- Đúng rồi, nghe nói lúc này xuất hiện hai thiếu niên cường giả rất lợi hại? !
- Đúng vậy a đúng vậy a, đại nhân, không thể tưởng được vẫn còn có nhân vật giống như đại nhân, ta vốn thấy Mạnh Thanh Dung còn trẻ như vậy tu vị đạt tới Ngũ phẩm đã rất lợi hại rồi, không thể tưởng được vẫn còn hai người còn trẻ những đã không hợp thói thường tiến vào thất phẩm chi cảnh, thiếu chủ của Bình Châu Lý thị Lý Tú, còn có Cơ Dạ Nguyệt nữa!
Lúc nói đến ba chữ Cơ Dạ Nguyệt, Tiểu Báo Tử có thể rõ ràng cảm giác tâm tình của hắn thoáng rung lên một cái. - Hắc hắc, đại nhân, ngài là không biết ah, Cơ Dạ Nguyệt này thật sự là hung hãn ah! - Ta không biết? Ta đương nhiên biết rõ, Cơ Dạ Nguyệt đã bị tôn sùng thành thiên hạ đệ nhất hãn nữu rồi!
Nghe được hình dung của Tiểu Báo Tử, Chu Sẹo rốt cục điên cuồng cười lên. - Đại nhân, không phải là thiên hạ đệ nhất hãn nữu, mà là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ a!
Cơ Dạ Nguyệt hai người đang nói đến này chính là phái nữ duy nhất trong bốn người trẻ tuối chói mắt nhất trong thiên hạ anh hùng đại hội lần này, chẳng những võ công tuyệt cao, lại rất xinh đẹp, vừa xuất hiện đã chấn trụ tất cả nam tử ở đây, trong mấy tràng tỉ thí trước đây, đối thủ của nàng thậm chí bởi vì mãi mê nhìn ngắm dung nhan của nàng mà mười thành thực lực không phát huy được một thành. Thẳng đến tràng thứ tư, đụng phải một thất phẩm cường giả tâm trí kiên định, Cơ Dạ Nguyệt mới có cơ hội thi triển thực lực của minh, một khi thi triển liền khiến tất cả mọi người khiếp sợ, nguyên lai, thiếu nữ 17 18t này, vậy mà cũng có được thực lực thất phẩm, rất không tầm thường, rất nhanh liền đánh bại đối thủ của mình. Thực lực kia, phong thái kia, hoàn toàn che đi uy phong của những thiếu niên khác, trở thành nhân vật tiêu điểm trong thiên hạ anh hùng đại hội lần này. - Đại nhân, hiện giờ đã có không ít người đánh đồng ngươi với hai gia hỏa kia rồi, nếu không, ngươi cũng đi thử xem! - Thử cái rắm, thật vất vả mới có hai gia hỏa chia sẻ với ta ít thanh danh, ta đâu ngu gì đi trêu chọc bọn hắn? !
Tiểu Báo Tử hắc hắc cười cười. - Bình Châu Lý Tú, hảo tiểu tử, không thể tưởng được vài năm không gặp, ngươi cũng đột phá đến thất phẩm, ngươi cái tên này tựa hồ là chủ tu kiếm đạo, lần sau nếu có cơ hội thì ngược lại có thể chơi với ngươi một phen, bất quá hiện giờ ta lại không rãnh! - Đại nhân, có một việc, chỉ sợ có chút phiền phức!
Nơi Chu Ba dưỡng thương tiến lên một chút, giữa phòng lớn, trong phòng không chỉ có có Chu Ba, còn có bọn người Giang Thành, nghe được hai người nói chuyện không sai biệt lắm, Giang Thành liền mở miệng nói, trên mặt cũng hiện lên một tia khó xử. Nguồn truyện: Truyện FULL - Xảy ra chuyện gì vậy? ! - Đoạn thời gian gần đây, An Viễn Đường đã bị chèn ép nghiêm trọng!
Giang Hiểu cười khổ nói.
- Có người chuyên môn tấn công chúng ta, chúng ta đã có vài phê hàng bị người đoạt, còn có một chút hàng bị quan phủ tịch thu nữa. Mấy thương lộ thất vất vả mới đả thông được cũng đã đoạn. Kế hoạch hợp tác đã bàn tốt đối phương cũng đột nhiên tạm thời nảy lòng tham, không cùng chúng ta hợp tác nữa, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì không cần mấy tháng, An Viễn Đường chúng ta phải đóng cửa rồi!
Tiểu Báo Tử nghe xong, thần sắc khẽ động, ánh mắt híp lại. - Biết là ai làm không!
Làm quyết liệt nhất là Tứ hải thương hội, đó là sản nghiệp của Vương gia! - Vương gia? !
Tiểu Báo Tử trong miệng lặp lại hai chữ này, có chút nở nụ cười. - Xem ra, ta gần đây quả thật có chút xung đột với Vương gia a!
Giang Hiểu cười khổ nói. - Tứ hải thương hội là một trong Đại Tấn thập đại thương hội, mạng lưới buôn bán rắc rối phức tạp, xa xa không phải tiểu thương hội mới lập nghiệp như An Viễn Đường chúng ta có thể sánh được. Nếu như nó thật sự muốn làm khó chúng ta thì, chúng ta thật sự khó có thể tiếp tục! - Có nghĩ được biện pháp phản kích gì không?! - Về mặt sinh ý khẳng định không có khả năng, căn bản vốn không phải cùng một cấp bậc!
Giang Hiểu nói - Vương gia không chỉ là ngàn năm thế gia, tựa hồ còn có quan hệ mật thiết với Thiên Long Đạo, chính vì tầng quan hệ này, cho nên, coi như là Ô gia, cũng có chỗ cố kỵ, không dám công khai giúp chúng ta! - Lấy thế đè người, ngược lại là một lựa chọn không tệ!
Tiểu Báo Tử mỉm cười. - Không thể giải quyết ở mặt sinh ý, như vậy, cũng chỉ có thể dùng phương pháp của hắn thôi. Ngoại trừ Tứ Hải thương hội này ra, còn có người nào đối đầu với chúng ta nữa không? ! - Chủ yếu là lấy Tứ Hải thương hội làm chủ, còn có thêm mấy đại thương hội nữa.
Giang Hiểu nói. - Bất quá, nếu như có thể giải quyết Tứ hải thương hội vậy thì những thương hội khác cũng không đến mức quá khó xử chúng ta! - Kháo, loại chuyện này sao ngươi không nói sớm với ta, nếu nói sớm thì lão tử liền dẫn người đến đập phá Tứ Hải thương hội, xem còn dám đối đầu với chúng ta nữa không! - Ngươi nghĩ thật hay, Tứ hải thương hội là sản nghiệp của Vương gia, Vương gia là ngàn năm môn phiệt nổi danh thiên hạ, trong tộc cao thủ nhiều như mây, cường giả vô số. Ngươi có tin hôm nay ngươi đi đập phá tứ hải thương hội, ngày mai Vương gia sẽ có cường giả đến đập phá ngươi không?! - Bản Châu Vương thị, đích thật là ngàn năm thế gia khó dây vào ah!
Nhắc đến Vương thị, trong mắt Tiểu Báo Tử hiện lên một đạo lệ mang, ở Tây Bắc, đất phong của hắn cùng với một gã bàn chi đệ tử của Vương thị liền nhau, đã từng nổi lên xung đột. Sự ngang ngược càn rỡ của người Vương gia đã khiến hắn cực kỳ ấn tượng. Lúc này bọn hắn chèn ép An Viễn Đường, nghĩ đến chính là vì gây áp lực cho mình, trả thù một mũi tên của mình ở Tây Bắc. - Bất quá, Chu Báo nếu chỉ vậy đã bị các ngươi hù sợ thì cũng không gọi là Chu Báo rồi!
Tiểu Báo Tử chỉ cười lạnh trong lòng. - Các ngươi đã muốn chơi, lão tử liền theo Vương gia các ngươi chơi đến cùng, súng bắn chim đầu đàn. Hiện giờ các ngươi chính là trêu chọc chim đầu đàn Chu Báo ta. Bất quá, nếu như chỉ riêng mình ta chơi thì đâu có gì vui vẻ chứ!
Nghĩ tới đây, trong mắt của hắn hiện lên một tia âm lãnh. - Giang Hiểu, thả ra tin tức, cứ nói là Vân Châu Chu Báo ta mười ngày sau khiêu chiến Vương gia đệ nhất cường giả Vương Nguyệt Bạch, nếu như sợ thì có thể không đến! - À? Đại nhân, ngài? !
Giang Hiểu không nghĩ tới, mình chẳng qua chỉ nói ra một câu như vậy, liền khiến Tiểu Báo Tử nói thế.