“Này đừng có làm cái biểu cảm giải thoát như thế, người còn chưa có chết đâu.”
Đột nhiên một cái âm thanh to lớn phát ra làm Takeda thức tỉnh, hắn ngay lập tức mở mắt, hình ảnh trước mắt hắn chính là Ukita đang bắt lấy một cánh tay của hắn, tay còn lại liền nắm vào bên trên sân thượng.
"Ta còn không có tìm bạn gái đâu, làm sao có thể chết dễ dàng như thế chứ!” Ukita hướng Takeda la to, ngay cả tay nữ hài hắn còn chưa sờ qua a, đều là bị tên ngu ngốc ngươi hại cả.
"Hử… Ukita, tại sao ngươi lại cứu ta ?!" Takeda nhìn thấy Ukita gồng hết sức mình cố gắng níu giữ lấy hắn, gương mặt hắn ngay lập biểu cảm nghi hoặc hướng Ukita chất vấn.
“Việc này có gì phải thắc mắc a, chúng ta không phải là đồng đội sao!” Ukita dù đang cố sức nắm giữ lấu mép sân thượng nhưng trên gương mặt vẫn cố gắng nhe răng nở nụ cười hướng Takeda đáp.
Takeda nhìn thấy thế lập tức bừng tĩnh, một loạt các kí ức liền hiện lên trong đầu hắn, từ lúc gia nhập Ranarok đến giờ thì tên Ukita vẫn luôn đồng hành bên cạnh hắn, cho dù vào những lúc nguy hiểm vẫn luôn ở cùng hắn chống lại, chưa từng có 1 lần bỏ rơi hắn.
Takeda nghĩ tới đây không khỏi nở một nụ cười tự trách, bản thân đúng là quá ngu ngốc đúng như tên Ryū nói, ngay từ đầu bên cạnh đã có một người bạn rồi.
‘Xin lỗi ngươi Ukita, là tại ta làm liên lụy ngươi’ Hắn trong lòng không ngừng tự trách.
Trên lớp học.
Miu ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa vặn nhìn thấy hai người ngã khỏi sân thượng.
"Cái gì?!" Miu lập tức đứng lên, khiếp sợ nói.
"Ôi! Thế nào Miu đồng học, có gián à?." Kyōko Ono lão sư hỏi.
"A! Không có việc gì lão sư." Miu gãy đầu, ngượng ngùng nhìn lão sư nói.
"Như vậy sao, lần sau chú ý một chút, mà sao Ryū còn chưa trở lại đâu." Nửa câu sau Kyōko Ono nói nhỏ, nhưng vẫn bị Miu nghe được, lập tức mặt không biểu tình.
Trở lại sân thượng.
“Hai ngươi tình tứ xong chưa.” Bỗng nhiên trong lúc hai người còn đang cố gắng níu giữ cái mạng nhỏ của mình liền nghe thấy 1 cái giọng nói đầy trêu chọc.
“Chưa gì đã chịu chết sao ? Nam nhân như thế đúng là thất bại a!”
Ryū đúng ở một bên nhìn xuống hai ngươi mỉa mai nói.
“Khốn kiếp, lúc này ngươi còn trêu chọc bọn ta sao!” Takeda thấy Ryū vẫn còn tâm trạng đùa cợt hắn như thế liền tức mắng.
“Vậy thôi ta đi” Ryū quay người lại chuẩn bị bước liền có một cái âm thanh gấp gáp kêu hắn lại.
“Khoan, ngươi đừng đi, mau cứu bọn ta đi, ngươi cũng không thể đứng nhìn thủ hạ của ngươi chết được a” Ukita thấy Ryū định quay đầu đi liền gấp gáp gọi lại.
“Ta nhận các ngươi làm thủ hạ lúc nào ?” Ryū nhìn hắn nghi vấn.
“Trận đấu này bọn ta đã thua rồi a, theo như ước định không phải bọn ta đều sẽ trở thành đàn em của ngươi sao ?” Ukita vội vàng nói lại chuyện ước định cho Ryū biết.
“Cái đó chỉ có các ngươi nói chứ ta chưa có đồng ý a” Ryū hướng hắn phản biện.
“Làm ơn a, Ryū đại ca, ngươi cũng không thể thấy chết không cứu a” Ukita biểu thị bản thân thật khóc không ra nước mắt nói.
“Ukita, ngươi tại sao lại phải cầu xin hắn chứ” Takeda thấy thế liền không nhịn được nói.
“Ngươi im mẹ mồm đi, ta còn chưa muốn chết trong khi còn là trai tân a.” Ukita lập tức nhìn hướng Takeda mắng 1 trận xối xả.
Takeda thấy thể không khỏi chảy mồ hôi: ‘Ngươi giờ phút này còn quan tâm cái đó ?’
“Hử!” Bỗng nhưng Takeda thấy cơ thể của mình từ từ được nâng lên, ngay lập tức liền nhanh chóng bị kéo lên trên không trung quay một vòng rồi ngã xuống đất.
Oanh!
Đợi đến khi hắn ổn định lại liền thấy bản thân không còn bị treo lơ lửng nữa mà đã ở trên sân thượng rồi.
Ta còn vẫn còn sống.
Takeda Ikki cùng Ukita hai người ngạc nhiên nhìn nhau, cảm giác vui sướng từ trong lòng tràn ra, vào lúc sắp chết nhưng cuối cùng lại được cứu sống, cảm giác thật không thể diễn đạt thành lời.
Mặc dù bị ném xuống đất, nhưng là tâm tình vẫn vui sướng không thôi.
“Ha ha ha, không chết.”
“Takeda, ta kém chút bị ngươi hại chết!.”
“Thật có lỗi thật có lỗi, lần sau mời ngươi ăn cơm.”
“Ngươi tưởng ăn một lần liền có thể báo đáp sao!.”
“Ách, vậy ngươi muốn cái gì.”
“Ta muốn ăn mười lần!.”
“...”
Ryū nhìn xem đôi bạn gay đấu khẩu với nhau, trải qua một lần đồng sinh cộng tử sau tình cảm liền biến tốt hơn.
“Ngươi chịu cứu bọn ta sao ?” Takeda sau đó liền nhìn Ryū ngạc nhiên hỏi.
“Nói thừa đi, ngay hôm trước nhiều người thấy ta ở cùng ngươi như vậy, hôm nay nếu như bỗng nhưng ngươi bị té chết liền không phải ta bị mời lên phường uống trà hay gì ?” Ryū khuôn mặt khinh bỉ nhìn lấy hắn trả lời khiến cho cả hai á khẩu.
“Được rồi, các ngươi hai cái về sau lại thổ lộ tình cảm đi, hiện tại chúng ta mà nói cá cược sự tình.” Ryū nhẹ lắc đầu nói.
“Các ngươi đã thua, cho nên về sau cũng không cần đến làm phiền ta, không phải vậy, ta sẽ để cho các ngươi biết nếm thử chuyện kinh khủng hơn.” Ryū nhìn xem hai người hăm dọa nói.
Hai người kia nhìn nhau, Ukita nhẹ nhàng gật đầu, Takeda Ikki suy tư một hồi, quay đầu nhìn về phía Ryū nói: “Bọn ta đã thua nên sẽ không làm phiền ngươi nữa, theo như ta lúc trước ước định thì về sao ta sẽ làm đàn em của ngươi.”
“Ta cùng hắn đều sẽ làm đàn em của ngươi.” Ukita đồng dạng nói ra.
Takeda Ikki nhìn Ukita một chút.
“Ngươi nhìn cái gì vậy, ngươi có thể làm đàn em của hắn chẳng lẽ ta không thể.” Bị Takeda Ikki nhìn Ukita đỏ mặt quát.
‘Các ngươi đây là đang đóng phim à.’
Ryū ho nhẹ một tiếng: “Ta nói chính là các ngươi về sau cũng đừng đến làm phiền ta, các ngươi muốn làm cái gì thì làm, đều không có quan hệ gì với ta.”
Nói xong Ryū không để ý hai người, quay người rời đi.
Nhìn thấy Ryū đi mất, Ukita nhìn Takeda Ikki hỏi: “Giờ chúng ta làm gì?.”
“Trước cứ để như vậy đi, tên đó tính tình không tốt nói, là cái chán ghét phiền phức người, nếu như chúng ta lại đuổi theo rất dễ dàng gây nên sự phản cảm của hắn, dù sao cũng không phải không có cơ hội.” Takeda Ikki nói.
Ukita gật đầu nói: “Như vậy ta nghe theo ngươi.”
“Ài, không nghĩ tới hắn thậm chí còn nhỏ tuổi hơn ta mà đã có sức mạnh như vậy” Takeda Ikki nằm trên mặt đất, nhìn lên bầu trời, nghĩ đến cảnh tượng Ryū nhẹ nhàng tránh thoát nấm đấm của hắn, không toàn lực của hắn sẽ là cái dạng gì.
“Đúng vậy a, đi theo hắn ta cảm giác sẽ có cơ hội cho ta phát triển.”
“Không nghĩ tới ngươi nghĩ như vậy, nếu như đi theo hắn, ta tin tưởng tương lai sẽ có rất lớn phát triển.” Takeda Ikki nhẹ nhàng nắm tay nói.
“Hai người các ngươi buổi chiều đứng ở cửa trường học chờ ta.” Ryū âm thanh từ bên trong vang lên.
Takeda Ikki cùng Ukita đột nhiên nghe như thế liền có chút kinh hỉ đứng lên.
“Tốt! Chúng ta sẽ đi.”
Trở lại lớp học, Ryū đối với Kyōko Ono nói: “Lão sư, thật có lỗi, ta về trễ.”
“A, không sao, trở về liền tốt, nhanh ngồi đi.” Kyōko Ono nhỏ nhẹ nói.
Ryū trở lại chỗ ngồi, Miu nhìn Ryū chớp mắt ra hiệu, Ryū hiểu ý, sau đó lấy ra một tờ giấy, đem sự tình viết lên, xếp nhỏ trang giấy rồi dùng ngón tay búng một cái liền bay vào Miu trong tay.
Miu mở ra tờ giấy nhìn xem nhẹ nhàng thở một hơi, sau đó có chút oán trách nhìn Ryū một chút, thấy ánh mắt đó Ryū khóe miệng co quắt cười.
Himeno Makoto ở phía sau nhìn xem hai người, trong lòng nổi lên từng vòng gợn sóng, đó là hâm mộ, không thể không nói,rất nhiều nữ sinh đều đối với Ryū ôm lòng hảo cảm, nhưng là trừ Miu bên ngoài, hắn không có đối với nữ hài tử nào hành động thân mật.
‘Không biết có phải Ryū ưa thích hoạt bát nữ hài tử’ Himeno Makoto đơn thuần nghĩ đến.
Buổi chiều tan học.
Ryū cùng Miu đi đến cửa trường học, có hai người đang đứng chờ, là Ukita Kozo và Takeda Ikki, hai người trên thân đều mang thương, bất quá thương không nghiêm trọng lắm, không giống trong nguyên tác ngay cả đi đều cần người đỡ.
“Các ngươi chờ lâu sao.”
“Không lâu, chúng ta cũng vừa mới đến thôi.” Hai người vội vàng nói.
"Tốt, theo ta đi, ta mang các ngươi đi chữa thương." Ryū thản nhiên nói, sau đó cùng Miu đi ở phía trước.
Hai người liền đi theo Ryū.
“Ngươi tại sao lại mang bọn họ theo?.” Trên đường, Miu hỏi khẽ.
“Ta dẫn bọn hắn đi gặp Akisame-sensei, sẵn tiện mang chút thu nhập cho Lương Sơn Bạc.”
“Hì hì, Ryū ngươi thật xấu a.” Miu che miệng cười khẽ, đánh người xong lại dẫn hắn về nhà chữa trị a, thật đúng là biết chơi.
Bốn người đi tới Akisame y quán, nhìn bề ngoài liền là một cái tương đối mộc mạc kiên trúc.
“Akisame-sensei, con mang thu nhập tới.” Ryū tại cửa ra vào thét lên.
“Ha ha, thật sự là khách quý ít gặp, Ryū ngươi thế nhưng là từ chưa từng tới nơi này a, như vậy, cần chữa trị liền là hai vị tiểu bằng hữu bên kia đi.” Vén rèm lên, người đi ra là một cái toàn thân tràn ngập triết học gia khí tức nam nhân, trên mặt cìn có hai phiến ria mép.
“Xin làm phiền, bác sĩ.” Nhìn trước mắt cơ hồ chỉ có tròng trắng mắt nam nhân, Takeda Ikki cùng Ukita Kozo có chút bận tâm hắn có thể hay không thấy rõ ràng.
“Hửm? Các ngươi tựa hồ tại nghĩ rất không lễ phép sự tình.”
Vậy mà có thể biết rõ chúng ta đang suy nghĩ gì, đây còn là người sao ? Cùng Ryū nhận biết người không lẽ đều là quái vật ?
Một lát sau.
Akisame rửa tay nói: “Tốt, bên này anh bạn to xác trị liệu liền kết thúc, vấn đề bây giờ là cái cậu quyền anh anh kia.”
Takeda Ikki sửng sốt một chút, chỉ mình nói: “Ta sao? Làm sao ông biết ta từng tập qua quyền anh.”
“Xem thể trạng của ngươi ta liền đoán được ngươi trước kia từng tập qua quyền anh, hơn nữa ta cũng có thể chữa trị cho ngươi.”
Takeda Ikki nghiêng đầu nói: “Ta không quan hệ, mấy cái vết thương kiểu này ta quen rồi.”
“Ta không phải mấy cái vết thương đó, ý ta chấn thương từ trước nữa cơ.”
Takeda Ikki thần sắc chấn động.
“Ngươi vẫn luôn không có cách nào cử động tay trái, có đúng không ?.” Akisame nhìn xem Takeda Ikki.
“Ông làm sao lại biết, ta nãy giờ không hề đề cập qua a.” Takeda Ikki giật mình nói.
“Bởi vì đó là nghề của ta.” Akisame nhẹ khẽ cười nói.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
Đột nhiên một cái âm thanh to lớn phát ra làm Takeda thức tỉnh, hắn ngay lập tức mở mắt, hình ảnh trước mắt hắn chính là Ukita đang bắt lấy một cánh tay của hắn, tay còn lại liền nắm vào bên trên sân thượng.
"Ta còn không có tìm bạn gái đâu, làm sao có thể chết dễ dàng như thế chứ!” Ukita hướng Takeda la to, ngay cả tay nữ hài hắn còn chưa sờ qua a, đều là bị tên ngu ngốc ngươi hại cả.
"Hử… Ukita, tại sao ngươi lại cứu ta ?!" Takeda nhìn thấy Ukita gồng hết sức mình cố gắng níu giữ lấy hắn, gương mặt hắn ngay lập biểu cảm nghi hoặc hướng Ukita chất vấn.
“Việc này có gì phải thắc mắc a, chúng ta không phải là đồng đội sao!” Ukita dù đang cố sức nắm giữ lấu mép sân thượng nhưng trên gương mặt vẫn cố gắng nhe răng nở nụ cười hướng Takeda đáp.
Takeda nhìn thấy thế lập tức bừng tĩnh, một loạt các kí ức liền hiện lên trong đầu hắn, từ lúc gia nhập Ranarok đến giờ thì tên Ukita vẫn luôn đồng hành bên cạnh hắn, cho dù vào những lúc nguy hiểm vẫn luôn ở cùng hắn chống lại, chưa từng có 1 lần bỏ rơi hắn.
Takeda nghĩ tới đây không khỏi nở một nụ cười tự trách, bản thân đúng là quá ngu ngốc đúng như tên Ryū nói, ngay từ đầu bên cạnh đã có một người bạn rồi.
‘Xin lỗi ngươi Ukita, là tại ta làm liên lụy ngươi’ Hắn trong lòng không ngừng tự trách.
Trên lớp học.
Miu ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa vặn nhìn thấy hai người ngã khỏi sân thượng.
"Cái gì?!" Miu lập tức đứng lên, khiếp sợ nói.
"Ôi! Thế nào Miu đồng học, có gián à?." Kyōko Ono lão sư hỏi.
"A! Không có việc gì lão sư." Miu gãy đầu, ngượng ngùng nhìn lão sư nói.
"Như vậy sao, lần sau chú ý một chút, mà sao Ryū còn chưa trở lại đâu." Nửa câu sau Kyōko Ono nói nhỏ, nhưng vẫn bị Miu nghe được, lập tức mặt không biểu tình.
Trở lại sân thượng.
“Hai ngươi tình tứ xong chưa.” Bỗng nhiên trong lúc hai người còn đang cố gắng níu giữ cái mạng nhỏ của mình liền nghe thấy 1 cái giọng nói đầy trêu chọc.
“Chưa gì đã chịu chết sao ? Nam nhân như thế đúng là thất bại a!”
Ryū đúng ở một bên nhìn xuống hai ngươi mỉa mai nói.
“Khốn kiếp, lúc này ngươi còn trêu chọc bọn ta sao!” Takeda thấy Ryū vẫn còn tâm trạng đùa cợt hắn như thế liền tức mắng.
“Vậy thôi ta đi” Ryū quay người lại chuẩn bị bước liền có một cái âm thanh gấp gáp kêu hắn lại.
“Khoan, ngươi đừng đi, mau cứu bọn ta đi, ngươi cũng không thể đứng nhìn thủ hạ của ngươi chết được a” Ukita thấy Ryū định quay đầu đi liền gấp gáp gọi lại.
“Ta nhận các ngươi làm thủ hạ lúc nào ?” Ryū nhìn hắn nghi vấn.
“Trận đấu này bọn ta đã thua rồi a, theo như ước định không phải bọn ta đều sẽ trở thành đàn em của ngươi sao ?” Ukita vội vàng nói lại chuyện ước định cho Ryū biết.
“Cái đó chỉ có các ngươi nói chứ ta chưa có đồng ý a” Ryū hướng hắn phản biện.
“Làm ơn a, Ryū đại ca, ngươi cũng không thể thấy chết không cứu a” Ukita biểu thị bản thân thật khóc không ra nước mắt nói.
“Ukita, ngươi tại sao lại phải cầu xin hắn chứ” Takeda thấy thế liền không nhịn được nói.
“Ngươi im mẹ mồm đi, ta còn chưa muốn chết trong khi còn là trai tân a.” Ukita lập tức nhìn hướng Takeda mắng 1 trận xối xả.
Takeda thấy thể không khỏi chảy mồ hôi: ‘Ngươi giờ phút này còn quan tâm cái đó ?’
“Hử!” Bỗng nhưng Takeda thấy cơ thể của mình từ từ được nâng lên, ngay lập tức liền nhanh chóng bị kéo lên trên không trung quay một vòng rồi ngã xuống đất.
Oanh!
Đợi đến khi hắn ổn định lại liền thấy bản thân không còn bị treo lơ lửng nữa mà đã ở trên sân thượng rồi.
Ta còn vẫn còn sống.
Takeda Ikki cùng Ukita hai người ngạc nhiên nhìn nhau, cảm giác vui sướng từ trong lòng tràn ra, vào lúc sắp chết nhưng cuối cùng lại được cứu sống, cảm giác thật không thể diễn đạt thành lời.
Mặc dù bị ném xuống đất, nhưng là tâm tình vẫn vui sướng không thôi.
“Ha ha ha, không chết.”
“Takeda, ta kém chút bị ngươi hại chết!.”
“Thật có lỗi thật có lỗi, lần sau mời ngươi ăn cơm.”
“Ngươi tưởng ăn một lần liền có thể báo đáp sao!.”
“Ách, vậy ngươi muốn cái gì.”
“Ta muốn ăn mười lần!.”
“...”
Ryū nhìn xem đôi bạn gay đấu khẩu với nhau, trải qua một lần đồng sinh cộng tử sau tình cảm liền biến tốt hơn.
“Ngươi chịu cứu bọn ta sao ?” Takeda sau đó liền nhìn Ryū ngạc nhiên hỏi.
“Nói thừa đi, ngay hôm trước nhiều người thấy ta ở cùng ngươi như vậy, hôm nay nếu như bỗng nhưng ngươi bị té chết liền không phải ta bị mời lên phường uống trà hay gì ?” Ryū khuôn mặt khinh bỉ nhìn lấy hắn trả lời khiến cho cả hai á khẩu.
“Được rồi, các ngươi hai cái về sau lại thổ lộ tình cảm đi, hiện tại chúng ta mà nói cá cược sự tình.” Ryū nhẹ lắc đầu nói.
“Các ngươi đã thua, cho nên về sau cũng không cần đến làm phiền ta, không phải vậy, ta sẽ để cho các ngươi biết nếm thử chuyện kinh khủng hơn.” Ryū nhìn xem hai người hăm dọa nói.
Hai người kia nhìn nhau, Ukita nhẹ nhàng gật đầu, Takeda Ikki suy tư một hồi, quay đầu nhìn về phía Ryū nói: “Bọn ta đã thua nên sẽ không làm phiền ngươi nữa, theo như ta lúc trước ước định thì về sao ta sẽ làm đàn em của ngươi.”
“Ta cùng hắn đều sẽ làm đàn em của ngươi.” Ukita đồng dạng nói ra.
Takeda Ikki nhìn Ukita một chút.
“Ngươi nhìn cái gì vậy, ngươi có thể làm đàn em của hắn chẳng lẽ ta không thể.” Bị Takeda Ikki nhìn Ukita đỏ mặt quát.
‘Các ngươi đây là đang đóng phim à.’
Ryū ho nhẹ một tiếng: “Ta nói chính là các ngươi về sau cũng đừng đến làm phiền ta, các ngươi muốn làm cái gì thì làm, đều không có quan hệ gì với ta.”
Nói xong Ryū không để ý hai người, quay người rời đi.
Nhìn thấy Ryū đi mất, Ukita nhìn Takeda Ikki hỏi: “Giờ chúng ta làm gì?.”
“Trước cứ để như vậy đi, tên đó tính tình không tốt nói, là cái chán ghét phiền phức người, nếu như chúng ta lại đuổi theo rất dễ dàng gây nên sự phản cảm của hắn, dù sao cũng không phải không có cơ hội.” Takeda Ikki nói.
Ukita gật đầu nói: “Như vậy ta nghe theo ngươi.”
“Ài, không nghĩ tới hắn thậm chí còn nhỏ tuổi hơn ta mà đã có sức mạnh như vậy” Takeda Ikki nằm trên mặt đất, nhìn lên bầu trời, nghĩ đến cảnh tượng Ryū nhẹ nhàng tránh thoát nấm đấm của hắn, không toàn lực của hắn sẽ là cái dạng gì.
“Đúng vậy a, đi theo hắn ta cảm giác sẽ có cơ hội cho ta phát triển.”
“Không nghĩ tới ngươi nghĩ như vậy, nếu như đi theo hắn, ta tin tưởng tương lai sẽ có rất lớn phát triển.” Takeda Ikki nhẹ nhàng nắm tay nói.
“Hai người các ngươi buổi chiều đứng ở cửa trường học chờ ta.” Ryū âm thanh từ bên trong vang lên.
Takeda Ikki cùng Ukita đột nhiên nghe như thế liền có chút kinh hỉ đứng lên.
“Tốt! Chúng ta sẽ đi.”
Trở lại lớp học, Ryū đối với Kyōko Ono nói: “Lão sư, thật có lỗi, ta về trễ.”
“A, không sao, trở về liền tốt, nhanh ngồi đi.” Kyōko Ono nhỏ nhẹ nói.
Ryū trở lại chỗ ngồi, Miu nhìn Ryū chớp mắt ra hiệu, Ryū hiểu ý, sau đó lấy ra một tờ giấy, đem sự tình viết lên, xếp nhỏ trang giấy rồi dùng ngón tay búng một cái liền bay vào Miu trong tay.
Miu mở ra tờ giấy nhìn xem nhẹ nhàng thở một hơi, sau đó có chút oán trách nhìn Ryū một chút, thấy ánh mắt đó Ryū khóe miệng co quắt cười.
Himeno Makoto ở phía sau nhìn xem hai người, trong lòng nổi lên từng vòng gợn sóng, đó là hâm mộ, không thể không nói,rất nhiều nữ sinh đều đối với Ryū ôm lòng hảo cảm, nhưng là trừ Miu bên ngoài, hắn không có đối với nữ hài tử nào hành động thân mật.
‘Không biết có phải Ryū ưa thích hoạt bát nữ hài tử’ Himeno Makoto đơn thuần nghĩ đến.
Buổi chiều tan học.
Ryū cùng Miu đi đến cửa trường học, có hai người đang đứng chờ, là Ukita Kozo và Takeda Ikki, hai người trên thân đều mang thương, bất quá thương không nghiêm trọng lắm, không giống trong nguyên tác ngay cả đi đều cần người đỡ.
“Các ngươi chờ lâu sao.”
“Không lâu, chúng ta cũng vừa mới đến thôi.” Hai người vội vàng nói.
"Tốt, theo ta đi, ta mang các ngươi đi chữa thương." Ryū thản nhiên nói, sau đó cùng Miu đi ở phía trước.
Hai người liền đi theo Ryū.
“Ngươi tại sao lại mang bọn họ theo?.” Trên đường, Miu hỏi khẽ.
“Ta dẫn bọn hắn đi gặp Akisame-sensei, sẵn tiện mang chút thu nhập cho Lương Sơn Bạc.”
“Hì hì, Ryū ngươi thật xấu a.” Miu che miệng cười khẽ, đánh người xong lại dẫn hắn về nhà chữa trị a, thật đúng là biết chơi.
Bốn người đi tới Akisame y quán, nhìn bề ngoài liền là một cái tương đối mộc mạc kiên trúc.
“Akisame-sensei, con mang thu nhập tới.” Ryū tại cửa ra vào thét lên.
“Ha ha, thật sự là khách quý ít gặp, Ryū ngươi thế nhưng là từ chưa từng tới nơi này a, như vậy, cần chữa trị liền là hai vị tiểu bằng hữu bên kia đi.” Vén rèm lên, người đi ra là một cái toàn thân tràn ngập triết học gia khí tức nam nhân, trên mặt cìn có hai phiến ria mép.
“Xin làm phiền, bác sĩ.” Nhìn trước mắt cơ hồ chỉ có tròng trắng mắt nam nhân, Takeda Ikki cùng Ukita Kozo có chút bận tâm hắn có thể hay không thấy rõ ràng.
“Hửm? Các ngươi tựa hồ tại nghĩ rất không lễ phép sự tình.”
Vậy mà có thể biết rõ chúng ta đang suy nghĩ gì, đây còn là người sao ? Cùng Ryū nhận biết người không lẽ đều là quái vật ?
Một lát sau.
Akisame rửa tay nói: “Tốt, bên này anh bạn to xác trị liệu liền kết thúc, vấn đề bây giờ là cái cậu quyền anh anh kia.”
Takeda Ikki sửng sốt một chút, chỉ mình nói: “Ta sao? Làm sao ông biết ta từng tập qua quyền anh.”
“Xem thể trạng của ngươi ta liền đoán được ngươi trước kia từng tập qua quyền anh, hơn nữa ta cũng có thể chữa trị cho ngươi.”
Takeda Ikki nghiêng đầu nói: “Ta không quan hệ, mấy cái vết thương kiểu này ta quen rồi.”
“Ta không phải mấy cái vết thương đó, ý ta chấn thương từ trước nữa cơ.”
Takeda Ikki thần sắc chấn động.
“Ngươi vẫn luôn không có cách nào cử động tay trái, có đúng không ?.” Akisame nhìn xem Takeda Ikki.
“Ông làm sao lại biết, ta nãy giờ không hề đề cập qua a.” Takeda Ikki giật mình nói.
“Bởi vì đó là nghề của ta.” Akisame nhẹ khẽ cười nói.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?