Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 116: Kiều diễm.




Một lúc sau.

Sau một hồi điên cuồng chạy đi, Ryū lúc này liền đưa Shigure vào một cái căn nhà gỗ bỏ hoang mà hắn phát hiện ra lúc đi tới đây.

Ryū lập tức từ trong không gian hệ thống lấy ra một tấm nệm vải, nhẹ nhàng đặt Shigure nằm lên, đốt lên một bó lửa ở bên cạnh, sau đó lại dùng Nguyên Năng che dấu sự hiện diện của căn nhà gỗ này, cuối cùng Ryū liền dùng Nguyên Năng từ từ hóa giải mọi vết thương trên người Shigure.

Ước chừng khoảng vài phút sau đó, Shigure ánh mắt bắt đầu động đậy, sau đó liền từ từ mở ra, ánh mắt hướng nhìn lấy Ryū nhẹ giọng kêu tên hắn.

"Ryū~"

"Chị tỉnh rồi a." Ryū nhẹ nhàng đỡ cô ngồi dậy rồi nói: "Shigure, chị biết vừa rồi nguy hiểm cỡ nào không, làm sao lại bất cẩn để địch nhân đánh lén như thế.”

“Ta vốn có giáp xích bên trong, cộng với quần áo do ngươi cải tạo qua, liền xem như bị ám khí đánh lén cũng sẽ không bị thương, nhưng lần này không ngờ đối phương lại có thủ đoạn dẫn dụ lôi điện."

Shigure vừa nói vừa chậm rãi cởi ra quần áo đã ướt đẫm, để lộ ra một bộ giáp xích, cái này giáp xích là dùng một dạng phương pháp rèn kiếm của Shigure mà tạo nên, không những đao thương bất nhập, dù là đạn đều đánh không thủng.

"Lần này xem như chị bất cẩn đi, nhưng mà lần sau nhớ không được như thế, cho dù mục đích của chị chỉ là phá hủy vũ khí của đối phương đi nữa cũng nhớ phải đánh cho đối phương nằm đất trước." Ryū đưa tay đặt lên gò mắt của Shigure, ánh mắt cương quyết nói ra.

Shigure nhếch miệng mỉm cười, trong lòng không khỏi cảm thấy một dạng cảm xúc ấm áp khi thấy Ryū lo lắng cho mình như vậy.

"Cơn mưa này chắc là sẽ kéo đài rất lâu." Ryū nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời chỉ có một mảng đen kịt, kinh phong đánh xuống dữ dội.

"Ryū, quần áo của ngươi cũng ướt rồi, mau cởi đi." Shigure gương mặt bình tĩnh nhìn hắn nói.

"Ừm." Ryū gật gật đầu nói, sau đó hắn đứng lên rồi quay người lại, cũng thản nhiên cởi ra quần áo ướt nhẹp trên người, chỉ để lại một cái quần cọc.

Lúc này quay người liền muốn treo lên quần áo để phơi khô thì Ryū liền thấy Shigure lúc này trên người cũng đã cởi ra quần áo, trên người cũng chỉ còn lại một cái khố nhỏ phía dưới.

Mặc dù Ryū cùng Shigure tắm suối nước nóng cùng nhau nhiều lần như thế, nhưng bây giờ nhìn thấy Shigure trong tình trạng không mảnh vai che thân ngồi bên đống lửa còn là lần đầu.

Ryū cũng chẳng phải kiểu nhìn Shigure khỏa thân liền đứng hình không biết làm gì, hắn chỉ bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh Shigure treo lấy quần áo, sau đó liền nhẹ nhàng ôm lấy eo thon của Shigure để kéo cô ấy vào người.

"Ryū, làm sao ngươi lại biết ta gặp nguy hiểm ?" Shigure dựa đầu vào vai Ryū, mở ra miệng nhỏ nhẹ hỏi.

"Em cũng không rõ, chỉ là tự nhiên trong lòng lại có chút cảm giác bất an, cho nên liền không nhịn được liền chạy đi tìm." Ryū nghiên đầu nhìn qua Shigure nói ra, ánh mắt tỉ mĩ nhìn lấy từng đường nét trên cơ thể cô.

Từng đường cong hoàn mỹ lộ ra, nhìn vào lại vô cùng trơn bóng do ướt đẫm nước mưa, dưới ánh lửa càng làm nổi bậc từng giọt mồ hôi chảy xuống ngực cô.

Đồng thời một mùi thơm xử nữ, thanh thuần như một đóa hoa lan mới nở không ngừng kích thích khứu giác của Ryū, không ngừng kích thích ra dục vọng của hắn, để cho tay hắn không tự chủ được mà hướng thân thể của Shigure xoa nắn lấy.

"Chỉ đơn giản dựa vào trực giác liền đã chạy đi tìm ta sao ?" Shigure tiếp tục hỏi.

"Không phải em đã từng nói sẽ bảo vệ chị sao, dù chỉ là một tia cảm giác nhỏ nhoi đi nữa, em vẫn như cũ sẽ chạy đi tìm chị." Ryū giống như khẳng định lời nói của mình, tăng thêm lực đạo ôm chặt lấy Shigure vào người.

"Đồ ngốc." Shigure khóe miệng nhếch lên một tia mỉm cười hạnh phúc, sau đó lại bỗng nhiên quay người nhìn sang Ryū, cả người hơi nhích lên, rất nhanh đôi môi mọng nước của Shigure liền đã khóa lấy môi của Ryū.

Lạch cạnh!

Shigure hai tay vòng ra cổ Ryū, tiếp đó lại hướng phía trước đè tới, chậm rãi đẩy ngã người Ryū xuống sàn.

Cảm giác thân nhiệt nóng bỏng từ người Shigure, xúc cảm mềm mại cùng ôn nhuận từ cơ thể kiểu nộn của Shigure, hai của Ryū ôm chặt lấy Shigure vào người, một loại cảm giác chiếm hữu mãnh liệt xuất hiện từ trong người Ryū.

Thình thịch!

Bỗng nhiên thân thể của Ryū chấn động một cái, một loại cảm giác rất quen như có thứ gì đó sắp bạo tẩu thoát ngoài vậy.

【Túc chủ, Căn Nguyên Giới Chủ lại lần nữa sắp bạo động】 Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, giải thích ra tình huống cụ thể của hắn.

'Bạo động ? Chẳng lẽ là do sử dụng Nguyên Năng nhiều quá sao ?' Ryū bắt đầu gấp rút áp chế bạo động trong cơ thể, cánh tay không tự chủ được mà tăng thêm lực đạo ôm chặt lấy Shigure.

Thình thịch!

Sự xung động trong người hắn càng thêm mãnh liệt, một ít Dou Ki cuồng bạo từ bên trong phong ấn đã từ từ lọt ra, rất nhanh liền muốn để cho thần trí của Ryū lần nữa chìm vào điên loạn.

'Chết tiệt! Tại sao lại vào lúc này kia chứ!' Ryū không khỏi thầm mắng, càng thêm ra sức sử dụng Sei Ki đè ép ngược trở lại Dou Ki trở vào.

【Dựa vào tình huống hiện tại, túc chủ có thể sử dụng một nguồn năng lượng khác để hàn gắn lại phong ấn】 Hệ thống lên tiếng đề nghị.

'Năng lượng ? Ta hiện tại lấy đâu ra năng lượng nữa ?!' Ryū không khỏi thắc mắc, hiện tại thì hắn đang ở cùng với Shigure trong cái nhà gỗ này, cả hai đều trong tình trạng không mảnh vải che thân thì lấy đâu ra năng lượng.

【Một loại năng lượng đối nghịch với Nguyên Năng thường ẩn trong các nữ sinh linh】

'Đối nghịch với Nguyên Năng ? Nữ sinh linh ? Khoan...ý ngươi là...'

Thình thịch!

Ryū còn chưa nói hết câu, lần này Dou Ki đã chui ra phong ấn nhiều hơn, một chút ít của nó đã nhanh chóng tràn ra ngoài cơ thể hắn.

"Ryū, ngươi làm sao thế ?" Shigure lập tức liền cảm nhận được sự khác thường từ người Ryū, cô sau đó liền ngẩng đầu lên nhìn hắn.

Lúc này đôi mắt của Ryū đã dần chuyển màu đỏ thẩm, mai tóc màu bạch ngân cùng dần chuyển sắc sang màu đỏ rực.

Xột xoạt!

"Ưm~" Shigure bỗng nhẹ rên một tiếng.

Ryū xoay người, cả thân thể của hắn liền đè ép lên người Shigure, tay phải của hắn mạnh bạo đặt lên ngực của Shigure bóp lấy, ánh mắt tràn đầy khí tức bạo loạn nhìn vào chăm chăm gương mặt đỏ hồng của Shigure.

Shigure không hề có chút bối rồi, ánh mắt của cô hiện tại chỉ tràn ngập lo lắng nhìn lấy Ryū, cô nâng lên cánh tay nhỏ nhắn của mình sờ lấy gương mặt của Ryū, bắt đầu truyền vào người hắn Sei Ki của cô giúp hắn chút đè ép một phần Dou Ki.

Mặc dù không áp chế được Dou Ki nhưng nó đã có thể làm cho Ryū lấy lại một chút ý thức của mình.

"Shigure, em..." Ryū cố gắng giữ vững tâm trí, mở miệng muốn cảnh báo Shigure bản thân sắp không thể khống chế bản thân được nữa, thì Shigure đã cắt lời hắn, ánh mắt lo lắng nhìn hắn.

"Nếu làm thế thì có giúp được em không ?" Shigure bỗng nhiên nhìn hắn hỏi một câu, mặc dù không nói rõ là gì nhưng nhìn vào mắt cô thì Ryū liền hiểu rất rõ.

"Không...chắc chắn lắm..." Ryū cũng không hề chần chừ mà cố gắng nói ra.

"Vậy cứ làm thử đi Ryū." Shigure nghe thế cũng không có chút do dự mà nói ra.

"Thế nhưng..." Ryū gương mặt có chút không đành lòng, mở miệng muốn nói gì đó liền bị Shigure trước tiên dùng môi của mình chặn lại miệng hắn.

Mất khoảng một lúc sau đó Shigure mới chịu rời mỗi, lúc này ánh mắt của Ryū chỉ nhìn thấy mỗi gương mặt của Shigure, lúc này gương mặt của cô đã ủng hồng như quả táo nhỏ trong vô cùng mê người, hô hấp không ngừng dồn dập, không gian xung quang cô bỗng chốc trở nên mờ ảo dưới ánh lửa hồng.

"Đồ ngốc~" Đôi mắt của Shigure trở nên mê ly một cách dị thường nhìn lấy Ryū, trước ánh mắt đó, nếu như Ryū mà còn tiếp tục tránh né nữa thì hắn thật không phải là nam nhân.

"Shigure..." Ryū kêu nhẹ tên cô, ngay lập đó liền cúi đầu xuống xâm chiếm lấy đôi môi kiều mộng của cô.

"Ưm~" Trước sự xâm chiếm của Ryū, Shigure chỉ có thể chịu trận như một chú cừu nhỏ trước miệng sói, từ trong miệng nhỏ không ngừng phát ra từng tiếng rên rỉ nỉ non.

Bên ngoài mưa to dữ dội, bên trong lại là cảnh xuân kiều diễm.

Ryū ra sức chiếm xâm chiếm lấy đôi môi mộng nước của Shigure, tham lam cướp lấy mật dịch trong miệng cô, một cái tay khác đem mái tóc đuôi ngựa của cô tháo xuống, để cho mái tóc dài ống ả của cô trải ra xung quanh, làm thành cảnh tượng như một mỹ nhân nhu thuận sa ngã, càng làm tăng thâm một chút ít dụ hoặc cảm giác.

Dưới ánh lửa đỏ hồng dập dờn, hai cỗ thân thể không chút mảnh vải che thân dính chặt nhau không kẻ hở như keo sơn cá nước, từng giọt mồ hôi ướt đẫm không ngừng chảy ra, để cho bầu không khí xung quanh có một loại cảm giác mờ ảo.

Cuối cùng sau đó, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến...

"Nha~!"

(Tỉnh lược 5000 chữ)

Ps: Muốn chap .5 sao ? Ta để ở Grand Line (group facebook) đấy ヾ(⌐■_■)ノ♪

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc