Thông Thiên Đại Thánh

Chương 638: Long Tước thử kiếm (1)




- Mẹ kiếp, nói cái gì là một tảng đá cũng là thiên tài địa bảo, rõ ràng là khoa trương a, ta đã đá rất nhiều tảng đá, cũng không phát hiện cái gì đặc biệt!

Tiểu Báo Tử vừa đi vừa phàn nàn, trong thế giới này, linh khí cực kỳ sung túc. Đúng là có nhiều chỗ tốt, nhưng mà, đại đa số những vật này không nhìn được. Mà bản thân dùng Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật cắt không gian cũng không nhiều, hắn không dám bỏ những thứ kia vào, cho nên trên đường, chỉ ngắt lấy một đám cây cỏ linh dược, còn có mấy khối đá cổ quái, thu hoạch cũng không có bao nhiêu.

Về phần Thanh Linh là Bách Hiểu Sanh, sau khi Tiểu Báo Tử đi vào rừng rập nhiệt đới, chưa từng mở miệng nói gì. Tiểu Báo Tử cũng hiểu, bởi vì đoạn đường đi tới này, còn chưa gặp được thứ gì mà hắn thật sự coi trọng, không đủ cho hắn coi trọng. Nói cách khác, cho dù là hắn nhặt được những thứ thiên tài địa bảo, cũng không phải là thứ quá mức trân quý.

Cho nên Tiểu Báo Tử nhịn không được phàn nàn vài tiếng, trong lúc hắn đang phàn nàn, bỗng nhiên trong tai truyền tới âm thanh quát lớn.

Thần thái Tiểu Báo Tử ngưng trọng, nói:

- Là bọn Cơ Dạ Nguyệt!

- Nói nhảm, ở đây trừ bọn họ ra, thì còn có thể là ai khác, kích động cái rắm a!

Thanh Linh nhìn thấy bộ dáng kích động của Tiểu Báo Tử, nhịn không được trào phúng một câu.

- Ngươi không nói lời nào, không ai bảo ngươi bị câm đâu!

Mặt Tiểu Báo Tử đỏ lên, phản bác lại, chung quanh truyền đến từng đợt nguyên khí chấn động đậm đặc làm cho hắn hiểu được, ở cách đó không xa, có người đang chiến đấu.

Đi theo nơi phát ra tiếng động, xuyên qua một lùm cây cao lớn, trước mắt rộng mở trong sáng, một khoảng đất trống xuất hiện trước mặt hắn, ở trung ương khoảng đất trống, là một thủy đàm, nước trong thủy đàm và nước trong Linh Hải khác nhau khá xa, thanh thúy ướt át, giống như màu xanh ngọc thạch, vô cùng thông thấu, vô cùng thanh tú, tản ra từng đượt linh khí thấm tận vào ruột gan.

Nhưng mà, nơi này vốn phải yên lặng lại không yên lặng, Cơ Dạ Nguyệt bay trên không trung, đang chiến đấu với hai con thiết điểu lớn.

Hai con thiết điểu to lớn này, dài ước chừng ba mét, hai cánh mở ra, dài hơn mười mét, lông vũ bên ngoài thân giống như do tinh thiết đúc thành, ở giữa cổ và lông đuôi, có mấy đạo hoàng vân, đôi mắt khép mở, ánh sáng màu xanh chớp động một cách yêu dị, rất dễ làm cho người ta chú ý.

Vu Khánh Dũng và Ngũ Lăng Tiêu, bộ dạng thập phần xấu hổ nằm bên cạnh hàn đàm, toàn thân nhuốm máu, mà sắc mặt của Ngũ Lăng Tiêu càng tái nhợt, trừ vết máu bên ngoài ra, không còn một tia huyết sắc. Một vết cào từ bụng của hắn kéo dài đến tận vai trái, thậm chí có thể nhìn thấy được nội tạng, nếu như hắn không phải là một cao thủ Lục phẩm, sinh cơ thập phần cường đại, hiện tại, chỉ sợ đã táng mạng rồi.

Trong ba người thì có hai người mất đi sức chiến đấu, chỉ còn lại một mình Cơ Dạ Nguyệt, độc đấu hai con thiết điểu.

Dưới loại tình huống này, Cơ Dạ Nguyệt đã thể hiện ra thực lực cường đại của nàng.

- Là Long Tước Thần Điểu!

Hai con thiết điểu này làm cho Thanh Linh chú ý, vừa nói ra, hắn lại không nhận, chối bỏ lời nói của mình.

- Không đúng, không phải Long Tước Thần Điểu, là thứ tạp giao sinh ra.

- Có ý tứ gì, con chim này chỉ là tạp giao?

Tiểu Báo Tử khó hiểu nói ra, hắn chưa tưng nghe qua chim cũng có thể tạp giao.

- Long Tước tính tình rất dâm đãng, chỉ cần là chim gì cũng có hậu đại của nó, mà hình dáng của hai con chim này khá giống Long Tước Thần Điểu, nhưng lông vũ ở cổ của Long Tước Thần Điểu có màu xanh nhạt, mà hai con này có màu hoàng vân, nhìn rất bắt mắt, xem ra là tạp giao đời thứ nhất a, tạp chủng đời thứ nhất ở đây, xem ra ở gần đây có một con Long Tước Thần Điểu, có chút phiền phức!

- Thực lực Long Tước Thần Điểu thế nào?

- Đã xưng là Thần Điểu, thực lực đương nhiên không kém, mà Long Tước Thần Điểu vừa ra đời đã có thực lực Cửu phẩm, mà Long Tước Thần Điểu trưởng thành bình thường đều có thực lực Tán Tiên, một ít tồn tại cường hãn, thậm chí có thể đạt đến Chân Tiên nghiệp vị.

- Lợi hại như vậy?

Thần sắc Tiểu Báo Tử biến đổi, nhưng cũng không xuất hiện quá nhiều lo lắng. Tán Tiên nghiệp vị thì như thế nào? Con Địa Sát Hỏa Kỳ Lân kia không phải có thực lực Tán Tiên nghiệp vị sao? Còn không phải bị mình đánh trọng thương, nếu chỉ là một đầu súc sinh thì bỏ đi, chỉ cần không phải là loại biến thái tới cực điểm, đạt tới Chân Tiên nghiệp vị, hắn sẽ không sợ.

- Đương nhiên lợi hại, Long Tước Thần Điểu không chỉ có thực lực cao cường, mà còn có thần thông trời sinh, có thể thao túng Hàn Băng, là một gia hỏa khó đối phó, dù số phận của tiểu tử ngươi khá tốt, nhưng nếu gặp phải, cũng không chiếm được bao nhiêu chỗ tốt, cho nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.

- Ta sẽ cẩn thận!

Tiểu Báo Tử gật đầu, lực chú ý liền tập trung vào trận chiến đấu của Cơ Dạ Nguyệt và hai con thiết điểu.

Nói thật ra, đối với Cơ Dạ Nguyệt, hắn vẫn có một chút hứng thú, mà hứng thú này trừ dáng người tuyệt mỹ của Cơ Dạ Nguyệt ra, còn nói ra những lời ngưỡng mộ bản thân mình, nhưng nguyên nhân trọng yếu nhất vẫn là thực lực của Cơ Dạ Nguyệt.

Đúng, là thực lực.

Thất phẩm. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Thiếu niên cường giả, trong thiên hạ này, thiếu niên cường giả có thể đếm được trên đầu ngón tay, đếm tới đếm lui, chỉ có hắn là một, Lý Tú là một, Tây Trữ Vương thế tử Yên Phi và Cơ Dạ Nguyệt này.

Mà dựa theo thực lực, trừ bản thân mình ra, chỉ sợ còn phải kể đến Cơ Dạ Nguyệt này.

Có thể muốn gặp, trong tương lai không lâu, cả thiên hạ võ lâm, chính là cục diện bốn người tranh chấp. Trừ khi mình có thể đem mỹ nữ thiếu chưởng môn Dao Trì phái này nắm trong tay, nếu không, quan hệ trong tương lai của bọn họ là cạnh tranh, cái này gọi là biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng, hiện tại có cơ hội tốt quan sát thực lực của đổi thủ cạnh tranh, đương nhiên hắn không thể bỏ qua.

Dưới sự giáp công của hai con thiết điểu, Cơ Dạ Nguyệt cũng không tốt lắm, hai con quái điểu này dùng móng vuốt và đôi cánh cứng như sắt thép, nhìn thấy móng vuốt sắc bén, hàn quang chớp động, nhuệ khí bức người, đánh nhau với Cơ Dạ Nguyệt, trảo trảo điều đánh vào chỗ hiểm của Cơ Dạ Nguyệt, tấm lụa đỏ trong tay Cơ Dạ Nguyệt tung bay, như phong như bế. Nhìn hai tấm lụa mà không phải lụa này, vô cùng mềm dẻo, vô cùng linh động, chung quanh quấn quanh một tầng sát khí màu đỏ sậm, nhưng lại có một kiếm pháp khí phối hợp với cương khí, nhìn uy thế này, tuy không đạt tới cấp bậc Thuần Dương, nhưng cũng đã tiến vào Huyền cấp, tấm lụa tung bay, giống như hai con mãng xà màu đỏ sậm, vặn vẹo uốn lượn, phát ra âm thanh tê tê như rắn, tranh đấu với hai con thiết điểu, vô cùng uy phong.