Một buổi sáng tươi mát, bầu trời trong xanh, từng cơn gió biển thổi tới từng cơn đợt khí mát lạnh, từng cơn sóng vỗ thay phiên nhau đẩy tới.
"A, con kiến vất vả tìm thức ăn như vậy sao, đúng là khổ thật."
Một thiếu niên với mái tóc màu xám, phía sau buộc lấy một chùm đuôi ngựa, thân thể thon gọn, thẳng tắp, dung mạo anh tuấn yêu dị, đặc biệt là hai con mắt sở hữu hai màu khác biệt nhau một xanh một đỏ, phía dưỡi mắt trái còn có một cái hình xăm.
"Ngươi đang làm gì thế ? Mau đi thôi Shõ." Bỗng nhiên một con chiếc du thuyền xuất hiện phía dưới, bên trên còn có một người đàn ông mặc áo màu đen, đeo kính răm hướng thiếu niên yêu dị gọi tên.
Đó là một người đàn ông rất cao tên là với thân hình mảnh khảnh nhưng vẫn thể hiện một cơ bắp trên than, ông ta có nước da sáng với mái tóc đen dài suôn thẳng ôm gọn hai bên mặt với một vài sợi tóc mái xõa trên khuôn mặt.
Đặc điểm đáng chú ý nhất của ông ta chính là đôi tai dài và nhọn, có một vết sẹo lớn chạy dọc bên trái khuôn mặt gần mắt.
Mặc một bộ trang phục bó sát màu đen với phần tà sau và đeo găng tay, đeo kính râm với tròng kính hình tam giác
"Vâng, sư phự." Kanō Shō trên mặt lộ vẻ mỉm cười, tiếp đó sắc mặt trở lại bình thường nhìn lấy con kiến phía dưới.
Uỳnh!
Một cái bàn chân đạp, trên mặt nở nụ cười lớn tiếng cười nói: "Ha, cái lũ sâu bọ không có cánh gớm ghiếc đó, nếu bị giẫm bẹp liền sẽ hạnh phúc hơn nhiều nhỉ ?"
Kanō Shō từ trên nhảy xuống chiếc du thuyền đang chạy, hai tay giang rộng tựa như một đôi cánh bay tới, tiếp đó liền rơi vào tên vai của nam nhân áo đen.
"......"
"Yahoo, con thấy rồi."
"Là con thuyền kia phải không sư phụ, trong giống một chiếc du thuyền bình thường nhưng mà phần đáy quá dày, để cho phần chìm phía dưới thành một ẩn số!" Kanō Shō ngồi ở trên nam nhân áo đen, vui vẻ chỉ tay về phía con thuyền cười nói.
"Chính xác Shō, năng lực quan sát của ngươi tốt lắm." Nam nhân áo đen, một mặt bình thản khen ngợi trên lưng thanh niên yêu dị.
"Vâng, sư phụ."
"Mà này, Shō."
"Sao vậy sư phụ ?." Kanō Shō cuối ngươi nhìn lấy nam nhân áo đen.
"Con vướng víu quá, mau xuống đi."
"Vâng, sư phụ!."
...
Trên du thuyền, hai ngươi dạo bước ở trên, hai bên lôi đi có mấy chục tên nam nhân mặc áo đen đứng thành hai hàng, co vẻ như là vệ sĩ đi.
Tiếp đó một lão nhân nhìn chẳng khác gì một bộ xương khô bước lên một bước cung kính nói:"
"Ngài Nhân Việt Quyền Thần, chào mừng ngài lên thuyền."
Hongō Akira không có bất kì đáp lại trực tiếp đi vào trong, còn Kanō Shō nhìn lão nhân một chút hiếu kì nói: "A, trong ông giống như bộ xương vậy a."
Đến khi hai người rời đi, lão nhân kia sắc mặt không chút thay đổi, trong giọng nói có chút xem thường: "Tên nhóc đó là đệ tử đắc ý của ông ta sao ?"
Bên trong du thuyền, trong một căn phòng đầy đủ công nghệ cao mấy móc, phía trong còn có mấy người đã ngồi đợi sẵn bên trong, thậm chí còn có cả Ogata Isshinsai.
Hiện tại tổng cộng có 7 người gồm cả nam lẫn nữ, khí chất từng người đều khác nhau nhưng có một điểm chung là bọn hắn đều tỏa ra một luồng áp lực nặng nề như núi lửa đang đè nén, chứng minh cho thực lực khủng bố của mỗi người bọn hắn.
"Thưa quý vị, ta rất vinh dự khi các vị đã hạ cố để tới pháo đài di động của ta, thật vinh hạnh làm sao." Ogata Isshinsai quay đầu nhìn qua nở nụ cười, nhìn thấy nhiều cường giả tụ hợp lại như vậy có cùng mục tiêu không khỏi cảm thấy cao hứng.
"Tới rồi." Một tên nam nhân đeo kính đen gọng tròn, mặc một bộ y phục mang phong cách trung hoa, nhìn lấy cánh của tự động mở ra đi tới hai người nói.
"Xin chào!" Hongō Akira chậm rãi bước vào chào hỏi một tiếng.
"Hoan nghênh, ngài Nhân Việt Quyền Thần, Hongō Akira, như vậy ngài Nhất Ảnh cũng đã tới, như vậy thành viên của Nhất Ảnh Cửu Quyền đều đã tập hợp đông đủ." Ogata Isshinsai đi lên phía trước tiếp đón hai người.
Đối diện với nam nhân trước mắt, Hongō Akira có thể cảm nhận được trên người hắn khí tức thâm bất khả trắc, xem như đồng cấp cường giả, đồng thời cũng là một trong những vị sư phụ của Kisara, Hongō Akira đáp lại nói: "Đã lâu không gặp, Quyền Thánh."
Kanō Shō ở bên cạnh hưng phấn cười nói: "Đây là lần đầu con thấy cả chính vị sư phụ đều ở cùng một nơi đó."
Ogata Isshinsai nhìn qua Kanō Shō, trên mặt hơi lộ ý cười nói: "Thời gian lâu không gặp có vẻ con đã trưởng thành hơn rồi a, Shō."
"Vâng, sư phụ."
Tự Phương Nhất Thần trai gật gật đầu, "Nếu như sư phụ ngươi cho phép, có thể đến tìm ta học tập a, ta luôn rộng cửa chào đón."
"Vâng, sư phụ."
(P/s: Thằng này đéo có câu gì khác)
"Mà này sư phụ Ro Jisei." Ogata Isshinsai quay đầu nhìn về một bên mang lấy kính tròn nam nhân nói: "Theo lệnh của ngài, chúng ta đã để đệ tử của Địa Thảng Quyền đi gặp Lương Sơn Bạc đệ tử để luận bàn một phen, kết quả thất bại a."
Bên trong Yami, Ogata Isshinsai vừa mới gia nhập vào tổ chức liền xem như tiểu bối ở trong này, dù sao trong đây còn có mấy vị sống gần trăm tuổi đâu.
Cho nên khi nói chuyện luôn hạ thấp bản thân, nói chuyện luôn dùng kính ngữ, dù sao cũng là Sát Nhân Quyền, vốn không xem sinh tử của người khác để vào trong mắt, cho nên thủ đoạn để cho quan hệ đối bên giữ vững vẫn rất cần thiết, cũng là đối với cường giả tôn trọng.
Ro Jisei nghe Ogata Isshinsai nói, sắc mặt không một chút ba động trả lời: "Vậy sao ?"
Ogata Isshinsai hơi ngẩng đầu, gương mặt hiện lên ý cười nói: "Giống như ta đã dự kiến, liệu chúng ta có phải đã quá thận trọng rồi hay không ?"
Ro Jisei tựa lưng vào ghế thản nhiên nói: "Chỉ đơn giản đánh bại đối phương là không đủ, mục đích của chúng ta là dạy ra một tên đệ tử có thể đánh bại tên đệ tử mạnh nhất của Lương Sơn Bạc, kết liễu hắn trước khi hắn đạt được cảnh giới tối cường."
"Thật vậy, mục của chúng ta là đánh bại tên đệ tử mạnh nhất bằng đệ tử của chúng ta, nếu giết hắn một cách không công bằng mà nói, thì thế giới sẽ không chấp nhận điều đó" Jum Sai Agaard -The Sovereign Of Fists and Elbows nói ra.
"Và tất nhiên rồi bọn ta sẽ không can thiệp vào cuộc chiến của các đệ tử. "
"Ta đã hiểu rồi, nhưng mà ta cũng đã từng nói, dù cho các vị có cử ra bao nhiêu đệ tử đi nữa, thì kết quả cuối cùng đều sẽ thất bại thảm hại mà thôi, một đệ tử có thể cùng ta so chiêu, một tiểu quái vật được xưng là The Chosen One - Ryū!" Ogata Isshinsai khóe miệng câu lên đầy ẩn ý cười nói.
"Hừ, thật ngớ ngẩn." Ro Jisei khinh thường hừ một tiếng.
Thân là một cái Grand Master, đã coi như một trong những tồn tại hàng đầu, muốn cùng bọn hắn so chiêu, đừng nói là đệ tử, cho dù là cấp Master cũng không được, trừ khi bọn hắn cố tình nhường.
Thế mà Ogata Isshinsai lại bảo tên đệ tử này có thể cùng cường giả như bọn hắn so chiêu, không chỉ hơi chiếm hạ phong, mà còn làm hắn bị thương.
Nhất là khi đây là mục tiêu của bọn hắn Lương Sơn Bạc đệ tử, dù là lúc đó Quyền Thánh cũng không có dùng toàn bộ thực lực, cái này cũng đã rất đáng sợ.
Thế nhưng bọn hắn không tin.
Bởi vì chuyện này không có khả năng.
"Sư phụ, người nói là thật sao ?" Kanō Shō vẫn biểu lộ tò mò hỏi.
"Thật sự, Shō, Lương Sơn Bạc đệ tử, danh xưng đệ tử mạnh nhất trong lịch sử, mặc dù ta rất muốn không thừa nhận, nhưng mà hiện tại đệ tử của bọn hắn, thật sự là tên đệ tử mạnh nhất ta từng gặp." Ogata Isshinsai khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, hướng về phai Kanō Shō khẳng định nói.
"Như vậy, sư phụ, ta cùng tên Lương Sơn Bạc đệ tử - Ryū đó, chênh lệch rất lớn sao ?"
Kanō Shō gương mặt vẫn như cũ biểu lộ ngây thơ, nhưng mà Ogata Isshinsai có thể nhận thấy rất rõ ràng trong đáy mắt của Kanō Shō có một tia quang mang xẹt qua.
Ogata Isshinsai đột nhiên cười ha hả, âm thanh vang vọng khắp nơi trong căn phòng kính này, lúc sau liền hướng Ogata Isshinsai giống như an ủi nói: "Mặc dù không muốn nói cho ngươi biết, nhưng mà sự thật là như thế, cho nên Shō, đến chỗ của ta học tập, ta dạy cho ngươi một chiêu thức ta nghiên cứu ra, học được một chiêu này, khoảng cách chênh lệch của ngươi với hắn liền sẽ giảm đi rất nhiều, mà chiêu này, liền xem như đệ tử của ta cũng không hoàn toàn nắm giữ được."
Kanō Shō nghe được Quyền Thánh thừa nhận, trong lòng nhận định cái tên Ryū kia xác thực mạnh hơn hắn, Kanō Shō hơi cúi đầu, tựa như không cam lòng mà cố gắng che dấu cảm xúc của minh, một lần nữa vui vẻ ngẩng đầu lên nói: "Vâng, sư phụ."
"Quyền Thánh, chẳng lẽ bởi vì đệ tử của ngươi thua cuộc mà khẳng định đệ tử của bọn ta cũng như thế sao, vì vậy mới bịa ra chuyện như vậy ?." Ro Jisei bỗng nhưng lên tiếng nói.
Ogata Isshinsai nghe thế chỉ có thể giang tay ra, bất đắc dĩ nói: "Haiz, xem ra các ngươi đến bây giờ đều không tin, vậy các ngươi cứ phái ra đệ tử của mình đi, nếu như thắng mà nói, ta liền thừa nhận ta vô năng dạy dỗ đệ tử."
"Nhưng mà, nếu như các ngươi thua cuộc..."
"Thua, ta đáp ứng ngươi một cái điều kiện, đương nhiên là nằm trong khả năng cho phép."
"Tốt!" Ogata Isshinsai nghe được thứ mình muốn, hắn chỉ là cười một tiếng nói.
"Hơn nữa tên đệ tử của Lương Sơn Bạc đó còn tạo ra một cái tổ chức cho riêng mình nữa, gọi là Chaos"Ogata biết rằng hầu hết bọn họ đều từng là đệ tử của hắn.
"Một nhóm đệ tử tập luyện võ thuật, khá giống Yomi, ngoại trừ một số ít có sư phụ trong khi những người còn lại đều là tự mình học lấy. Tuy nhiên, bọn hắn đã cho thấy bản thân rất có tiềm năng tiềm năng."
Nói xong, Ogata đó ấn nút một cái để trên màn hình hiện ra hình ảnh của Ryū, bộ dáng thẳng tắp nhìn thẳng phía trước, ánh mắt sắc bén như đang nhìn một ai đó, bên cạnh còn có các loại dữ liệu như chiều cao, cân nặng, nhóm máu, sở trường võ thuật, thời gian học võ, đồng thời cũng có dữ liệu về tổ chức Chaos của Ryū.
Nhưng Ogata Isshinsai vẫn che giấu một số thông tin quan trọng khác của Ryū như 《 Hô Hấp Pháp》 hay cái trạng thái kì lạ kia của Ryū, hay khi Ryū đánh với Li Tenmon cùng Christopher Éclair.
Có lẽ vì nó sẽ thu hút sự chú ý không mong muốn từ Quyền Ma Tà Thần - Jenazad Silkwat và có lẽ là Kushinada, hắn không muốn Ryū bị bọn họ bắt, vì hắn muốn tự mình làm.
Mấy người ở đây nhìn thấy hình ảnh bên trong, thần sắc bên trong liền có chút xíu biến hóa, rất nhiều điều kinh ngạc trước sự phát triển của Ryū.
"Cảm giác Quyền Thánh không có bịa chuyện đâu, học võ chưa tới 1 năm đã phát triển như vậy, tên Lương Sơn Bạc đệ tử này rất bất phàm." Hongō Akira nhìn xem thân ảnh trên màn hình, tay xoa lấy cầm như có điều suy nghĩ.
"Ha, ta cảm thấy lần cá cược lần này ông thua rồi a Ro Jisei." Agaard Jum Sai nhìn xem Ro Jisei, gương mặt cao hứng cười trên nổi đau của người khác, để cho Ro Jisei sắc mặc không khỏi âm trầm.
"Ha ha ha, hãy nói cho ta biết thêm đi! Ta muốn xem liệu bọn hắn có đủ tiêu chuẩn để tham gia sự kiện DofD của ta hay không!." Diego Carlo nhìn trong màn hình cười như điên nói.
"Ta quan tâm hơn đến cái tên gọi là đệ tử mạnh nhất này." Kushinada Mikumo ánh mắt nhìn vào trong màn hình, trong mắt lóe qua một tia hồi tưởng, hơn nữa còn tia một tia không hiểu thấu bất mãn.
Silkwat Jenazad ánh mắt chăm chú nhìn vào bên trong màn hình, thể hiện ra một sự yên lặng đến đánh sợ, giống như đang nghĩ đến thứ gì đó rất nghiêm trọng.
"Ryū, phải không ?" Kanō Shō ở một bên nhìn thân ảnh ở bên trong màn hình nở nụ cười, trong lòng không biết đang suy nghĩ cái gì, hắn ta giơ chân lên và đạp nát nó.
"Không biết tại sao, nhưng con thực sự muốn đánh nát tên đó."
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc
"A, con kiến vất vả tìm thức ăn như vậy sao, đúng là khổ thật."
Một thiếu niên với mái tóc màu xám, phía sau buộc lấy một chùm đuôi ngựa, thân thể thon gọn, thẳng tắp, dung mạo anh tuấn yêu dị, đặc biệt là hai con mắt sở hữu hai màu khác biệt nhau một xanh một đỏ, phía dưỡi mắt trái còn có một cái hình xăm.
"Ngươi đang làm gì thế ? Mau đi thôi Shõ." Bỗng nhiên một con chiếc du thuyền xuất hiện phía dưới, bên trên còn có một người đàn ông mặc áo màu đen, đeo kính răm hướng thiếu niên yêu dị gọi tên.
Đó là một người đàn ông rất cao tên là với thân hình mảnh khảnh nhưng vẫn thể hiện một cơ bắp trên than, ông ta có nước da sáng với mái tóc đen dài suôn thẳng ôm gọn hai bên mặt với một vài sợi tóc mái xõa trên khuôn mặt.
Đặc điểm đáng chú ý nhất của ông ta chính là đôi tai dài và nhọn, có một vết sẹo lớn chạy dọc bên trái khuôn mặt gần mắt.
Mặc một bộ trang phục bó sát màu đen với phần tà sau và đeo găng tay, đeo kính râm với tròng kính hình tam giác
"Vâng, sư phự." Kanō Shō trên mặt lộ vẻ mỉm cười, tiếp đó sắc mặt trở lại bình thường nhìn lấy con kiến phía dưới.
Uỳnh!
Một cái bàn chân đạp, trên mặt nở nụ cười lớn tiếng cười nói: "Ha, cái lũ sâu bọ không có cánh gớm ghiếc đó, nếu bị giẫm bẹp liền sẽ hạnh phúc hơn nhiều nhỉ ?"
Kanō Shō từ trên nhảy xuống chiếc du thuyền đang chạy, hai tay giang rộng tựa như một đôi cánh bay tới, tiếp đó liền rơi vào tên vai của nam nhân áo đen.
"......"
"Yahoo, con thấy rồi."
"Là con thuyền kia phải không sư phụ, trong giống một chiếc du thuyền bình thường nhưng mà phần đáy quá dày, để cho phần chìm phía dưới thành một ẩn số!" Kanō Shō ngồi ở trên nam nhân áo đen, vui vẻ chỉ tay về phía con thuyền cười nói.
"Chính xác Shō, năng lực quan sát của ngươi tốt lắm." Nam nhân áo đen, một mặt bình thản khen ngợi trên lưng thanh niên yêu dị.
"Vâng, sư phụ."
"Mà này, Shō."
"Sao vậy sư phụ ?." Kanō Shō cuối ngươi nhìn lấy nam nhân áo đen.
"Con vướng víu quá, mau xuống đi."
"Vâng, sư phụ!."
...
Trên du thuyền, hai ngươi dạo bước ở trên, hai bên lôi đi có mấy chục tên nam nhân mặc áo đen đứng thành hai hàng, co vẻ như là vệ sĩ đi.
Tiếp đó một lão nhân nhìn chẳng khác gì một bộ xương khô bước lên một bước cung kính nói:"
"Ngài Nhân Việt Quyền Thần, chào mừng ngài lên thuyền."
Hongō Akira không có bất kì đáp lại trực tiếp đi vào trong, còn Kanō Shō nhìn lão nhân một chút hiếu kì nói: "A, trong ông giống như bộ xương vậy a."
Đến khi hai người rời đi, lão nhân kia sắc mặt không chút thay đổi, trong giọng nói có chút xem thường: "Tên nhóc đó là đệ tử đắc ý của ông ta sao ?"
Bên trong du thuyền, trong một căn phòng đầy đủ công nghệ cao mấy móc, phía trong còn có mấy người đã ngồi đợi sẵn bên trong, thậm chí còn có cả Ogata Isshinsai.
Hiện tại tổng cộng có 7 người gồm cả nam lẫn nữ, khí chất từng người đều khác nhau nhưng có một điểm chung là bọn hắn đều tỏa ra một luồng áp lực nặng nề như núi lửa đang đè nén, chứng minh cho thực lực khủng bố của mỗi người bọn hắn.
"Thưa quý vị, ta rất vinh dự khi các vị đã hạ cố để tới pháo đài di động của ta, thật vinh hạnh làm sao." Ogata Isshinsai quay đầu nhìn qua nở nụ cười, nhìn thấy nhiều cường giả tụ hợp lại như vậy có cùng mục tiêu không khỏi cảm thấy cao hứng.
"Tới rồi." Một tên nam nhân đeo kính đen gọng tròn, mặc một bộ y phục mang phong cách trung hoa, nhìn lấy cánh của tự động mở ra đi tới hai người nói.
"Xin chào!" Hongō Akira chậm rãi bước vào chào hỏi một tiếng.
"Hoan nghênh, ngài Nhân Việt Quyền Thần, Hongō Akira, như vậy ngài Nhất Ảnh cũng đã tới, như vậy thành viên của Nhất Ảnh Cửu Quyền đều đã tập hợp đông đủ." Ogata Isshinsai đi lên phía trước tiếp đón hai người.
Đối diện với nam nhân trước mắt, Hongō Akira có thể cảm nhận được trên người hắn khí tức thâm bất khả trắc, xem như đồng cấp cường giả, đồng thời cũng là một trong những vị sư phụ của Kisara, Hongō Akira đáp lại nói: "Đã lâu không gặp, Quyền Thánh."
Kanō Shō ở bên cạnh hưng phấn cười nói: "Đây là lần đầu con thấy cả chính vị sư phụ đều ở cùng một nơi đó."
Ogata Isshinsai nhìn qua Kanō Shō, trên mặt hơi lộ ý cười nói: "Thời gian lâu không gặp có vẻ con đã trưởng thành hơn rồi a, Shō."
"Vâng, sư phụ."
Tự Phương Nhất Thần trai gật gật đầu, "Nếu như sư phụ ngươi cho phép, có thể đến tìm ta học tập a, ta luôn rộng cửa chào đón."
"Vâng, sư phụ."
(P/s: Thằng này đéo có câu gì khác)
"Mà này sư phụ Ro Jisei." Ogata Isshinsai quay đầu nhìn về một bên mang lấy kính tròn nam nhân nói: "Theo lệnh của ngài, chúng ta đã để đệ tử của Địa Thảng Quyền đi gặp Lương Sơn Bạc đệ tử để luận bàn một phen, kết quả thất bại a."
Bên trong Yami, Ogata Isshinsai vừa mới gia nhập vào tổ chức liền xem như tiểu bối ở trong này, dù sao trong đây còn có mấy vị sống gần trăm tuổi đâu.
Cho nên khi nói chuyện luôn hạ thấp bản thân, nói chuyện luôn dùng kính ngữ, dù sao cũng là Sát Nhân Quyền, vốn không xem sinh tử của người khác để vào trong mắt, cho nên thủ đoạn để cho quan hệ đối bên giữ vững vẫn rất cần thiết, cũng là đối với cường giả tôn trọng.
Ro Jisei nghe Ogata Isshinsai nói, sắc mặt không một chút ba động trả lời: "Vậy sao ?"
Ogata Isshinsai hơi ngẩng đầu, gương mặt hiện lên ý cười nói: "Giống như ta đã dự kiến, liệu chúng ta có phải đã quá thận trọng rồi hay không ?"
Ro Jisei tựa lưng vào ghế thản nhiên nói: "Chỉ đơn giản đánh bại đối phương là không đủ, mục đích của chúng ta là dạy ra một tên đệ tử có thể đánh bại tên đệ tử mạnh nhất của Lương Sơn Bạc, kết liễu hắn trước khi hắn đạt được cảnh giới tối cường."
"Thật vậy, mục của chúng ta là đánh bại tên đệ tử mạnh nhất bằng đệ tử của chúng ta, nếu giết hắn một cách không công bằng mà nói, thì thế giới sẽ không chấp nhận điều đó" Jum Sai Agaard -The Sovereign Of Fists and Elbows nói ra.
"Và tất nhiên rồi bọn ta sẽ không can thiệp vào cuộc chiến của các đệ tử. "
"Ta đã hiểu rồi, nhưng mà ta cũng đã từng nói, dù cho các vị có cử ra bao nhiêu đệ tử đi nữa, thì kết quả cuối cùng đều sẽ thất bại thảm hại mà thôi, một đệ tử có thể cùng ta so chiêu, một tiểu quái vật được xưng là The Chosen One - Ryū!" Ogata Isshinsai khóe miệng câu lên đầy ẩn ý cười nói.
"Hừ, thật ngớ ngẩn." Ro Jisei khinh thường hừ một tiếng.
Thân là một cái Grand Master, đã coi như một trong những tồn tại hàng đầu, muốn cùng bọn hắn so chiêu, đừng nói là đệ tử, cho dù là cấp Master cũng không được, trừ khi bọn hắn cố tình nhường.
Thế mà Ogata Isshinsai lại bảo tên đệ tử này có thể cùng cường giả như bọn hắn so chiêu, không chỉ hơi chiếm hạ phong, mà còn làm hắn bị thương.
Nhất là khi đây là mục tiêu của bọn hắn Lương Sơn Bạc đệ tử, dù là lúc đó Quyền Thánh cũng không có dùng toàn bộ thực lực, cái này cũng đã rất đáng sợ.
Thế nhưng bọn hắn không tin.
Bởi vì chuyện này không có khả năng.
"Sư phụ, người nói là thật sao ?" Kanō Shō vẫn biểu lộ tò mò hỏi.
"Thật sự, Shō, Lương Sơn Bạc đệ tử, danh xưng đệ tử mạnh nhất trong lịch sử, mặc dù ta rất muốn không thừa nhận, nhưng mà hiện tại đệ tử của bọn hắn, thật sự là tên đệ tử mạnh nhất ta từng gặp." Ogata Isshinsai khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, hướng về phai Kanō Shō khẳng định nói.
"Như vậy, sư phụ, ta cùng tên Lương Sơn Bạc đệ tử - Ryū đó, chênh lệch rất lớn sao ?"
Kanō Shō gương mặt vẫn như cũ biểu lộ ngây thơ, nhưng mà Ogata Isshinsai có thể nhận thấy rất rõ ràng trong đáy mắt của Kanō Shō có một tia quang mang xẹt qua.
Ogata Isshinsai đột nhiên cười ha hả, âm thanh vang vọng khắp nơi trong căn phòng kính này, lúc sau liền hướng Ogata Isshinsai giống như an ủi nói: "Mặc dù không muốn nói cho ngươi biết, nhưng mà sự thật là như thế, cho nên Shō, đến chỗ của ta học tập, ta dạy cho ngươi một chiêu thức ta nghiên cứu ra, học được một chiêu này, khoảng cách chênh lệch của ngươi với hắn liền sẽ giảm đi rất nhiều, mà chiêu này, liền xem như đệ tử của ta cũng không hoàn toàn nắm giữ được."
Kanō Shō nghe được Quyền Thánh thừa nhận, trong lòng nhận định cái tên Ryū kia xác thực mạnh hơn hắn, Kanō Shō hơi cúi đầu, tựa như không cam lòng mà cố gắng che dấu cảm xúc của minh, một lần nữa vui vẻ ngẩng đầu lên nói: "Vâng, sư phụ."
"Quyền Thánh, chẳng lẽ bởi vì đệ tử của ngươi thua cuộc mà khẳng định đệ tử của bọn ta cũng như thế sao, vì vậy mới bịa ra chuyện như vậy ?." Ro Jisei bỗng nhưng lên tiếng nói.
Ogata Isshinsai nghe thế chỉ có thể giang tay ra, bất đắc dĩ nói: "Haiz, xem ra các ngươi đến bây giờ đều không tin, vậy các ngươi cứ phái ra đệ tử của mình đi, nếu như thắng mà nói, ta liền thừa nhận ta vô năng dạy dỗ đệ tử."
"Nhưng mà, nếu như các ngươi thua cuộc..."
"Thua, ta đáp ứng ngươi một cái điều kiện, đương nhiên là nằm trong khả năng cho phép."
"Tốt!" Ogata Isshinsai nghe được thứ mình muốn, hắn chỉ là cười một tiếng nói.
"Hơn nữa tên đệ tử của Lương Sơn Bạc đó còn tạo ra một cái tổ chức cho riêng mình nữa, gọi là Chaos"Ogata biết rằng hầu hết bọn họ đều từng là đệ tử của hắn.
"Một nhóm đệ tử tập luyện võ thuật, khá giống Yomi, ngoại trừ một số ít có sư phụ trong khi những người còn lại đều là tự mình học lấy. Tuy nhiên, bọn hắn đã cho thấy bản thân rất có tiềm năng tiềm năng."
Nói xong, Ogata đó ấn nút một cái để trên màn hình hiện ra hình ảnh của Ryū, bộ dáng thẳng tắp nhìn thẳng phía trước, ánh mắt sắc bén như đang nhìn một ai đó, bên cạnh còn có các loại dữ liệu như chiều cao, cân nặng, nhóm máu, sở trường võ thuật, thời gian học võ, đồng thời cũng có dữ liệu về tổ chức Chaos của Ryū.
Nhưng Ogata Isshinsai vẫn che giấu một số thông tin quan trọng khác của Ryū như 《 Hô Hấp Pháp》 hay cái trạng thái kì lạ kia của Ryū, hay khi Ryū đánh với Li Tenmon cùng Christopher Éclair.
Có lẽ vì nó sẽ thu hút sự chú ý không mong muốn từ Quyền Ma Tà Thần - Jenazad Silkwat và có lẽ là Kushinada, hắn không muốn Ryū bị bọn họ bắt, vì hắn muốn tự mình làm.
Mấy người ở đây nhìn thấy hình ảnh bên trong, thần sắc bên trong liền có chút xíu biến hóa, rất nhiều điều kinh ngạc trước sự phát triển của Ryū.
"Cảm giác Quyền Thánh không có bịa chuyện đâu, học võ chưa tới 1 năm đã phát triển như vậy, tên Lương Sơn Bạc đệ tử này rất bất phàm." Hongō Akira nhìn xem thân ảnh trên màn hình, tay xoa lấy cầm như có điều suy nghĩ.
"Ha, ta cảm thấy lần cá cược lần này ông thua rồi a Ro Jisei." Agaard Jum Sai nhìn xem Ro Jisei, gương mặt cao hứng cười trên nổi đau của người khác, để cho Ro Jisei sắc mặc không khỏi âm trầm.
"Ha ha ha, hãy nói cho ta biết thêm đi! Ta muốn xem liệu bọn hắn có đủ tiêu chuẩn để tham gia sự kiện DofD của ta hay không!." Diego Carlo nhìn trong màn hình cười như điên nói.
"Ta quan tâm hơn đến cái tên gọi là đệ tử mạnh nhất này." Kushinada Mikumo ánh mắt nhìn vào trong màn hình, trong mắt lóe qua một tia hồi tưởng, hơn nữa còn tia một tia không hiểu thấu bất mãn.
Silkwat Jenazad ánh mắt chăm chú nhìn vào bên trong màn hình, thể hiện ra một sự yên lặng đến đánh sợ, giống như đang nghĩ đến thứ gì đó rất nghiêm trọng.
"Ryū, phải không ?" Kanō Shō ở một bên nhìn thân ảnh ở bên trong màn hình nở nụ cười, trong lòng không biết đang suy nghĩ cái gì, hắn ta giơ chân lên và đạp nát nó.
"Không biết tại sao, nhưng con thực sự muốn đánh nát tên đó."
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc