Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 12: Đánh cược.



“Hửm, thế nào, ngươi muốn báo thù cho hắn sao?.” Ryū cũng không quan tâm hắn cho lắm, dù sao hắn cũng không phải Kenichi, tên này cùng hắn chẳng có quan hệ gì, không thu thập bọn họ đã tốt lắm rồi.

Takeda Ikki nghiêm túc nói: “Hắn bị ngươi đánh cũng là do lỗi của hắn dù ngươi không đánh hắn thì tiểu thư cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, nhưng mà ta cũng có nhiệm vụ của ta, ta hi vọng ngươi có thể đi theo bọn ta một chuyến đi gặp tiểu thư, ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà ta vẫn muốn cùng ngươi đánh một trận, ngươi chỉ cần đem ta đánh bại ta liền sẽ không đến làm phiền ngươi.”

“Hừ, nhiệm vụ của ngươi cùng ta có quan hệ gì, đừng tới phiền ta, không phải liền tới tên nào ta xử tên tên đố.” Ryū nhàn nhạt nhìn Takeda Ikki cùng Ukita một chút, sau đó nắm tay Miu muốn rời đi.

“Ngươi.” Ukita liền muốn xông lên, nhưng lại bị Takeda Ikki ngăn lại, hắn có thể cảm giác được, nếu thật sự đánh nhau, hai người bọn hắn dù có xông lên cũng không nhất định có thể đem đối phương đánh bại.

“Hay là chúng ta đánh cược đi!.” Takeda Ikki mở miệng nói.

Ryū dừng bước lại, quay đầu nhìn xem hắn.

“Nếu ngươi không muốn đánh nhau, như vậy thì ta và ngươi đánh một trận, nếu như ta thua, ta liền thoát ly Ragnarok đi theo làm đàn em của ngươi, nếu như ta thắng, như vậy ngươi liền cùng ta đi, được không?.” Takeda Ikki gương mặt chân thành nói.

“Takeda, ngươi điên rồi sao, ngươi quên là sẽ có hậu quả gì khi rời khỏi Ragnarok sao?!” Ukita khiếp sợ nhìn xem Takeda Ikki.

“Ta không có điên, chỉ là ta đối loại lực lượng kia cảm thấy hiếu kỳ, cho nên ta muốn cùng hắn đánh một trận, với lại Ragnarok ta đã sớm chịu đựng đủ rồi, nếu như ta thua, ta liền sẽ đi theo hắn.” Takeda Ikki nói khẽ.

“Người đừng đề cao bản thân ngươi quá, ngươi lấy tư cách gì để làm đàn em của ta?.” Ryū đánh gãy hai người đối thoại, mang theo trào phúng nói.

“Ngươi!.”

“Bất quá nếu ngươi đã nói như vậy, ta liền trực tiếp đem phiền phức giải quyết đi, ta đồng ý, bất quá tốt nhất là hai người các ngươi cùng lên đi, không phải liền đánh xong tên này lại đến tên khác” Ryū nhìn hai người nói.

“Tốt, như vậy sáng ngày mai, trên sân thượng trường học, ta sẽ ở nơi đó đợi ngươi.” Takeda Ikki chăm chú nhìn Ryū.

“Được, ngày mai ta sẽ gặp ngươi ở đó.” Nói xong, liền mang theo Miu đi.

Hiện giờ sân trường chỉ còn lại ba người, Takeda Ikki nhìn xem Koga Taichi, ánh mắt mang theo chán ghét cùng khinh miệt nói: “Mau theo ta trở về, chờ trở lại Ragnarok, tiểu thư cũng sẽ không dễ dàng tha cho ngươi đâu.” Nói xong cũng trực tiếp rời đi, Ukita cũng nhìn xem ngồi dưới đất ôm chân chảy nước mắt nước mũi Koga Taichi, nói câu: “Ta nhất xem thường nhất liền là người vũ nhục nữ hài tử.” sau đó liền đi.

Lúc này sân trường chỉ còn Koga Taichi, hắn bây giờ cô độc một người, không thể đi đứng bình thường do vết thương để lại, không một ai giúp hắn, cái cảm giác cô độc để hắn vô cùng khủng hoảng.

Trên đường trở về Lương Sơn Bạc, Ryū nắm lấy tay Miu không thả, Miu cũng có chút trầm mặc.

"Miu, cảm thấy tớ lúc nãy rất đáng sợ sao?."

Đi trên đường, Ryū nhẹ giọng hỏi.

"Sẽ không, Ryū là người rất ôn nhu đâu, tại sao sẽ thấy cậu rất đáng sợ."

Miu nói xong, tay nhỏ nắm chặt Ryū tay, hai người mười ngón đan xen lẫn nhau.

Cảm nhận được trong tay mềm nhẵn mát lạnh xúc cảm, Ryū lúc đầu mặt không thay đổi lộ ra một tia ôn nhu mỉm cười, nhìn bên cạnh Miu.

Tại bên dưới hồng sắc bầu trời hoàng hôn chiếu rọi, hai người càng xích lại gần, phảng phất mặc thêm màu đỏ áo ngoài, bóng của hai người dưới ánh hoàng hôn cũng hợp lại với nhau.

Lôi kéo Miu tay nhỏ, Ryū tâm tình biến vui vẻ hướng Lương Sơn Bạc đi về.



Một chỗ bỏ hoang công trình bên trong, một tên nam nhân mái tóc màu xanh xám cột tóc, tay phải đang cầm tạ rèn luyện.

“Ngươi thật muốn đi sao, Takeda?.” Bên cạnh Ukita Kozo nhìn xem Takeda Ikki hỏi.

“A, nhất định phải đi, lại nói cái này không phải là nhiệm vụ mà tiểu thư giao cho chúng ta hay sao.” Đang cầm tạ tay phải rèn luyện Takeda Ikki, cảm nhận được cắm ở trong túi quần tay trái bỗng nhiên truyền đến một trận đau đớn, con mắt lộ ra một điểm ảm đạm.

“Tốt a, ngày mai ta sẽ cùng với ngươi lên một lượt, như vậy càng cơ hội thành công lớn hơn một chút.” Ukita nhìn xem Takeda Ikki, sau đó cũng bắt đầu rèn luyện.

“Cảm ơn ngươi, Ukita.” Takeda Ikki đem tạ trên tay thả xuống, đi đến trước bao cát, trong đầu đang suy nghĩ gì đó.

“A!.” Takeda Ikki nắm tay phải nhanh chóng đâm ra, nắm đấm trực tiếp đánh xuyên qua bao cát, toàn bộ bao cát từ giữa đó tách ra, hạt cát không ngừng từ bên trong đổ ra ngoài.

“Ta nhất định sẽ phải cùng hắn đánh một trận.”



Lương Sơn Bạc.

Ryū hiện tại đang trên máy chạy bộ, hai tay hai chân đều buộc một sợi dây thừng, đầu còn lại thì cột vào một tảng đá tròn cao gấp hai lần chiều cao của hắn, đang chịu đựng những cái này kinh khủng trọng lượng lúc, còn mang trên người phụ trọng chạy không ngừng, cố gắng tăng sức mạnh cùng tố chất thân thể. (ps: giống Tanjiro luyện tay vậy)

Akisame ngồi ở một bên nhìn xem Ryū, bên cạnh Kensei Ma thì đứng dựa vào cánh cửa.

“Làm gì mà hôm nay hai người các ngươi rãnh rỗi nhìn xem Ryū tập luyện vậy.” Sakaki từ trong đi ra thấy hai người bọn hắn đều đang nhìn xem Ryū hỏi.

Nghe được Sakaki, Akisame nói: “Ta đang suy nghĩ Ryū đến tột cùng có thể đề cao tố chất thân thể đến mức độ nào, phải chăng có thể chỉ dựa vào nhục thân lực lượng mà đạt tới cùng vĩ nhân đối đầu tình trạng.”

“Không chỉ tố chất thân thể mà cả thiên phú học tập cũng vô cùng quái vật a, gần như chỉ cần liếc qua là có thể học tập ngay lập tức.” Kensei Ma nói.

"Ngươi nghĩ thế sao, từ tố chất thân thể tới nói đã không thể so với bình thường vĩ nhân kém thậm chí tốt hơn, thiên phú cũng là đáng sợ nhất ta từng biết, nhưng đây cũng chỉ trên phương diện thân thể tới nói, vẫn chưa thể khẳng định có thể cùng vĩ nhân so đấu, dù sao muốn trở thành vĩ nhân kinh nghiệm chiến đấu rất nhiều"

Akisame nhìn xem Ryū trên thân bởi vì dùng đến toàn lực mà hiện lên cơ bắp, gân xanh nổi lên khắp cơ bắp nhưng sau đó lại ẩn xuống: “Ngươi nhìn đi, Ryū tố chất thân thể vẫn còn đang mạnh lên, thân thể của hắn luôn tăng cường sau mỗi lần ép đến cực hạn, với lại tốc độ cũng so trước đó nhanh hơn.”

Người bình thường nhục thân tiềm lực liền có cực hạn nhưng Ryū phảng phất như không có, ai bảo thân thể không phải của người bình thường đây.

Ryū tập luyện kết thúc, sau đó tạo tư thế không ngừng hít thở, đây là Sakaki truyền thụ cho hắn cách bảo hộ nội tạng bên trong, có thể đem tất cả nội tạng toàn bộ chuyển lên xương sườn bảo hộ phía dưới, có thể rèn luyện thân thể, cũng có thể rèn luyện năng lực kháng đòn nội tạng.

Mặc dù Ryū không cho rằng bản thân sẽ bị đánh trúng nhưng là học thêm chút đồ vật cũng không phải là không có tác dụng.

Tại Sakaki dạy bảo thời điểm, Ryū rèn luyện thân thể, tập luyện Karate, Sakaki tựa ở cọc gỗ bên cạnh nhìn xem Ryū tu luyện, nhẹ giọng cười nói: “Nghe Ryū nói ngươi gần nhất cùng tiểu hài tử đánh nhau a, Ryū.”

Ryū một bên vừa tập luyện vừa nói: “Cái gì đánh nhau a, rõ ràng là người khác tới tìm ta gây phiền phức, với lại cái gì gọi là tiểu hài đánh nhau, bọn hắn cũng có học qua chút công phu a, Sakaki-sensei.”

“Ha ha ha, ngươi đánh với người khác liền không phải cùng tiểu hài tử đánh nhau sao.” Sakaki sau khi nghe cười lớn.

“Xin nhờ, trong đám người đó cũng có người mạnh có được không, cũng là không có quan hệ gì với ta, lại nhất định phải tới tìm ta.” Ryū bất đắc dĩ nói.

“Ha ha ha, Ryū, là ngươi tự mình tiếp nhận khiêu chiến, như vậy liền phải quyết định mới được a.”

Trưởng lão hai tay cắm ở trong tay áo, nhìn xem Ryū nói.

“Vâng, con hiểu rồi.” Ryū gật gật đầu.

“Cho ngươi kể chuyện xưa đi, trước kia có một vị vĩ nhân.”

“Hắn dựa vào bản lĩnh của mình thời kỳ thiếu niên đã dễ dàng...”

“Đánh bại 500 cái võ lâm cao thủ!.” Trưởng lão nói đến đây con mắt bắn ra một đạo tinh quang, toàn thân khí thế dâng lên, tóc màu vàng sợi râu bay múa bốn phía, tựa như sư tử gầm vang.

Một bên Ryū nhìn tới chảy ra giọt mồ hôi lạnh.

Cái này chắn chắn là 500 cái vĩ nhân đi, thật sự là lợi hại, không hổ dang là được xưng là “The Invincible Superman” đi.

“Nói như vậy, tên đó vĩ nhân là người mạnh nhất sao ?”

“Không sai, nhưng một khi thưởng thức qua thắng lợi hân hoan về sau... Liền rốt cuộc không ngừng lại được, thế là vẫn luôn chu du tìm người khiêu chiến, đồng thời trải qua không ngừng nghỉ phá quán sinh hoạt, thế nhưng đến một ngày, khi hắn bừng tỉnh lúc...”

“Phát hiện hắn đã biến thành cái lão già.” Nói xong liền chỉ chỉ chính hắn.

“Ha ha ha ha, không hổ là trưởng lão, hàm nghĩa câu truyện rất sâu sắc.” Akisame sờ lên cằm gật đầu nói.

“Ha ha ha, đó là một câu truyện cười sao?” Kensei Ma cũng há mồm cười.

Kousaka Shigure cùng Apachai nhìn xem mấy người cười ha ha, nghi hoặc nhìn bọn hắn.

“Tốt, như vậy ta liền kể thêm một câu chuyện khác.”Trưởng lão xem bọn hắn nói chuyện, liền định lại nói một cái cố sự.

“Được rồi, ta đã biết trưởng lão ngài muốn nói gì rồi.” Ryū liền vội vàng lắc đầu nói.

“Đừng nóng vội a, đây chỉ là cái cố sự thôi. Mặc dù trên thực tế phần lớn người đã cúp.” Trưởng lão sờ lấy râu cười nói.

“Ông nội! Ngươi liền đừng nói nữa!.” Miu cũng có chút hốt hoảng nói ra.

Sakaki khoanh tay, nhẹ giọng cười nói: “Nam nhân một khi tiến vào chiến đấu, liền sẽ vĩnh viễn đối mặt khiêu chiến, cái này sợ không phải ngươi mong muốn.”

Ryū gật gật đầu nói: “Ta biết, ta chỉ cần đánh bại tất cả người tìm ta khiêu chiến gây phiền phức, trở thành người mạnh nhất, bảo vệ ta coi trọng người.”

“Ừm, ta cũng nghe nói tới chuyện của các ngươi trong trường học, bất quá ngươi là vì bảo hộ Miu, cho nên ngươi mới ta tay, ta cũng không trách ngươi.”

“Appa, có người đến gây phiền phức à, vậy liền để Apachai đến dạy Ryū chiêu thức đánh bại địch nhân a.” Apachai nhìn Ryū, con mắt tựa như đèn pha sáng lên, sau đó cầm lấy quyền sáo liền lôi kéo Ryū đi tập luyện.

“Hiện tại là ta dạy bảo thời gian! Tên Apachai này.” Sakaki Shio bất đắc dĩ nói, sau đó lắc đầu cười.

“Apachai thật đúng là vui vẻ a, hắn rất là ưa thích dạy đồ đệ.”

“Đúng vậy a, chỉ dạy người khác lúc bởi vì lo lắng đem đánh chết cho nên đều là rất ít tiến hành Mauy thái huấn luyện, nhưng là Ryū thì khác, liền không cần quan tâm cái này, Ryū rất chịu đòn a.”

“Ừm, chịu đánh.”

“Ngươi nói đồ đệ mình như vậy được sao?.”

“Không quan hệ dù sao hắn bây giờ cũng nghe không được.”

"Ha ha ha."


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?