Sau đó một võ đài đấu vật chuyên nghiệp bất ngờ xuất hiện trong đấu trường từ dưới lòng đất, việc đó cho thấy Diego chiều chuộng đệ tử nhỏ của mình đến mức nào.
"Ha, vậy đây là cách mà Diego giúp đỡ đệ tử của mình, bằng cách cho họ sàn đấu phù hợp với họ nhất." Sakaki nhe răng cười nói.
Rachel bỗng nhiên cảm nhận được một cái ánh mắt quen thuộc, cô có chút ngạc nhiên ngẩng đầu lên, lập tức liền nhìn về phía Lương Sơn Bạc, rất nhanh nhận thấy một cái nam nhân vô cũng đặc biệt giữa đám người, vô luận là ở đâu đều hấp dẫn ánh mắt của người khác, hắn lúc này ngồi tại chính giữa đám người, trên gương mặt mỉm cười nhìn cô.
Rachel cười vui vẻ nói thầm: "Ta liền biết, nam nhân của ta nhất định sẽ chú ý ta, bất quá, ba cái nữ nhân kia thấy thế nào đều cũng đều chướng mắt cả."
Rachel sau khi bị Ryū cho cường thế làm chuyện đó trong, không những không ghét mà còn có một loại cảm giác vô cùng kích thích nữa, chân chính cảm nhận được sự mạnh mẽ và thực lực của Ryū, không chỉ có vũ lực khủng bố mà chuyện giường chiếu lại vô cùng mạnh mẽ, để cho thiếu nữ như Rachel mới nếm thử trái cấm đều mê muội không thôi.
Mặc dù Rachel trong vô cùng cởi mở, không xem trọng một số chuyện đặc biệt, nhưng cô dù sao cũng là một cái nữ hài được dạy dỗ nghiêm khắc trong giới võ thuật, nhất là có một cái sư phụ không xem trọng chuyện nam nữ như Diego, nếu như cô đã "bại" dưới "tay" của Ryū, tất nhiên sẽ cam tâm tình nguyện làm nữ nhân của hắn, ngược lại hắn cũng là nam nhân duy nhất của cô.
Lại nói nam nhân như Ryū, mặc kệ dung mạo hay là thực lực, can đảm cùng trí tuệ, so với những nam nhân cô từng gặp qua đều thuộc nhất đẳng, cho nên đối với những người nam nhân khác Rachel đều xem thường.
Về phần tại sao hôm nay Rachel ăn mặc bảo thủ như vậy, tự nhiên là tối hôm qua sau khi được Ryū chuyên chú dạy dỗ liền thực hiện theo.
Trước kia không có quan hệ, hiện tại có quan hệ, tất nhiên không thể giống như trước đó cứ xử như vậy, nếu như vì nguyên nhân gì để Ryū không thích cô thì cô tìm ai khóc a.
"Hứ, ai bảo ngươi là nam nhân của ta đâu, Ryū."
Rachel nhìn hướng bên này cùng với sự vui sướng trong mắt để mấy người nơi này đều thấy được, Miu cùng Honoka đồng thời bóp lấy eo của Ryū, Renka cũng là tăng lực đạo dựa vào lưng Ryū mạnh lên mấy phần, ba nữ đều đang biểu lộ bất mãn, bất quá Ryū có biện pháp nào đâu, nếu như không phải nơi này nhiều người như vậy, hắn nhất định phải chúng nữ biết biết sự lợi hại của hắn.
Các ngươi nhìn, coi như tính cách luôn cường thế, bất đồng như Rachel không phải cũng bị Ryū dạy dỗ ngoan hiền sao, cái này cũng là nhờ hắn xuất ra toàn bộ vốn luyến có được khi làm với Shigure hết đấy.
"Thật đúng là làm màu, có tác dụng gì sao, loại nghề nghiệp đấu vật này chỉ có đem ra biểu diễn, căn bản không tư cách tham gia giải đấu này!" Dou Kougyoku nhìn xem Rachel ăn mặc lố lăng, cười lạnh giễu cợt nói.
Câu nói phát ra khiến cho tất cả các nhạc sĩ nghe thấy câu nói đó suýt chút ngã xuống.
Mỗi người trong số bọn họ đều lo lắng nhìn về phía Diego, người dường như vẫn đang mỉm cười.
Diego chỉ giữ nụ cười của mình trước khi gọi lại đệ tử dễ thương của mình:"Castor...Làm đi."
Diego cũng đã đặt ngón tay của mình lên cổ họng của mình, trượt ngang qua trước khi đặt nó xuống.
"Vâng, sư phụ." Rachel cười rạng rỡ khi cô nhanh chóng vứt bỏ chiếc áo khoác và khăn quàng cổ của mình, sau đó nhảy vào sàn đấu một cách háo hức.
Rachel Stanley không thèm quan tâm cười một tiếng, đem đóa hoa trong tay đưa cho Dou Kougyok, nói khẽ: "Chắc ta cũng không cần phải nói đi, quần áo của ngươi thật đúng là mộc mạc, vì cái gì không trang trí chút hoa đi, để cho mình có chút dáng vẻ của nữ nhân, bộ dạng này của ngươi không thể nào được nam nhân ưa thích a."
Dou Kougyok nghe xong lời nói của Rachel liền nhíu mày nói: "Nam nhân có thích hay không thì có liên quan gì đến ta, đừng cho là ta không biết ngươi mới vừa cùng một cái nam nhân liếc mắt đưa tình...nam nhân trên đời chẳng có tên nào tốt đẹp cả."
Nghe được lời nói của Dou Kougyok, Rachel không nói gì, từ từ thả ra xuống đóa hoa trong tay, ngẩng đầu lên dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn xem Dou Kougyok: "Ngươi nói cái gì ?!"
Nhìn thấy Rachel giống như tức giận, Dou Kougyok ngược lại càng thêm vui vẻ nói: "Ta nói, ngươi mới vừa cùng người nào đó liếc mắt đưa tình ta đều thấy, nam nhân đều không có cái gì tốt cả!"
Kin Doukyou có chút bất mãn nhíu mày, thế nhưng vẫn không nói gì.
"Xin lỗi đi!" Rachel sắc mặt không thay đổi nhìn thẳng Dou Kougyok nói ra.
"Tại sao phải xin lỗi, là xin lỗi ngươi hay là tên nam nhân kia, ngươi có phải hay không bởi vì nhảy nhót nhiều đến mức choáng váng ? Ha ha ha!" Dou Kougyok dùng ánh mắt như nhìn một tên ngốc nhìn xem Rachel.
Ethan đứng ở say lưng Rachel yên lặng nhìn chị của mình, hắn đang đợi chị của mình lên tiếng, chỉ cần Rachel nói một câu, hắn nhất định sẽ trong nháy mắt giải quyết hai người kia.
Về phần Dou Kougyok nói tới nam nhân kia...
Ethan mắt nhìn Ryū đang ngồi ở ghế tuyển thủ, mặc dù hắn không nói nhiều, nhưng là trong lòng rất rõ ràng, nam nhân giống như Ryū như vậy, liền xem như tìm trên toàn thế giới cũng cơ hồ không có một cái.
Hắn không có đối Ryū bất mãn cùng oán hận, ngược lại, hắn còn rất bội phục, dù sao cũng là một cái nam nhân có thể đem chị của mình cho chinh phục, khẳng định không tầm thường.
Thế nhưng là chinh phục lúc nào a ?
Rachel lạnh lùng trong mắt lóe ra một tia huyết quang: "Đã ngươi không muốn xin lỗi, vậy liền đi chết đi!"
Lời còn chưa dứt Rachel liền lấy tốc độ cực nhanh đánh ra một quyền, quyền kích nhanh chóng để Dou Kougyok cũng chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, bằng vào kinh nghiệm chiến đấu phản xạ mà miễn cưỡng nghiêng đầu né tránh, nhưng là mắt trái vẫn là bị Rachel đả thương."
Lý do cô ấy không làm như vậy vì trước khi Rachel di chuyển xong, mắt cô ấy bắt gặp Ryū, người đang nhìn thẳng vào cô ấy và mỉm cười sau khi nhìn thấy nụ cười đó Rachel ngăn mình không xé quần áo trên mà cô ấy đã quyết định làm trước đó để lấy thêm chú ý, bởi vì nếu cô ấy làm điều đó sẽ chứng minh rằng những gì Ryū nói là đúng về cô ấy.
Đau đớn để mắt trái Dou Kougyok rơi lệ không ngừng, tạm thời đã mất đi thị lực, Dou Kougyok kịp phản ứng, cố nén khó chịu từ mắt trái, lập tức đưa tay hướng Rachel công kích..
Vịnh Xuân Quyền, một môn võ thuật chống lại các kỹ thuật áp sát, là một cái đơn giản hóa kỹ thuật phòng vệ chính đáng, quyền thuật vũ lực được hợp pháp sử dụng.
So sánh với bọn hắn truyền thống võ thuật, nó càng chuyên chú vào việc mau chóng chế phục đối thủ, đem người trong cuộc tổn hại giảm xuống tới thấp nhất.
Nhưng là Dou Kougyok ra chiêu, lại lộ ra sát cơ, chiêu nào cũng đều chế địch vào chỗ chết, người bình thường có khả năng chỉ là vừa đối mặt liền sẽ bị Dou Kougyok đánh chết tại chỗ.
Bất quá, mặc dù Dou Kougyok tu vi võ thuật không thấp, nhưng là đối với Rachel Stanley, một người lúc còn rất nhỏ liền bắt đầu tiếp nhận rèn luyện từ Yami, xử lý nhiệm vụ đen tối mà nói...
Dou Kougyok, còn rất non!
Đối mặt công kích tàn nhẫn muốn đẩy cô vào chỗ chết, Rachel khinh thường cười.
Không nói bản thân Rachel võ thuật tu vi liền hơn Dou Kougyok mấy cái đẳng cấp, buổi tối hôm qua bị Ryū hung hăng cường thế một lần, để trong cơ thể cô xuất hiện một luồng năng lượng thần bí cường hóa cơ thể mình, khiến cho cô bây giờ tràn đầy sức mạnh.
"Phế vật, chỉ bằng ngươi cũng muốn sỉ nhục Ryū ?!"
Rachel nhẹ nhõm lóe tránh thoát tất cả công kích, sau đó bắt lấy một cánh tay của Dou Kougyok, dùng sức hướng rìa lôi đài ném đi.
Ầm!
Trọng kích vang lên một tiếng, Dou Kougyok cảm giác mình thân thể đều sắp bị đánh thành từng mảnh, Rachel đi tới trước mặt Dou Kougyok, đem cô bắt lại dựng ở trước mặt mình, quát khẽ: "Mau xin lỗi hắn."
"Khụ khụ, ha ha ha, ngươi chỉ mạnh miệng thôi, ta liền không xin lỗi đấy, ngươi có thể làm gì ?" Một con mắt sưng lên không còn hình dáng ban đầu, Dou Kougyok nhìn xem Rachel, miệng khinh thường nói.
"Mạnh miệng ?" Rachel cười, cười rất quyến rũ, nhất là bị Ryū thỏa mãn sau đó, cô càng lộ vẻ hấp dẫn thuộc về nữ tính, chí ít để tuyệt đại đa số người xem vì đó mà reo hò.
Uỳnh!
Rachel đem Dou Kougyok ném về phía dây thừng, tiếp nhận cường đại phản lực mà bắn ngược trở về, cho dù là Dou Kougyok nắm lấy dây thừng đều vô dụng.
Rầm!
Lại là một tiếng trầm trọng va chạm, Dou Kougyok bị đụng ngã xuống đất, lần này thật không bò dậy nổi.
"Chết tiệt! Dou" Kin hô to trước khi bước vào sàn đấu nhưng trước đó khi hắn có thể bước vào sàn đấu thì hắn đã bị Ethan đánh bại, tại chỗ bất tỉnh đi.
"Ha ha ha, tốt lắm Rachel!" Diego Carlo cười ha hả vỗ tay nói.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?