Thực lực, địa vị hắn bây giờ, đã đến tình trạng Ô gia không thể không ngưỡng mộ rồi, nhưng chính bản thân hắn cần ngưỡng mộ sao?
Chu Báo nhẹ nhàng hít một hơi, đổ chén rượu nhạt xuống trước mộ phần lão Hình Đầu, trong nội tâm yên lặng, nói. - Lão Hình Đầu a, sư phụ a, ta hôm nay đã thực hiện ước nguyện của ngươi, mối thù của ngươi đã có người báo thay ngươi, tên của ngươi cũng đã được liệt vào từ đường Ô gia, Tiểu Báo Tử ta cũng coi như không phụ ân dạy dỗ ngươi, bây giờ ngươi có thể nghi ngơi rồi!
Quả thật là có thể nghỉ ngơi, lão Hình Đầu này cả đời dốc sức vì Ô gia, cuối cùng chết trong tay sát thủ Ô gia thuê đến, mục đích của hắn chẳng qua chỉ muốn vì một vị phu nhân nhổ ra một ngụm ác khí thôi, quả thực có chút uất ức. - Tiểu tứ, thời gian không còn sớm, cần phải trở về, Hình thúc dưới suối vàng cũng có thể nhắm mắt rồi!
Tam Cẩu Tử đi đến bên cạnh Chu Báo, nói, nhìn mộ bia đã cao lớn kia, ánh mắt có chút phức tạp, liếc nhìn Chu Báo. - Ta vừa nhận được tin tức, ngày mai đại nhân Ô Duyên Thắng Ô gia chủ và sư phụ Từ trưởng lão của ngươi sẽ tới! - Vậy sao?
Chu Báo mỉm cười gật gật đầu. - Đã lâu không thấy sư phụ rồi, cho người chuẩn bị tốt một chút a! - Tốt!
Từ Ung, một vị sư phụ khác của hắn, hiện tại đã là Thái thượng trưởng lão Ô gia rồi, mặc dù thực lực không có đột phá, bất quá địa vị tại Ô gia, so với đệ nhất trưởng lão Ô gia Lữ Nhất Nguyệt thì cao hơn rất nhiều.
Trên thực tế, hiện tại các trưởng lão Ô gia đều thập phần hối hận vì lựa chọn năm đó, vì cái gì mà chính mình lúc ấy không chọn Chu Báo làm đồ đệ, nếu như lúc ấy chọn Chu Báo thì bây giờ có thể ngẩng cao đầu tại Ô gia rồi. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Đương nhiên, Ô Duyên Thắng đồng thời cũng thập phần may mắn, tính tình của Từ ung cũng lãnh đạm, tuy rằng hiện tại Chu Báo như mặt trời giữa ngọ, nhưng Từ Ung hắn vẫn như trước, chỉ ở bên trong tiểu viện của mình tại Ô gia, tự vui tự cười, không có quá nhiều nhu cầu, thời điểm nói tới Chu Báo, ngoài trừ có một ít cảm giác tự hào nhàn nhạt thì chủ yếu là khiêm tốn, đổ hết thảy công lao trên thiên tư Chu Báo, phảng phất như Chu Báo chỉ là một đồ đệ trên danh nghĩa, công lao không phải của mình, lúc mới bắt đầu, có rất nhiều người muốn bái làm môn hạ của hắn, bởi vậy thì ít nhất có thể trở thành sư huynh đệ với Chu Báo trên danh nghĩa, thế nhưng tất cả đều bị hắn cự tuyệt, mà về sau, thanh danh Chu Báo càng rõ rệt, sự tình làm được càng ngày càng dọa người, những người mang niệm tưởng này trong nội tâm cũng dần dần suy nghĩ lại, dù sao thì làm sư đệ Chu Báo cũng không phải tốt như vậy.
Mà mỗi lần Chu Báo phản hồi Vân Châu đều đi bái kiến Từ Ung, lúc mới bắt đầu còn đến nhà bái phỏng, về sau Chu Báo thật sự cảm thấy phiền hà, đại đa số thời điểm đều là chui vào trong tiểu viện của Từ Ung, hai thầy trò đối ẩm, tâm sự với nhau, đôi khi ngẫu nhiên trao đổi võ học tâm đắc thoáng một chút, cũng là tự tại.
Đồng dạng, vì thân phận Chu Báo biến hóa nên mỗi lần trở lại Vân Châu, thời gian dạo chơi lại lâu một chút, chỉ cần Ô Duyên Thắng nhận được tin tức sẽ đến nhà bái kiến, bất kể nói thế nào, Chu Báo vẫn là Trưởng lão trên danh nghĩa tại Ô gia, bất quá Ô Duyên Thắng không thể dùng thân phận gia chủ mà dọa ngoại môn trưởng lão như Chu Báo được, không nói tới thực lực và thân phận Chu Báo bây giờ, mối quan hệ hợp tác giữa An Viễn Đường của Chu Báo và Ô gia càng mật thiết, sinh ý của Ô gia nương tựa vào mạng lưới tiêu thụ của An Viễn Đường, xem ra Ô gia đã bắt đầu bày biện ra cục diện Tứ đại thế gia tinh luyện kim loại tại Đại Tấn.
Tuy rằng bối cảnh hội trường của Tam gia khác cũng rất cứng, nhưng đối mặt với một người có bản lĩnh đơn độc xông vào Minh Nghĩa Kinh Viện, gõ Minh Nghĩa Kinh Viện một trận ra trò thì một chút biện pháp đối phó cũng không có, xem ra những hậu trường và bối cảnh này cũng sẽ không vì một thế gia tinh luyện kim loại mà đắc tội với một nhân vật như Chu Báo, huống chi, ngươi không thấy Chu Báo đã kết thân với hoàng gia sao? Hắn bây giờ là phò mã, là hoàng thân quốc thích, tại Tây Bắc còn có một khối lãnh địa lớn, cái này không phải người nào cũng có thể đắc tội!
Ô gia và An Viễn Đường, lúc này đã hoàn toàn kết thành một liên minh buôn bán, mà liên minh này có quan hệ trực tiếp với thực lực của Chu Báo, tuy rằng hiện tại Chu Báo cũng không quan tâm gì tới mấy tục sự này lắm, nhưng vô luận thế nào, phải cấp mặt mũi cho chính sư phụ mình đấy.
Nếu như không phải sợ không thấy lời của mình, Ô Duyên Thắng kia cũng không mang Từ Ung theo rồi, Từ Ung là sư phụ, mình là đồ đệ, chỉ có đạo lý mình đi tiếp hắn chứ ở đâu có đạo lý hắn đi tiếp mình, chỉ dựa vào điểm này, cảm nhận của Chu Báo đối với Ô Duyên Thắng cũng đại giảm, năm ngày sau, sau khi xử lý hết thảy sự tình trong nhà, Chu Báo ly khai Thanh Dương tập, trở về Vũ Dương lĩnh.
Xử lý tốt hết thảy sự tình trong nhà, hắn dùng danh nghĩa phạt gân tẩy tủy để hạ bí quyết phong mạch lên những người tu luyện võ công và các hài tử mới sinh trong nhà, phong bế huyết mạch bọn họ, đương nhiên, tất cả những người bị phong bế huyết mạch trong nhà đều nhận được chỗ tốt, đừng tưởng rằng cái danh nghĩa phạt gân tẩy tủy kia của Chu Báo là giả dối, suốt năm ngày, góp hơn hơn ba mươi khỏa Rèn Cốt đan, tuy rằng cũng không khiến võ nghệ những người này tăng nhiều nhưng con đường phát triển tương lai của bọn hắn cũng được mở rộng, đương nhiên, hắn cũng không quên tỷ phu của mình, cũng là người một nhà nên giúp Vương Thiên Lôi một hồi, đồng thời, hắn còn định ra ước định mới trong gia tộc, đó là những hài tử, vô luận là nam hay nữ, trước một tuổi đều phải đưa đến Vũ Dương lĩnh để hắn tự mình phạt gân tẩy tủy, đặt trụ cột cho tương lai.
Đây là một tin tức tốt, cũng là một chuyện tốt, mở mang gia tộc của mình, đây là một việc rất bình thường, thực lực Chu Báo hắn rất mạnh, có rất nhiều đan dược, tăng thực lực người nhà mình lên, đây cũng là sự tình bình thường, không có gì để hoài nghi.
Trong quá trình này hắn cũng không phát hiện huyết mạch nào của người nhà có dấu hiệu bị kích phát, thở dài một hơi trong lòng.
Tạm thời giải quyết phiền toái về huyết mạch, hắn bắt đầu để tâm vào thời điểm sắp tiến vào Thái Uyên.
Thái Uyên Thiên, một trong Tam thập tam thiên thời Thượng Cổ, có nguyên khí thiên địa và thiên tài địa bảo khó có thể tưởng tượng được, mặc dù Chu Báo đã có được quyền xuất nhập Bích Lạc Thiên, cũng không phải để ý quá mức tới Thái Uyên Thiên, bất quá theo như lời Thanh Linh thì mỗi một ngày tại Tam thập tam thiên Thượng Cổ đều có đặc điểm riêng, mỗi một ngày đều có một đặc sản của chính nó, ví dụ như Tiên Thiên Bảo Hoa Thanh Linh xuất hiện tại Bích Lạc Bí Cảnh, chính là đặc sản Bích Lạc Thiên.