Bất quá hiện giờ hắn lại không có tâm tư này, bởi vì hắn không chỉ muốn ẩn giấu thực lực mà còn muốn trả thù nữa!
Cử động của Chu Báo lúc này đã hoàn toàn chọc giận hắn.
Thân là nhi tử của Tấn đế, thiếu niên hoàng thân quốc thích, có bao giờ nếm phải thiệt thòi lớn như vậy chứ?
Coi như là huynh trưởng của hắn, thái tử điện hạ của Đại Tấn vương triều, cũng chưa từng khiến hắn nếm phải thiệt thòi lớn như vậy, mấy người huynh đệ của hắn, mặc dù mọi người vẫn một mực tranh đấu gay gắt, nhưng cũng không dám ngang nhiên đánh vào mặt hắn như vậy!
Chu Báo là vật gì, chẳng qua chỉ là một tên nhà quê đi ra từ rừng rú thôi, cũng dám đối đãi với người của hắn như thế, dám hiển nhiên tru sát thủ hạ của mình như vậy, còn treo đầu của hắn bên ngoài cửa canh gác nữa, đây không chỉ là làm mất mặt mà chính là đang gây hấn với hắn rồi. Nếu như mình không tìm lại mặt mũi, về sau cũng đừng nghĩ đến việc dừng chân sinh sống trên giang hồ hay trong Đại Tấn vương triều nữa chứ đừng nói chi đến việc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Cho nên, hắn mới nổi giận như thế, nhất định phải tìm mặt mũi về. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Lên tiếng khuyên hắn chính là một nam tử trẻ tuổi trong hàng bên trái, nam tử này dung mạo anh hùng, toàn thân cao thấp lộ ra một vẻ phong độ của người trí thức, ánh mắt linh động, phảng phất tràn đầy trí tuệ. - Vương gia, ngài bớt giận, chuyện này còn phải bàn bạc kĩ hơn a! - Bàn bạc kỹ hơn, ngươi muốn ta bàn bạc kỹ hơn, ngươi ta cũng đã lần lên đầu ta rồi, ngươi bảo ta phải nhịn thế nào đây? !
Ninh Vương gầm rú. - Không được, tràng tử này nhất định phải tìm về, nhất định phải tìm về! - Tràng tử nhất định phải tìm về, chẳng qua nếu vì vậy mà bại lộ thực lực của Vương gia thì được lại không bù mất!
Tên kia văn sĩ kia không nhanh không chậm nói, đối mặt với cơn bạo nộ lôi định của Ninh Vương, thảnh thơi du vực nói: - Chu Báo rất mạnh, một đời tuổi trẻ đệ nhất cường giả, tu vị chỉ có thất phẩm, nhưng chiến lực lại là bát phẩm đỉnh phong!
Nói đến đây, hắn nhìn thoáng qua hắc y lão giả đừng đầu tiên hàng bên phải, mỉm cười: - Nhưng lại có Thuần Dương pháp khí nơi tay, tin rằng dù đụng phải cửu phẩm cường giả, cũng có sức đánh một trận, muốn đối phó hắn, cũng không dễ dàng! - Chẳng lẽ ta lại sợ hắn sao? !
- Ngài đương nhiên không cần sợ hắn, nhưng ngài nhất định phải cố kỵ hắn, Vương gia ngài cũng biết, xuất thân của Chu Báo này chẳng qua chỉ là một đứa nhà quê trong Thập Vạn Đại Sơn thôi, coi như ăn hết linh đan diệu dược, cũng không thể phát triển nhanh vậy được, sau lưng hắn nhất định là có một cổ thế lực cường đại ủng hộ, mà ta có thể khẳng định, cổ thế lực này không phải là Ô gia, cũng không phải Thiên Long Đạo! - Vì sao? !
- Ô gia không cần phải nói, bản thân chẳng qua chỉ là một trong vô số thế gia thôi, tuy rằng phú khả địch quốc, nhưng lại dựa lưng Thiên Long Đạo, thực lực bản thân cũng không cường đại lắm, trước khi có Chu Báo thì chỉ có một gã trưởng lão có tu vị thất phẩm thôi, nếu như bọn hắn thật sự có năng lực như thế, cũng không thể nào đi tài bồi một đệ tử khác họ như Chu Báo được, về phần Thiên Long Đạo, thực lực quả thật cường hãn, hơn nữa quan hệ giữa Chu Báo và Vương Xà cũng thập phần mật thiết, nhưng cũng giống thế, hắn dù sao cũng không phải là đệ tử Thiên Long Đạo chính tông, coi như là có thể từ Thiên Long Đạo lấy được một ít chỗ tốt thì cũng không thể nào có Thuần Dương pháp khí được, hơn nữa, nếu như Chu Báo là người của Thiên Long Đạo, vậy thì một kiện Thuần Dương pháp khí của bản thân hắn thì không nói làm gì, nhưng kiện Bát Cực Linh Lung Tháp cướp được từ trong tay Yên Phi cũng sẽ không giao dịch cho Bình Châu Lý thị rồi, dù sao cho dù là Thiên Long Đạo thì giá trị của một kiện Thuần Dương pháp khí cũng không thể đo lường được, còn có, Vương gia, ngài có từng nghĩ tới không, một lần nữa, Chu Báo đến Thanh Phong lâu phóng túng, lấy lực lượng một người tiêu diệt Thanh Phong lâu. Mà khi Thanh Phong lâu chuẩn bị đối phó người nhà của hắn thì lại có một cổ lực lượng thần bí âm thầm bảo hộ, tuy rằng những người này cũng không xuất đầu, nhưng lại có thể khẳng định, bọn họ đều là cường giả có tu vị đạt đến thất phẩm, những cường giả này cũng không phải là người của Thiên Long Đạo! - Ý của ngươi ta hiểu, không có gì lớn chính là sau lưng Chu Báo có một cổ thế lực cường đại làm chỗ dựa cho hắn, lúc này không nên là địch, nhưng hiện giờ, tiểu tử kia thực sự là đã làm quá mức, nếu như ta không đánh trả, như vậy, về sau chỉ sợ sẽ không có cơ hội nữa!
Văn sĩ trẻ tuổi gật gật đầu, minh bạch Ninh Vương nói rất đúng sự thật, loại chuyện mặt mũi này, nói thì đơn giản, nhưng nói với người thân ở địa vị cao như hắn thì thường thường một lần mất mặt mũi, uy danh bồi dưỡng nhiều năm sẽ mất sạch, khó có cơ hội xoay người, đây cũng là nguyên nhân vì sao hành vi của Chu Báo lại khiến hắn nổi trận lôi đình, thậm chí thiếu chút nữa đã mất đi tĩnh táo, thủ đoạn của tiểu tử Chu Báo này thật sự quá cay độc rồi, hoàn toàn không cố kỵ mặt mũi của Ninh Vương, cho nên, mặt mũi này, nhất định phải tìm trở về. - Đạo lý này thuộc hạ cũng hiểu, bất quá, đối phó Chu Báo, cũng không nhất định là điện hạ đi a!
Người tuổi trẻ kia mỉm cười - Chỉ cần xem Vương gia có cam lòng bỏ hay không thôi! - Cam lòng cái gì?! - Kiện Thuần Dương pháp khí kia của Chu Báo!
Vừa dứt lời, chung quanh liền nổi lên một hồi xôn xao. - Nói rõ một chút đi! - Chu Báo có một kiện Thuần Dương pháp khí, hơn nữa lại thêm thực lực bản thân hắn, nếu như Vương gia vận dụng lực lượng của mình đối phó hắn thì cho dù dốc hết toàn lực, cũng không nhất định có thể thành công!
Nói đến đây hắn liền thi lễ với hàng đối diện, mỉm cười: - Kính xin các vị bỏ qua cho, nếu như chỉ mình Chu Báo thì cũng không có gì, nhưng nếu hắn vận dụng Thuần Dương pháp khí thì ta nghĩ là cho dù các vị cùng lên, chỉ sợ cũng phải trả một cái giá rất lớn mới thành công, Tôn tiền bối, ngài nói đúng không? ! - Đúng vậy, uy lực của Thuần Dương pháp khí cực lớn, ngươi cũng không cần thay chúng ta che lấp làm gì, nếu trong tay Chu Báo kia có Thuần Dương pháp khí thì cho dù chúng ta toàn bộ cùng lên, cũng rất khó thắng hắn!
Tôn tiền bối đúng là hắc y lão giả có tu vị bát phẩm đỉnh phong kia, mở to mắt, nhàn nhạt liếc nhìn văn sĩ trẻ tuổi, liền thu hồi ánh mắt.