Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 585: Mồi thả Lục Chỉ



Ba tháng sau, Bách Việt đô thành, một gian khách điếm phòng ốc.

« Hồng lảo thấy thế nào » Lục Chỉ Hắc Hiệp lên tiếng hỏi lấy.

Nghe được boss nhà mình nói, vút râu một hồi rồi nói : « Lòng dung thiên hạ, thánh hiền minh quân, Kiêm Ái từ cổ chỉ kim khó vị quân vương nào được như hắn »

« Thân là vương quyền lại kiêm Nho, Mặc, Binh, Nông, Pháp, Y, Nhạc, Pháp.. bách gia các nhà thật khó có thể tin được trên đời còn có một người như vậy. Những thứ không hợp lẻ thường đều phi thường, những thứ tầm thường lại phi thường, trước nay chưa từng có thần nhân một dạng » Lục Chỉ Hắc Hiệp tán thưởng lên.

Ba tháng từ biên thành rồi di chuyển vào bên trong đô thành, để lại đám đệ tử canh giữ Chu Tước. Không một chút lo sợ là vì Bách Việt cơ quan còn phải trộm đạo thứ này sao ? cơ quan khí cầu có thể tự do di chuyển trên bầu trời. Lại thêm Việt vương tài trí như thế nào, vì ham cái lợi nhỏ trước mắt ư ?

Trong thời gian này nhóm người cũng bị chấn kinh khi đi sâu vào nội địa bên trong, cho dù Lục Chỉ Hắc Hiệp kinh qua bao nhiêu sóng gió đi nữa cũng bị những tư tưởng, sự việc lẫn mọi thứ nơi đây cho kinh ngạc. Đi từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, là một đất nước khoáng thế cổ kim trước nay chưa từng có, là thế gian nhạc thổ thiên hạ đại đồng mà tổ sư Mặc Địch hướng đến, các đời Mặc Gia đệ tử truy cầu.

« Cự Tử nếu như học thuyết của Mặc Gia theo những tòa soạn báo hay tập sách có mặt ở đây. Được người dân mua đến, nhất là tờ này » Ban Siêu nhìn trên tay một tờ giấy lớn hình chữ nhật dài rộng 20cmx40cm chi chít văn tự, ánh mắt lộ ra kích động quang mang .
« Ân » Lục Chỉ Hắc Hiệp gật đầu, kìm trong lòng sóng gió đi một chuyến Bách Việt thư viện hắn bị chấn kinh lên khi mà sách được sao chép bán cho người dân với giá phải chăng, mọi người đều có thể mua được chỉ cần biết đọc là được.

Đây là lật đổ nhận thức của hắn khi mà thời đại này khi mà ai cũng khư khư ôm lấy kho sách của mình, giống như Nho Gia Tàng Thư Lâu mấy vạn sách trong đó.

Chư Tử Bách Gia đối với tiên hiền điển tịch lẫn quyển trục đều giữ lấy tránh để cho thoát ra ngoài, còn ở đây lại là một chuyện khác hoàn toàn không ngại sẽ chia còn cầu cho người đến đọc lấy mua đi, khuyến khích người dân đọc sách không hạn chế tự do của mọi người. Đương nhiên trừ con dân của mình ra thì hạn chế lấy.

Lục Chỉ Hắc Hiệp bị choáng váng, nếu như học thuyết của Mặc Gia cũng đặt ở nơi này người dân xem lấy không phải là càng nhiều đệ tử Mặc Gia tư tưởng hòa bình trải rộng thiên hạ sao ?

Thứ trên tay của Ban Siêu hắn đả không còn xa lạ, chỉ bỏ 10 đồng ra là mua được, nội dung chính là tuyên truyền chính sách của đế quốc, một số tiền không quá mắc lại vừa phải đối với bình dân nơi này.

Chữ viết đả không còn dành cho quý tộc thứ sa xỉ nữa, ở nơi này ai cũng có thể tự do học lấy. Học thuyết Mặc Gia nếu được in trên này phát hành rộng rãi truyền bá đi, khi đó biết bao nhiêu người sẻ biết đến.

« Cự Tử thứ cho lão phu làm càn, ta thấy Mặc Gia tư tưởng ở nơi này cực kỳ thích hợp, ngài xem dân chúng ấm no không phân tôn ti thân phận, người dân có thể tham dự triều chính nhất là cái gì mà bầu cử giám sát quốc hội quan lại, Thiên Hạ Đại Đồng mà tổ sư nói có phải như vậy không ? » Hồng lão vút râu bình tĩnh nói.

Lục Chỉ Hắc Hiệp ánh mắt quang mang, một hồi nhìn qua Ban Siêu , Đinh Hưu thấy hai người đòng dạng như vậy, trầm ngâm nói : « Ta biết các ngươi ý nghĩ, cũng biết nơi này là mảnh đất mà Mặc Gia bao đời hướng đến. Chuyện can hệ trọng đại, ta cũng cần phải suy nghĩ, trước mắt chúng ta cứ ở nơi này thiết kế vương thành Bách Việt »

« Vâng » Đám người đồng thanh nói, bọn họ cũng biết vấn đế này can dự trọng đại Mặc Gia đầu nhập vào một quốc gia là một chuyện lớn. Hơn nữa Bách Việt lại bo bo giữ mình một chổ, thu lấy lợi nhuận từ trung nguyên.

Thân ảnh đứng lên nhìn qua cửa sổ, chậm rãi nói : « Y Gia ở nơi này phát triển, khiến người sợ hãi »

Hồng Lão nghe được nói : « Mở Y Viện chiêu thu môn sinh, Bệnh Viện là nơi các đại phu chữa trị cho dân chúng, người nghèo lại được miễn phí, trên toàn bộ quốc thổ Bách Việt đều có phân bố bệnh xá, lại được Việt vương chú trọng »

« Cự Tử, lần này không chỉ có Mặc Gia, còn có cả Tạp Gia, Họa Gia, Tiểu Thuyết Gia theo về » Nghe Ban Siêu nói Lục Chỉ Hắc Hiệp gật đầu.

Hắn làm sao không hiểu ý tứ chứ chính là nhắc khéo nếu như Mặc Gia không nhanh chân chổ tốt đều bị người khác đoạt lấy đây, nhìn sang Đinh Hưu nói : « Ẩm Thực Gia nói thật bản lĩnh đào người của vị bệ hạ này ta quả thật bội phục »

Đinh Hưu nghe được, chắp tay nói : « Cự Tử ngài yên tâm, Đinh Hưu ta là người Mặc Gia.. ta »

Hắn còn chưa nói hết đã bị Cự Tử chặn lại nói : « Đinh Gia Giải Ngưu Đao Pháp thần kỹ như vậy, không nên để mai một chiến loạn một khi thất truyền là thế gian một tổn thất lớn, ngươi cứ buông tay mà làm không cần để ý »

« Cự Tử.. đa tạ » Đinh Hưu mắt đỏ hồng nghẹn ngào nói lên, hắn không động tâm là giả dối. Khi mà nơi này ẩm thực phong phú, gia vị rất nhiều thứ mới lạ mà Đế Thiên An hứa hẹn làm cho hắn xoắn xuýt không thôi.

Ngươi nói vua của một nước lại vì ngươi mở một học viện để ngươi chiêu thu đệ tử, hổ trợ ngươi ghi chép truyền bá ghi lại các món ăn cách làm, rồi còn tuyên truyền phân phát cho người dân rộng rãi thử hỏi hắn không bị động dung.

Ngày hôm sau, Hoàng cung Bách Việt.

Một gian tẩm cung xa hoa rộng lớn, bên trong gian phòng chính là nhóm người Lục Chỉ Hắc Hiệp mà tiếp đãi đám người lại chính là vương hậu của Bách Việt- Diễm Linh Cơ nhiều năm trôi qua càng thêm diễm lệ, từ người toát ra khí chất tôn quý.

“ Mặc Gia lấy Kiêm Ái làm gốc, hành hiệp trượng nghĩa trong Chư Tử Bách Gia mà nói chàng ấy cũng đánh giá rất cao Mặc Gia, mấy ngày nay sự vụ bận rộn mong Cự Tử bỏ qua” Diễm Linh Cơ khẽ cười lên tiếng.

Nhìn về phía trước trong áo trùm đen như mực, người này nàng biết chính là thần long không thấy đầu đuôi hành tung bí ẩn có được Hiệp Nghĩa tên.

Sở dĩ được gọi là Lục Chỉ Hắc Hiệp chính là khi còn trẻ gia nhập Mặc Gia hành hiệp trượng nghĩa, trừ bạo ác bá khắp nơi được giang hồ xưng hào là Hắc Hiệp. Lại bàn tay phải của hắn lại khác với thường nhân có thêm một ngón, sau này thanh danh vang dội hành tung cũng được người nhận biết từ đó có tên là Lục Chỉ Hắc Hiệp, sau này gia nhập Mặc Gia rồi kế nhiệm Cự Tử ngôi vị.

Lục Chỉ Hắc Hiệp gật đầu cũng không vì một nữ nhân tiếp đãi mình mà phản cảm, đây là vương hậu của một nước người mà Việt vương gần gủi nhất.

“ Nào dám, mấy ngày nay chúng ta sinh hoạt rất thoải mái, ngược lại còn cảm tạ vương hậu lẫn đại vương đây” Lục Chỉ Hắc Hiệp vuốt râu cười nói : “ Việt vương bệ hạ là kỳ nhân thiên hạ ngàn năm nay, Mặc Gia có thể để người tán thưởng quả là vinh hạnh”

Mặc Gia học thuyết lớn mạnh là Chư Tử Bách Gia dẫn đầu một trong nhưng mà đối diện với Đế Thiên An một người như vậy Lục Chỉ Hắc Hiệp không thể không phục. Ngày xưa Khương Thái Công phò tá Chu Vũ Vương trên thông thiên văn dưới rành địa lý tinh thông tung hoành, kỳ môn độn giáp thấu triệt binh pháp, nông gia giúp cho Cơ Phát phạt Trụ Vương dựng lên Đại Chu vương triều.

Nhưng mà Đế Thiên An đây thân kiêm Nông- Mặc- Pháp-Y- Nho, Thương, Nhạc, Danh, Binh.. lại tinh thâm thấu triệt cho dù mấy trăm năm truyền thừa cũng bị ánh hào quang của hắn che mờ.

Binh Gia hành quân đánh trận tinh túy được hắn thu lại trong Cờ Tướng, chưa kể mấy ngày nay quân lính trong thành tinh nhuệ cường trán. Pháp hắn tạo ra không theo lối thường không có khô cằn, Kiêm Ái của Mặc Gia giáo hóa chữ viết dạy bạo bách tính của Nho Gia, Y Gia sơ bộ chữa thương hay những thứ hắn nghĩ ra được đều là khoáng thế cổ kim.

Mặc Gia lấy Cơ Quan Thuật nổi danh Chu Tước cơ quan bay lượn bầu trời khiến cho Bách Gia không thể không nể phục. Vậy mà nơi này Khinh Khí Cầu không cần cơ quan thuật chế tạo lại có thể giúp người bay lượn trên cửu thiên, rất nhiều thứ hắn không thể nể phục vì tài trí vô song này, chưa kể một thân tu vị lại do hắn tự nghĩ ra thử hỏi có mấy người trong thiên hạ làm được như hắn.

“Ngày trước Lục Chỉ thấy trong Đại Thư Viện có để bộ sách Lử Thị Xuân Thu của Lữ Bất Vi, đang được sao chép thành bộ chữ Bách Việt” Lục Chỉ Hắc Hiệp chậm rãi nói, hắn hiện tại đến đây chính là bị Lử Thị Xuân Thu biên soạn mà kích động.

“ Cắn câu rồi” Diễm Linh Cơ thầm cười, mấy tháng nay không có đón tiếp đám người Mặc Gia chính là để cho bọn họ trải nghiệm sinh hoạt nơi này, Mặc Gia tư tưởng ở các quốc gia khác không được trọng dụng lẫn bài xích nhưng mà ở nơi này chính là thăng hoa, chỉ cần thả mồi đủ lớn là được.

Lử Thị Xuân Thu của Lữ Bất Vi chính là mồi câu đó, đây là học thuyết của Tạp Gia được Đế Thiên An thu về đem cho Bách Việt biên soạn bày bán cho người dân. Không ngại truyền bá, gián tiếp nói cho Mặc Gia Lục Chỉ Hắc Hiệp lẫn kích thích hắn.

Quả nhiên khi hắn chứng kiến liền đứng ngồi không yên lên, khi mà nếu như học thuyết của Mặc Gia cũng được bài bán như vậy đến tay dân chúng thì tư tưởng Thiên Hạ Đại Đồng của Mặc Gia sẻ lan tỏa. Phải biết bây giờ Tần Hàn kết minh, Thanh Y Lâu lớn mạnh vô cùng, nếu như thông qua đây học thuyết trải rộng thiên hạ thì càng tốt.

Diễm Linh Cơ cười nói : “ Lử Thị Xuân Thu của Lữ Bất Vi là hiếm có học thuyết, có đúng có sai. Người dân đều có quyền tự do chọn đọc lấy, Bách Việt là nước tự do, ta còn nghe nói bệ hạ đang có dự định xây dựng nhiều tòa thư viện bên trong đem sách vở bán cho dân chúng để cho người dân, đồng thời có thể chọn ra những cái hay để đưa vào giảng dạy cho học sinh”

Lục Chỉ Hắc Hiệp, Ban Siêu, Hồng Lảo nghe được ánh mắt sáng lên tâm hữu linh tê đều nghĩ đến tràng cảnh người dân cầm lên trên tay một quyển sách Mặc Gia, sau đó tràng cảnh thay đổi khi ở bên trong trường học đám học sinh già trẻ cầm lấy quyển sách của Mặc Gia.

Lục Chỉ Hắc Hiệp cố nén tâm tình lại, bình tĩnh nói : “ bệ hạ lòng dung thiên hạ, khiến cho Lục Chỉ thán phục, chẳng lẻ bệ hạ không ngại các gia truyền bá tư tưởng chiêu thu đệ tử sao”

Tử Nữ cười nói : “ Không hề, theo đại vương ý tứ dân chúng có quyền tự do của mình chỉ cần không vi phạm luật pháp của Bách Việt đều được tự do cả. Hơn nữa Bách Việt còn đang có ý định mở ra Bách Gia Học Viện mời chào Chư Tử Bách Gia về Bách Việt thành lập học viện, trước mắt có Tạp Gia và Họa Gia, Tiểu Thuyết Gia”

“ Bệ hạ quả là lòng dạ rộng lớn” Hồng Lảo nhịn không được cất lời, việc chấp nhận cho Bách Gia truyền bá học thuyết không phải quân vương nào cũng chấp nhận được, không mấy vị đế vương chấp nhận trong quốc thổ mình dân chúng ca ngợi ân đức của một thế lực khác đây, mà mình phải lấy lễ đối đãi không dễ gì.

“ Như vậy cần lượng tài phú rất nhiều” Ban Siêu nhịn không được lên tiếng.

Hắn vừa nói xong, Diễm Linh Cơ cười nói : “ Không nhiều, chỉ cần đem học thuyết của Bách Gia in thành sách thông qua thương đoàn buôn bán..”

Đồng tử Lục Chỉ Hắc Hiệp mấy người mở lớn lên việc này bọn họ cũng nghĩ đến, nhưng chính tay Diễm Linh Cơ thừa nhận cũng khiến bọn họ kích động trong lòng, bên tai lại nghe nàng thanh âm : “ Trước mắt là Y Gia chữa trị cùng với Lử Thị Xuân Thu sách được in ra sẽ được bán đi khắp Thất Quốc, thông qua Tử Lan Hiên và Thanh Y Lâu hay các thương đoàn Bách Việt.”

Lục Chỉ Hắc Hiệp trong lòng đả dậy sóng, mở miệng nói : “ Không biết vương hậu thấy Mặc Gia học thuyết thế nào”

Diễm Linh Cơ môi nhích lên độ cong nhỏ, nói : “ Mặc Gia là lưỡng đại học thuyết lớn, chủ trương hòa bình lấy kiêm ái làm gốc đối với Bách Việt mà nói đã sớm ngưỡng mộ”

Lục Chỉ Hắc Hiệp liền tiếp lời : “ Bách Việt tư tưởng rất phù hợp với Mặc Gia tư tưởng, bệ hạ lại là hiếm có minh quân thương dân như con là hiếm có hiền giả, nếu như vương hậu không chê Lục Chỉ Hắc Hiệp nguyện dâng cho Bách Việt học thuyết của Mặc Gia”

Diễm Linh Cơ chỉ chờ có như vậy, cười nói : “ Thiếp thân thay mặt Bách Việt cảm tạ”

Lục Chỉ Hắc Hiệp vuốt râu cười nói : “ Là Lục Chỉ cảm tạ mới đúng, Mặc Gia bao đời từ khi tổ sư lập phái luôn hướng đến thiên hạ đại đồng, nếu như có thể thông qua Bách Việt phát hành rộng rãi học thuyết Mặc Gia, Lục Chỉ Hắc Hiệp thay mặt toàn thể trên dưới Mặc Gia cảm kích muôn phần”

Diễm Linh Cơ nhìn thấy Lục Chỉ, Ban Siêu, Hồng Lão chắp tay cúi đầu liền nói : “ đa tạ các vị, nhất định sẽ không phụ kỳ vọng. Thời gian đến nhất định sẻ thông tri tất cả xưởng in in ấn Mặc Gia học thuyết, phát hành cho thiên hạ dân chúng trải khắp thiên hạ”

Nghe đến đây ba người ý cười đậm lên chỉ cần như lời Diễm Linh Cơ nói thì thiên hạ có biết bao nhiêu người biết đến Mặc Gia tư tưởng. Lần nữa chắp tay cúi đầu nói : “ Đa tạ vương hậu”

Diễm Linh Cơ lại nói : “ Mặc Gia hiệp nghĩa tương trợ, Bách Việt trên dưới cảm kích, vừa vặn Y Gia Học Viện, Ẩm Thực Học Viện được thành lập nếu Cừ Tử không chê không bằng mở thêm Mặc Gia Học Viện thế nào”

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ