Thủ Đô Sương Mù

Chương 25: Trận chiến ngôi nhà ma (phần 1)



Lưu Chân rất tốt bụng, khi báo thời gian làm việc, cô ấy đã cho Lương Tập làm đủ hai mươi tư giờ, thậm chí còn đích thân gọi điện xin lỗi Lương Tập. Lưu Chân nói với anh, Vương Song là một tên tội phạm rất quan trọng, nhưng tiếc là việc bắt giữ hắn ta không có trao tiền thường, nên không thể thưởng thêm cho Lương Tập được.

Cuộc điện thoại này khiến Lương Tập nghĩ đến một công việc rất phù hợp với anh. Không chỉ có thể mở văn phòng thám tử mà còn được làm nghề nghiệp mà anh yêu thích, đồng thời cũng đảm bảo chất lượng cuộc sống: Các vụ án treo thưởng.

Do nhân lực và vật lực có hạn, Lương Tập không có khả năng tra các vụ án cũ. Tuy nhiên, vụ án dù mới đến đâu nhưng từ khi cảnh sát thụ lý đến khi treo thưởng đã trở thành vụ án cũ. Vụ án treo thưởng mà Lương Tập đề cập đến là tìm những bằng chứng cảnh sát chưa biết tới, vụ án không được lập hồ sơ hoặc người nhà của các nạn nhân trả tiền cho việc treo thưởng. Hầu hết các phần thưởng này dành cho việc tìm kiếm bằng chứng để khởi tố vụ án, được đăng trên trang web của sở cảnh sát. Nhưng chủ yếu là tìm kiếm manh mối, bằng chứng cho các vụ án. Cũng bởi vì họ chỉ tìm bằng chứng để lập hồ sơ nên số tiền treo thưởng rất thấp, cao nhất cũng chỉ hai nghìn bảng.

Tuy nhiên, web treo thưởng này là nơi yêu thích của những thám tử nghiệp dư, bởi vì bạn có thể nắm đại khái vụ án bằng cách nhấp vào từng ưu đãi phần thưởng. Có người đã tạo các nhóm gồm nhiều thám tử nghiệp dư, những người đam mê trinh thám cùng nhau thảo luận về các vụ án trên web trao thưởng. Trong số đó, nổi tiếng nhất là Baker United, bao gồm hơn hai mươi thám tử nghiệp dư ở Anh, trong vòng ba năm, đã giúp gia đình của mười hai nạn nhân khởi kiện vụ án thành công. Sở dĩ gọi là Baker United, bởi vì bọn họ đều đều là Fan của Sherlock Holmes, văn phòng thám tử Sherlock Holmes nằm ở đường Baker.

Ba năm, chỉ hơn hai mươi người và mười hai trường hợp được lập án điều tra, điều này đã cho thấy độ khó của các vụ án treo thưởng.

Giả dụ như vụ án sau: A bị mất túi xách, A nghĩ rằng túi xách ở cửa hàng mỹ phẩm bị chủ cửa hàng và nhân viên lấy mất. Cảnh sát lập biên bản, thẩm vấn nghi phạm, truy xuất camera, không có kết quả gì. Sau khi được cảnh sát cho phép, A đã đăng hoàn cảnh của mình lên web trao thưởng để thu thập manh mối và nhân chứng. Nếu bạn có thể chứng minh A đã mang theo một chiếc túi trước khi đi mua sắm và làm mất chiếc túi sau khi đi mua sắm tại cửa hàng mỹ phẩm, vụ án nếu được khởi kiện thành công, bạn có thể nhận được năm trăm bảng Anh. Nếu có thể tìm được manh mối vụ trộm, sẽ được một nghìn bảng. Nếu bạn có thể cung cấp bằng chứng chỉ ra thủ phạm, bạn sẽ nhận được hai nghìn bảng.

Trường hợp này yêu cầu thực hiện nhiều cuộc điều tra trên đường phố và hỏi thông tin của nhiều cửa hàng, nhiều người khác nhau. Một sự việc nếu kéo dài hơn ba ngày, trí nhớ của mọi người sẽ trở nên mơ hồ, nếu chỉ đi theo lối điều tra thông thường, gần như không thể giành được phần thưởng. Trừ khi có một cách, hãy tìm lại chiếc túi bị đánh cắp, kiểm tra lại từng bước để tìm ra tên trộm.

Hoặc như vụ án này, một học sinh cấp hai bị đánh, học sinh này khai rằng đã bị một số bạn cùng lớp bạo lực. Các học sinh đó phủ nhận sự việc và cảnh sát không có bất kỳ bằng chứng hay manh mối nào. Để trút giận và có chi phí chữa bệnh cho con, cha của đứa trẻ đã treo thưởng một nghìn bảng.

Dù dễ hay không, Lương Tập cũng không bao giờ nhận vụ án liên quan đến trẻ em. Bởi vì những đứa trẻ rất "dễ thương, đáng yêu", dễ thương đến mức Lương Tập không muốn nhìn thấy chúng, chứ đừng nói đến việc có liên hệ với chúng.

Nhìn một lượt, Lương Tập nhận thấy, những vụ án này nếu chỉ một mình anh thì không thể làm được, hoặc đã có người nhận. Luân Đôn có rất nhiều người không có việc gì để làm, có vẻ như cuối tuần anh nên dựng một gian hàng thôi.

Khi Lương Tập chuẩn bị đóng trang web, anh đã bị thu hút bởi một vụ án.

Tiêu đề là Ghost, sau khi nhấp vào cả bài chỉ có một câu: "Tôi đang bị ma quấy nhiễu và đang tìm kiếm sự giúp đỡ từ một nhà ngoại cảm. Sẽ có hậu tạ." Câu cuối của bài đăng này đủ để xua đuổi hơn một nửa số người. Tương tự như trò hề tìm chó tặng nhà, sau khi tìm được chó, người chủ nói có người đã giả danh mình và đăng tin, dù sao cũng không thể tặng nhà, đã tìm được chó rồi nên tôi sẽ không cho bạn ngôi nhà, bạn có thể làm gì tôi? Do đó, việc đưa ra phần thưởng mà không nêu rõ số tiền được nhiều người coi là hành vi lừa đảo.

Con người và những thứ liên quan đến tâm linh đôi khi rất phức tạp, đôi khi cũng cực kỳ đơn giản. Khiến Lương Tập có hứng thú là cảnh sát lại đưa vụ việc tâm linh lên web trao thưởng, điều này cho thấy cảnh sát đã tìm hiểu và điều tra. Đã có kết luận cho vụ án, nhưng cảnh sát lại không thể loại trừ khả năng có ma, nên cái kết luận đó vẫn chưa thỏa đáng.

Lương Tập bấm số điện thoại, người nhấc máy tự xưng là Yali, một nhân viên bất động sản. Qua điện thoại, anh ta giải thích ngắn gọn về tình hình ngôi nhà.

Lily hai mươi bảy tuổi, một người đẹp độc thân và là một quản lý quỹ tư nhân. Kể từ hai tháng trước, vào ban đêm khi ngủ, Lily luôn cảm thấy có ai đó đã đột nhập vào căn nhà của mình. Cô đã gọi cảnh sát hai lần, nhưng cảnh sát không tìm thấy bất kỳ manh mối hay bằng chứng nào cho thấy có kẻ đột nhập, cảnh sát đã thuyết phục Lily đến gặp bác sĩ tâm lý. Với lời khuyên và sự giúp đỡ của bạn bè, Lily đã mua rồi lắp đặt hệ thống camera trong nhà.

Trong tuần kế tiếp, Lily ngủ rất ngon. Nhưng một tuần sau đó, cô lại cảm thấy có ai đó đột nhập vào nhà. Lily lại gọi điện thoại cho cảnh sát, thám tử thuộc sở cảnh sát tiến hành điều tra toàn diện hơn, loại bỏ sự nghi ngờ của một số nghi phạm do Lily nêu ra. Sau khi gọi cảnh sát đến lần thứ tư, cảnh sát buộc Lily phải xét nghiệm nước tiểu và không may tìm ra thành phần của ma túy.

Vương quốc Anh có sự kiểm soát nửa đóng nửa mở đối với mua bán ma túy, vì vậy miễn là bạn không bán hoặc sử dụng nó trước mặt cảnh sát thì không vấn đề gì lớn. Cảnh sát đã thả Lily sau khi đưa ra lời cảnh cáo và đưa cô vào danh sách đen. Nếu Lily gọi cảnh sát, vẫn sẽ có cảnh sát tuần tra, nhưng không có điều tra đặc biệt, Lily thậm chí có thể bị buộc tội cản trở công vụ.

Lily không chịu nổi đã quyết định bán căn nhà, tạm thời sống ở nhà bạn. Về nguyên tắc, tiền thưởng không còn giá trị nữa, nhưng người môi giới bất động sản hy vọng ai đó có thể giải quyết vấn đề ma quỷ, để ngôi nhà có thể được bán giá bình thường.

"Tôi là một nhà ngoại cảm." Lương Tập nói với người môi giới bất động sản.

Các đại lý bất động sản không quan tâm bạn có phải là nhà ngoại cảm hay không, họ sẽ cho bạn một vài đô la nếu bạn làm được điều gì đó, nhưng họ sẽ không cho bạn tiền nếu bạn không làm được việc. Lương Tập lái xe đến gặp người môi giới bất động sản, người môi giới giới thiệu tình hình sơ lược, nhưng không quên quảng cáo luôn những ngôi nhà mà anh ta đang bán. Cuối cùng, sau khi đánh giá Lương Tập không có khả năng mua nhà, anh ta đưa chìa khóa cho Lương Tập và yêu cầu anh đến ngôi nhà một mình. Khi chao tạm biệt, anh ta còn không quên nói với Lương Tập, ngôi nhà ma ám hiện đang giảm giá bốn mươi phần trăm và khuyên Lương Tập nên suy nghĩ về điều đó.

* * *

Ngôi nhà ma ám nằm trên phố Pentonville, ngoại ô thành phố Luân Đôn. Một biệt thự ven đường, ba phòng ngủ, không có sân trước nhưng sân sau rộng. Hàng xóm được ngăn cách bởi những bụi cây, cây trồng thì được cắt tỉa gọn gàng. Kết cấu kiến trúc của mỗi ngôi nhà đều có những nét đặc trưng riêng, tại khu dân cư phố Pentonville, bạn có thể tìm thấy những kiến trúc phổ biến trước thế chiến thứ hai còn tồn tại đến ngày nay.

Ngôi nhà ma ám được xây dựng vào những năm tám mươi của thế kỉ hai mươi, như di sản của ông nội Lily. Bất kể từ góc độ tình cảm, hay tình hình tài chính của Lily, ý tưởng bán ngôi nhà ma của cô ấy đều không thể hiểu được. Từ điểm này, Lương Tập cảm thấy Lily và người môi giới bất động sản không nói dối, trong nhà thực sự có ma, hoặc ít nhất Lily nghĩ như vậy.