Thời điểm hắn thi triển ra tới hai mươi chiêu Loạn Phi Phong Chùy Pháp, Tiểu Báo Tử đã nhìn ra ý định của hắn, nhưng hiện tại hắn muốn dừng lại cũng không được, đâm lao phải theo lao, ngân quang trong tay hóa thành một đoàn, hoàn toàn tiến vào một loại trạng thái cực kỳ phấn khích. - Phần phật, bình, keng keng keng...
Mỗi một chùy, đều dùng toàn lực, uy lực mỗi một chùy, mỗi chùy mạnh hơn một chùy, một chùy lại tiếp một chùy, quỹ tích mỗi chùy, chùy sau so sánh với chùy trước, lại hoàn mỹ hơn vài phần.
Chính vì điều này, một loại cảm giác thoải mái đầm đìa truyền ra khắp người. Thời điểm tập luyện lúc trước ở Ô gia, chỉ là tự luyện, cho dù là đối luyện, đối mặt cũng chỉ có Từ Ung. Làm sao như hiện giờ, không hề cố kỵ, đem toàn bộ sát khí và chiến ý của bộ chùy pháp thi triển ra chứ?
Theo thời gian trôi qua, Tiểu Báo Tử cảm thấy nội khí lưu chuyển trong cơ thể càng ngày càng thông thuận, nội khí lưu động càng ngày càng bành trướng, giống như trường giàng đổ ra biển lớn, khí huyết trong cơ thể càng ngày càng tràn đầy, một cổ sát ý như hóa thành thực chất nhập vào cơ thể, khí tức chung quanh thân thể cũng càng lúc càng nóng.
Nội khí Cửu Long Thần Hỏa Công trong cơ thể từ từ tràn ra, tụ tập lại.
Thế giới này là nội ngoại kiêm tu, trong tam giới, mỗi giới đều có đối ứng là tu vi tam phẩm, như Tiểu Báo Tử hiện giờ là ở vào luyện bì giới, tu vi nội khí là Nhị phẩm, có thể để cho nội khí chạy khắp da thịt toàn thân, thời điểm đánh nhau, nội khí và da thịt dung làm một thể, tăng cường uy lực, cái này giống như kiếp trước của Tiểu Báo Tử, đó là dùng tay không đánh tảng đá và dùng tảng đá để đánh người, một quyền này cũng giống như vậy, lực phá hoại khi đánh ra cũng không giống nhau.
Mà cái gọi là tâm pháp, chính là lúc ngươi thi triển các loại chiêu thức bất đồng, thì nội khí vận hành trong quỹ đạo lộ tuyến có sẵn, mỗi chiêu thức ngươi thi triển ra, làm sao có thể đạt được mức phối hợp hoàn mỹ nhất, phát ra uy lực lớn nhất, đây chính là ý nghĩa của tâm pháp.
Nội khí Tiểu Báo Tử vốn dựa theo tâm pháp Loạn Phi Phong Chùy Pháp mà tràn ra khắp da thịt, ngưng tụ vào trong song chùy, nhưng theo thời gian qua đi, nội khí lưu động trong cơ thể của hắn càng ngày càng nhanh, bành trướng mãnh liệt, dần dần không khống chế nổi, hoặc là nói, hắn không muốn tiếp tục khống chế.
Trạng thái như vậy, cũng chỉ khi đối mặt với cường địch mới có thể bức ra tiềm lực lớn nhất, thời điểm tu luyện bình thường, Không có áp lực, làm sao có thể đủ cảm nhận được điều này?
Cho nên, nội khí bành trướng đến mức tràn ra từ trong lỗ chân lông của hắn, nội khí nóng bỏng, tiểu chùy trong tay của hắn thi triển càng nhanh, đột nhiên lúc này, động tác của hắn dừng lại.
Dù sao Liễu Tứ cũng là cao thủ đoán cốt giới, kiến thức rộng rãi, nhìn thấy động tác của Tiểu Báo Tử đột nhiên dừng lại, trong lòng thầm kêu không tốt.
Nhưng đã không còn kịp.
Tiểu Báo Tử dừng một cái, chỉ dừng một chút mà thôi, thời gian diễn ra rất ngắn, cũng có thể nói là hoàn toàn không vượt qua thời gian nháy mắt, Liễu Tứ nhìn thấy tiểu chùy trong tay của Tiểu Báo Tử hơi dừng lại rồi đột nhiên chuyển động.
Lúc này đây, tốc độ xuất chiêu còn nhanh hơn lúc trước mấy lần. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tiểu Báo Tử cảm nhận được, trong cơ thể vừa rồi có chút gì đó không giống, chỉ cảm thấy trong đầu "Đùng" một tiếng, đột nhiên đầu óc thanh minh, cốt cách toàn thân rung động một chút, thân thể vậy mà cao hơn một chút, ngân quang do tiểu chùy vung lên hạ xuống cũng biến lớn hơn vài phần.
Cùng lúc đó, nội khí Cửu Long Thần Hỏa tràn ra khắp người hắn rồi thu lại, tất cả đều trở lại trong cơ thể Tiểu Báo Tử, khí nóng xung quanh đã biến mất, trong nháy mắt có cảm giác cổ quái.
Khi luồng khí nóng trở lại trong cơ thể thì Tiểu Báo Tử cảm thấy thân thể chợt nhẹ hơn vài phần, vốn nội khí vừa rồi tán ra nhưng lúc này lại ngưng tụ, càng có dấu hiệu hóa thành thực chất, nhiệt độ trong cơ thể tăng lên vài phần, dưới nhiệt độ này của nội khí mà Tiểu Báo Tử có cảm giác thoải mái không nói thành lời, ý niệm trong đầu hiểu rõ hơn trước, nhịn không được muốn thét dài một tiếng, âm thanh chấn động khắp nơi. - Tam phẩm!
Kim Nam Thanh vừa mới từ dưới đất miễn cưỡng đứng lên thấy tình cảnh này, làm sao mà không rõ chuyện gì xảy ra chứ?
Vừa rồi Tiểu Báo Tử đột phá, từ Nhị phẩm tiến lên Tam phẩm, không ngờ vào lúc này mà Tiểu Báo Tử lại có thể đột phá Tam phẩm.
Mười hai tuổi đạt tới Tam phẩm, cũng được xem là anh tài khó có được, nhưng cũng không phải là chuyện gì rợn người.
Tình huống như vậy, trên giang hồ có rất nhiều.
Nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ một chút, nói chung, những người mười hai tuổi đột phá Tam phẩm, có người nào không phải là đệ tử của danh môn đại phiệt cơ chứ? Nhưng đó chẳng phải là những đệ tử từ nhỏ đã được dùng Đoán Cốt Thang tẩy luyện thân thể sao?
Còn như Tiểu Báo Tử, dựa vào một mình khổ tu, không dùng qua bất cứ cái gì gọi là thiên tài địa bảo, mười hai tuổi đã đạt đến Tam phẩm, cái này nói rõ một vấn đề, tư chất của Tiểu Báo Tử rất cao, hơn nữa còn là cao một cách phi thường.
Hiện dưới loại tình huống này đột phá Tam phẩm, nếu như có thể sử dụng linh dược tương trợ, tin tưởng, hắn có thể đột phá Tam phẩm luyện bì giới, tiến vào đoán cốt giới, cũng không mất nhiều hơn năm sáu năm đâu.
Đến lúc đó, Ô gia sẽ nhiều hơn một tên trưởng lão.
Nghĩ đến những chuyện này, ánh mắt của hắn nhìn Tiểu Báo Tử đã trở nên phức tạp, kỳ thật không chỉ có hắn, những đệ tử Ô gia khác trong động cũng nghĩ thế. - Tính toán, hiện ngay là lúc nào chứ, ta nghĩ những chuyện này làm gì, nếu muốn sống mà rời khỏi đây, thì hiện giờ chính là lúc quan trọng nhất, thực lực của Tiểu Báo Tử càng mạnh càng tốt, lúc này lợi sinh ra đố kỵ, xem ra tu vi tâm tính của ta không đủ a.
Kim Nam Thanh thầm mắng một tiếng, hít sâu một hơi, cầm đoản đao răng sói, lao về phía trước.
Đúng là Tiểu Báo Tử đột phá, hơn nữa khí thế lăng lệ ác liệt, ngân quang trong tay tăng vọt, giống như sấm chớp giữa trời quang, nhưng mà, đây là cái nhìn phiến diện mà thôi.
Liễu Tứ là một cao thủ đoán cốt giới còn Tiểu Báo Tử chỉ là một thái điểu Tam phẩm, trông cậy vào một mình hắn đại phát thần uy đánh bại Liễu Tứ, đó là chuyện không có khả năng, chỉ có một cách, đó là đồng tâm hiệp lực, mới có thể sống sót.
Hắn suy nghĩ cẩn thận, đương nhiên người khác cũng suy nghĩ cẩn thận, không nói nhảm cái gì, người nào có thể đứng dậy cũng làm giống hắn, cầm binh khí xông lên.