Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 132: Takeda ra sân.



Nhìn xem trước mặt Takeda, đội trưởng K mặt không thay đổi nói: “Ngươi đây là đang thử sức chịu đựng của ta sao, nhóc con ?”

“Đúng vậy đấy!” Takeda ánh mắt trêu tức nói.

Cùng lúc đó, mặt đất xung quanh lôi đài bỗng nhiên động đậy, xuất hiện một cái hồ bao xung quanh lôi đài, cá mập ở trong nước bơi lội không ngừng.

“Ha ha ha! Ta không phải đã nói sẽ cho các vị thấy những trận đấu hoành tráng nhất sao, bây giờ ta tuyên bố, trận đấu thứ ba."

"Cao thủ quyền anh - Takeda Ikki vs Dây Thép Lửa - Đội trưởng K!”

"Bắt đầu!"

Tiếng chuông vang lên và đội trưởng K lao về phía Takeda với một sợi dây thép mỏng trên tay sẵn sàng cắt Takeda ra nhưng Takeda sẽ không lùi bước trước việc này.

Anh ta bắt đầu với quyền thẳng của mình nhưng dừng lại ở giữa vì đội trưởng K đã nắm lấy thanh thép từ hai tay và đặt nó ngay trước mặt anh ta ngay trước khi cú đấm của Takeda có thể chạm đến anh ta.

Đội trưởng K lập tức chạy xung quanh sàn đấu, chuyển hướng không theo bất kì quy luật từ từ tiến sát tới Takeda.

Takeda nâng lên hai tay thủ thế, ánh mắt chăm chú nhìn vào vị trí của tên Đội trưởng K, lập tức ánh mắt của hắn lóe lên một cái, cả người lập tức né tránh lấy một sợi dây thép đang phóng về phía của bản thân.

Tiếp đó là vô số sợi dây hướng về hắn đi phóng đến, từng cái sợi dây từ bốn phương tám đến tấn công Takeda để cho hắn liên tục tránh né.

"Trận đấu này đối với Takeda mà nói vô cùng bất lợi." Siegfried ánh mắt nhiêm túc nói.

"Ừm, cái địa hình này rõ ràng là dành cho tên đội trưởng kia, sàn đấu này giúp hắn có lợi thế sân nhà." Tsuji khoang hai tay nói.

Sau một lúc tránh né thì Takeda nhiều lần bị dây thép cắt trúng người, nhưng mà để cho mọi người thấy nghi ngờ là không hề có máu chảy ra.

"Mau nhìn kìa, hình như tên quyền anh đó mặc áo bảo vệ bên trong ?" Một tên khán giả nhìn thấy gì đó liền nói.

"Ài, lộ rồi sao ?" Takeda cười nói một tiếng liền dừng lại động tác, bởi vì tên Đội trưởng K cũng dừng lại.

"Cái áo đó là thứ giúp ngươi tự đấu với ta sao, như vậy liền để ta cắt ngươi thành trăm mảnh cùng với cái áo giáp đó." Đội trưởng K ánh mắt sắc lạnh nói một tiếng.

"Ha ha ha!" Bỗng nhiên Takeda bật cười một cái, để cho tất cả mọi người khó hiểu.

"Ngươi cười cái gì ?" Đội trưởng K lạnh lùng nói một câu.

"Ngươi nghĩ ta thực sự mặc áo bảo vệ sao ?" Takeda ánh mắt trêu ngươi nói, lập tức liền dùng tay xé rách áo của mình mà quăng đi, lập tức liền để lộ lớp áo "bảo vệ" bên trong.

Chỉ thấy bên trong là một bộ áo làm từ mấy chục cái lò xo quấn quanh hắn, bên trong còn mặc thêm vài cái tạ trên người nữa, so trong nguyên tác còn cực khổ hơn nhiều.

"Nhìn người tự tin với thực lực của mình như thế, vậy ta cũng sẽ lấy thực lực thật của mình ra để đấu với người." Takeda chậm rãi cởi đi từng dây trói trên người.

Trong khi tháo dây trói, Takeda còn nói: "Vì ta thường mặc cái này, khi cởi nó ra ta không chắc mình có thể kiểm soát được sức mạnh của mình a, nhưng vì ngươi sử dụng vũ khí dây thép đó, ta phải nhanh chóng kết thúc trận này, vì ta cũng không muốn gương mặt đẹp trai của mình có sẹo đâu. "

"Tên đó lại thế rồi! Đúng là một tên ngốc!" Niijima lắc đầu trong khi Thor đang cười khẩy.

Đội trưởng K không có ý định dừng cuộc tấn công của mình nên ngay khi Takeda bận rộn tháo dây trói, hắn đã lao về phía trước với sợi dây thép sẵn sàng để chặt đầu Takeda.

Nhìn thấy Đội trưởng K đang tiến về phía mình, Takeda đã cúi xuống và di chuyển sang phải để thoát ra khỏi tầm tấn công của Đội trưởng K và tháo dây trói ném nó về phía đội của mình.

Thor bắt được cái áo đó và phát hiện ra rằng nó ít nhất cũng nặng khoảng 50 đến 70 kg.

"Ngươi đúng là không chơi theo luật phải không ?!" Takeda cười khẩy nói.

"Đó là lỗi của ngươi khi mặc những chiếc áo còng kềnh đó!" Đội trưởng K đáp.

"Tốt thôi, chúng ta kết thúc việc này nào!" Takeda nói khi anh lao nhanh về phía Đội trưởng K.

Tốc độ của Takeda nhanh hơn trước rất nhiều lần và Đội trưởng K thậm chí còn không kịp phản ứng nhưng vẫn dùng dây thép để bảo vệ khuôn mặt của mình.

Takeda không quay lại mà dùng tay trái để vung thật mạnh vào xương sườn của Đội trưởng K.

Oanh!

Răng rắc!

Cú đấm của Takeda đánh vào xương sườn của Đội trưởng K và nghiền nát chúng.

"Aaa!" Đội trưởng K rên rỉ trong đau đớn và đặt cả hai tay sang bên trái, tạo cơ hội cho Takeda dùng một cú móc bên phải ngay vào hàm của Đội trưởng K, sau đó là một cú đá thẳng bên trái hạ gục hắn.

"Thí sinh Takeda vừa lập kỷ lục về người thắng nhanh nhất trong giải đấu lần này!" Bình luận viên hét lên: "Có vẻ như liên minh Chaos sẽ tiến vào vòng tiếp theo! Tất cả chúng ta sẽ có 5 phút giải lao để chuẩn bị cho trận kế tiếp."

"Ta đã bảo sẽ thắng rất nhanh mà." Takeda quay về chỗ ngồi đắc ý cười nói, sau đó lấy lại chiếc áo từ phía Thor lần nữa mặc vào.

"Ngươi vậy mà vận mặc nó à ?" Ukita thấy ở liền hỏi.

"Cái này phải mặc a, từ mấy cái lò xo ra thì còn lại là do thủ lĩnh kêu ta mặc đấy!" Takeda gương mặt đắng trát nói.

"Ha ha ha!" Cả đám người nghe thế liền cười ha hả.

Ở phía khác.

"Mấy thủ hạ của tên tiểu quỷ đó đều không phải hạng bình thường nha, nếu như thằng nhóc ngươi không tìm tới ta thì chắc qua mấy ngày nữa liền đã bị vượt mặt rồi." Ma Sogetsu nhìn bên cạnh Tanimoto Natsu cười nói.

"Ai nói chứ, tên Ryū đó dạy cho bọn hắn mạnh lên đương nhiên cũng có ta trong đó, làm sao ta lại có thể thua được." Tanimoto Natsu phản bác nói.

"Ồ, để cho đối thủ dạy mình mà còn mạnh mồm như thế, chậc chậc chậc!" Ma Sogetsu cười đễu nói rồi uống một ngụm rượu, để cho Takeda tức nói không nên lời.

...

Trung tâm chỉ huy của hòn đảo.

Ầm! Ầm! Ầm!

"A!" xN

Vô số tiếng nổ xen lẫn những tiếng la hét của những tên lính và bảo vệ của hòn đảo, hiện tại thì đám người của Ryū đã đánh thẳng tới đây, chuẩn bị bước đầu tiên cho chiến địch sắp tới.

"Thế nào rồi Ryū ?" Jennifer đứng ở một bên yểm trợ nhìn qua Ryū hỏi.

Bốp!

Ryū tiện tay đánh bay một tên lính rồi mở miệng trả lời: "Hack xong hệ thống phòng thủ của đảo rồi, giờ chỉ đợi ngày mai đem quân tới đánh nữa là được."

Ryū vừa nói vừa rút ra hai chiếc lá trong áo ra phóng về một phía.

"A!" x2

Hai tên tình cầm súng đúng trên lầu liền bị chiếc lá đâm xuyên qua cánh tay.

Nói thật, cái trò không giết này càng ngày càng làm hắn trong giống Batman quá đi, để cho đám ngươi này phải chịu đau đớn thay vì chết.

"Nha, tiểu Ryū thật giỏi a, cái gì cũng biết cả." Luong chạy tới ôm lấy cánh tay chen vào bộ ngực căn tròn của mình nịn nọt nói.

"Nhờ sư phụ Akisame dạy tốt thôi." Ryū rất khiêm tốn gật gật đầu.

Jennifer ở một bên nhìn lấy cái gì đó, sau đó lại nhìn lấy bộ ngực của mình, môi nhỏ không khỏi hừ một tiếng rồi nói: "Chị Luong, tình hình thám thính hòn đảo thế nào rồi ?"

"Toàn bộ lính canh đều bị hạ hết rồi, giờ chỉ đợi ngày mai người của ta đem quân đến nữa thôi." Luong làm cái động tác OK cười nói.

"Thế giờ chắc ta nên quay về đấu trường thôi, mắc công mấy tên kia nghi ngờ nữa." Ryū hướng ra ngoài đi ra, trước khi đi còn quay lại nói với Jennifer một tiếng.

"Đừng lo, chuyện kia ta sẽ giúp ngươi."

"Ừm." Jennifer gật đầu một cái, tiếp đó cô chỉ còn nhìn bóng lưng của Ryū biến mất.

"Thấy chồng tương lai Ryū của em như thế nào a, Jenny." Luong từ sau lưng nói nhỏ vào tai Jennifer để cho cô ấy giật mình.

"Chồng... Chị nói cái quái gì, hắn từ lúc nào trở thành chồng của em ?" Jennifer lập tức gấp gáp phản bác nói.

"Không phải em hứa sẽ thuộc về hắn khi hắn đồng ý giúp em sao ?" Luong híp mắt nhìn xem Jennifer cười trêu chọc nói.

"Hứ, hắn còn chưa làm được a." Jennifer ngạo kiều kêu một tiếng nói.

"Thế nhưng hắn không phải là người của Cứu Sinh Quyền sao, giúp em như thế thì hắn có gặp chuyện gì không ?" Mặc dù ngoài miệng nói như thế nhưng Jennifer vẫn quan tâm hỏi một tiếng.

"Chưa gì đã quan tâm chồng mình rồi sao ?"

"Chị Luong!!!" Jennifer hậm hực nói.

"Hì hì, được rồi, được rồi, chị không đùa nữa." Luong khoác tay che miệng cười nói, tiếp đó ánh mắt nghiêm túc nói: "Nhưng mà việc đó liền phải tùy vào em a."

"Vào em ?" Jennifer ngơ ngát.

"Em thật sự muốn báo thù sao ?" Luong nghiêm mặt nghi vấn.

"Cái này..." Jennifer nghe lời nói của Luong, cô lâm vào trầm tư suy nghĩ trong một thời gian.

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?