Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 130: Thần long ?



"Hừ, tiểu quỷ, liền để chị đây đến dạy dỗ ngươi đi." Nữ bảo vệ nâng lên lợi trảo cười tà ác nói.

"Thật phiền!" Ryū tỏ vẻ lười biếng nói.

"Ngươi!" Nữ bảo vệ kia nghe xong liền bất mãn, lập tức muốn xong lên liền thấy khí thế của Ryū bỗng chốc thay đổi.

"Hô Hấp Pháp - Long Tức!"

Cả người Ryū khí huyết chảy cuồn cuộn, khí thế trên người bắt đầu thay đổi to lớn vô cùng, Sei Ki như phong vũ không ngừng tuôn trào ra, liền đè ép khí thế của nữ bảo vệ kia.

"Không thể nào, ngươi rõ ràng chỉ là một tên thiếu niên, làm thế nào lại mạnh như thế được!" Nữ bảo vệ thần sắc kinh sợ nói ra.

Jennifer ở một bên cùng tên cầm kiếm kia chiến đầu thấy thế không khỏi lộ ra mỉm cười.

"Quả nhiên, thực lực của cậu ta đúng như lời đồn."

"Vì ngươi là nữ nhân nên ta sẽ nhanh chóng giải quyết ngươi, để ta còn quay về tham dự trận đấu nữa." Ryū khí thế như một đầu cự long thản nhìn nói.

"Ngươi mạnh như vậy lại còn muốn đi tham gia ?!"

Vù!

Ryū lập tức biến, nữ bảo vệ thấy thế liền kinh ngạc, lập tức muốn đổi hướng chạy đi để báo động liền bị Ryū chặn lại dễ dàng.

"Ngoan ngoãn ở lại đi!"

Phách!

Một cái chặt tay lập tức đập vào gáy nữ nhân kia, cả người cô ta lập tức đập mạnh vào trong mặt đất, đồng thời nghiên đầu ngất đi, mặt nạ cũng bị vỡ vụn.

Tên cầm kiếm thấy thế liền trừng mắt, động bọn của hắn thế mà dễ dàng bị hạ như thế, hắn liền không suy nghĩ nhiều mà quay đầu bỏ chạy.

Jennifer cũng kinh ngạc, cô không nghĩ tới Ryū mạnh tới mức dùng một chiêu đem cao thủ cấp Master đánh bại.

“Muốn chạy ?!”

Mang theo khí thế như cự long gào thét, Ryū như một tia sáng màu xanh lam phóng tới trước mặt tên kia, tên đó thấy thế lập tức liền hoảng sợ, lập tức đưa lên hai tay nói: "Ta đầu..."

Oanh!

Còn chưa kịp nói hết lời, tên đó lần nữa liền bị Ryū cho theo bước tên đầu tiên bị đấm xuyên thẳng qua bức tường.

Ryū thu hồi khí thế, lồi tên cầm kiếm quay trở lại khu nhà giam, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kính trọng nhìn xem hắn, Jennifer đi tới bên cạnh Ryū, dung nhan xinh đẹp lộ ra nụ cười khiến bao đàn ông tâm động: “Không hổ là Lương Sơn Bạc đệ tử a, thật lợi hại.”

Ryū nheo mắt cười cười: “Đừng giả manh, cô chưa nói tại sao lại quen biết Luong đấy, còn nữa, cô vẫn đang nợ ta một lần đấy.”

Jennifer nghe xong câu cuối, khuôn mặt nhỏ đỏ lên một cái, quay người không thèm nhìn mặt Ryū,

Một người trong đám tù binh đi ra chào hỏi: “Chúng ta là lính thủy đánh bộ của Mỹ bị bắt khi thăm dò hòn đảo, cho hỏi các người là ?”

Jennifer nhìn xem hắn rồi chào kiểu quân đội một cái, mở miệng nói: “Ta là đặc vụ FBI... Jennifer Grey, việc cứu các người là một phần trong kế hoạch phá hủy DofD một lần và mãi mãi!"

Ngươi linh mỹ gật gật đầu biểu thị đã hiểu, sau đó dùng tôn kính ánh mắt nhìn về Ryū: “Còn vị này là ?”

Jennifer cười cười nói: “Người trợ giúp chiến dịch cho của chúng ta, đại đệ tử của Lương Sơn Bạc, người được xưng lịch đại mạnh nhất đệ tử - Museigen Ryū.”

"Nói thật ta không biết chiến dịch gì cả, chỉ là đi ra dạo chơi liền bị ngươi kéo theo thôi." Ryū tựa lưng vào tường nói.

“Ngươi không biết chiến dịch này ?” Jennifer kinh ngạc nói, cô còn tưởng Ryū biết rõ đâu, rõ ràng cũng với mình ăn ý như thế hành động a.

Lúc này Ryū quay đầu nhìn về một phía.

“Jenny, em rất kinh ngạc sao.” Một thanh âm dễ nghe từ một phía phát ra, rất nhanh liền thấy một nữ nhân xinh đẹp từ bên đó bước ra.

Một nữ nhân với mái tóc đen mượt như thác đổ kéo dài tới hông, phía sau đeo lên một món trang sức có hình hoa sen, gương mặt xinh đẹp mê người câu tâm đoạt phách, bờ môi đỏ hồng bóng bẩy, ánh mắt chớp chớp mê hoặc như muốn hút hồn người khác.

Thân hình đẫy đã quyến rũ, chỗ nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm, đeo vào một cái tất chân màu đen che kín cả đôi chân dài của mình.

"A, chị Luong." Jennifer thấy người nữ nhân đó đi ra liền bất ngờ nói.

"Hi hi, em thấy tiểu nam nhân mà chị giới thiệu biểu hiện có hài lòng không ?" Luong bước tới bên người Ryū, ôm lấy một cánh tay của hắn cười nói.

"Hừ, xem như tạm được!" Không biết vì cái gì mà Jennifer thấy thế liền không vui, hừ nhẹ một tiếng nói.

"Biết ngay mà, làm gì tự nhiên ta lại bị bắt làm mồi kia chứ." Ryū thấy Luong đi ra không khỏi bĩu môi nói.

"Em giận chị sao, tiểu Ryū." Luong lần nữa giở trò nũng nịu nói, để cho Ryū không biết nói gì.

"Vậy là cô cũng làm với FBI à ?" Ryū nghi vấn.

"Đương nhiên, cũng là nhờ chị là Jenny mới xâm nhập được vào trong đây làm đội trưởng đội bảo vệ đấy." Luong cười đắc ý một tiếng.

"Mà nếu như ta ở đây thì cô an bài sư phụ Sakaki làm cái gì ?" Ryū tò mò nhìn qua Jennifer hỏi.

"Sakaki sẽ từ bên trong đấu trường đánh ra ngoài khi cuộc chiến diễn ra, đồng thời cũng giúp bảo vệ những thí sinh bên trong." Jennifer hai tay chống nạnh thản nhiên nói.

"Vậy ra sư phụ biết từ trước mà không nói cho ta." Ryū không khỏi lắc đầu nói, lại bị tên sư phụ vô lương tâm này đẩy vào cho có việc làm.

"Hì hì, xem được lợi mà còn không biết hưởng thụ kìa, lúc nãy còn không phải đùa giỡn với Jenny rất thư thoái sao ?" Luong không khỏi che miệng cười khúc khích, trong lời nói chứa đầy ẩn ý.

Phụt!

Jennifer không xong liền hoảng hồn giật mình, gương mặt lập tức đỏ chót nói: "Chị nói cái gì thế hả ?!"

"Ơ kìa, không phải lúc này em còn rất nhu thuận cùng Ryū diễn tình cảm sao, làm sao lại quên rồi!" Luong híp mắt nhìn Jennifer tràn đầy ý cười nói.

"Đúng thế a, rõ ràng lúc đó cả thân thể cô nhu nhũng ra vậy, xúc cảm còn rất tốt đâu." Ryū cũng hùa theo, gương mặt biểu hiện thần sắc trông rất gợi đòn hồi tưởng lại, cánh tay cũng đưa lên bờ mông của Luong bóp mấy cái, để cô nàng không khỏi liếc xéo hắn một cái.

"Aaa! Hai người các ngươi muốn ăn kẹo đồng sao ?!" Jennifer thật bị động tác của hai người làm cho đỏ mặt tức điên không có chỗ phát tiết.

"..." Mấy tên lĩnh Mỹ đứng kế bên không khỏi chảy mồ hôi, bọn hắn liền bị xem như không khí a.

'Mấy vị đại ca, đại tỷ không thể đợi đến khi về nhà rồi mới diễn trò tình ái sao ? Bọn ta cũng là độc thân chó a.'

"Mà này Jenny." Luong nhìn xem Jennifer, gương mặt xinh đẹp trở nên hiền từ kêu một tiếng.

"Có chuyện gì sao ?" Jennifer thấy thế không khỏi tò mò hỏi.

"Tiểu Ryū có thể giúp em thực hiện mong muốn của em đấy." Luong nhìn Jennifer gật đầu nói.

"Ý chị là..." Jennifer nghe thế không khỏi ngạc hiện, sau đó bên trong ánh mắt của cô hiện lên từng tia u buồn, chờ mong nhìn lấy Ryū.

"Vụ gì nữa ? Mặc dù ta tên Ryū nhưng ta chắc chắn bản thân không phải thần long a, làm gì mà thực hiện mong muốn liền muốn nhờ ta ?" Ryū thần sắc không khỏi kinh nghi.

"Phi! Thần long cái gì chứ, tiểu sắc quỷ ngươi là dâm long thì có chú." Luong nghe thế không khỏi phì cười một tiếng.

Ryū hăm dọa trừng mắt Luong một cái liền không để ý nữa, lập tức liền nhìn về phía Jennifer, thấy cô nàng dùng ánh mắt chờ mong nhìn hắn, bên trong có thể thấy được buồn bã lẫn phẫn nộ.

"Có phải là về cha cô không ?" Ryū suy đoán nói một tiếng, theo trí nhớ của hắn thì Jennifer mục đích khi đến hòn đảo này liền là muốn giết chết Fortuna vì tên đó đã giết cha cô.

"Cậu thật sự biết ?!" Jennifer nghe thế liền bất ngờ, rõ ràng là cô còn chưa nói chuyện này với ai a, cô muốn Ryū giúp đỡ để hỗ trợ cô tự tay trả thù cho cha mình, ngăn cản những người khác muốn cản cô lại.

"Thấy chưa, tiểu Ryū luôn tràn đầy bất ngờ a." Luong cười khúc khích nói.

"Như vậy...có thể sao ?" Jennifer ấp úng nói.

Ryū nhìn cô, trong lòng trầm ngâm một chút: "Nếu như cô thực sự muốn điều đó, ta liền sẽ giúp cô."

"Thật ?!" Jennifer nghe thế liền kinh ngạc, gương mặt biểu lộ cao hứng.

"Thế nhưng..." Ryū nói một tiếng, đột nhiên liền đưa ra bàn tay hóa về phía Jennifer, trong cơ thể vận chuyển Sei Ki, sau đó làm một cái động tác móc vào.

Bỗng nhiên cơ thể của Jennifer liền không tự chủ được bị kéo về phía Ryū, lập tức Ryū liền nâng lên cằm của Jennifer, ánh mắt trở nên bá đạo, liền để cho Luong nhìn thấy làm cho sắc mặt của cô bỗng nhiên đỏ hồng.

"Sau đó, cô liền thuộc về ta, thế nào ?"

Jennifer nhìn thấy ánh mắt bá đạo đó, trong lòng cô không khỏi run lên một cái, một cảm giác là lạ dâng lên mà trước đây cô chưa từng cảm nhận qua dù ở bên cạnh Sakaki, kích thích lên lên tâm trí của cô, để không khỏi điều khiển được mà thực hiện động tác của mình.

"Vâng~"

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?