Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2137: Đệ nhất sát thủ chết



Từng vị từng vị cao thủ võ lâm, eo triền bạc triệu thương nhân hoặc quan to quý nhân, nếu bị Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng nhận đơn, từ trước đến này trừ một người ra, đều chết dưới kiếm hắn cả.

Mà Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cũng còn tốt sinh sinh sống, mười năm qua tiếng tăm càng lúc càng lớn.

Thậm chí trên giang hồ truyền lưu quá một câu nói như vậy: “ nếu ngươi thành Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng mục tiêu, vậy thì sớm một chút chuẩn bị quan tài”

Sợ hãi Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng người càng ngày càng nhiều, kính nể Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng người càng nhiều, nghiên cứu Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng người cũng càng ngày càng nhiều.

Đối với Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng người không có ai biết, không có ai biết Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng quá khứ, cũng không người nào biết Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng thân thế.

Bọn hắn chỉ có biết Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng kiếm, này xảo quyệt độc ác, Khoái Kiếm Thất Thức nhanh, chuẩn, độc.

Không cho đối thủ lưu đường lui, cũng không cho mình lưu đường lui, này làm sao lại không phải một loại mạnh mẽ đáng sợ hung mãnh độc ác kiếm đạo đâu?

Nhưng Đế Thiên An nhưng không sợ, hắn chưa từng sợ hãi quá, bởi hắn chính là khắc tinh của đa phần kiếm khách lẫn kẻ dùng ngoại công vũ khí.

Kiếm khách, đao khách hay ám khí có thể giết địch , nhưng nếu đụng phải võ giả tu luyện ngạnh công, đao thương bất nhập thì chẳng khác nào chơi với lửa cả.

Mà Đế Thiên An nhục thể chính là kiên cố vô bì, cho dù cả tinh cầu này có vở nát đi nữa, hắn cũng có thể tồn tại trong chân không môi trường, ở dưới lòng dung nham hay lôi điện, đều không sao cả.

Một nhục thể cứng rắn đáng sợ như thế, liệu một kẻ phàm trần như Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng chỉ với trên tay thanh kiếm, với kiếm khí giết người, có thể so với lôi điện, dung nham hủy diệt lực lượng sao? Không hề.

Bởi vậy hắn nghênh chiến, chẳng chút do dự nào.

“ Đinh” “ Đinh”

Tiếng kim thiết va chạm, Thừa Ảnh cùng khoái kiếm của Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng trên không trung đụng vào nhau, hoa lửa tóe ra, kiếm khí quanh hai người tản phát cắt đứt mọi thứ xung quanh.

Đám dân thường kinh hoảng bỏ chạy tứ tán,

Cả hai đều đâm ra một kiếm, hết sức phổ thông một cái kiếm chiêu, quả thực không có bất kỳ ảo diệu có thể nói, bất kỳ người cũng biết này một cái chiêu thức, đều có thể làm được, nhưng ở vào trong tình cảnh hai người lại không làm được.

Hóa phức tạp thành đơn giản, tốc độ, chuẩn xác đều không một chút thiếu, không một ly dư, chẳng một ly thừa, ngay ngắn vừa đủ.

“ Bành”

Tiếng nổ nhỏ lại vang lên, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng chật vật lui về sau mấy bước, ánh mắt nồng đậm ngưng trọng nhìn nam tử trên không chậm rãi hạ xuống.

Sau đó, lại nâng kiếm mà đến, Khoái Kiếm Thất Thức hiện ra.

Hai người lần nữa va chạm, nhưng ở trong chớp mắt, hai người kiếm lập tức tách ra.

Vào giờ phút này, bất luận ai quan chiến ở đây đều không thể không bội phục hai cường đại kiếm thủ bên dưới, hai người bọn họ xuất kiếm quá nhanh.

Kiếm phương hướng, góc độ, sức mạnh giả, ở vạn ngàn dùng kiếm người đều là đứng đầu nhóm.

Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng kiếm như lưu tinh chớp bình thường, nhưng lần nữa mặc cho hắn tấn công nhanh cở nào, dồn dập thế nào, người kia dường như biết trước được, xuất kiếm đón đở.

Đâm thẳng, vác xiên, hoành ngang , hết sức tùy tiện lẫn giản đơn hóa giải.

Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng con mắt mở rất lớn, một cái sát thủ như muốn ám sát thành công nhất định phải học được hai chuyện, một là tỉ mỉ, cái thứ hai đó là không muốn sống.

Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng chính là bởi vì nắm giữ hai chuyện này, hơn nữa không tầm thường võ nghệ, bởi vậy hắn mới hoàn thành đệ nhất Đế Thiên An hạ sát thủ tên tuổi, mấy năm nay còn chưa ai soán được vị thứ của hắn.

Vào giờ phút này Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng con mắt mở rất lớn, bởi hắn không cách nào đem người đàn ông này giết được.

“ Vậy cũng nên tới lượt ta” Đế Thiên An bàn tay khẻ vung vẩy, kiếm khí bắt đầu tản phát ra, kiếm vũ bắt đầu reo vang khắp nơi : “Ta có một kiếm ban cho ngươi”

“ Đây... đây là” Thượng Quan Tiểu Tiên đuổi theo ra ngoài cửa sổ, liền thấy kiếm ảnh ngưng tụ, cả người hắn tản ra mờ nhạt kim sắc, một đầu long ảnh hiện ra xông thẳng lên bầu trời, vẻ lên một khung cảnh mỹ lệ say lòng dưới trời đêm.

Xung quanh nàng các thanh binh khí không ngừng rung lên, như hưởng ứng kiếm vũ reo hò kia.

“ Kiếm tên, Long Đằng Vạn Lý” Đế Thiên An dẫm nhẹ, thân hình nhảy lên không trung, theo Thừa Ảnh chỉ xuống, long ảnh trên cao uốn lượn lao xuống bên dưới đệ nhất sát thủ, theo sau đó là vô số kiếm ảnh.

Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng lông tơ dựng đứng, cả người dường như rơi vào một tầng hầm, tứ chi bị áp bách , hoạt động cực kỳ gian nan, bởi kiếm thế áp bách lên người hắn.

Hàm răng cắn chót lưỡi, giúp thần kinh tỉnh táo lại, Khoái Kiếm Thất Thức bạo phát sử ra, kiếm quang hiện ra không ngừng, khí thế trong người cũng kéo lên hết cở.

Không có bất cứ tiếng động gì nổ ra khi kiếm quang của Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng va chạm cùng kiếm chiêu Long Đằng Vạn Lý, giống như mặt đá ném xuống hồ bị hồ nước nuốt trọn, chi để lại gợn sóng vậy.

“ Phốc” Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng phun ra một ngụm máu, cả thân ảnh từ từ ngả xuống mặt đất, thanh kiếm trên tay hắn bị chấn vở thành nhiều mảnh.

Kiếm trên tay đả vở, nhưng người nhưng chưa chết, đối với một tên sát thủ tới nói Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng trải qua thất bại.

Thất bại, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng biểu hiện phi thường bình tĩnh cũng phi thường bình tĩnh.

Hắn bình tĩnh nhìn trước mắt vị này ban tặng hắn thất bại nam nhân, thân làm sát thủ đối với tử vong của mình hắn đả sớm dự đoạn trước, sẻ có một ngày có người giống như hắn tước đoạt đi sinh mạng của kẻ khác.

Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng rất bình tĩnh nói rằng: “Người thắng sinh, người thua chết, ngươi ta tay đi”

Đế Thiên An cũng không chút do dự, đi đến trước người bắt đầu hấp nạp lấy tinh khí trên người hắn.

Đối với người khác mà nói, tuy rằng Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng kẻ thù không ít, nhưng bằng hữu cũng không ít, mà trong đó có một người chính là bị hắn truy sát không chết, Đạo soái Sở Lưu Hương.

Ngoài ra Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng còn có Hồ Thiết Hoa, từng có mệnh giao tình người Hồ Thiết Hoa.

Nhưng Đế Thiên An sợ sao? Hắn còn cầu cho các cao thủ vỏ lâm đến tìm hắn dây dưa nhiều một chút, khi đó từ đám này giết rụng, cướp đoạt bọn hắn sở tu đây.

Mà theo Nhất Điểm Hồng ngả xuống, nhất thời những kẻ quan chiến ngây dại.

Ánh mắt không cách nào rời đi nhìn về long ảnh đang chậm rãi tan biến, nhìn về thân ảnh của Nhất Điểm Hồng bên dưới, khắp người là các vết chém sắc lẻm, máu tươi đả đổ thẩm ra.

“ Thật là đẹp một kiếm” không biết ai nỉ non lên khi thấy một kiếm kia.

Mặt đất xung quanh y, là những vết chém sâu hoẵm bởi kiếm khí.

“Ong ong” ở bên trong nhà, vỏ kiếm Thừa Ảnh nhổ ra khỏi người tên vỏ lâm nhân sĩ xui xẻo, sau đó bay về tay của Đế Thiên An hấp ra, rồi trở vào vỏ kiếm.

Đế Thiên An lạnh nhạt đi đến gần, bàn tay đặt lên người hắn, bắt đầu cướp đoạt lấy tinh khí còn lại của người y, cho đến khi chỉ còn lại cái xác khô.

Trên lầu ba đám người quan chiến miệng há to, không một lời nói, ánh mắt nhìn chăm chú lại, bọn họ không ai ngờ được, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng dưới một kiếm mỹ lệ kia mà chết.

“ Trời không sinh ta Đế Thiên An, vạn cổ như đêm dài”

Thanh âm to rõ lan tỏa khắp mọi nơi, lọt vào tai của đám người quan chiến, ánh mắt ai cũng dỏi theo cái bóng lưng nam tử kia, có sợ hãi, có sùng kính, có mê say.

Đế Thiên An không sinh Đế Thiên An, vạn cổ như đêm dài, những lời này vào tai đám người ai mà không hiểu được, cở nào ngông nghênh bá khí.

Không có hắn tồn tại, vạn cổ năm tháng như đêm dài.

Nên có bao nhiêu cuồng vọng lại có tự tin người nói ra, nhưng bọn họ nhìn cái thân ảnh kia chậm rãi rời bước mà đi, chỉ biết lắc đầu cảm thán.

Bởi y có tư cách để nói ra, người thường tinh lực có hạn, hành tẩu trên giang hồ nhiều lắm là hội ba đến bốn món công phu khác nhau.

Nhưng Tu La công tử đây! Chưởng lực đả bại thiếu bang chủ Kiều Phong, chí cương chí dương Hàng Long Thập Nhị Bát Chưởng cũng không chiếm ưu thế.

Kẻ có thể bắt được Tiểu Lý Phi Đao bằng hai ngón tay sống sờ sờ mà không chết, Tâm Mi hòa thượng, Tàng kiếm sơn trang thiếu chủ, Triệu Chính Nghĩa, Điền Thất đều là lảo giang hồ gạo cội, nhưng đều ngả dưới tay y.

Dùng độc một tay, ám khí nhất lưu, kiếm thuật những người ở đây đều tận mắt nhìn thấy, đương đại đệ nhất sát thủ Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cũng ngả xuống, cầm nghệ siêu tuyệt có một không hay.

Nhiều như vậy thứ tụ họp trên cùng một con người, hắn đủ tư cách để cuồng ngạo, đủ tư cách để khinh cuồng.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới