Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2129: Long Tiểu Vân ngoan độc



Lý Tầm Hoan lại nhìn về vị đại ca kết bái của mình, những lời bên ngoài cửa hắn làm sao mà không nghe cho được, cả gương mặt tràn đầy vẻ khổ sở, nói : “đại ca.. thật sao?”

“ Ha ha... phốc” Long Tiếu Vân cười lớn một tràng, còn chưa dứt miệng liền phun ra một ngụm máu.

“ Đại ca”

“ Tiếu Vân”

Lý Tầm Hoan cùng Lâm Thi Âm kinh hô lên, ánh mắt rung động nhìn lồng ngực Long Tiếu Vân hiện ra một thanh trường kiếm màu vàng xỏ xuyên qua cơ thể.

“ Bản tọa cho các ngươi thời gian ngắn giải quyết chuyện của mình, nhất là ngươi Lý Tầm Hoan, ta muốn xem phi đao của ngươi có như lời đồn hay không? Ta đi xa như vậy, ngươi đừng cho bản tọa thất vọng” Đế Thiên An bàn tay vươn ra lại thu về Thừa Ảnh, thân ảnh chậm rãi bước đi.

“Công tử thật lợi hại, nhìn một cái là nhìn ra được Long Tiếu Vân là ngụy quân tử người, Loan Loan thật là sùng bái người đây” Loan Loan đôi mắt đẹp liếc nhìn một chút, uyển chuyển đi đến bên cạnh.

Bờ ngực cao vểnh dán vào tay hắn, Loan Loan thân hình lại nép sát vào hơn : “ Lý Tầm Hoan nổi danh tửu và sắc, có điều đúng như công tử nói, hắn ngu không ai bằng, đem cả vợ chưa cưới mình tặng cho người khác, còn dâng cả gia sản, người nói hắn trong đầu chứa thứ gì đây?”

“ Đời không thiếu kẻ ngu, Lý Tầm Hoan chung quy cũng là một trong những kẻ đó mà thôi, có trách là trách hắn ngu xuẩn, không có ánh mắt” Đế Thiên An lạnh nhạt.

“ Vậy sao?” Lý Tầm Hoan đi đến trước người Long Tiếu Vân, ánh mắt tràn đầy buồn bã, thấp giọng nỉ non lên, nghe bên tai những lời của hai người kia tràn đầy giễu cợt.

“ Khục khục” Long Tiếu Vân ho khan, máu tươi rĩ ra nhìn hai người kia rời đi, thần sắc tràn đầy không cam lòng, căm phẫn, hắn không cách nào nghĩ được mình sẽ rơi vào kết cục này.

Hắn cũng phải là hạng thấp kém gì, võ công không chút nào thấp, nhưng mà người nam nhân kia tập kích hắn quá bất ngờ, khi hắn bị chú ý đến Lâm Thi Âm cũng như Lý Tầm Hoan, nhất thời sơ xảy để rồi ngả xuống.

“ Lý Tầm Hoan, ngươi tại sao phải trở lại...” Long Tiếu Vân khàn khàn, ánh mắt tràn đầy thê lương nhìn nam tử ở gần mình.

Tuy cùng Lâm Thi Âm kết thành phu thuê, bất quá hắn biết trong tâm khảm vợ mình vẫn có Lý Tầm Hoan. Cộng thêm hắn thi triển quỷ kế, lại chiếm giữ gia sản trong lòng đối với Lý Tầm Hoan vừa sợ vừa hận.

Lâm Thi Âm nước mắt tràn ra, giờ phút này nàng cũng không biết tâm tình mình là gì nữa, người nam nhân hấp hối bên dưới chính là chồng của nàng, tuy nàng đối với hắn cũng không có tình cảm gì, nhưng trên danh nghĩa phu thuê, còn cùng với hắn có con chung.

Bây giờ hắn chết trước ngay mặt nàng, nhưng khi nàng nghe hắn là kẻ giở trò, cũng như không lâu trước chính tai nghe được đoạn đối thội của chồng mình, để cho nàng cực độ thất vọng.

“ Đại ca...ngươi vì sao phải đối xử với ta như vậy” Lý Tầm Hoan thở dài nói.

Lý Tầm Hoan ý chí rộng bác, đối nhân xử thế đều là cực kì ôn hòa, coi như người khác tổn thương hắn một ngàn lần, hắn cũng không nguyện ý tổn thương người khác một lần, nếu như không tất yếu, hắn tuyệt sẽ không giết người.

Tiểu Lý Phi Đao cả đời này đả thương bảy mươi sáu người, mặc dù đả thương bảy mươi sáu người, trong đó lại có hai mươi tám người cũng chưa chết, chết đều là đáng chết.

Chỉ cần có một tia cải thiện cơ hội, hay là đến khó lường không giết người, Lý Tầm Hoan là sẽ không giết người.

Liền xem như người khác tổn thương hắn, thậm chí suýt nữa muốn tính mạng hắn, cũng giống như bây giờ Long Tiếu Vân trước khi chết đi, không cam lòng nói ra chân tướng thật sự, chỉ trích hắn cũng như Thi Âm ngày nhớ đêm mong.

Hắn chính là vì đố kỵ mà hãm hại Lý Tầm Hoan.

Đế Thiên An chậm rãi di chuyển, đi đến một cái sảnh phòng chọn chổ ngồi lấy, đám hạ nhân trong trang thấy hắn là sợ, nào kẻ nào dám lại làm phiền chứ.

“ Đạp đạp đạp” hai người ngồi xuống không lâu, bên ngoài vang lên một tiếng bước chân, một cái mười mấy tuổi tiểu hài tử đi vào.

Tròn trịa mặt, tròn trịa con mắt, hồng áo choàng khảm thỏ trắng lông một bên, nhìn tựa như trang phục phấn điêu ngọc trác hồng hài nhi.Vô luận là ai xem ra, đây đều là một cái vô hại, nhưng lại rất đáng yêu tiểu hài tử.

Long Tiếu Vân và Lâm Thi Âm cả hai đều có nhan trị cao, con của bọn hắn, tự nhiên cũng không kém nơi nào, đứa nhỏ này chính là Long Tiểu Vân.

“ Ngươi là ai? vì sao xuất hiện ở đây?” Long Tiểu Vân đi vào bên trong, đến trước người Đế Thiên An, giọng non chẹt chất vấn.

Ánh mắt sinh ra dao động, khi thấy tay y bắt lấy chung rượu uống lấy hoàn toàn không có trả lời hắn, lúc này y tràng đầy sơ hở, không cho người kia trả lời, tay áo phất lên.

Trong tay áo đã bay ra ba cây rất nhỏ tiễn, thẳng đến Đế Thiên An hai mắt, yết hầu.

Chẳng những nhanh, hơn nữa còn rất chuẩn.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, sợ là ai cũng nghĩ không ra, vẫn chưa tới mười tuổi hài tử, đúng là như thế tâm ngoan thủ lạt. Như đổi lại người bình thường, thậm chí giang hồ già dặn, nếu sơ ý cũng chết dưới ba cây ám khí này.

“Keng” Đế Thiên An bàn tay linh hoạt vươn ra, ngón tay nhanh kẹp lấy ba mủi ám khí.

Long Tiểu Vân, thân thể xoay người giữa không trung, trong tay đã nhiều hơn hai thanh tinh quang bắn ra bốn phía đoản kiếm, liên tục hướng Đế Thiên An đâm bảy chiêu kiếm.

Chẳng những ra chiêu nhanh, biến chiêu nhanh, chính là xuất thủ tàn nhẫn, hận không thể đem Đế Thiên An trên thân đâm ra bảy cái lỗ máu.

Thế nhưng là, chỉ tùy tiện phất tay Long Tiểu Vân đả bị kình khí thổi tung ra sau, té bổ nhào trên mặt đất.

Bò dậy, Long Tiểu Vân lại hỏi : “ thật lợi hại, hai người các ngươi là cha ta mời đến sư phụ ư?”

“ Cha ngươi” Đế Thiên An tiếu ý cười nhìn dung mạo phía trước.

Long Tiểu Vân vội nói : “Ta sùng bái nhất giang hồ hào kiệt, ngài thân thủ lợi hại như vậy, xin mời thu ta làm đồ đệ.”

Long Tiểu Vân không đợi hắn nói xong, liền đã bái xuống dưới: “Sư phụ ở trên, được đồ nhi cúi đầu.”

Cái này “Bái” chữ vừa ra khỏi miệng, lại là ba đạo ô quang từ sau lưng của hắn bắn ra, vậy mà là xảo thủ tinh xảo “Gấp lưng cúi đầu giết người nỏ”.

Long Tiểu Vân toàn thân cao thấp đều là ám khí.

Nhưng ám khí nhanh Đế Thiên An còn nhanh hơn, lắc mình đả rời đi chỉ để lại cái tàn ảnh, ba mũi ám khí bay thẳng xuyên qua người tàn ảnh Đế Thiên An sau đó cắm phập vào tường.

“ Ahhh” Long Tiểu Vân ngay sau đó thét lên một tiếng đau đớn.

Đế Thiên An xuất hiện ở phía sau Long Tiểu Vân, không cho hắn bất cứ phản khán, đem tay nhấn xuống bả vai hắn, lập tức đem hắn quỳ xuống mặt đất, sau đó cơ thể không chịu nổi mà đổ ập xuống mặt đất.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ một tiếng, ngón tay búng ra, ba cái ám khí bắt được trên tay, lập tức đính lên thân thể Long Tiểu Vân.

Cái kia Long Tiểu Vân lập tức phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, thanh âm khàn giọng, tựa như là trong địa ngục ác quỷ.

“ Muốn trả thù cho phụ thân ngươi sao?” Đế Thiên An cười nói : “ đúng là thừa kế chân truyền của cha ngươi à”

Nói xong, cong ngón tay bắn ra một đạo chỉ lực, bắn lên người Long Tiểu Vân, phong tỏa huyệt đạo của hắn.

Đế Thiên An vươn tay lại nhổ ra ba căn mũi tên bắn lên tường, sau đó, không chút khách khí xuyên thủng cơ thể Long Tiểu Vân.

“ Ahhhh”

Một tiếng thất thanh từ miệng Long Tiểu Vân thét lên, máu tươi không ngừng đổ ra, để rồi không chịu nổi cơn đau đớn truyền lại mà hôn mê mất đi.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm