Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2106: Như Thần xuống nhân gian



Ánh trăng lay lắt, vô danh sơn cốc.

Một bộ quần trắng trường y cổ trang, cái kia đen nhánh xinh đẹp tóc dài như thác nước, ngũ quan tinh xảo có lẽ không có cách nào hình dung, khí chất giống như ánh trăng bình thường trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo.

Chỉ tồn tại ở trong mộng tinh linh đạp nguyệt mà đến, toàn thân cao thấp mỗi một phần bộ vị đều tản ra mê người điên cuồng trí mạng mị lực, dù cho nàng vẻ mặt cao ngạo thanh cao, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy khó khăn nhất ngăn cản bản năng dụ hoặc.

Đôi đồng tử như hai hạt hắc bảo thạch, thanh tịnh trong suốt không chứa nửa điểm tạp chất. Vừa giống như sâu không thấy đáy lỗ đen, tản mát ra một loại không thể sờ được cường đại lực hút, đẹp vô cùng, lại ma mị song đồng.

“ Ồ” thiếu nữ bật thốt một tiếng như chuông bạc ngân nga, ánh mắt thoáng qua lay động khi trong đêm, chân trần đứng trên một ngọn cây lại thấy được vô số thú dử điên cuồng tẩu tán.

Mũi chân điểm nhẹ một cái, thân ảnh lắc mình đả rời khỏi, khinh công siêu tuyệt thân pháp khinh linh như én nhạn, mấy trăm mét chi địa chỉ trong vài nhịp hô hấp đả đến được nơi.

Lại thêm một tiếng đồng hồ trôi đi, thiếu nữ cứ trong đêm di chuyển một cách vô định khắp sơn cốc, dường như muốn tìm kiếm một thứ gì vậy, song lại không cách nào tìm thấy.

Thời gian lại lặng yên trôi đi, rạng sáng thời khắc cũng đến, đột nhiên, từ trong áo của nàng, phát ra rung động nhè nhẹ, lại tản phát ra tím vàng màu sắc.

“ Có phản ứng..lẻẽnào..” Nữ tử kinh thốt lên, trong lòng dậy sóng, ngữ khí trong đó có mấy phàn hoan hỉ.

Theo tay nhỏ lấy ra trong áo mình, hai cái lông vũ hết sức xinh đẹp, tím vàng màu sắc dài tầm hai tấc chiều dài. Vẻ ngoài hết sức xinh đẹp bắt mắt, nhưng hai chiếc lông vũ này lại khác biệc.

Một chiếc thì mềm mại tản phát ra tím vàng ánh sáng, còn một chiếc lại giống như kim thiết bảo ngọc hết sức cứng rắn.

Nhìn kỹ sẽ thấy một căn sắc màu có vẻ ảm đạm hơn, tím vàng ánh sáng không ngừng tản phát ra bên ngoài, dường như là đang tiêu tán thất thoát đi vậy.

“ Mất đi nhiều năng lượng như vậy rồi” nữ tử nỉ non, thần sắc vô cùng tiếc nuối nhìn chiếc lông vũ cứng rắn kia trôi đi tím vàng màu sắc.

Hai chiếc lông vũ xinh đẹp này không phải là vật phàm, nàng hơn ai hết biết rõ được nó quý giá như thế nào. Hiện tại giang hồ đến triều đường các thế lực đều tranh nhau sống mái, chỉ vì dành giật một căn lông vũ như vậy.

Giá trị của nó không phải chỉ để trưng cho đẹp mắt, rất quý giá, quý đến mức chỉ cần đạt được một căn cuộc đời liền thay đổi, có thể là vinh hoa phú quý công lực tăng trưởng, thần binh lợi khí và cũng có thể là tai họa diệt môn.

Căn lông vũ cứng rắn như kim thiết bảo ngọc không thể so với lông vũ mềm mại, là vì nó đả bị hư hao. Song cho dù hư nó cũng chính là bảo vật mà nhân gian không có được, nếu vận khí tốt có thể đạt được nó, tận dụng năng lượng trong đó, trước khi để nó tan biến đi hấp thụ, công lực nháy mắt đề thăng lên diện rộng.

Hoàn toàn không một tệ nạn gì, nội lực tinh thuần hơn, thậm chí còn có thể cải thiện thiên tư, nhiều trường hợp có thể cứu về một mạng.

Về phần căn lông vũ không hư hao thì càng quý giá hơn rất nhiều, năng lượng tinh thuần trong đó rất lớn, có thể làm thần binh bảo khí, hơn nữa chỉ cần sở hửu nó vạn độc không xâm, vạn thú kinh sợ không dám lại gần.

Có thể nói đây chính là bảo vật trời ban à, nhưng trọng bảo này không chỉ có giá trị với con người, đối với động vật càng có tác dụng hơn.

Một số căn lông vũ xuất hiện ở rừng rậm hoang vắng chi địa, để cho các muôn thú đạt đạt được phát sinh thuế biến rất nhiều.

Cách thiếu nữ chừng hơn trăm dặm, sâu trong rừng rậm, cây cối xung quanh một vùng chừng hai mươi trượng đổ lại gãy đổ, tại trống trải mảnh đất nhỏ có một cái hố, dưới hố có một cái thân ảnh nam tử xích lõa đang nằm yên dưới đó.

Hoàn toàn không phải là nhân loại để liên tưởng, bởi phía sau y có một đôi cánh như chim, bất quá chỉ còn lại trơ trọi vài căn đang tỏa ra tím vàng hào quang, một cái đuôi giống như thằn lằn vảy tím vàng xếp khít trên đó.

Y chính là nguồn cơn gây ra động tĩnh trong chốn giang hồ lẫn triều đường gần đây, Tử Kim Long Vũ mà các thế lực tranh đoạt đều xuất phát từ y mà ra.

“Phanh!!!”

Một cơn ba động năng lượng từ cơ thể y tỏa ra, cuốn lên một trận bụi mù quét lên, song hành cùng với đó trên cơ thể hắn lại xuất hiện càng nhiều dị tượng.

Đặc biệc da thịt lại sinh ra biến hóa, cơ thể bắt đầu căng phồng lên, dưới lớp y phục đứt rách vốn là da thịt con người lại bắt đầu nảy sinh biến hóa, làn da bắt đầu gồ lên thành từng mảng nhỏ.

Như vảy cá một dạng, màu sắc tím vàng, chiếc vảy đầu tiên hiện ra kéo theo đó những chiếc vảy khác lần lượt hiện ra. Song rất đặc biệc, các vảy chỉ hiện ra ở một nữa cơ thể, còn một nữa kia lại khác biệc, thay vào đó làn da lại trắng đen màu sắc đan xen.

Còn chưa dừng lại ở đó, tứ chi biến hóa khác thường, như ưng móng vuốt hiện ra, nhưng lại không đồng đều ở hai bên. Tựa như là chi của hai hung thú khác loài.

Lúc này, cơ thể thiếu niên cũng không còn như trước kia vốn có, gương mặt có phần văn nhã giờ này trở nên dữ tợn. Tại trán nhô lên lại mọc ra hai cái sừng khác lạ, một thì màu trắng bên phải như sừng trâu uốn cong dài tầm một tấc, chiếc còn lại màu tím biếc lại như gạc nai lại dựng từ trán lên.

“Phanh!!! Phanh!!!”

Ba động năng lượng từ cơ thể hắn tỏa ra càng ngày càng kịch liệt, như mặt hồ yên tĩnh bị tảng đá phá vở bình yên, sóng nước không ngừng lan tỏa ra bốn phía.

Quang mang hai màu tím vàng bao phủ tựa như cơ thể của hắn phân hóa thành lưỡng cực rõ nét riêng biệc. Tựa như thủy hỏa bất khả dung thứ, chỉ có thể một trong hai có thể tồn tại mà thôi.

Thời gian lại một mực trôi đi, dị tượng vẫn không có dấu hiệu dừng lại, hai luồng quang mang vẫn không ngừng tranh chấp, mà cơ thể của nam tử trong quá trình không ngừng phát sinh biến đổi.

Các bộ phận cơ thể nảy sinh biến hóa khác thường, có lúc vảy cá tím vàng xâm lấn qua một nữa bên kia cơ thể, có lúc lại bị trắng đen màu da xâm lấn.

Thân thể nam tử bên trong, ý thức không gian nơi.

Tối đen không gian, không một chút ánh sáng lọt vào, lại có hai cái trong suốt hư ảnh tồn tại ở không gian nơi đây.

Từ hai hư ảnh tỏa ra không tên lực lượng, đem cái phiến không gian tối đen này náo động lên, lực lượng cả hai không ngừng tuôn ra.

“Xèo xèo xèo!”

Chỉ thấy một trong hai hư ảnh, cả người bao phủ trong hỏa diễm, trong thời gian ngắn đã hóa thành một mũi tên lửa, lập tức, những nơi dính hỏa diễm, đối kháng cùng y lực lượng liền giống như củi bị khô héo, ầm ầm nát vụn.

“A!!!”

Lửa khói tràn ngập, linh hồn kia kêu lên thê lương.

Nếu như đánh nhau bình thường, y nhưng sẽ không sợ, nhưng hiện giờ y đang ở trạng thái linh hồn, khói lửa tự nhiên đối với linh hồn năng lượng thể như hắn hiện giờ có lực sát thương quá lớn.

“ Hừ! Đây là sân nhà của bản Đế, ngươi nghĩ ngươi có thể thoát chết được. Diệt Thương Thiên ngươi ngoan ngoãn chết đi!” nhìn đối phương vùng vẫy, Đế Thiên An cười lạnh tiếp tục gia tăng linh hồn lực lượng của mình cùng Dị Hỏa, đem đối phương giết.

Kẻ phía trước có thể nói là một trong những địch nhân khó nhằn nhất mà Đế Thiên An gặp phải. Chính là cường giả của thế lực Luân Hồi Chúa Tể viện thủ khi hắn giết xong chi Luân Hồi Tiểu Đội, Diệt Thương Thiên so với mấy kẻ kia không cùng một cấp độ.

Cho dù Đế Thiên An có thông qua Thứ Nguyên Chi Môn trốn đi, y cũng ngạnh sanh theo sau, quyết không tha cho hắn. Suốt chặng đường đi đến thế giới này hắn cùng với Diệt Thương Thiên đại chiến trong thông đạo thứ nguyên.

May là Đế Thiên An chưởng khống Thứ Nguyên Chi Môn cho nên hắn ảnh hưởng nhẹ hơn Diệt Thương Thiên, trong đại chiến hắn nhờ nghịch thiên bảo bối mình mà đánh nát được nhục thể của y.

Bất quá nhục thể tuy hủy nhưng linh hồn vẫn còn, lại thêm Đế Thiên An thương địch một ngàn tự tổn tám trăm, Diệt Thương Thiên thông qua thủ đoạn riêng của mình dùng linh hồn xâm nhập vào thân thể hắn, lấy thân xác làm chiến trường tiếp theo tranh đấu.

Trong quá trình tranh đấu thoát ra khỏi thông đạo thứ nguyên, cả hai gây nên động tĩnh không hề nhỏ, để cho thế giới này nhân loại chứng kiến được. Từ đó để phàm nhân biết được thần linh là có thật, và đã phủ xuống nhân gian.

“ Muốn chống cự! đừng mơ” Đế Thiên An cười lạnh, tay đánh ra ấn quyết.

Từng tia hỏa diễm đột nhiên bạo lướt ra từ đầu ngón tay, cuối cùng nhanh chóng đan vào không gian tối đen phía trước, tạo thành một trận pháp thật lớn.

Mà trung tâm trận chính là Diệt Thương Thiên

“Xuy… xuy…”

Đại trận hình thành, Diệt Thương Thiên chi hồn còn chưa kịp phản ứng thì vô tận hỏa tuyến từ trong đại trận như phô thiên cái địa đã phủ xuống, xuyên thủng thân thể Diệt Thương Thiên chi hồn, đem hắn quấn trong đại trận.

“Rầm… rầm…”

Bị quấn lấy, Diệt Thương Thiên điên cuồng giãy dụa, từng đợt linh hồn chấn động không ngừng oanh kích lên hỏa tuyến khiến dao động năng lượng kịch liệt tràn ra.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm