- Chỉ là quả thực ngươi nói cũng không sai, vị kia tuyệt đối sẽ không có được cơ hội đoạt được thánh vị như Nguyên Thủy đại thánh! - Lúc này, hươu chết về tay ai còn chưa biết được!
Cửu Anh đại thánh khẽ thở dài. - Thân đã từng là một trong chín đại chúa tể, thế nhưng lại lưu lạc tới mức như vậy, có thể tưởng tượng Chuẩn Đề cũng rất phiền muộn! - Điều đó là đương nhiên!
Lông mày Cuồng Phong đại thánh nhăn lại. - Nhìn đi, đả thần tiên xuất hiện!
Đả thần tiên từ bên ngoài nhìn vào, là một cây trúc dài ba thước, bề ngoài của nó có chút khô héo, ánh sáng màu vàng kia dường như khiến nó hoàn toàn giống như một gốc tre đã già, chỉ cần bị vũ khí sắc bén chém một cái sẽ lập tức bị chém thành hai nửa. Thế nhưng một người lại nhìn không chớp mắt vào thanh trúc tiên này, vào lúc rơi vào Thiên Tiên chi kiếp, nhưng bản thân nó tại kiếp số dữ dằn này không bị nát bấy, bản thân nó lại giống như một con cá rơi vào trong nước, tự tại bơi lội chung quanh.
Thiên Tiên chi kiếp.
Khó mà có thể xác định kiếp số này là do cái gì tạo thành.
Bên trong hải dương kiếp số, Thâm Hồng chi lôi, Mệnh Vận chi lôi, Trần Uyên chi lôi, đủ loại thiên lôi đan xen vào nhau thành một mảnh, mà ở bên trong vô số thiên lôi này, hỏa quang không ngừng chớp động, yêu hỏa, địa hỏa, huyền hỏa, dị hỏa táng, vô tận hải hỏa và lôi quang gắt gao hòa vào cùng một chỗ, cho đến khi tất cả đều hóa thành hư vô.
Còn có thủy quang mạn yêu kia, bản chất chính là hắc sắc tinh khiết, hắc sắc tinh khiết bên trong thủy quang này mơ hồ có vô số màu sắc, dưới cuồng phong của hắc sắc, bắt đầu tràn ngập khắp tiên giới.
Một tầng bụi nhàn nhạt như ẩn như hiện trong Thiên Tiên kiếp, thổ hoàng sắc cũng không nồng hậu, thế nhưng sự nguy hiểm của nó thậm chí còn hơn so với lôi, hỏa, phong, thủy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL - Tê!!!
Xem ra kiếp lôi này cũng chỉ vừa mới bắt đầu, kiếp lôi liền xuất hiện, xem ra kiếp số của Thông thiên đại thánh quả nhiên so với kiếp số của những kẻ khác đúng là một trời một vực a! - Không tồi, tên thất đức nhà ngươi năm đó đụng tới Thiên Tiên kiếp, kiếp lôi này đâu có xuất hiện. Hiện tại kiếp số này không ngờ thật kinh khủng như vậy, vừa mới xuất hiện liền hiện ra kiếp hôi, cũng không biết cái tên kia có thể chịu đựng được hay không! - Quả thực đúng như lời ngươi nói, sự tình không dễ làm như vậy, thế nhưng ngươi đừng quên hắn là ai. Chính là một trong chín đại chúa tể, tự nhiên sẽ có biện pháp vượt qua kiếp số!
Cửu Anh đại thánh tràn đầy tự tin nói, mà sự thực cũng là như vậy.
Đối mặt với Thiên Tiên chi kiếp, Chuẩn đề ngồi xếp bằng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, những nhánh cây từ Thất Bảo Diệu Thụ hạ xuống, bảo vệ toàn thân, kiếp số kinh khủng kia không ngờ lại không thể tác động lên nhưng chiếc nhánh cây kia.
Nhưng, nếu đã là thiên kiếp, tất cả đâu có đơn giản như vậy. - Thất Bảo Diệu Thụ, vạn kiếp bất xâm, cho dù là Thiên Tiên chi kiếp của Thông thiên đại thánh cũng vô pháp tác động, lão yêu, chúng ta rút cục cũng được mở rộng tầm mắt rồi a!
Diễn biến bên trong thiên kiếp rơi vào trong mắt Cửu Anh đại thánh và Cuồng Phong đại thánh, khiến cho bọn hắn âm thần cảm thán.
Chỉ là, điều khiến cho bọn họ quan tâm chính là cây Đả Thần Tiên như cây trúc khô kia có thực sự hữu hiệu như trong truyền thuyết hay không.
Thất Bảo Diệu Thụ được xưng là vạn kiếp bất xâm liệu có thể trải qua khảo nghiệm của Đả Thần Tiên hay không, tất cả sự lợi hại của Đả Thần Tiên đã sớm được thuật lại trong dòng chảy bất hủ của vô số kỷ nguyên.
Ba!!
Đả Thần Tiên theo thiên kiếp rơi vào bên trong Thất Bảo Diệu Thụ, những nhánh cây của Thất Bảo Diệu Thụ trong lúc đó đột nhiên sinh ra phản ứng, bắt đầu ba động. - Ồ?
Lông mày Chuẩn Đề nhíu lại, hiển nhiên có chút ngoài ý muốn, thế nhưng hắn cũng không hoảng hốt. Lúc này, từ Đả Thần Tiên phóng ra một tia tử quang sắc bén, ăn mòn những nhánh cây của Thất Bảo Diệu Thụ. - Hừ! Khương Tử Nha, ngươi chỉ là một Địa Tiên nho nhỏ, chỉ là một con kiến hôi cũng dám xuất thủ với ta?
Tức giận hừ một tiếng, Thất Bảo kỳ ảo đông đảo phóng ra, phản kích lại Đả Thần Tiên, không chút thua kém tử quang của Đả Thần Tiên.
Đả Thần Tiên ở bên trong Thất Bảo Diệu Thụ đã bị thương nặng, tử sắc quang mang không mãnh liệt như trước nữa mà bắt đầu ảm đạm. Đả Thần Tiên mà Thiên Tiên chi kiếp không thể mảy may thương tổn không ngờ lại sinh ra những vết rạn nhẹ, mà chủ của Đả Thần Tiên ở sâu bên trong thời không Tiên Giới, thân thể hùng tráng không ngờ lại run lên trong giây lát, toàn bộ đều nứt toác ra, hóa thành một mảnh huyết vụ, bên trong huyết vụ này chỉ còn lại một nắm tay đầy máu. Đám huyết vụ này rất nhanh chuyển động, không lâu sau liền một lần nữa hóa thành một người trưởng thành. - Lợi hại, lợi hại, may mà ta đã sớm có chuẩn bị, bằng không chỉ sợ lần này đã chết rồi, cũng không thể chết lại nữa. Hắc hắc, chỉ là phản ứng của ngươi kịch liệt như vậy, có chút ý tứ miệng hùm gan sứa, quả nhiên là đã tới lúc nỏ mạnh hết đà a!
Nghĩ tới đây, hắn hai hàm răng cắn chặt vào nhau, mạnh mẽ vỗ vào chính ngực mình, sắc mặt trong nháy mắt biến thành tái nhợt, một ngụm máu từ trong miệng hắn phun ra. Hầu như cùng lúc đó, Đả Thần Tiên dưới sự phản kích của Thất Bảo Diệu Thụ liên tục lui về, tử quang có chút ảm đạm như được sự trợ giúp cường đại, giống như được ăn vật đại bổ, tử quang bùng nổ, trong nháy mắt chèn ép khí thế của Thất Bảo Diệu Thụ xuống. Sau đó hóa thành một đạo lưu quang tử sắc, nhảy thằng vào bên trong nhánh cây của Thất Bảo Diệu Thụ, khiến cho sự sinh sôi của chúng bị cắt đứt, đánh thẳng tới bản thể của nó.
Oanh!!
Thất Bảo Diệu Thụ kia sao phải là vật có thể dễ trêu chọc, ngay khi tử quang va chạm vào bản thể, trong nháy mắt liền bộ phát quang mang so với tử quang của Đả Thần Tiên càng thêm chói mắt, dưới đạo quang mang này, Đả Thần Tiên không đánh mà vỡ.
Chỉ là, trong nháy mắt, Thất Bảo Diệu Thụ bị Đả Thần Tiên đánh vào tạo ra một lỗ hổng, mà theo lỗ hổng nho nhỏ này, Thiên Tiên kiếp số điên cuồng tiến vào, rút cuộc Thất Bảo Diệu Thụ bắt đầu chấn động.
Chuẩn Đề ở bên trong Thất Bảo Diệu Thụ khẽ quát một tiếng. - Phá cho ta!
Thụy quang của Diệu thụ tái hiện, toàn bộ Thiên Tiên kiếp số đều bị thụy quang này đánh bay ra, nhưng mà vào lúc này khuôn mặt của Chuẩn Đề cũng hơi run run. - Vạn diệu yêu ma, không ngờ lại có chủ ý như vậy, quả thực là buồn cười!