Một vầng sáng hiện ra, quang hoa từ Thất Bảo Diệu Thuật của Chu Báo đại phóng, vầng sáng bao phủ Chu Báo một cách hoàn toàn trói buộc của thiên địa đối với hắn đã biến mất vô ảnh vô tung, kiếp số lúc này, ở trước mặt vầng sáng của Thất Bảo Diệu Thuật, cái gì cũng không phải.
Vầng sáng chớp động, Chu Báo nhìn về phía bổn mạng nguyên kiếm của Mãn Ngọc Quân, đánh về phía nguyên kiếm.
Ba!
Mãn Ngọc Quân trong hình thái nguyên kiếm lúc này đã vô lực phản công, vô lực xoay chuyển trời đất, nghiền nát nguyên kiếm hóa thành vô số bụi bậm, cuối cùng, ngưng tụ thành bộ dáng của Mãn Ngọc Quân, vẻ mặt tuyệt vọng, vẻ mặt đau khổ. - Chu Báo, ta nguyền rủa ngươi, nguyền rủa ngươi chết không yên lành, ta nguyền rủa! - Om sờm!
Ánh mắt Chu Báo lạnh như băng, Thất Bảo Diệu Thuật trong tay lại một lần nữa đánh tới, do bụi bặm ngưng tụ mà thành cành ngọc, oán niệm cuối cùng hoàn toàn tán đi, hoàn toàn tử vong, cùng lúc này, cánh tay còn lại của Chu Báo vung lên.
Oanh!
Một tòa tinh cầu màu vàng từ trên trời rơi xuống.
Không gian chung quanh Chu Báo hoàn toàn bị chấn vỡ, sắc mặt Chu Báo biến đổi, thân thể trùn xuống, chỉ cảm thấy huyết khí cuồn cuộn một hồi, nắm đấm của hắn đánh lên tinh cầu màu vàng, trong nháy mắt tinh cầu vỡ ra. - Kháo, không ngờ lại mạnh như vậy!
Cảm giác khí huyết của mình cuồn cuộn, tâm thần Chu Báo cả kinh, đây chỉ là món khai vị đầu tiên của Địa Tiên kiếp thì bỏ đi, hung mãnh như vậy, vậy những công kích kế tiếp của kiếp số, sẽ mạnh hơn nữa, nhưng hiện tại Chu Báo lo lắng nhất không phải là chuyện này, mà là do mình đã đánh chết Mãn Ngọc Quân, như vậy, Địa Tiên kiếp nhắm vào Mãn Ngọc Quân có biến mất hay không?
Sự thật đã chứng minh, sẽ không, Chu Báo chống đỡ viên tinh cầu màu vàng đầu tiên, thiên kiếp biến thành điên cuồng, một đạo lôi đình tiếp một đạo lôi đình, nhưng những đạo lôi đình này không có rơi xuống, là đang chuẩn bị trên bầu trời, ngưng tụ, uy thế như thế, so với thời điểm hắn độ Địa Tiên kiếp, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, sau khi lôi đình chuẩn bị một lúc, trên bầu trời truyền ra khí tức hủy diệt, một khỏa tinh cầu bằng kim loại nện xuống, núi bằng kim loại, thậm chí cả biển cũng là kim loại, trực tiếp nện xuống.
Lúc này Chu Báo không dám dùng man lực chống đỡ, mà giơ Thất Bảo Diệu Thụ lên, tản ra một đạo ánh sáng nhạt, giống như một con thuyển lá nhỏ, đang quay cuồng trong biển cả tai kiếp nhấp nhô lên xuống.
Địa Tiên kiếp, đối với tất cả tu sĩ mà nói cũng không phải chuyện gì hay ho cả, tuy rằng nếu độ qua, vậy thì rất tốt, độ không qua thì tan thành mây khói a.
Nhưng Địa Tiên kiếp, lại là mê hoặc của tất cả tu sĩ tu luyện có thành tích.
Bởi vì vượt qua thì có nghĩa là Bất Tử Bất Diệt chính thức.
Tuy rằng Thần Tiên cùng là cường giả cùng Thiên địa đồng thọ, cũng có được tuổi thọ cơ hồ vô hạn, nhưng sau khi Kỷ Nguyên chấm dứt, Thiên địa tan vỡ, tuổi thọ của Thần Tiên cũng sẽ hết, thậm chí không cần đợi đến Kỷ Nguyên chấm dứt, Thiên địa tan vỡ, khi Mạt Pháp Chi Kiếp bắt đầu, Thiên Nhân ngũ suy bắt đầu có tác dụng giữa thiên địa thì rất nhiều Thần Tiên cũng không gánh được.
Thiên Nhân ngũ suy, tức là tu sĩ bắt đầu già yếu, mà mạt pháp thời đại, chính là quá trình những tu sĩ này già yếu, bởi vậy, Mạt Pháp Chi Kiếp này mới có thể xưng kiếp đáng sợ nhất của tu sĩ.
Chu Báo có tu vị Thần Tiên, tích lũy kỳ thật không đủ để hắn trùng kích Địa Tiên kiếp, thậm chí cũng không thể dẫn phát, nhưng lúc này hắn xảo hợp gặp phải một người ứng kiếp thiêu đốt tất cả, dẫn phát Địa Tiên kiếp thanh thế hạo, mà hắn thì muốn mượn thành thế Địa Tiên kiếp lần này, một bước lên trời, thành tự Địa Tiên vị.
Chưa nói đến có thể thành công hay không, riêng một phần tâm tư, phần nhanh trí cùng với phần tin tưởng này liền không phải thường nhân có thể có được. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Quỷ Oa Oa lúc này cũng im miệng lại không nói gì, kỳ thật hắn không lo lắng đến lôi đình đang làm công tác chuẩn bị trên bầu trời, hắn lo lắng chính là vô số tinh cầu kim loại rơi xuống trên bầu trời.
Vì sao xưng là tinh cầu kim loại, mà không phải kim loại cầu?
Cũng vì những hình cầu này thật sự quá lớn, cho dù nhỏ nhất, đường kính cũng đạt tới mười dặm, có trời mới biết nặng bao nhiêu, hình cầu như vậy, cũng có thể xưng là tinh cầu rồi, hành tình bồng bênh trong vũ trụ cũng có rất nhiều cái chỉ lớn chừng đó.
Những kim loại cầu này có được sức nặng khủng bố, uy thế tuyệt cường, cho dù là Chu Báo cũng không thể tranh phong, sau một quyền liền lợi dụng Thất Bảo Diệu Thụ đối địch.
Tuy rằng hắn hiện giờ còn chưa hoàn toàn hiểu thấu Càn Khôn Hồn Thiên Quyết, nhưng sáu loại khác đã tu luyện thành công, Thất Bảo Diệu Thụ trong tay sớm đã không phải bộ dáng mầm nhỏ kia nữa, mà dài đến một xích, hóa thành một căn trúc trượng màu tím, Thất Thải hào quang phát ra đủ để hoàn toàn bao trùm thân thể Chu Báo, cái này khiến Chu Báo miễn chịu sự ảnh hưởng của Thiên Nhân ngũ suy, quan trọng nhất là, ở trước mặt Thất Bảo Diệu Thuật, tác dụng của thiên kiếp tựa hồ không lớn lắm, thậm chí chẳng những vẻn vẹn là tác dụng của thiên kiếp, theo sự vung vẩy của Thất Bảo Diệu Thuật, Chu Báo đối với con đường mình lựa chọn cũng sinh ra hoài nghi, Lực Chi Cực Cảnh Phá Toái Chân Không thật là cường đại nhất trong tam thiên đại đạo sao? Thật có thể so với Thất Bảo Diệu Thuật hoàn mỹ sao? Nhìn xem tình huống hiện giờ, kim loại hình cầu trên bầu trời một cái tiếp nối một cái, lực lượng từng cái rơi xuống tạo thành đều cơ hồ tương đương với uy lực một quyền bình thường của Chu Báo, có một ít tinh cầu kim loại càng lớn hơn nện xuống, lực trùng kích so với một kích toàn lực của Chu Báo còn lớn hơn, nhưng dưới lực lượng như vậy, Thất Bảo Diệu Thụ cũng chỉ chống đỡ một chút liền hoàn toàn đẩy lực lượng ra ngoài, thậm chí đôi khi còn nện tinh cầu kim loại ngược trở về, va chạm với tinh cầu kim loại rơi xuống trên bầu trời, sau đó phá hư. - Thất Bảo Diệu Thuật, Thất Bảo Diệu Thụ, không hổ là hình thiếu của Cây Thế Giới, ta còn chưa tu luyện Càn Khôn Hồn Thiên Quyết thành công liền có uy lực cường đại như vậy, nếu ta hoàn toàn hiểu được Thất Bảo Diệu Thụ, như vậy...!
Thời gian dần trôi qua, ánh mắt Chu Báo bắt đầu mê mang.