- Đây là... - Lưỡng Nghi Vi Trần Trận! - Đây chính là Lưỡng Nghi Vi Trần Trận chân chính! - Lưỡng Nghi Vi Trần Trận này mấy tháng nay tích luỹ khí huyết Ma Tộc, chết tiệt, không ngờ hắn lại phải dùng Lưỡng Nghĩ Vi Trần Trận để ngăn lại. - Không phải muốn dùng mà là đã phải dùng!
Lúc này, từng đạo ý niệm mạnh mẽ trải rộng Thiên Giới Đại Thế Giới, giao lưu với nhau, đều mang theo tâm tình khác nhau, có chút kinh ngạc, có chút tiếc nuối, có chút ngoài ý muốn, có chút sợ hãi than, có chút phẫn nộ, cũng có vui vẻ, còn lại là kinh sợ!
Trên không gian Thiên Giới Đại Thế Giới, một lỗ thủng thật lớn xuất hiện, Thiên Giới Đại Thế Giới hoàn toàn bại lộ trong hư không.
Bên ngoài Thiên Giới Đại Thế Giới, vốn ban đầu khí vụ kia chỉ là mưa bụi bây giờ không ngờ lại quay cuồng dữ dội, bắt đầu yếu bớt đi, tiêu tán, một cái động khẩu nối thẳng với Thiên Giới Đại Thế Giới xuất hiện, tiếng rít vô tận, rồi hưng phấn chạy dọc theo động khẩu này, ào tới Thiên Giới Đại Thế Giới. - Tên tiểu tử hỗn trướng!
Bên trong Thái Hoa Sơn, Tạo Hoá Đồng Tử tức thì đứng bật dậy, vẻ mặt kinh sợ, chỉ là rất nhanh sau đó hắn lại ngồi xuống. - Tốt, tốt, tốt! Như vậy cũng tốt, nên tới cũng tới luôn đi, ta muốn nhìn xem đám râu ria các ngươi hảo hảo đáp lại bọn chúng như thế nào. - Hảo tiểu tử, xem như ngươi lợi hại!
Kinh ngạc, rồi trầm mặc, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận đã bị phá, Chu Báo thành công tiếp một kích của chiếc cự phủ kia, lam sắc trên bầu trời nhanh chóng tiêu tán, chỉ để lại một câu nói phẫn nộ của Thương Hải đại đế.
Tam kích lực đã qua, Ma Kiếp của Thiên Giới đã tới rồi!
Tam kích lực đã qua, Chu Báo đã an toàn, chỉ là hắn biết phiền phức của mình lúc này mới chân chính bắt đầu.
Chiếc cự phủ kia phá Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, mất đi sự bảo hộ của nó, Thiên Giới Đại THế Giới lúc này đã không kịp bố trí phòng vệ, bên trên không trung, Ma tộc đông nghịt đang hùng dũng tiến tới. - Quay về cho ta!
Chu báo cau mày nhìn lên trên bầu trời đông nghịt Ma tộc, cùng lúc đó một tiếng quát chói tai vang lên, sau đó một đạo kim quang lớn dần lên, xuất hiện bên trên bầu trời Thiên Giới Đại Thế Giới, tại đây dưới sự chiếu rọi của kim quang, Ma tộc trong nháy mắt hoá thành tro tàn!
Tạo hoá kim sách?
Chu Báo sửng sốt, không ngờ Tạo Hoá Đồng Tử lại vận dụng Tạo Hoá kim sách, lấy tạo hoá chi lực của Thiên Giới Đại Thế Giới bài xích Ma tộc. Diệt sát một lượng lớn ma tộc, nhưng mà đồng dạng cũng là tạo hoá giả, Chu Báo rất rõ ràng, theo tình hình này sẽ không chống đỡ được bao lâu. - Chu Báo, còn không mau hỗ trợ, chặn lỗ hổng kia! - Còn chặn cái rắm a. Một kích vừa rồi đã phá vỡ bản nguyên Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, Tiên thiên nhất khí thái thanh thần phù kia đã bị huỷ rồi, cho dù bịt lại thì uy lực cũng không như cũ nữa.
Chu Báo cao giọng kêu lên, động tác trên tay cũng không chậm, thân hình nhoáng cái liền vọt tới không trung, Thất Khiếu Thăng Tiên Lô trên đỉnh đầu xuất hiện phun ra bảy đạo hoả diễm, không ngừng thiêu đốt đám ma tộc, Thất Khiếu Thăng Tiên Lô này là Quân Thiên Tiên Khí đâu phải vật mà những tên ma tộc cấp thấp có thể đối kháng, chỉ trong mấy khắc đám Ma tộc đứng trước bị thiêu đốt không còn một tên. - Hay là nghĩ biện pháp khác đi! - Nghĩ biện pháp khác? Biện pháp gì? Tên hỗn đản nhà ngươi, xuất thủ không ngờ lại độc ác như vậy! - Thôi đi, Tạo Hoá Đồng Tử, ngươi và ta đều rõ ràng, nguyên bản không dám chắc có thể bảo đảm được cho Thiên Giới Đại Thế Giới của ngươi, nếu đã vậy tại sao ta không lợi dụng một chút để nó bảo trụ mạng của ta đây?
Chu Báo không vì hành vi của mình gây ra phiền phức lớn cho Thiên Giới Đại Thế Giới mà áy náy, ngược lại có chút phấn chấn. - Cứ coi như là Ma Tộc đi, muốn lợi dụng Lưỡng Nghi Vi Trần Trận cũng không vùng dậy nổi. - Tới bây giờ mà ngươi còn nói được như vậy! - Nói cái rắm, ta nói xạo sao? Ngươi chỉ lừa dối bản thân mình mà thôi, lẽ nào ngươi cho rằng dưới một đám Ma tộc đó Lưỡng Nghi Vi Trần Trận có thể bảo trụ được Thiên Giới Đại Thế Giới sao?
Thấy Tạo Hoá Đồng Tử như vậy, ngón giữa Chu Báo dựng thẳng lên. - Nói cho ngươi biết, hiện giờ lựa chọn tốt nhất là chúng ta lui ra ngoài để cho bọn chúng chó cắn chó. Ngươi phải hiểu được rằng ngoại trừ ta ra ai cũng không lường trước được việc Lưỡng Nghi Vi Trần Trận bị phá!
Đây là sự chủ động tranh thủ duy nhất mà hiện tại Chu Báo có thể làm, đám Ma tộc bên ngoài sau khi chờ Lưỡng Nghi Vi Trần Trận tích trữ đủ sát khí cũng chính là lúc bọn chúng công phá mãnh liệt. Để Lưỡng Nghi Vi Trần Trận trở thành một vũ khí sắc bén trong tay Ma tộc, hé lộ vương bài của chúng, cường giả Địa Tiên ở các thế giới khác đều đánh đủ ý lên Thiên Giới Đại Thế Giới, đều phải đau khổ chống đỡ dưới Lưỡng Nghi Vi Trần Trận. Từ đó có thể tăng thêm lợi thế khi thương lượng, mà đám người Thiên Cơ đại đế đang ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó thì đang chờ một đại nhân vật từ Ma giới đi ra xuất thủ công phá Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, chúng sẽ tề tụ trên Thiên Giới Đại Thế Giới, tìm kiếm thông đạo tiên giới, lúc đó bọn chúng sẽ quăng một mẻ lưới bắt hết tất cả.
Hiện tại, bởi vì hành động ngoài ý muốn của Chu Báo mà tính toán của bọn hắn đều thất bại.
Chuyện ngoài ý muốn này thoạt nhìn cũng không ảnh hưởng quá lớn không ngờ lại lớn như vậy.
Tất cả mọi người đều chưa chuẩn bị tốt, thế nhưng trước tiên bọn chúng phải ngả bài trước, bằng không sau này nếu không nắm giữ được tiên cơ, sợ rằng tương lai muốn xoay chuyển cục diện sẽ rất khó khăn. - Chu Báo, tên tiểu tử chết tiệt này, hắn làm sao dám ... Làm sao dám làm như vậy!
Bên trong vô tận thời không, Thiên Cơ đại đế rốt cục cũng không nhịn được nữa một chưởng đánh nát mặt bàn, phẫn nộ đứng lên, toàn thân toả ra khí thế kinh người, đã bao nhiêu năm qua, hắn chưa từng giận dữ như vậy, thế nhưng hiện tại tên tiểu tử Chu Báo này công khai khơi mào phẫn nộ của hắn. - Hắn sẽ phải trả giá, ta nhất định sẽ bắt hắn phải trả giá đắt!
Vị Thượng cổ đại đế lúc này đây rít gào, nhưng đối mặt với tình huống như vậy hắn cũng không có phương pháp nào tốt.
Chu Báo cũng không biết Thiên Cơ đại đế giận hắn đến như vậy, thế nhưng hắn biết hành động của mình lần này đã đắc tội với vô số người. - Ta xxx con mẹ ngươi, muốn ta chết sao? Ta kéo mọi người cùng nhau sống dở chết dở, xem các ngươi sau này còn dám tìm ta gây chuyện không?
Trong lòng mang theo một chút đắc ý nho nhỏ, hoả diễm bên trong Thất Khiếu Thăng Tiên Lô cháy rừng rực. - Ta nói, đám Ma tộc ngu ngốc các ngươi, nếu các ngươi không mau ra tay, thì lão tử sẽ đem các ngươi luyện hoá hết. Đừng tưởng rằng các ngươi có số lượng lớn là giỏi, nói cho các ngươi biết, con kiến cho dù có nhiều hơn đi chăng nữa cũng chỉ là con kiến mà thôi.
Dường như để xác minh lời nói của mình, bên trong Thất Khiếu Thăng Tiên Lô phóng ra một đạo quang mang không ngờ trong nháy mắt lan ra ngàn trượng, một cỗ hấp lực khổng lồ được sản sinh ra, khiến đám ma tộc trong phương viên ngàn trượng đều bị hút vào bên trong luyện hoá. - Tiểu tử, càn rỡ.
Một tiếng quát từ xa truyền đến, trên không trung, một ma trảo đen ngòm hướng về phía Thất Khiếu Thăng Tiên Lô chộp tới. - Quả thực không biết sợ là gì!
Thấy một chảo chụp vào Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, Chu Báo cũng chỉ cười nhạt, cũng không có ngăn cản, ngược lại hắn cũng phấn khởi đánh một quyền về phía hư không. - Phụt!!!
Bành bành!
Hai tiếng trầm đục vang lên, đầu tiên là thanh âm ma trảo bị Thất Khiếu Thăng Tiên Lô đánh bay ra ngoài, tiếp đó là thanh âm do nắm tay Chu Báo hưng mãnh đánh vào trên người đối phương, khiến hắn bay ra ngoài. - Ha ha, Vu cổ hậu, không ngờ lại là ngươi, hôm nay thù mới nợ cũ chúng ta cùng nhau tính đi a!
Một quyền đánh ra, Chu Báo cũng nhận ra đối thủ của hắn, chính là Ma tộc Vu Cổ hậu thoát khốn khỏi vạn kiếp Lôi Trì, vẻ mặt hắn hỉ hả, thân người bay lên, quyền ý cuồn cuộn, đại chiến với Vu cổ hậu.
Vu cổ hậu này chính là thái cổ ma đầu, tuy rằng bị nhốt vô số năm, pháp lực toàn thân bị tiêu hao tới cực hạn. Thế nhưng trải qua một năm dưỡng thương và khôi phục, thực lực cũng được khôi phục tới cảnh giới Địa Tiên, lợi hại vô cùng, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn bị Chu Báo cướp được tiên cơ, thế những hắn cũng nhanh chóng bình ổn lại, bắt đầu đánh tay đôi với Chu Báo. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Hai người đều thoát ra ngoài Thiên Giới Đại Thế Giới, ở bên trong hư không vũ trụ ngươi tới ta đi, chiến đấu kịch liệt.
Vu cổ hậu là thái cổ ma đầu, cả đời chinh chiến vô số lần, kinh nghiệm chiến đấu phong phú không gì sánh được, thủ đoạn cũng vô cùng thâm độc. Chu Báo tuy rằng thực lực không tồi, quyền ý vừa đủ, thế nhưng so với lão ma đầu nhiều năm này cũng không hơn được là bao, tuy rằng ngay từ đầu hắn chiếm được một điểm tiên cơ, thế nhưng rất nhanh điểm tiên cơ ấy liền bị Vu cổ hậu đoạt lại, hắn chỉ có thể chống đỡ, không có sức đánh lại. - Ha ha ha, tiểu tử chết tiệt, hiện tại đã biết sự lợi hại của ta chưa?
Chiếm được thượng phong, trong lòng Vu cổ hậu có thể nói là vui sướng không gì sánh được, phải biết rằng vào lúc hắn thoát khốn, tiểu tử Chu Báo này gây ra cho hắn không biết bao nhiêu phiền phức, hiện tại có cơ hội báo thù, bảo làm sao hắn không cao hứng, không vui đây a? - Mẹ nó, lão già này, cái khác không nói, kinh nghiệm chiến đấu của lão so với mình thì hơn không biết bao nhiêu lần, không thể tiếp tục đánh với hắn như vậy nữa, bằng không kẻ bị tổn thất là chính mình!
Thình lình bị Vu cổ hậu đánh vài cái, tuy rằng không tạo thành thương tổn gì, thế nhưng sự đau đớn cũng là sự thực, điều này khiến cho Chu báo thập phần khó chịu, đồng thời cũng ý thức được, không thể đánh tay không với tên ma quái này.
Suy nghĩ được điểm ấy, Chu Báo đánh ra một chiêu thân hình từ trong vòng chiến đấu kịch liệt lui ra ngoài, khoát tay một cái liền xuất ra Phiên Thiên Ấn.
Hầu như cùng lúc hắn xuất ra Phiên Thiên Ấn thì Vu cổ hậu cũng tiến lên liên tục dùng quyền đầu nện vào bên trên mặt Phiên Thiên Ấn, nhưng rút cuộc cũng vô dụng phí công. - Vu cổ hậu, hiện tại ta cho ngươi kiến thức Phiên Thiên Ấn một chút!
Chu Báo kêu lên một tiếng, Phiên Thiên Ấn đè thẳng xuống, oanh một tiếng đánh vào giữa trán Vu cổ hậu.
Phanh!
Một kích này đánh vào trán Vu cổ hậu, tức thì kim quang bắn ra bốn phía, Vu cổ hậu thân là thái cổ ma đầu, sở hữu vô thượng ma thân, thế nhưng cũng không chịu nổi, liên tục lùi về phía sau. Không đợi hắn khôi phục tinh thần, Phiên Thiên Ấn của Chu Báo lại đánh xuống.
Ầm ầm ầm!
Từng tiếng đập vang lên mãnh liệt, những kim quang màu vàng tứ tán đi, thân thể Vu cổ hậu liên tục lùi về phía sau, thậm chí ngay cả kim thân Ma tộc của hắn cũng ảm đạm.
Nhưng mà, Vu cổ hậu là thái cổ ma đầu, làm sao có thể dễ dàng đối phó như vậy? Liên tục bị những đòn công kích nghiêm trọng, hắn sau khi không ngừng lui về phía sau cũng tìm được cơ hội ổn định thân hình, vào lúc Phiên Thiên Ấn lần thứ hai được hạ xuống, trên đỉnh đầu hắn chợt xuất hiện một đám mây đen không ngừng sinh sôi vừa vặn chặn lại bước tiến của Phiên Thiên Ấn. - Tiểu tử, ngươi đã quá coi thường ta rồi!
Vu cổ hầu nổi giận gầm lên một tiếng. Hắc vụ bao trùm quanh thân , một cỗ khí tức nguy hiểm không gì sánh được từ bên trong hắc vụ truyền ra, trong lòng Chu Báo rúng động, biết có chuyện không tốt, muốn rút Phiên Thiên Ấn về. Thế nhưng cũng đã quá muộn, một đạo hàn mang từ bên trong hắc vụ bắn ra, vừa vặn đánh lên trên Phiên Thiên Ấn.
Oanh!!
Phiên Thiên Ấn dường như bị dính một đòn nghiêm trọng, rơi xuống phía sau, trên thân ấn khổng lồ không ngờ lại xuất hiện vết nứt. Cùng lúc đó hắc vụ tản ra, lúc này Chu Báo mới nhìn rõ bộ mặt thực sự của hàn mang.
Đó là một cây trường thương, một cây trường thương đen kịt, cổ xưa, lại lộ ra sát khí âm trầm vô biên. - Phiên Thiên Ấn, hắc hắc, uy lực của Phiên Thiên Ấn này không tồi, đáng tiếc vẫn chưa đủ.
Từ lúc xuất ra hắc sắc trường thương, nét mặt Vu cổ hầu mỗi khi tươi cười lại càng thêm âm trầm, khí thế trong lúc đó cũng thêm vài phần tự tin. - Hiện tại để ta cho ngươi chân chính kiến thức một chút dáng dấp hoàn chỉnh của linh bảo a, có thể chết dưới Tịch Diệt chi thương của ta cũng là phúc khí của ngươi. - Dáng dấp hoàn chỉnh của linh bảo?
Đây là lần đầu tiên Chu Báo nghe thấy danh tự linh bảo, hắn sửng sốt một chút, mất đi sự chống đỡ của Phiên Thiên Ấn, Tịch Diệt chi thương đã phóng đến, tuy rằng ngọn thương rất nhỏ nhưng lại mang khí tức huỷ diệt khiến cho tâm thần người ta khiếp đảm. - Chết tiệt!
Trong lòng mơ hồ cảm giác được sự cổ quái của trường thương này, Chu Báo cũng không dám cứng chọi cứng, thân hình như thiểm điện, nỗ lực tách khỏi trường thương, thế nhưng trường thương dường như có linh tinh, nhận thức chuẩn xác khí tức của hắn mà tập kích, Chu Báo tới đâu nó đi tới đó. Mắt thấy trường thương càng ngày càng tới gần, ánh mắt Chu Báo lạnh lẽo, mạnh mẽ hé miệng, một ngụm phun ra, chính là một đám sương trắng noãn như ngọc, chặn đứng mũi trường thương lại.