Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 572: Lại vả mặt



Hàm Dương thành, bóng đêm thăng trầm xung quanh Thanh Y Lâu lúc này là hàng ngàn bóng đêm hắc y che kín, đang ẩn nấp xung quanh giám sát lấy bên trong.

“ Tối nay xem ra thật không an bình” Đế Thiên An môi nhích lên độ cong đem một khung cửa sổ đóng lại.

“ Mấy ngày nay Tử Lan Hiên không một khách nhân, Lữ Bất Vi chính là muốn nhân cơ hội này một lưới bắt hết, không tiếc hy sinh cũng muốn nhổ cái gai trong mắt này đi” Tử Dận lên tiếng .

“ Bẫy đả giăng hết rồi, chỉ còn chờ mồi đến mà thôi” Đế Thiên An đem tay luồn qua eo Tử Dận, lẫn Yên Nhiên gần đó cúi người hôn xuống hai người.

Theo thời gian trôi đi đêm càng về khuya, cả tòa lâu Tử Lan Hiên đả chìm trong màn đêm yên tĩnh.

Mà bên ngoài số lượng sát thủ La Võng càng ngày càng nhiều, không biết trải qua bao lâu đám người lần lượt dạ nhập vào bên trong đại lâu bên trong khỏi nói cũng biết chính là muốn giết người đây.

Nhưng mà mặc cho đám người này đột nhập các gian phòng đều không tìm thấy bất cứngười nào cả.

“ Không ổn trúng bẩy” Một tên sát thủ La Võng đem sắc bén trường kiếm sắc lạnh đâm vào chăn mền trên giường, nhưng không có tiếng đau đớn gì phát ra ngay khi dùng kiếm vạch ra liền chỉ thấy trong đó là gối dài che lấy mà thôi.

Mà hai ba tên trong gian phòng thấy được, ngay lập tức ngưng trọng nắm chặt lấy vũ khí thân ảnh định nhảy ra ngoài.

Nhưng vừa mới di chuyển gương mặt liền biến sắc khi cảm nhận được cơ thể mình dị dạng, đồng tử mở to lên khi thấy được khắp xung quanh gian phòng đều là xà trườn quanh lấy mình.

“ Vù vù vù” Chỉ thấy bên dưới chiếc giường lại phóng ra mấy đầu mũi tên hướng về đám người này, mà kỳ lạ chính là không có một con xà nào có mặt ở đây cả thứ mà bọn họ nhìn thấy chỉ là trúng độc do Bách Độc Vương điều chế mà thôi.

“ Phập phập phập” Mấy tiếng vang dội vang lên, mấy tên sát thủ này ngay lập tức bị tiễn lên bàn thờ, ngay sau đó từ bên dưới chiếc giường gỗ rộng lớn cơ quan nhanh chóng răng rắc mở ra để lộ bên trong là một thanh niên cầm trên tay nỏ thủ.

Tình cảnh này cũng tương tự giống như những căn phòng khác trong phòng, cơ quan ám khí được bố trí khắp nơi chỉ cần đám người này bước vào gian phòng chính là có chết .

Đế Thiên An đã sớm lườn được La Võng sẽ dạ nhập cho nên tương kế tựu kế chờ đợi bọn họ đến mà hấp lấy. Mấy trăm tên sát thủ đều là bảo đây, sinh mệnh tinh hoa lẫn hồn lực cho hắn hấp thụ.

“ Đại nhân nhìn kìa” Một tên La Võng mở to con mắt lắp bắp thanh âm hoảng sợ nhìn về trên trần nhà nhiều chi chít đến hàng ngàn con bọ vàng.

“Vù vù vù vù vù” Chỉ thấy điên cuồng tiếng đập cánh vang lên hàng ngàn con Thi Thần Sâu Cổ này lao xuống bên dưới đám người tấn công.

“A a” Nhất thời tiếng thảm thiết kêu la bắt đầu vang vọng khắp cả năm tầng lâu Thanh Y Lâu, trên tay kiếm không ngừng vung vẩy giết rụng những con bọ vàng này.

Nhưng mà vô ích con nhỏ thì như con muỗi lớn thì như cổ tay nhiều vô số kể có mặt ở khắp nơi, bọn họ có thể giết được năm, mười con nhưng mấy chục con đây.

Lúc này bên ngoài mấy trăm La Võng sát thủ còn lại cũng chú ý đến động tĩnh bên trong phát sinh. Trên mái nhà có vài thân ảnh kiếm khách ôm trên tay bảo kiếm sắc lạnh nhìn về bên trong động tĩnh.

“ Bẩm các vị đại nhân, bên trong Thanh Y Lâu bố trí mai phục, bên trong có rất nhiều bọ vàng trong đó” Một tên La Võng đeo lấy một chiếc mặt nạ quỷ sứ màu đỏ cung kích hành lễ với người phía trước.

“ Họa Ảnh, ngươi nói không sai đối phương đã sớm bố trí mai phục” Một trung niên gương mặt gầy gò lên tiếng, sau đó lạnh rên nói : “ Phóng tiễn, đem đốt sạch Tử Lan Hiên để xem bọn chúng trốn được bao lâu”

“ Vâng, đại nhân” Nhanh chóng xoay người rời đi.

Sau đó không lâu trong đêm tối thấy được vô số hỏa diễm mũi tên phóng đến Thanh Y Lâu, rất nhanh những kiến trúc này nhanh chóng bắt lửa lấy.

Hoàng cung nước Tần.

“ Triệu Cao, việc đến đâu rồi” Doanh Chính phóng mắt qua nhìn cửa sổ nơi xa, trong tầm mắt hắn thấy được trong đêm đen nơi xa là một ánh hồng chập chùng.

Triệu Cao thân ảnh từ trong chổ tối bước ra, cung kính cúi đầu nói : “ Bẩm bệ hạ, đám nô tài đả an bài ổn thỏa.”

Doanh Chính ánh mắt quang mang môi nhích lên độ cong, đêm nay là một đêm không yên bình là một đêm chết chóc.

Lữ Bất Vi muốn diệt Đế Thiên Hùng nào có biết rằng giống như lần trước đều bị đối phương tính toán hố chết lấy, nhân cơ hội này Doanh Chính thịt nốt vây cánh trọng thần của Lữ Bất Vi.

Sau đó bổ sung những thế lực của mình vào chổ trống. Lữ Bất Vi thế lực từng bước thu lấy dần dần sau đó tung một kích tất sát vào như vậy chính là một mẻ hốt gọn lấy.

Nắm lấy đại quyền khi đó Doanh Chính mới an tâm chấn chỉnh quốc gia, thực hiện hùng tâm của mình.

“ Bùm” Chỉ thấy trong đêm tối một mảnh pháo hoa được bắn lên nở rộ lấy, xinh đẹp không thôi.

Doanh Chính thấy pháo hoa này nụ cười càng đậm, liền nói : “Đi làm việc của ngươi đi”

“ Vâng bệ hạ, nô tài cáo lui” Triệu Cao cung kích chậm rãi rời đi.

Ngày hôm sau, Tần Vương cung đại điện.

“ Tuyên sứ thần Bách Việt vào triều”

“ Tuyên sứ thần Bách Việt vào triều”

Đế Thiên An lần nữa chậm rãi cất bước vào bên trong đại điện, môi nhích lên độ cong khi thấy Lữ Bất Vi gương mặt âm trầm tay nắm chặt, đưa mắt quan sát xung quanh liền thấy được lần này so với lần trước thì số người ít hơn nhiều, trong đầu tán thưởng lấy Doanh Chính : “ Tên này động tác thật nhanh đây”

“ Sứ thần ĐạiViệt , Đế Thiên An gặp qua Tần Vương” Đế Thiên An chắp tay nói xong liền nghe Doanh Chính bơm hơi, nói : “ Miễn lể, không biết lần này sứ thần Bách Việt đến là có chuyện gì”

Đế Thiên An liền lớn giọng nói : “ Bách Việt đến Tần là muốn thiết lập bang giao hai nước, ấy vậy mà có một số kẻ không muốn như vậy đêm hôm qua sai hàng trăm tên thích khách đến ám sát ta, đồng thời còn phóng hỏa đốt nhà, Tần Vương có biết chuyện này chăng?”

Ngừng một hơi lại nói tiếp : “ Hôm nay ta còn nghe được không ít trọng thần nước Tần lọt vào ám sát,Tần Vương có biết ?”

Doanh Chính mày nhướn lên, lớn giọng nói : “ Quả nhân chỉ mới biết được chuyện này, không ngờ đường đường là đô thành của ta lại như vậy”

Hắn vừa mới nói dứt Đế Thiên An đả nhảy vào nói tiếp : “Tần Vương hy vọng ngài cho ta một công đạo, mặc dù Bách Việt là tiểu quốc đi nữa nhưng sứ thần lại lọt vào ám sát ngay tại đô thành của ngài. Ta e có người rắp tâm bất lương, muốn đem Tần quốc nội loạn từ đó mưu lợi cho mình.”

Cả đại điện không khí ngay lập tức lặng xuống, đám người trong triều cuối đầu không dám thở mạnh. Mà trên đài cao Doanh Chính gương mặt âm trầm lẫn tức giận nói : “ Quả nhân nhất định sẻ cho ngài một công đạo, Trọng Phụ ngài xem thế nào?”

Lữ Bất Vi gương mặt âm trầm , nhanh chóng bước ra khỏi hàng ngủ hiện tại hắn hận không chém Đế Thiên An ngàn đao đây.

Trong một đêm thế lực của hắn đại giảm, khi mà gần 30 tên vây cánh của mình bị triệt hạ mà ám sát Đế Thiên An lại không thành công, chính là nguyên khí đại giảm.

Mà mọi chuyện đều là do Đế Thiên An cùng với Doanh Chính bắt tay với nhau, khi mà đêm qua đại lượng quan binh do Mông Võ xuất lĩnh ra sức truy lùng La Võng thành viên đem bắn chết hay bắt giam làm cho hắn tức giận không cách nào làm được.

“ Bệ hạ, từ khi sứ thần Bách Việt đến nơi này khiến cho Hàm Dương mưa gió không ngừng. Rất có thể những chuyện sóng gió này là kẻ thù của Bách Việt kéo đến, muốn mượn tay nước Tần diệt trừ. Từ trước đến nay Hàm Dương vẫn là một chốn yên bình , mọi chuyện thay đổi hoàn toàn khi Bách Việt sứ đoàn đến” Lữ Bất Vichậm rãi lên tiếng.

“ Bệ hạ, lời của Tướng quốc nói quả không sai”

“ Đúng vậy bệ hạ”

Ngay lập tức đám vây cánh của Lữ Bất Vi lập tức nhao nhao hướng ứng lấy lời boss nhà mình. Chính là muốn nhân cơ hội đá Đế Thiên An rời khỏi Hàm Dương, thế cục trong tay Lữ Bất Vi đả ngày càng xấu đi, nếu kéo dài hắn chỉ có một con đường chết.

Doanh Chính có thể còn kiêng kỵ hắn khi có Triệu Cơ, nhưng mà Đế Thiên An lại khác chính là méo ngán hắn, dám tập kích phủ đệ hắn hiện giờ hắn đả không xem đối phương chỉ là con kiến hôi nữa mà đã là một đối thủ đáng sợ.

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lớn nói : “ Đường đường là Cường Tần mạnh nhất bảy nước, ngay cả đô thành cũng không quản được lại đổ tội cho một nho nhỏ sứ thần Bách Việt. Tướng quốc đại nhân ngài tài cao học rộng, có kinh thế chi tài chỉ có thể lấp liếm qua loa như vậy.”

“Thật đáng thất vọng thất vọng, ta còn muốn cùng Tướng quốc học hỏi cái hay để về Bách Việt phò tá Việt vương, xem ra chỉ bất tài vô dụng hạng người như vậy cũng có thể lên làm Tướng quốc..hừ”

“ Ngông cuồng”

“ Khinh người quá đáng”

“ Bách Việt người..”

“ Ngươi”

Đủ loại âm thanh nhao nhao lên, mà Lữ Bất Vi gương mặt lúc xanh lúc đỏ hơi thở phập phồng con mắt có những tia máu xuất hiện, móng tay bấu sâu vào da thịt máu tươi rướm ra, hắn chưa bao giờ bị sỉ nhục như hiện tại.

“ Bách Việt sứ thần, ngài hành vi ngôn từ chính là muốn xúc phạm đại Tần ta sao” Doanh Chính nghiêm giọng, mày nhướn lên nói.

Đế Thiên An chắp tay cúi đầu nói : “ Thiên Hùng trẻ người nôn dạ, nhất thời lổ mãng đêm qua gặp tập kích nhất thời lửa giận công tâm mong Tần Vương thông cảm”

Nói xong quay sang chắp tay nhìn Lữ Bất Vi , nói : “ Tướng quốc ngài niên kỷ so với gia gia ta còn nhiều, Thiên Hùng trẻ người vô ý mạo phạm. Trong thiên hạ bảy nước người mà Thiên Hùng nể trọng sau Việt vương là Lử tướng quốc, Tướng quốc bụng dạ rộng lớn sẽ không vì mấy lời của ta để bụng chứ”

Lữ Bất Vi nhắm mắt lại, quyết định bơ đi mấy lời Đế Thiên An bình thường hắn sẻ hưởng thụ lấy. Nhưng mà phát ra từ Đế Thiên An quên mẹ đi cho nó lành, mấy lời nói của hắn mặt ngoài chính là khen ngợi hắn mặt khác chính là chửi xéo hắn đây.

“ Lợi hại” Xương Bình Quân bên trong quan văn nhìn Đế Thiên An khí cho Lữ Bất Vi tức không thể làm gì được.

Từ lâu rồi hắn sống dưới bóng ma của họ Lử, chưa từng thấy đối phương chịu tình cảnh này, rỏ ràng bị đánh đến tận già bị cướp đoạt tiền bạc thậm chí còn nuốt thế lực mà không thể làm gì hơn, ngậm bồ hòn làm ngọt.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm