Tán Tu Chi Vương

Chương 922: Vu oan giá họa



"Bị một thanh niên mua ròi." Mộc chưởng quỹ nhìn Linh Lung Thiên đáp.
"Mua rồi? Thanh niên đólà ai?" Ngụy Tác giật giật chân mày. Thông Thiên đại đế và Bất Hủ đại đế thử là nhân vật vô thượng bậc nhất tu đạo giới mười mấy vạn năm nay, theo lưỡng vị lão chưởng quỹ thì cổ hương hoàn chỉnh phải từ ba đoạn trở lên, không biết gom đủ thì có được đại đế truyền thừa không, nếu đúng thì khúc nào cũng phi phàm.
Thông Thiên đại đế truyền thừa, tuyệt đối hơn hẳn Hư Không đạo nhân và Hoang tộc đại năng mà hoa y thanh niên được truyền thừa, theo Linh Lung Thiên thì Hư Không đạo nhân và Hoang tộc đại năng đó là nhân vật đế tôn cấp, so với Thông Thiên đại đế thì không thể bằng.
"Bọn tại hạ không biết lai lịch thanh niên đó, hơn nữa lại dùng thuật pháp đổi dung mạo, từ tám năm trước mua khúc cổ hương đó đi rồi, lúc đó tu vi Kim đan lưỡng trọng, tkhẩu âm tựa hồ là tu sĩ Hắc Vu đại lục." Mộc chưởng quỹ đáp.
"Hắc Vu đại lục? Dung mạo y cũng không biết hả, y còn gì đặc biệt không?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhíu mày lại, Hắc Vu đại lục và Thiên Trụy đại lục rất xa khỏi những đại lục khác, nếu tu sĩ mua cổ hương đó là người Hắc Vu đại lục thì như mò kim đáy bể, rất khó tìm.
"Công pháp của y đặc biệt, ánh sáng rọi vào đều cong đi, những điểm khác... mặc phổ thông hắc sắc bì bào, thân hình tương tự đạo hữu, không có gì đặc biệt." Mộc chưởng quỹ nói đoạn hỏi, "Cơ đạo hữu, thế nào, các vị hình như biết lai lịch cổ hương?"
"Cổ hương này liên quan đến truyền thừa của một thượng cổ siêu cấp đại năng, cụ thể thế nào thì bọn tại hạ không biết." Ngụy Tác không giấu, bảo lưỡng vị lão chưởng quỹ, "Không biết gom đủ cổ hương thì tìm ra ảo diệu gì."
"Lại là thượng cổ siêu cấp đại năng truyền thừa?" Hai lão chưởng quỹ hơi ngẩn ra, tiếc rẻ, "Tiếc là cổ hương đã không còn."
"Cổ hương này đối với vài tu sĩ lợi hại là chí bảo, đồn ra tất gặp phiền hà nên hi vọng lưỡng vị chưởng quỹ giữ bí mật giúp." Ngụy Tác nói.
"Tất nhiên, Cơ đạo hữu yên tâm, bọn tại hạ sẽ không nói ra." Lưỡng vị lão chưởng quỹ khẳng định.
"Không biết lưỡng vị lão chưởng quỹ thấy vật này chưa." Ngụy Tác gật đầu, hơi trầm ngâm, dùng chân nguyên hóa ra hình mảnh vỡ Diệu thụ.
"Bọn tại hạ chưa từng thấy." Lưỡng vị chưởng quỹ lắc đầu, "Liệu mảnh gỗ màu trắng sữa này có lai lịch kinh nhân sao?"
"Vật này là mảnh vỡ một món thượng cổ chí bảo, biết cách luyện hóa thì có thể đem tu luyện." Ngụy Tác bảo lưỡng vị lão chưởng quỹ: "Tại hạ có thỉnh cầu, nếu lưỡng vị chưởng quỹ sau này thấy vật gì có thủy linh nguyên khí đặc biệt, hoặc vật này, thì mua giúp tại hạ, được không?"
"Chỉ cần Cơ đạo hữu hay đến là được." Hai lão chưởng quỹ nhìn nhau mỉm cười: "Nói thật kiến thức của Cơ đạo hữu rộng đến mức bọn tại hạ chưa từng nghe nói, được bàn luận với Cơ đạo hữu thật ích lợi, còn hơn mười năm đọc sách."
"Vậy thì, na tựu đa tạ lưỡng vị chưởng quỹ liễu."
Ngụy Tác và hai lão chưởng quỹ lại trò chuyện một lúc, hai lão chưởng quỹ lấy thêm mấy vật nhờ gã xem hộ, trong đó có hai món Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu nhìn ra lai lịch, còn lại thì không, bất quá những thứ nhận ra thì với Ngụy Tác và Linh Lung Thiên cũng vô dụng, nói thêm mấy câu, Ngụy Tác cắt Tử nguyệt thạch tâm ra cho hai lão chưởng quỹ xem đoạn cáo từ ly khai. Hai lão chưởng quỹ như đưa thầy dạy, thập phần tôn kính tiễn ra tận cửa Kỳ Thạch viên.
"Gian thương, ngươi địn làm gì?"
Rời Kỳ Thạch viên, dến chỗ không người trong Ngưng Thúy thành, Ngụy Tác phát ra quang hoa như hơi nước, đoạn gương mặt và cả khí tức thay đổi, y hệt hoa y thanh niên được Hoang tộc truyền thừa, nếu không vì Linh Lung Thiên cảm tri hơn người thường thì không thể tra ra.
Ngụy Tác lấy ra một tấm ngũ sắc pháp y mặc vào rồi cười lạnh, giải thích với Linh Lung Thiên: "Cứ gây phiền với Hoàng Phủ thế gia đã, sau đó rất có thể sẽ chạm tới siêu cấp đại thế lực Vũ Hóa thế gia, để y gánh tội thay, chưa biết chừng những thế gia đầy thế lực này bức được y xuất hiện."
"Gian thương ngươi càng lúc càng âm hiểm." Linh Lung Thiên nhe răng, "Cũng được, cái mặt này dù gì cũng dễ coi hơn mặt ngươi."
"Mẹ nó chứ, Cương nha muội đáng chết, ngứa da hả." Ngụy Tác trợn tròng trắng.
"Thế nào, định đánh nhau hả? Chưa biết ai ngứa ngáy." Linh Lung Thiên hầm hừ.
"Lúc nào rỗi sẽ giáo huấn ngươi." Ngụy Tác nói thế nhưng hơi kinh ngạc, Linh Lung Thiên có vẻ đề thăng tự thân thực lực không ít, không thì đã không dám trả treo với gã. Hiện tại nó không có vẻ gì e dè, xem ra ăn tinh kim là tốc độ đề thăng tu vi của nó thập phần kinh nhân, không chỉ Hoang tộc biến thái mà Linh tộc cũng thế. Khi xưa tu đạo giới cũng vì Linh tộc và các đại năng đỉnh nhọn cùng với Hoang tộc khống chế lẫn nhau, không thì một bên đã thống trị cả tu đạo giới. Hiện tại tu vi Linh Lung Thiên càng cao, với gã càng có lợi.
"Đi thôi, đưa bọn ta đi gặp người Hoàng Phủ thế gia." Hóa thân thành hoa y thanh niên, Ngụy Tác bảo Long Mộc Tinh. Đại thừa pháp âm của gã gần như vô hình, chỉ cần lúc thi triển mắn bắn thần quang thì cực giống hoa y thanh niên, sẽ khiến y cõng tội hộ.
Theo Long Mộc Tinh nói, Vũ Hóa Nhược Tinh vốn tại Hắc Mộc thành đợi họ giao cổ đế thi, Hắc Mộc thành là thành lớn của Tịch Hàn đại lục tây bộ, thế lực Vũ Hóa thế gia bao trùm tây bộ, nên Ngụy Tác và Linh Lung Thiên quyết định gây sự với Hoàng Phủ thế gia trước, xem có cơ hội thuận tiện cướp luôn Hỗn độn thanh ngưu bảo giác không. Luân hồi tháp do Thần huyền ngũ trọng đại năng để lại quan trọng hơn Hỗn độn thanh ngưu bảo giác nhiều.
Long Mộc Tinh còn chưa biết thân phận chân chính của Ngụy Tác, nhưng đã thấy trận chiến giữa gã và hoa y thanh niên thần bí, thấy thần thông kinh nhân gần như hoàn toàn vô hình nhưng uy năng cực kỳ đáng sợ của cả hai thì càng sợ gã, không dám cãi lời, đi tới Cấm Tiên thành.
Cấm Tiên thành là một thành lớn nằm giữa Tịch Hàn đại lục trung bộ và đông bộ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tòa thành này có lịch sử bất phàm, hơn ba vạn năm trước, Tịch Hàn đại lục có một siêu cấp đại tông môn là Bái Nhật tông kiến lập sơn môn ở đây, hơn nghìn năm sau đó đều như mặt trời chính ngọ, có xu hướng thành Tịch Hàn đại lục đệ nhất tông môn.
Sau này Bái Nhật tông vì nhiều nguyên nhân, tồn tại thêm mấy nghìn năm là sa sút nhưng thành này còn một tuyệt cường cấm chế, mấy chục ngọn núi băng phong và nền đều bị cấm chế trấn trụ, hiện tại trong thành ai cũng có thể đấu pháp, mọi công trình đều có thể sụp đổ nhưng hai thứ trên thì không. Có tên Cấm Tiên thành vì các tiền bối đại năng thử ra rằng chỉ uy năng thuật pháp của chân tiên tu sĩ mới phá được băng phong và nền thành. Cấm Tiên thành hàm ý cấm chỉ chân tiên cấp động thủ trong thành, thấp hơn thì tùy tiện.
Bất quá chân tiên đã vạn năm không xuất hiện, nếu là chân tiên chân đấu pháp ở đây thì không ai ngăn được.
Chọn thành này gây phiền cho Hoàng Phủ thế gia vì Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông e rằng ngầm liên minh, thành này ở rìa thế lực Chân Lôi tông, cách xa Hoàng Phủ thế gia, vị trí cực đẹp, Cấm Tiên thành còn có mấy tập thị giao dịch yêu đan và linh dược, Hoàng Phủ thế gia thường đến đây mua bán.
Dọc đường cứ lúc nào không người, Ngụy Tác lại lấy thủy hệ yêu đan và thủy hệ linh dược Ngưng Đan phường mua hộ ra luyện hóa.
Ba ngày sau, toàn bộ bị gã luyện hóa xong.
Gã lại lấy ra Tử nguyệt thạch tâm và Trư bà long ngọc từ Kỳ Thạch viên trung, bắt đầu luyện hóa.
"Tốn nhất vẫn là ta..."
Mấy hôm sau, dừng chân trên băng nguyên, Ngụy Tác cảm thán.
Tử nguyệt thạch tâm và Trư bà long ngọc đã bị gã hoàn toàn luyện hóa.
Tử nguyệt thạch tâm hóa sinh trong vẫn tinh tinh hạch, bổ ra thì trong khối loan nguyệt tử thạch có một viên tinh thạch hình trái tim, linh khí cực kỳ kinh nhân, Ngụy Tác luyện hóa có cảm giác, công hiệu hơn hẳn Thần hoàng thạch đan, đề thăng tu vi ít nhất cũng tương đương với hai viên Thần hoàng thạch đan.
Thiên long long khí trong Trư bà long ngọc chi trung ít nhất tương đương với một phần ba bộ thiên long hài cốt.
Đột phá đến song thần huyền, thân thể chân gã như động không đáy, từ Thần huyền nhất trọng đến Thần huyền lưỡng trọng chia thành mười phần thì liên tục luyện hóa hơn năm nghìn viên thủy hệ yêu đan Ngưng Đan phường mua hộ và Tử nguyệt thạch tâm mà cũng chỉ được một phần mười.
Ngần ấy nguyên khí kinh nhân chỉ đủ cho gã đề thăng một phần mười từ Thần huyền nhất trọng đến nhị trọng.
Trư bà long ngọc phối hợp với luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật khiến nhục thân gã đề thăng đôi chút nhưng nhục thân càng mạnh, càng cần nhiều nguyên khí.
Thần huyền trở lên, mỗi bước khó như lên trời, cần nguồn lực kinh nhân.
Tiêu hao kiểu này, e là chưa đạt Thần huyền lưỡng trọng thì linh thạch và pháp bảo của gã đã giảm.
Chả trách một siêu cấp đại tông môn, muốn có một thần huyền đại năng cũng cực khó, không biết cần bao nhiêu linh thạch tài mới chất thành. Chả trách nguôn lực của một đại lục, tại một thời đại, chỉ có nổi ngần ấy thần huyền đại năng.
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, Long Mộc Tinh đi tiếp, thêm mấy ngày nữa thì một toàn thành lớn sáng lấp lánh xuất hiện trong tầm mắt.