "Lưu huynh có nhà, bọn tại hạ từ xa đến, liệu có thể mời vào chăng?" Đệ tử Hoàng Thiên đạo mặc tử sắc pháp y lướt ra, Lưu Duy Chân vẫn ngồi im, thoáng sau có giọng nói cất lên. "Ôn đạo hữu?" Lưu Duy Chân hơi ngẩn ra, đoạn mỉm cười. "Trừ ra còn ta." Một giọng nói như chuông đồng vang lên. "Chung Hi huynh cũng tới? Vào đi." Lưu Duy Chân cười ha hả. "Lưu huynh." Quang hoa lóe lên, hai tu sĩ trẻ tuổi xuất hiện ở cửa. Cả hai chỉ ba mươi mấy tuổi, tu sĩ bên trái mặc đại hồng pháp y thêu hình lông kim sắc phượng hoàng, mặt mũi vuông văn, không giận mà oai, linh khí ngưng thành hình mãnh hổ đen pha vàng, rất đặc biệt. Người bên phải linh khí ngưng thành một gốc bạch sắc trúc tử, pháp y trắng bạc, tóc tết bằng bạch ngọc đái ra sau gáy, bạch sắc vân khí liễu nhiễu quanh pháp y cổ kính, tay áo rộng phất phơ, dựng lên đến ngang mặt, tỏ rõ khí tức cao quý, phong lưu hơn người. Hai tu sĩ này có thiên sinh khí tức như vương hầu công tử, thoạt nhìn là biết xuất thân đại tông môn, địa vị bất phàm. "Sao hai vị lại đi cùng nhau." Lưu Duy Chân mỉm cười, không khách sáo, xem ra là chỗ quen biết, giao tình không tệ. "Bọn mỗ tham gia đại hội Hóa Thiên giáo, gặp một sư đệ của Lưu huynh, biết huynh ở đây nên đến quấy nhiễu. Thế nào, Lưu huynh không dự náo nhiệt hả?" Tu sĩ trẻ tuổi mặc đại hồng pháp y hoa lệ mỉm cười. "Các vị đến đúng lúc lắm." Lưu Duy Chân không đáp mà ỉm cười, nhìn tu sĩ mặc ngân bạch sắc pháp y: "Chung Hi, phiền huynh dùng Hoán hình đại pháp giúp tại hạ thay đổi dung mạo đã." "Muốn mỗ giúp, các hạ có trò gì hay?" Chung Hi đượm khí tức cao quý, phong lưu tiêu sái, mỉm cười. "Âm Thi tông có tu sĩ tên Ngụy Tác, từ Thiên Huyền đại lục đến đây, các vị có nghe đến?" Lưu Duy Chân hỏi. "Lưu huynh nói đến tu sĩ họ Ngụy bị hai thần huyền đại năng Thiên Huyền đại lục truy sát?" Chung Hi nhìn Lưu Duy Chân thât kỹ, "Lưu huynh nhờ mỗ là có liên quan đến y?" "Các vị muốn xem kịch, xem thần huyền đại năng tru sát y chăng? Muốn thì đi cùng mỗ, chắc Hoàng Phủ Tuyệt Luân sắp đến rồi." Lưu Duy Chân cười nhạt, thân ảnh loáng lên, đứng dậy khỏi bạch ngọc liên đài. "Hả? Theo lý thì không thể chọc vào huynh... nguyên nhân khiến Huyền Phong môn đại năng truy sát y là vì cùng Thủy Linh Nhi tư bôchạy trốn, Thủy Linh Nhi là cực phẩm thủy linh căn tu sĩ... Tức là Lưu huynh nhĩ thích Thủy Linh Nhi?" Tu sĩ mặc đại hồng pháp y mắt ánh lên, nhìn Lưu Duy Chân bật cười. Y trông có vẻ cương chính nhưng nhãn thần cực kỳ âm nhu, qua một câu của Lưu Duy Chân mà đoán được ý chứng tỏ tâm cơ cực kỳ thâm trầm, chẩn mật. "Tại hạ không biết Ôn huynh có đi không nhưng việc hay thế này thì tại hạ sẽ đi, nghe nói thần thông của y không tệ, giết được không ít Kim đơn tu sĩ của Huyền Phong môn." Chung Hi cười nhạt, thanh bạch sắc quang hoa từ ngón tay bắn vào Lưu Duy Chân, thân thể y uốn éo, biến thành một bạch diện tu sĩ trẻ tuổi tướng mạo khác hẳn, không có linh khí toát rat, chỉ là pháp y không đổi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Thuật pháp của Chung Hi có thể thật sự thay đổi nhục thân và khí tức, thập phần huyền diệu. "Đối phó y, bình thường Lưu huynh chỉ một ngón tay là xong, giờ còn muốn đổi dung mạo, chắc nể mặt Đại Hóa minh. Vậ thì phiền Chung hiền đệ." Tu sĩ họ Ôn mỉm cười, trực tiếp đỏi sang một món phổ thông thanh sắc pháp y. Lưu Duy Chân mỉm cười, đổi sang hắc sắc pháp y. Chung Hi mỉm cười im lặng, đạo đạo thanh bạch sắc quang hoa từ ngón tay bắn ra, thay đổi toàn bộ bản thân và tu sĩ họ Ôn, y cũng đổi sang hoàng bào. "Sư huynh... Hoàng Phủ Tuyệt Luân đã đến ngoài thành." Đệ tử Hoàng Thiên đạo mặc tử sắc pháp y đi vào nói nhanh, thấy Lưu Duy Chân đổi khác hình dáng thì hơi ngẩn ra. "Đi." Lưu Duy Chân liếc đệ tử Hoàng Thiên đạo, lướt đi. "Hoàng Phủ Tuyệt Luân, là thần huyền đại năng của Thiên Huyền đại lục Thiên Kiếm tông, còn Huyền Phong môn thần huyền đại năng đánh tới Âm Thi tông lần trước không tới sao?" "Thần huyền đại năng đó hành ttung phiêu hốt, bọn đệ không tìm được, nhưng giết y thì một thần huyền đại năng đã là giết gà dùng tới dao mổ trâu rồi..." "Chỗ này cách Hóa Thiên giáo không quá xa, không thu thập y nhanh tất Tô Thần Huyết sẽ tới..." "Thần huyền đại năng không ai không phi phàm, Hoàng Phủ Tuyệt Luân thất thủ một lần nên lần này phải nắm chắc, đúng rồi, các vị hào hứng tham gia đại hội lần này thì chuẩn bị đem gì ra đổi? Đại hội này thiên cổ hiếm có, nhiều lão bất tử cũng tới giao dịch, không có thứ gì đặc biệt thì dù thích thứ gì cũng không có được." "Mỗ có một mảnh Độ ách kim ngõa do thượng cổ đại năng để lại, có thể hấp nạp lôi cương..." "Mỗ có một viên Dương hòa tiên đơn, có thể đề phòng nhục thân mộc hóa khi đột phá thần huyền, Lưu huynh chuẩn bị gì?" "Tại hạ chỉ có một viên Động hư tiên đơn khả dĩ đề thăng tu vi cho nữ tu. Bất quá huynh trưởng chắc sẽ tới, tại hạ thích gì thì huynh trưởng sẽ tim cách lấy cho..." "..." Bọn Lưu Duy Chân như ba thái tử cao cao tại thượng tùy ý bàn luận, đệ tử Hoàng Thiên đạo mặc tử sắc pháp y dẫn đến chỗ gặp Hoàng Phủ Tuyệt Luân.