"Kỳ lạ, như thế nào thủ lĩnh đến bây giờ còn chưa tới." Ukita nhìn xung quanh tò mò nói.
Nhạc nổi lên, nhiều người bắt đầu tìm kiếm bạn nhảy, ngay cả Takeda cùng mấy người của Chaos cũng háo hức lên, dù sao cũng là mấy cái thiếu niên trẻ tuổi, gặp nhưng sự kiện thế này liền muốn trải nghiệm một chút.
"Hân hạnh, các cậu có phải là đội Lương Sơn Bạc không ? Nếu các cậu đang nghĩ đến việc khiêu vũ thì tôi khuyên bạn nên cẩn thận, sàn nhà nơi này khá trơn."
Ngay tại tại Takeda đám người đang tính tham gia buổi lẽ thì có một người mặc lễ phục, tướng mạo anh tuấn, thân thế vô cùng to con, nhìn vào liền giống một bức tượng thời La Mã đang đi vậy.
Người lên tiếng là một người có vết sẹo ở bên phải khuôn mặt, tóc buộc phía sau, mở miệng hướng Takeda nói: "Tôi là Spartacus, đại diện của đội Pankration."
"Hân hạnh quen biết, nhưng mà bọn ta không phải đội Lương Sơn Bạc mà là Chaos." Takeda lễ phép chào hỏi lại.
"A, là cái tổ chức của người được mệnh danh là đệ tử mạnh nhất lịch sử Museigen Ryū sao ?" Spartacus thần sắc ngạc nhiên nói.
"Ừm, bọn ta là cấp dưới của hắn." Takeda gật đầu đáp.
"Thế thủ lĩnh của các cậu Ryū có ở đây không, tôi rất muốn được gặp mặt cậu ta." Spartacus tò mò hỏi.
"Thật có lỗi, hiện tại bọn ta cũng không biết thủ lĩnh đang ở đâu." Takeda gãi đầu cười gượng.
"Không sao, dù sao tôi rất mong được chiến đấu với cậu trong trận chiến ngày mai." Spartacus mỉm cười thân thiện, đưa tay về phía Takeda, cả hai sau đó bắt tay thật chặt.
Sau khi chào hỏi xong, họ vẫy tay chào tạm biệt, đi về phía một phần khác của đại sảnh.
"Thật thất vọng, vậy mà lại không gặp được tên Ryū kia, chỉ có mấy tên thuộc hạ của hắn!" Tên nam nhân với mái tóc rối xù kéo dài xuống cổ mở miệng thất vọng nói.
"Có thật là tên đệ tử đó mạnh như trong lời đồn không ?" Octavia, cô gái với chiếc mũ trên đầu nghi ngờ nói.
Spartacus thì khác, gương mặt của hắn lúc này hơi ngưng trọng, để cho mấy vị đồng đội khác của hắn để ý đến.
"Spartacus, có chuyện gì sao ?" Aurora, thành viên nữ khác của đội dò hỏi.
"Tên cấp dưới lúc nãy rất mạnh, e rằng là mạnh hơn cả chúng ta nữa." Spartacus ngưng trọng nói ra.
"Cái gì ?!" Đám người nghe xong liền giật mình hô lên.
"Spartacus, cậu có chắc không đấy ?" Aurora ánh mắt không tin được nghi vấn.
"Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh thực sự của họ ngay cả khi họ cố gắng che giấu Ki của mình, tôi có thể dám chắc tên đó rất mạnh." Spartacus ánh mắt khẳng định nói.
"Nói như vậy, tên thủ lĩnh Ryū thực lực phải vô cùng mạnh mới có thể để cho tên kia cam tâm làm thủ hạ của hắn." Octavia thần sắc lo âu nói.
"Nghe này, chúng ta không được mất cảnh giác, bất kể thế nào chúng ta cần phải tiêu diệt bất cứ ai cản đường chúng ta giành lấy tự do, nếu như chúng ta gặp phải thủ hạ của hắn thì chúng ta cần phải dùng hết mọi thứ của mình, còn nếu như gặp chính tên Ryū đó ... tôi sẽ cố gắng ngăn hắn, cho dù là hi sinh mạnh sống của mình để các cậu chạy trốn."
"Cậu nghiêm túc đấy à, một mình cậu không thế ngăn cản hắn đâu." Aurora lắc đầu kinh nghi hô lên.
"Vậy thì chúng ta hãy kết hợp sức lại." Spartacus gật đầu nói: "Đừng lo lắng, chúng ta sẽ cần kết hợp tất cả sức mạnh của mình lại, như vậy chúng ta mới có cơ hội tìm tới tự do của mình."
...
"Đây không phải người đứng đầu cao nhất của Hội Phượng Hoàng sao, trưởng lão Ma Kensei ?" Một cái mang theo kỳ quái giọng điệu lời nói truyền đến.
Ma Kensei cùng đám người gần đó quay đầu, nhìn thấy có 3 cái thiếu niên hướng bọn hắn đi tới, hai nam một nữ, cả ba người đều mặc sườn xám.
Hai người nam thì một người ăn mặc mộc mạc, một người thêu hình thù long hổ tranh đấu, còn nữ thì ăn mặc khá thiếu vải.
Đi đầu liền người mặc sườn xám có thêu hình long hổ tranh đấu, cười rất tà ác chắp tay nói: "Chúng ta chính là đại biểu Hắc Hổ Bạch Long, đội Tam Đầu Long của 3 hội võ thuật lớn nhất Trung Quốc, có thể ngay tại đây cùng Ma sư phụ gặp mặt, thực sự là cảm thấy rất vinh hạnh!"
"A, đã lâu rồi ta không nghe tới mấy cái tên này." Kensei cười khúc khích nói: "Có phải cậu là Ten Shin Kaku không ? Cậu đã trưởng thành rồi."
Thiếu niên tên Kaku nắm chặt lấy quạt giấy của mình, tức giận trước thái độ cợt nhã từ Ma Kensei: "Trưởng lão thật tốt khi nhớ đến ta, hiện những người này là những người mà ông dành thời gian cho sao ?"
"Chuyện gì với tên này thế ?" Takeda cầm ly Champagne hỏi: "Ma sư phụ có thù với bọn hắn à ?"
"Khoảnh 1000 năm trước khi hội của chúng ta chưa bị chia ra làm hai thì tổ tiên của ta, dòng họ Ma đã giết khoảng 10 thủ lĩnh của bọn họ... "
Kaku nghe xong không kìm chế được sự tức giận của mình đã bẻ đôi chiếc quạt anh cầm trên tay.
Kaku ngữ khí đáng sợ nói: "Trách nhiệm của bọn ta với gia tộc là phải giữ mối hận thù này, bọn ta sẽ đánh bại những kẻ yếu đuối yêu chuộng hòa bình của các ngươi, đặc biệt là kẻ mà bọn hắn gọi là 'Đệ tử mạnh mẽ nhất'! Không phải tư thù cá nhân đâu!"
"Ngươi nói cái gì?!" Takeda tức giận sắp qua đi đánh hắn, nhưng mà Ukita liền vội vàng kéo hắn lại.
Kaku thấy thế cười ha hả dự định nói gì nữa thì một thanh âm trầm ổn tràn ngập uy hiếp vang lên: "Chó nhà ai thả ra thế, mau bắt về đi."
Kaku quay đầu quát lên: "Là ai ?!"
Khi nhìn đến người tới lúc, người ở chỗ này toàn bộ đều kinh hô, bởi vì người đến thật sự là quá tuấn mỹ.
Mái tóc ngân sắc óng ánh, ánh mắt màu hoàng kim cao quý, ẩn lấy huyền ảo bên trong, khóe miệng hơi câu lên tạo thành mỉm cười ôn hòa để cho những nữ nhân ở đây âm thầm kinh hô, cao ráo dáng người, thân mặc một bộ lễ phục màu đen với áo sơ mi màu xanh lam bên trong, khí chất đặc thù từ trên thân tản mác ra để cho hắn tràn đầy vẻ tà khí, kiệt ngạo, thu hút lấy mọi ánh nhìn.
Phia còn có mấy vị mỹ lệ nữ tử đi theo làm cho những người khác cũng phải ghen tị
Miu gương mặt xinh xắn, mỹ lệ như thiên thần, tóc được tết sang trọng sang hai bên, hai bên tay của cô ấy cũng mang lấy một cái bao tay màu trắng tinh, mặc một chiếc váy màu tím tương tự như trong trí nhớ của hắn.
Mặt khác, Honoka mặc một chiếc vày tay ngắn màu trắng thoa chút màu hồng, gương mặt hiền hòa, thân thiết với mọi người tạo cảm giác gần gũi cho bất cứ ai nhìn vào.
Renka mặc một chiếc sườn xám màu đỏ dài đến mắt cá chân, có đường xẻ bên hông để lộ đôi chân dài của cô, Renka đặc biệt mặc nó để thu hút chú ý của Ryū, điều mà cô ấy đã làm rất thành công.
Shigure thì người mặc một chiếc váy màu hồng như của Miu, không có tay áo để lộ ra đôi tay dài trắng trẻo như ngọc thạch, mềm mại như lụa của mình.
Kisara và Kaname cũng mặc những bộ váy đẹp để khoe những đường nét đẹp nhất, trên thân đều tản ta khí chất anh khí, bộ ngực to lớn của Kaname bị gò bó nhưng càng thêm mê người cùng Kisara khoe đôi chân dài miên man của mình.
"Ngươi... Ngươi là ai!?" Kaku gương mặt ghen tỵ lẫn phẫn nộ, trước mặt cái này vừa ra trận liền cướp đi tất cả mọi người ánh mắt, để cho hắn vô cùng ghen ghét.
"Ta là ai ?" Ryū nhìn xem trước mặt Kuku đang tức tối, lộ ra một tia giễu cợt nụ cười: "Ngươi xứng để biết sao ?"
"Ngươi!!" Kaku tức giận muốn thổ huyết, lập tức liền muốn xông tới xử lý cái tên ngông cuồng này, thế nhưng là đồng bọn của hắn Tekai Yo lập tức kéo hắn lại, trầm giọng nói: "Đừng quên nhiệm vụ môn phái giao cho chúng ta!"
Răng rắc!
Kaku nắm chặt nắm đấm, trong mắt lửa giận như muốn phóng ra, nhưng mà hắn e ngại lấy môn quy, cho nên chỉ có thể cưỡng ép nhịn xuống, tránh thoát Tekai Yo, hừ lạnh một tiếng liền quay người rời đi.
"Chủ động về chuồng sao, ngoan đấy!"
Thanh âm cợt nhã, giễu cợt truyền đến tai của Kaku, liền giống như núi lửa sắp phun trào, "Ầm!" một tiếng, trên trán gân xanh lộ ra, giơ lên nắm đấm liền hướng về phía Ryū đánh qua: "Ngươi tự tìm đường chết!"
Ngay tại đại sảnh, đám người còn cho rằng cái người trẻ tuổi tuấn mỹ này sắp bị đánh liền tiếc nuối thở dài, thế nhưng "Oanh!" một tiếng, chỉ thấy tên thiếu niên sắc mặt dữ tợn ban đầu xông tới người kia liền lấy tốc độ nhanh hơn bay ngược ra ngoài, cuối cùng vừa vặn bay ra ngoài cửa.
"Kaku!" Đồng bọn của hắn lúc này mới phản ứng lại, Tekai Yo liếc Ryū một cái liền chạy ra ngoài tìm lấy Haku.
"A, ngươi rất đẹp trai nha, thủ lĩnh!" Takeda nhìn xem Ryū đại xuất thần uy, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói: "Vừa mới thấy tiểu tử thúi kia ta đã sớm thấy hắn khó chịu, hừ!"
"Ryū, tại sao con lại đi chọc giận tên đó a ?" Kensei hỏi.
"Xin lỗi sư phụ, nhưng hắn không tôn trọng sư phụ cùng bạn bè của con nên làm sao con có thể bỏ qua cho hắn dễ dàng như thế cơ chứ." Ryū nhìn xem Ma Kensei thành thật nói, để cho các cô gái cùng những người bạn của hắn mỉm cười, trong khi Kensei chỉ biết lắc đầu.
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc
Nhạc nổi lên, nhiều người bắt đầu tìm kiếm bạn nhảy, ngay cả Takeda cùng mấy người của Chaos cũng háo hức lên, dù sao cũng là mấy cái thiếu niên trẻ tuổi, gặp nhưng sự kiện thế này liền muốn trải nghiệm một chút.
"Hân hạnh, các cậu có phải là đội Lương Sơn Bạc không ? Nếu các cậu đang nghĩ đến việc khiêu vũ thì tôi khuyên bạn nên cẩn thận, sàn nhà nơi này khá trơn."
Ngay tại tại Takeda đám người đang tính tham gia buổi lẽ thì có một người mặc lễ phục, tướng mạo anh tuấn, thân thế vô cùng to con, nhìn vào liền giống một bức tượng thời La Mã đang đi vậy.
Người lên tiếng là một người có vết sẹo ở bên phải khuôn mặt, tóc buộc phía sau, mở miệng hướng Takeda nói: "Tôi là Spartacus, đại diện của đội Pankration."
"Hân hạnh quen biết, nhưng mà bọn ta không phải đội Lương Sơn Bạc mà là Chaos." Takeda lễ phép chào hỏi lại.
"A, là cái tổ chức của người được mệnh danh là đệ tử mạnh nhất lịch sử Museigen Ryū sao ?" Spartacus thần sắc ngạc nhiên nói.
"Ừm, bọn ta là cấp dưới của hắn." Takeda gật đầu đáp.
"Thế thủ lĩnh của các cậu Ryū có ở đây không, tôi rất muốn được gặp mặt cậu ta." Spartacus tò mò hỏi.
"Thật có lỗi, hiện tại bọn ta cũng không biết thủ lĩnh đang ở đâu." Takeda gãi đầu cười gượng.
"Không sao, dù sao tôi rất mong được chiến đấu với cậu trong trận chiến ngày mai." Spartacus mỉm cười thân thiện, đưa tay về phía Takeda, cả hai sau đó bắt tay thật chặt.
Sau khi chào hỏi xong, họ vẫy tay chào tạm biệt, đi về phía một phần khác của đại sảnh.
"Thật thất vọng, vậy mà lại không gặp được tên Ryū kia, chỉ có mấy tên thuộc hạ của hắn!" Tên nam nhân với mái tóc rối xù kéo dài xuống cổ mở miệng thất vọng nói.
"Có thật là tên đệ tử đó mạnh như trong lời đồn không ?" Octavia, cô gái với chiếc mũ trên đầu nghi ngờ nói.
Spartacus thì khác, gương mặt của hắn lúc này hơi ngưng trọng, để cho mấy vị đồng đội khác của hắn để ý đến.
"Spartacus, có chuyện gì sao ?" Aurora, thành viên nữ khác của đội dò hỏi.
"Tên cấp dưới lúc nãy rất mạnh, e rằng là mạnh hơn cả chúng ta nữa." Spartacus ngưng trọng nói ra.
"Cái gì ?!" Đám người nghe xong liền giật mình hô lên.
"Spartacus, cậu có chắc không đấy ?" Aurora ánh mắt không tin được nghi vấn.
"Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh thực sự của họ ngay cả khi họ cố gắng che giấu Ki của mình, tôi có thể dám chắc tên đó rất mạnh." Spartacus ánh mắt khẳng định nói.
"Nói như vậy, tên thủ lĩnh Ryū thực lực phải vô cùng mạnh mới có thể để cho tên kia cam tâm làm thủ hạ của hắn." Octavia thần sắc lo âu nói.
"Nghe này, chúng ta không được mất cảnh giác, bất kể thế nào chúng ta cần phải tiêu diệt bất cứ ai cản đường chúng ta giành lấy tự do, nếu như chúng ta gặp phải thủ hạ của hắn thì chúng ta cần phải dùng hết mọi thứ của mình, còn nếu như gặp chính tên Ryū đó ... tôi sẽ cố gắng ngăn hắn, cho dù là hi sinh mạnh sống của mình để các cậu chạy trốn."
"Cậu nghiêm túc đấy à, một mình cậu không thế ngăn cản hắn đâu." Aurora lắc đầu kinh nghi hô lên.
"Vậy thì chúng ta hãy kết hợp sức lại." Spartacus gật đầu nói: "Đừng lo lắng, chúng ta sẽ cần kết hợp tất cả sức mạnh của mình lại, như vậy chúng ta mới có cơ hội tìm tới tự do của mình."
...
"Đây không phải người đứng đầu cao nhất của Hội Phượng Hoàng sao, trưởng lão Ma Kensei ?" Một cái mang theo kỳ quái giọng điệu lời nói truyền đến.
Ma Kensei cùng đám người gần đó quay đầu, nhìn thấy có 3 cái thiếu niên hướng bọn hắn đi tới, hai nam một nữ, cả ba người đều mặc sườn xám.
Hai người nam thì một người ăn mặc mộc mạc, một người thêu hình thù long hổ tranh đấu, còn nữ thì ăn mặc khá thiếu vải.
Đi đầu liền người mặc sườn xám có thêu hình long hổ tranh đấu, cười rất tà ác chắp tay nói: "Chúng ta chính là đại biểu Hắc Hổ Bạch Long, đội Tam Đầu Long của 3 hội võ thuật lớn nhất Trung Quốc, có thể ngay tại đây cùng Ma sư phụ gặp mặt, thực sự là cảm thấy rất vinh hạnh!"
"A, đã lâu rồi ta không nghe tới mấy cái tên này." Kensei cười khúc khích nói: "Có phải cậu là Ten Shin Kaku không ? Cậu đã trưởng thành rồi."
Thiếu niên tên Kaku nắm chặt lấy quạt giấy của mình, tức giận trước thái độ cợt nhã từ Ma Kensei: "Trưởng lão thật tốt khi nhớ đến ta, hiện những người này là những người mà ông dành thời gian cho sao ?"
"Chuyện gì với tên này thế ?" Takeda cầm ly Champagne hỏi: "Ma sư phụ có thù với bọn hắn à ?"
"Khoảnh 1000 năm trước khi hội của chúng ta chưa bị chia ra làm hai thì tổ tiên của ta, dòng họ Ma đã giết khoảng 10 thủ lĩnh của bọn họ... "
Kaku nghe xong không kìm chế được sự tức giận của mình đã bẻ đôi chiếc quạt anh cầm trên tay.
Kaku ngữ khí đáng sợ nói: "Trách nhiệm của bọn ta với gia tộc là phải giữ mối hận thù này, bọn ta sẽ đánh bại những kẻ yếu đuối yêu chuộng hòa bình của các ngươi, đặc biệt là kẻ mà bọn hắn gọi là 'Đệ tử mạnh mẽ nhất'! Không phải tư thù cá nhân đâu!"
"Ngươi nói cái gì?!" Takeda tức giận sắp qua đi đánh hắn, nhưng mà Ukita liền vội vàng kéo hắn lại.
Kaku thấy thế cười ha hả dự định nói gì nữa thì một thanh âm trầm ổn tràn ngập uy hiếp vang lên: "Chó nhà ai thả ra thế, mau bắt về đi."
Kaku quay đầu quát lên: "Là ai ?!"
Khi nhìn đến người tới lúc, người ở chỗ này toàn bộ đều kinh hô, bởi vì người đến thật sự là quá tuấn mỹ.
Mái tóc ngân sắc óng ánh, ánh mắt màu hoàng kim cao quý, ẩn lấy huyền ảo bên trong, khóe miệng hơi câu lên tạo thành mỉm cười ôn hòa để cho những nữ nhân ở đây âm thầm kinh hô, cao ráo dáng người, thân mặc một bộ lễ phục màu đen với áo sơ mi màu xanh lam bên trong, khí chất đặc thù từ trên thân tản mác ra để cho hắn tràn đầy vẻ tà khí, kiệt ngạo, thu hút lấy mọi ánh nhìn.
Phia còn có mấy vị mỹ lệ nữ tử đi theo làm cho những người khác cũng phải ghen tị
Miu gương mặt xinh xắn, mỹ lệ như thiên thần, tóc được tết sang trọng sang hai bên, hai bên tay của cô ấy cũng mang lấy một cái bao tay màu trắng tinh, mặc một chiếc váy màu tím tương tự như trong trí nhớ của hắn.
Mặt khác, Honoka mặc một chiếc vày tay ngắn màu trắng thoa chút màu hồng, gương mặt hiền hòa, thân thiết với mọi người tạo cảm giác gần gũi cho bất cứ ai nhìn vào.
Renka mặc một chiếc sườn xám màu đỏ dài đến mắt cá chân, có đường xẻ bên hông để lộ đôi chân dài của cô, Renka đặc biệt mặc nó để thu hút chú ý của Ryū, điều mà cô ấy đã làm rất thành công.
Shigure thì người mặc một chiếc váy màu hồng như của Miu, không có tay áo để lộ ra đôi tay dài trắng trẻo như ngọc thạch, mềm mại như lụa của mình.
Kisara và Kaname cũng mặc những bộ váy đẹp để khoe những đường nét đẹp nhất, trên thân đều tản ta khí chất anh khí, bộ ngực to lớn của Kaname bị gò bó nhưng càng thêm mê người cùng Kisara khoe đôi chân dài miên man của mình.
"Ngươi... Ngươi là ai!?" Kaku gương mặt ghen tỵ lẫn phẫn nộ, trước mặt cái này vừa ra trận liền cướp đi tất cả mọi người ánh mắt, để cho hắn vô cùng ghen ghét.
"Ta là ai ?" Ryū nhìn xem trước mặt Kuku đang tức tối, lộ ra một tia giễu cợt nụ cười: "Ngươi xứng để biết sao ?"
"Ngươi!!" Kaku tức giận muốn thổ huyết, lập tức liền muốn xông tới xử lý cái tên ngông cuồng này, thế nhưng là đồng bọn của hắn Tekai Yo lập tức kéo hắn lại, trầm giọng nói: "Đừng quên nhiệm vụ môn phái giao cho chúng ta!"
Răng rắc!
Kaku nắm chặt nắm đấm, trong mắt lửa giận như muốn phóng ra, nhưng mà hắn e ngại lấy môn quy, cho nên chỉ có thể cưỡng ép nhịn xuống, tránh thoát Tekai Yo, hừ lạnh một tiếng liền quay người rời đi.
"Chủ động về chuồng sao, ngoan đấy!"
Thanh âm cợt nhã, giễu cợt truyền đến tai của Kaku, liền giống như núi lửa sắp phun trào, "Ầm!" một tiếng, trên trán gân xanh lộ ra, giơ lên nắm đấm liền hướng về phía Ryū đánh qua: "Ngươi tự tìm đường chết!"
Ngay tại đại sảnh, đám người còn cho rằng cái người trẻ tuổi tuấn mỹ này sắp bị đánh liền tiếc nuối thở dài, thế nhưng "Oanh!" một tiếng, chỉ thấy tên thiếu niên sắc mặt dữ tợn ban đầu xông tới người kia liền lấy tốc độ nhanh hơn bay ngược ra ngoài, cuối cùng vừa vặn bay ra ngoài cửa.
"Kaku!" Đồng bọn của hắn lúc này mới phản ứng lại, Tekai Yo liếc Ryū một cái liền chạy ra ngoài tìm lấy Haku.
"A, ngươi rất đẹp trai nha, thủ lĩnh!" Takeda nhìn xem Ryū đại xuất thần uy, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói: "Vừa mới thấy tiểu tử thúi kia ta đã sớm thấy hắn khó chịu, hừ!"
"Ryū, tại sao con lại đi chọc giận tên đó a ?" Kensei hỏi.
"Xin lỗi sư phụ, nhưng hắn không tôn trọng sư phụ cùng bạn bè của con nên làm sao con có thể bỏ qua cho hắn dễ dàng như thế cơ chứ." Ryū nhìn xem Ma Kensei thành thật nói, để cho các cô gái cùng những người bạn của hắn mỉm cười, trong khi Kensei chỉ biết lắc đầu.
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc