Thông Thiên Đại Thánh

Chương 602: Kim Hi Ly Diễm Kính, Đại Nhật Lưu Ly Bảo Diễm (2)




- Ta kháo, còn nói không gian tình, giờ cũng bắt đầu song tu rồi, ta nói nói ta có phải nên tìm cơ hội đưa cho bọn hắn một cái đại hồng bao không? !

Tiểu Báo Tử nhìn hai thân hình, khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ cổ quái.

- Nếu có Cameras thì lão tử lập tức chụp lại, sau đó đăng lên mạng, thế nào cũng hot cho xem!

Đang nghĩ đến xuất thần, một hồi tiếng gió nhẹ nhàng vang lên bên tai hắn, lúc bắt đầu còn rất xa, nhưng chỉ qua công phu một lần hô hấp, liền đã đến phụ cận.

"Chết tiệt, sẽ không xui xẻo như vậy chứ, chẳng lẽ là Liệt Hỏa lão tổ đã đến rồi!

Nơi này là địa bàn của Liệt Hỏa lão tổ, hơn nữa nhiệt độ dưới này lại cao như vậy, ngoại trừ cường giả ngoài thất phẩm ra, không ai có thể xuống sâu như vậy cả, như vậy, người đến nhất định là của phe Liệt Hỏa lão tổ, rất có thể chính là bản thân hắn nữa.

Tuy rằng Tiểu Minh Vương nói Liệt Hỏa lão tổ kia có chuyện gì đó, không thể trở về nhanh như vậy được, bất quá lúc bọn hắn đến đã kinh động đến đại đệ tử Xích Lôi của Liệt Hỏa lão tổ, còn đánh ngất hắn, vừa rồi không xử lý thích đáng, tên đại đệ tử Xích Lôi này sau khi tỉnh lại đi mời Liệt Hỏa lão tổ trở về, cũng không phải là không được.

Tình!

- Kháo, còn cửu phẩm cường giả nổi danh thiên hạ đấy, làm việc không chú ý hậu quả gì cả!

Tiểu Báo Tử thầm mắng một tiếng, thân hình lóe lên, liền lượt tới nơi phát ra thanh âm, trong nội tâm thầm hô xui xẻo.

- Địa phương quỷ quái này thông đạo nhiều như vậy, chỉ sợ dù là Liệt Hỏa lão tổ cũng không thể đầu thông đạo nào cũng biết được, cũng sẽ không biết nơi chúng ta tu luyện, để ta xem có cơ hội dẫn hắn rời đi không!

- Sư phụ, bọn hắn thật sự ở gần đây sao? Ngày ấy bọn hắn đột nhiên ra tay chế trụ ta, ta cũng không thấy rõ đến cùng là người nào!

Trong thông đạo, ba người chân không chạm đất tiến gấp về phía trước, quanh thân đều được bao phủ trong một tầng cương khí màu đỏ, đó là một người, một lão giả khỏe mạnh chừng 60 tuổi, râu như cương châm dựng thẳng lên, chớp động lên hào quang màu hồng đỏ thẫm. Mặc trên người một kiện trường bào thêu lên Liệt Hỏa đồ án. Mà ở bên cạnh của hắn, chính là hai gã trang hán, một người đúng là Xích Lôi bị bọn Tiểu Báo Tử đánh ngất khi tiến nhập vào Địa Tâm Hỏa mạch, mà một người khác, ước chừng ba mươi tuổi, thân hình hơi thấp một ít, trong đôi mắt nhỏ hung quang bắn ra bốn phía, chớp động lên hào quang cực kì bất thiện.

- Lão gia hỏa kia có lẽ chính là Liệt Hỏa lão tổ rồi, một người Xích Lôi, còn người khác hẳn là một đồ đệ khác của Liệt Hỏa lão tổ, Xích Xuyên, Liệt Hỏa lão tổ có đến hai cường giả đạt đến thất phẩm, hiện giờ mang đến toàn bộ, xem ra là vội là vì đồ đệ mình xả một ngụm ác khí a !

Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng, vận khởi Thiên Xà Liễm Tức Thuật, di thân thể vào một chỗ tối trong thông đạo, Thiên Xà Liễm Tức Thuật này quả nhiên thần diệu vô cùng, cho dù là lấy tu vị cửu phẩm của Liệt Hỏa lão tổ, lúc lướt ngang qua, cũng không phát giác ra sự khác thường, đợi đến sau khi thân hình ba người chạy ra ngoài mười trượng, quẹo vào một lối đi khác Tiểu Báo Tử mới đi ra từ chỗ tối, dưới chân có chút dùng sức, đạp vỡ một tảng đá, sau đó quay đầu chạy như điên, lúc này đây, hắn không hề che giấu khí tức của mình nữa, không chỉ có như thế, hắn có thả ra khí tức, mãnh liệt hướng xa xa chạy đi.

Cửu phẩm cường giả, nếu như ngay cả chút động tĩnh này cũng không phát giác được, vậy thì nên tìm một khối đậu hủ đập đầu chết cho rồi.

Quả nhiên, mấy hơi sau khi hắn rời khỏi, thân hình ba người lại xuất hiên trong góc rẽ vừa biến mất.

- Sư phụ, là bên này sao? !

- Chính là bên này, hắn biết lai lịch của chúng ta rồi!

Trong mắt Liệt Hỏa lão tổ lóng lánh một điểm xích mang, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh lăng lệ ác liệt.

- Bị ta bắt được cái đuôi, còn muốn chạy!

Tiểu Báo Tử trái tháo phải chạy trong thông đạo, lúc cảm giác được thá lỏng đôi chút thì trong giây lát liền cảm thấy một cổ hỏa kình cường đại từ sau ập tới.

- Không tốt!

Trong lòng hắn kinh hãi, thân hình mãnh liệt bổ nhào về phía trước, Bách Độc Hàn Quang Chướng cơ hồ cùng lúc thi triển ra.

Oanh! Một tiếng vang nhỏ vang lên, Tiểu Báo Tử chỉ cảm thấy sau lưng có một cổ đại lực mãnh liệt đẩy tới, cho dù lấy lực phòng hộ của Bách Độc Hàn Quang Chướng, cũng trong nháy mắt bị đánh xuyên qua, tuy rằng sau nháy mắt đó, Bách Độc Hàn Quang Chướng lại hồi phục xong, nhưng hỏa kình vô cùng lăng lệ ác liệt vẫn xuyên vào thân thể hắn.

- PHỐC!

Một búng máu mãnh liệt phun ra từ trong miệng hắn, hỏa kình mạnh mẽ lưu chuyển trong cơ thể, giống như vô số cương châm đâm vào trong kinh mạch vậy, ngay khi Cửu Long Thần Hỏa Công của hắn tùy theo mà động, một cổ tinh khí trong Đan Điền lại chuyển động trước, lập tức lưu chuyển, tiêu hóa mất tia hỏa kình này

Kim Hi Ly Diễm Kính!

Tuy rằng vẫn chưa hoàn thành một bước cuối cùng, bất quá, hiện giờ Kim Hi Ly Diễm Kính này đã bắt đầu phát huy tác dụng của mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Thu ý đã qua, đông ý dần đến, Tây Kinh thành tuy rằng ở Trung Nguyên, nhưng năm nay tuyệt lại rơi rất sớm, vượt ngoài dự liệu mọi người.

Ngày hôm qua trong đêm, trận tuyệt đầu tiên cũng đã buông xuông, bất quá tuyết không lớn, chỉ tạo thành một lớp mỏng trên phố, trên nóc nhà, trên cây, từng cơn gió trong trẻo nhưng lạnh lùng thổi qua, từng bông tuyết mịn theo gió phiêu tán, dính vào trên gia tạo nên một cảm giác mát lạnh, rất thoải mái.

Đương nhiên, người có cảm giác thoải mái này cũng chỉ là những gia hỏa ăn no bụng, mặc đủ ấm thôi, còn những bình dân ăn không no mặc không đủ thì mong cả đời này được có tuyết rơi.

Đông cũng chiếm cứ địa vị trọng yếu trong kinh thành, diện tích cũng rất lớn, kiến trúc bên trong đầy đủ mọi thứ, đứng ở một chỗ cao rất xa nhìn lại Đông cung, có thể trông thấy loáng thoáng như mái nhà cong, đình đài lầu các, nước biếc chảy qua hòn non bộ, bất quá, cũng chỉ có thể xa xa mà nhìn thôi.

- Thái tử ca ca, ngài hôm nay tìm Yên nhi đến là có chuyện muốn phân phó sao? !

Nam nguyệt sảnh của Đông cung, thiếu nữ xinh đẹp tên là Yên nhi xinh mặc một thần quần áo hồng nhạt, đứng ở trước đường, nhìn qua lớp tuyết đọng hơi mỏng, nam tử đứng cạnh một gốc mai trong sân, trong đồng tử như nước hiện lên thủy ý dào dạt.

- Yên nhi, ta nghe nói, phụ hoàng đã từng đề cập với ngươi Vân Châu Chu Báo? !